Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 86: Tiêu Nhất Thức Tỉnh! Hộ Thể Cứu Người!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Tiêu Nhất Thức Tỉnh! Hộ Thể Cứu Người!


Đối với hai người kêu gọi, Tiêu Nhất không hề quay đầu, sắc mặt của hắn lúc này cực kỳ kém cỏi, khóe miệng còn có máu tươi nóng hổi chảy dọc.

Phụt!

"Nhiếp sư huynh, ta tới giúp ngươi!"

Ầm vang một tiếng, vô số phạn âm vỡ nát hóa thành điểm sáng tản lạc.

Âm thanh trầm thấp vang vọng lên khắp bốn phía, tựa như thuấn gian di động, người nọ bất tri bất giác xuất hiện bên cạnh Vũ Kiệt, thân hình cao lớn vĩ ngạn chặn đứng trước mặt.

Đệ tử Quỷ Sát Tông chật vật đón đỡ, tóc tai rối bời, y phục rách nát xen lẫn máu thịt be bét, tàn tạ khó tả.

Đao mang tại thời điểm này đồng thời chém tới.

"Được rồi, mấy thứ này về sau hẳn nói, trước mắt còn có phiền phứt chúng ta vẫn chưa giải quyết!"

Vòng sáng kịch liệt run lên, từng đạo phạn âm tối nghĩa trôi nổi, xoay quanh bốn phía.

Khoảng cách chỉ còn nửa trượng liền bất giác bị một đạo bình chướng vô hình chặn đứng.

Hai người bị dư chấn nhập thể, lục phủ ngũ tạng đảo lộn, cổ họng ngòn ngọt phun ra sương máu, toàn thân bắn xa mấy chục mét.

Một tên đệ tự của Sát Quỷ Tông thình lình bắn mạnh ra ngoài, sắc mặt trắng xám, miệng phun máu tươi.

Vừa nói, Tiêu Nhất liền đưa mắt về phía Huyết Cuồng.

Cố Lạc Tuyết khiêm tốn không tự nhận mình là thiên tài, nhưng phải biết, toàn bộ Thiên Mạc Vương Triều có bao nhiêu người có thể tiến vào Vân Nam Học Cung? Ngay cả đệ tử chân truyền đứng đầu Tịnh Minh Tông Từ Viễn Chí, hay thậm chí là tam thiếu chủ Tuyệt Thiên Ma Tông Diệp Thiên Phong, nổi danh tư chất ngàn năm có một cũng không cách nào thành công nhập học. Bên trong người nào không phải thiên chi kiêu tử? Người nào không phải thiên tư tuyệt thế? Nàng có thể được học cung đặc cách chiêu mộ tất nhiên cũng có lý do của nó. Bất quá, những điều này nàng sẽ không tự mình giải thích. Kiêu ngạo của nàng đến từ thực lực chân chính chứ không phải là những luận ngữ hư danh.

Tứ Cực Loạn Pháp!

"Tiêu sư huynh, cái mạng này của chúng ta về sau chính là của ngươi!"

Nhiếp Mục biến sắc lập tức kéo theo Vũ Kiệt quay đầu bỏ chạy.

Nguyệt Quang Kiếm!

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, dị tượng lại một lần nữa phát sinh dị biến.

Đáng tiếc đao mang quá nhanh, đến lúc tỉnh thần trở lại vừa muốn phản ứng đã không còn kịp.

Ung Thư sáng lên hai mắt khép lại quạt ngọc bật cười.

Huyết Ngục Trảm!

Roẹt!

Một đạo bóng dáng bên trong màn sáng đang ngồi phía trên bồ đoàn bỗng nhiên đứng dậy, thân ảnh mang theo tốc độ khủng khiếp biến mất tại chỗ.

Vũ Kiệt cùng Nhiếp Mục thê lương nhìn xem đao mang chém tới, thương thế trầm trọng khiến cho bọn họ trong khoảng thời gian ngắn ngủi không có cách nào có thể tự mình động thân.

"Kỹ năng này thực sự quá mức tiêu hao thể lực cùng huyết khí, lấy thể chất của mình hiện tại để mà vận dụng thì thực có chút miễn cưỡng!" Tiêu Nhất nheo lại hai mắt thầm nghĩ.

Ung Thư trợn rách mí mắt gầm thét.

"Tiêu sư huynh, ngươi không sao chứ!?" Thiếu niên lo lắng hỏi.

Thể chất yếu ớt không thể chèo chống thuật pháp tiêu hao, cơ thể thoáng chốc run lên, vòng sáng lách tách vỡ ra từng đạo khe rãnh.

Hộ Thể! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vân Nam Học Cung sao..." Tư Đồ Nhược Hy cúi đầu lẩm bẩm.

Ung Thư cùng hai người Vũ Kiệt lúc này mới nhớ đến người nọ, vẻ mặt bất giác hàm chứa sát ý nồng nặc.

"Đáng c·h·ế·t, cùng c·h·ế·t đi!"

Đao quang chém xuống, năng lượng thần hồn cùng linh lực giao dung phát ra uy năng khủng bố khiến người tê cả da đầu.

"Sư đệ cẩn thận!"

Tiêu Nhất bị đám người nhiệt tình làm cho có chút xấu hổ.

Huyết đao vung lên, máu tươi trong người tựa như thủy triều, dũng mãnh tràn vào thân đao.

"Đúng, giờ là lúc nên tiễn hắn đi xuống địa ngục!" Ung Thư cười gằn cất giọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ung sư huynh nói không sai, cái mạng này là do Tiêu sư huynh từ quỷ môn quan kéo lại, ân tình này hai người sư đệ nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm." Hai người đồng dạng ôm quyền cúi đầu.

Không hổ là thuật pháp xuất từ trong tay của Diệp tiền bối, quả nhiên bất phàm!

G·i·ế·t người lưu loát, hành sự dứt khoát.

Tiêu Nhất thoát lực loạng choạng lùi lại.

"Đa tạ Ung huynh!" Tiêu Nhất ôm quyền cười nói.

Tiêu Nhất không chút khách khí nuốt xuống, năng lượng ẩn chứa bên trong đan dược tích tắc tản khắp toàn thân, sắc mặt tái nhợt theo đó hồng nhuận không ít.

Nhiếp Mục cùng Vũ Kiệt nghĩ đến mà sợ tán đồng.

"Tiêu sư huynh!"

Ngay cả Huyết Cuồng cùng Ung Thư đang đánh hăng say cũng không nhịn được ngừng chiến.

Ung Thư lúc này cũng chạy đến bên cạnh, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược nhét vào trong miệng Tiêu Nhất.

Hai tên sư đệ gật đầu biểu thị tán đồng.

"Không tốt, hắn muốn tự bạo, mau lùi!"

Bịch bịch bịch...

"Tiêu huynh đừng nói như thế, là bọn ta phải cám ơn ngươi mới đúng, vừa rồi quá mức nguy hiểm, nếu không phải Tiêu huynh ra tay tương trợ sợ rằng hai tên sư đệ của ta lúc này đã lành ít dữ nhiều!"

Huyết Cuồng phát hiện đại thế lúc này đã mất, trong lòng bất chợt dâng lên tàn nhẫn.

Ung Thư rùng mình xoay đầu nhìn lại, vội vàng vận chuyển toàn bộ linh lực trong người đón đỡ.

Vũ Kiệt cùng Nhiếp Mục sau khi cùng nhau đạt thành thống nhất, từng người lập tức bùng nổ toàn bộ linh lực chém g·i·ế·t.

Đôi khi, có những việc phải tự mình kiểm nghiệm mới có thể khắc sâu hiểu rõ.

"Đúng đúng, đều là bằng hữu, sau này Tiêu huynh có chuyện gì cứ việc mở miệng một tiếng, Ung Thư ta chỉ cần giúp được nhất định sẽ không chối từ."

...

Hắn điên cuồng rống giận, linh lực cuồng bạo dũng động bộc phá ra ngoài.

Ung Thư vứt xuống Huyết Cuồng, vội vã hướng phía hai người nhào đến.

Cũng may, năng lượng bên trong đao mang lúc này cũng đã tiêu hao thất thất bát bát, Tiêu Nhất khép tay thành chỉ đâm về phía trước, kiếm ý lăng nhiên, đao mang vỡ vụn, trực tiếp mẫn diệt không còn.

Hai người Vũ Kiệt đang bị Tiêu Nhất che chở sau lưng cũng bị âm thanh làm cho bừng tỉnh, từng người tràn đầy vui mừng xen lẫn khó tin trợn tròn hai mắt.

Tiêu Nhất bất đắc dĩ nâng hai người lên.

Chương 86: Tiêu Nhất Thức Tỉnh! Hộ Thể Cứu Người!

Vũ Kiệt được thế không tha, trường kiếm trong tay đuổi sát, không chút ngần ngại chém xuống.

Ầm vang!

"Vũ sư đệ, Nhiếp sư đệ!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiêu huynh, đây là Hồi Huyết Đan, có thể chữa thương cùng bổ sung huyết khí, mau mau phục dụng."

Vũ Kiệt phía sau nhanh tay nhanh chân vội vàng đón đỡ.

Tích tắc, tay phải cắt đứt bay lên không trung, máu tươi tựa như suối phun bắn ra bốn phía.

Thấy nàng rơi vào trầm tư, Cố Lạc Tuyết không nói gì thêm, tiếp tục giương mắt về phía chiến trường âm thầm quan chiến.

"Không sao, tĩnh dưỡng một lúc là được!" Tiêu Nhất lau đi vết máu khóe miệng cười nói.

Hào quang cùng kiếm ảnh giăng kín đầy trời bất ngờ vỡ vụn, tinh hà rộng lớn nội liễm, hóa thành một thanh kiếm ảnh khổng lồ trực tiếp giáng xuống kiếm bia.

"Đừng đừng đừng, đều là bằng hữu không cần phải khách sáo như vậy!"

Xoay người nhìn xem sư huynh cùng tên đệ tử Quỷ Sát Tông còn lại vẫn còn dây dưa, Vũ Kiệt vẩy đi vết máu bám trên lưỡi kiếm đạp bộ lao đến.

Một tiếng nổ mạnh sau đó bùng nổ, không gian rung chuyển, linh lực xung kích đánh vào không khí, phát ra từng trận gợn sóng nóng rực.

Nhật Luân Thời Quang! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ung Thư thấy vậy liền vội vã phất tay.

Kiếm quang sắc bén lóe lên, một chiếc đầu lâu mang theo biểu tình khiếp đảm bay thẳng lên trời.

"Được!"

Thuật pháp cùng võ kỹ như mưa xối xả đánh xuống.

"Tiêu huynh!" Ung Thư trông thấy bộ dáng người nọ, vừa mừng vừa sợ bật thốt ra ngoài.

"Vũ sư đệ, nhanh chóng kết thúc hắn rồi quay đầu trợ giúp Ung sư huynh." Nhiếp Mục thở dốc cất tiếng.

"Khụ khụ..." Tiêu Nhất ho khan, bọt máu li ti từ trong khoang miệng bắn ra.

Sắc mặt của hắn thoáng chốc tái nhợt, hốc mắt lõm xuống, da thịt khô quắc chẳng khác gì một bộ thây khô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đệ tử Quỷ Sát Tông đau đớn gào thét, mặt mày vặn vẹo đáng sợ.

Thế nhưng, đao quang vậy mà bất chợt lướt qua, mục tiêu tỏa định không phải bản thân mà lại là hai tên sư đệ sau lưng của hắn.

Bất quá, lấy cảnh giới Luyện Linh Hóa Thủy có thể chống đỡ Khai Thần Cảnh sơ kỳ một kích toàn lực thì loại thuật pháp này nói đến quả thật có chút rợn người.

Dị động to lớn lập tức thu hút đám người chú ý tới.

Mất đi ưu thế, tên đệ tử Quỷ Sát Tông thoáng chốc bị hai người toàn diện áp chế, vết thương đi theo thời gian chồng chất giăng kín khắp người. Tuy nhiên thực lực kẻ này quả không tầm thường, mặc dù bị đánh chật vật khó tả nhưng muốn trong thời gian ngắn g·i·ế·t hắn thực sự có chút khó khăn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Tiêu Nhất Thức Tỉnh! Hộ Thể Cứu Người!