Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Xuyên Không, Hệ Thống
Nhìn thấy sự tương tác của bố mẹ mình, cô gái không khỏi vui vẻ mà cười khúc khích. Nhưng không hiểu sao lại có chút đau lòng, vì nơi đây chỉ có cô cùng bố mẹ của mình.
Đánh giá: Mới sinh đứa trẻ không có gì là lạ cả.
Đơn giản dễ hiểu, ngoài việc là thằng ham mê wibu các thứ Nguyễn Anh còn là một đọc thủ, có kinh nghiệm đọc truyện lâu lăm lên hệ thống, hệ thiếc quá là quen thuộc với cu cậu.
Sau một hồi phát tiết, người thanh niên ấy quyết định nghỉ chơi. Nhẹ nhàng bước chân ra khỏi căn phòng tăm tối, chỉ có ánh đèn của máy tính.
Không bIết có phải là do cha mẹ đã đi, hay do một lí do nào đó hắn đã trở thành một con người sống khép kín, chỉ biết sống ẩn trong nhà. Trừ khi có người mang thức ăn nhanh đến mới khiến tên này lết ra khỏi nhà.
Ngay lật tức hai ông bà đang ngồi tại ghế tựa kia vội vàng ngồi dậy, người phụ nữ nhanh nhẹn bước đến chỗ cô y tá kia mà hỏi.
Người đàn ông không nói gì nhiều, nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay của người phụ nữ bên cạnh mình, tay còn lại thì nhẹ nhàng xoa lưng cho người phụ nữ ấy.
“Đinh, hệ thống đã kết nối thành công vói kí chủ, xét thấy kí chủ đang rơi vào giấc ngủ, hệ thống tạm thời ngừng hoạt động đợi túc chủ tỉnh lại”.
Trong giấc mơ khi bị ngã đấy hắn cảm thấy rất vui lòng, hắn đột nhiên nhớ mệ, muốn khóc.
Quay lại về 30 phút trước, Nguyễn Anh đã hiểu ra được mình đang ở đâu. Nghe thấy tiếng kêu trong đầu óc vang lên. Lúc đầu Nguyễn Anh có chút hoang mang, nhưng chả trôi qua được bao lâu Nguyễn Anh liền thích ứng một cách dễ dàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kí chủ: Nguyễn Anh
Đôi bàn tay nhẹ nhàng đu đưa đứa bé trong lòng. Nhìn thấy con gái của mình không sao, cả hai ông bà đều thở ra một hơi, người phụ nữ trước nhất tiến lên phía trước mà hỏi.
“ Lộc cộc”
Mana ( Năng lượng tinh thần): 0 ( Quyết định do hoàn cảnh, hoặc tiên thiên thiên phú)
Mặc kệ cậu bé có để ý hay không, hệ thống kì lạ hòa vào làm một với cậu.
Không biết bao lâu, cánh cửa nhà thanh niên này được mở ra. Một đám người mặc đồ phòng cháy chữa cháy xông vào, thấy trước mắt là một thanh niên.
Chủng Tộc: Nhân Loại
“Con có sao không, có cảm thấy khó chịu ở đâu không, có cần mẹ giúp gì không?...”
“Bà nó à, con bé mới sinh bà phải từ từ thôi, bà làm như bà mới là người sinh không bằng”.
Trong cửa phòng sinh nở lúc này được đẩy ra, một cô y tá có vẻ tuổi trẻ đi ra.
Người phụ nữ nghe vậy nhỏ giọng mà nói.
“Xui không thể nào xui hơn” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này đôi vợ chồng lúc đầu đã vào căn phòng hồi sức, nhìn phía gần kia, một khuôn mặt tuyệt đẹp của một người phụ nữ trẻ tuổi đang nằm tựa vào đầu giường.
Vừa nghĩ, người lính vừa ghi gì đó vào một cuốn sổ tay. Trong đó viết
Người lính cứu hộ nhìn khuôn mặt non troẹt của thanh niên không khỏi thở dài.
“ Còn không phải là tôi lo lắng cho con bé sao?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa kịp hỏi hết, người y tá đó đã nhẹ nhàng kéo khẩu trang ra, thở một hơi rồi cười vui vẻ nói với người phụ nữ.
Tỉnh lại lần nữa hắn thấy trước mắt là một không gian xa lạ, đối diện trước mặt hắn lúc này là một trần nhà cũ kí với một chiếc quạt trần cổ lỗ sí, nhìn vào có vẻ như là mặt hàng của mấy chục năm trước.
Sức Mạnh: 1 ( Nhân loại trưởng thành bình thường vì 10)
Người phụ nữ trông có vẻ gần 60 lên tiếng.
Như có vè hiểu được tâm trạng mẹ của mình, đứa bé trong lòng cô nhẹ nhàng mà giơ tay đập vào tâm hồn cô trong vô thức. Nhìn đứa con đang ngủ trong lòng, cô nhẹ vứt ra khỏi đầu nỗi buồn, nở một nụ cười hiền từ nhìn đứa bé.
Mị lực: 1 ( Trung bình người bình thường dao động từ 50~60)
Tỉnh lại lần nữa, đây đã là lần thứ ba thứ tư gì đó Nguyễn Anh mới tỉnh dậy lại được. Nhìn người mẹ đang ôm mình, Nguyễn Anh không khỏi cảm thấy có chút lẫn lộn đan xen.
Chưa kịp tỉnh hồn, hắn đã bị nhấc bổng lên, rồi nhẹ nhàng đu đưa. Không hiểu tại sao trong cái ôm đấy hắn lại cảm giác thoải mái vô cùng, cứ vậy mà theo cái lắc lư mà ngủ thiếp đi.
Tính danh: Nguyễn ******
“10% 20% 30%....99% 100%”
Được sự giúp đỡ của hệ thống Nguyễn Anh đã biết bản thân ở đâu. Nói cụ thể dễ hiểu thì đây là một nơi khá giống với nơi mà Nguyễn Anh sống trước khi c·h·ế·t, chỉ khác ở chỗ là Nguyễn Anh nơi ở hiện tại này sẽ thuộc vào khoảng thời gian đi lùi 20 năm.
Lúc này người đàn ông ở phía gần kia cũng nghe được hết lời y tá nói cũng không khỏi thở ra một hơi, nhẹ nhàng bước đến phía người phụ nữ nhẹ nhàng mà mở lời.
Suy nghĩ cuối cùng của thanh niên này là:
Sau một hồi trao đổi cùng hệ thống trong đầu, Nguyễn Anh không khỏi sướng phát điên phát rồ, vì hệ thống là ước mơ của tất cả mọi người. Ai mà không muốn sở hữu một cái hệ thống cho riêng mình chứ.
Một thanh niên với khuôn mặt không gì đặc biệt lên tiếng. Tay đập bịch xuống bàn, đây đã là lần thứ 5 thanh niên này thua game rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
May mắn: ??? ( Không thể xác định)
“ Đậu má lại thua”
“Uhm” Người phụ nữ nhẹ nhàng đáp lạ.
“ Oa oa oa oa” kèm theo tiếng khóc là trạng thái tâm thần thả lỏng của một cặp vợ chồng già.
Nguyên nhân tử vọng: Bước đầu xác định là do hít phải khói quá nhiều mà nghẹt thở c·h·ế·t.
Cấp độ: 0 (Exp: 0/10)
Nhìn đánh giá mà hệ thống đưa ra, Nguyễn Anh nhẹ nhàng mà gật đầu tỏ vẻ hiểu.
“ Hài, trẻ thế này mà đã đi rồi, tiếc cho một tương lai”.
“ Mở ra bảng hệ thống”.
Trong một hành tình màu xanh thẳm nào đó khá giống trái đất, trong một đất nước tên Việt Gia Quốc, trong một thành phố tên Hải Thành, trong một bệnh viện, có tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên.
…….
“ Vãi, vô tình dẵm vào vỏ chuối bị ngã bất tỉnh đúng lúc hỏa hoạn, không biết xui đâu cho hết nữa”.
Tốc Độ: 1 ( Nhân loại trưởng thành bình thường vì 10)
“ Chắc là mẹ tròn con vuông rồi ha ông” vừa nói bà vừa nắm lấy tay của người đàn ông có vẻ là chồng bà. Nhưng có vẻ cái cơ thể run run kia đã phản bội lại lời bà nói.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đây là lần đầu tiên hắn được ngủ một cảm giác sung sướng như vậy.
Tuổi tác: 18 tuổi
“ Cô à không phải lo lắng đâu ạ, là mẹ tròn con vuông ạ”. Nói xong người y tá ấy liền gấp gáp đi đâu đó.
Nếu thanh niên mà ở đây chắc hẳn sẽ nói.
Phòng Ngự: 1 ( Nhân loại trưởng thành bình thường vì 10)
Nguyễn Anh nhẹ nhàng mà lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Cô ơi cho tôi hỏi, trong đó….”.
“ Tốt quá rồi bà ạ”.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, đánh mất ý thức, hắn nghe thấy một giọng nói có vẻ như là của một người phụ nữ. Nhẹ nhàng mà duyên dáng thủ thì bên tai.
Họ ngay lật tức huy động nhân lực cứu người ra, tuy đã được cứu ra nhưng có vẻ do đã hít khói quá lâu, anh bạn này đã không may không qua khỏi.
Người thanh niên ấy đã vô tình va phải cái gì đó, chưa kịp hoàn hồn, nam thanh niên đã ngã xuống, đầu hướng thẳng xuống mặt đất mà đập một cách không thương tiếc.
Hắn tên Nguyễn*** mất cha mẹ từ một trận tai nạn giao thông, cha mẹ để lại cho hắn một khối tài sản có thể đủ khiến hắn chỉ cần cố chút tiết kiệm là có thể sài cả đời.
Bảng hệ thống .
Chương 1: Xuyên Không, Hệ Thống
Trong thời gian Nguyễn Anh đang ngủ, một giọng nói kì là vang lên trong đầu cậu.
“Chào con yêu của mẹ, chúc mừng con đã đến với thế giới này Nguyễn Anh”.
Nếu mày sống ở năm 2020 thì đến đây mày sống ở những năm 2000, nơi mọi thứ quá cùi bắp so với cuộc sống hiện tại của mày.
Đang muốn hỏi thêm, bà bị người đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng mà can ngăn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.