Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 136: Lại Tiếp Tục Một Bản Hợp Đồng Mới Sao
Lúc này trong phòng, không chỉ Thảo Mai, mà các cô gái còn lại cũng nàng tâm trạng tò mò giống vậy, nhưng cũng đều kìm nén chờ đợi.
Chương 136: Lại Tiếp Tục Một Bản Hợp Đồng Mới Sao
“Bảo làm thì cứ làm đi”. Không còn cách nào khác, Nguyễn Anh như một con cún con, ngoan ngoãn mà nghe lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Anh đi vào trong khu thay đồ, còn Hải Ninh thì đứng bên ngoài phòng hờ.
“Đừng đi vào a, Nguyễn Anh đang giúp chúng ta”.
Gật đầu, Hải Ninh lần nữa lên tiếng.
Bộ quần áo vừa vặn với người, che chắn được hết trang phục Coser, có thêm cái mũ đủ để che nốt mái tóc của các nàng.
Nhìn Nguyễn Anh đi vào bên trong phòng thay đồ, Thảo Mai theo bản năng đứng dậy muốn vào xem xem thằng cu làm gì.
“Đây là một loại trang phục đặc biệt, có thể che hết trang phục của các chị đang mặc, đồng thời không làm hỏng trang phục đang mặc trên người, đặc biệt, do được thiết kế bởi một tài liệu đặc biệt, bộ đồ này tuy nhìn vô cùng mỏng manh, nhưng lại vô cùng bền chắc và co dãn, các chị mặc lên đi, từ từ mà cảm nhận”.
“Tại sao a”. Nguyễn Anh lại tiếp tục hỏi, sao hôm nay có vẻ là lạ nhỉ.
Nguyễn Anh đưa cho từng người một, mỗi người một bộ quần áo, nhẹ nhàng bắt đầu mà giải thích.
“Đẹp rất phù hợp với chị”. Nguyễn Anh như thực chất mà khen ngợi, à không là thực chất chứ không phải như nữa.
Cuối cùng Quỳnh Nga phải chịu thua, mà mặc lên trang phục Coser. Thực sự trong lúc đấy nàng cũng không muốn đâu, nhưng không hiểu sao, lại nghĩ đến bên ngoài kia ngồi Nguyễn Anh, vậy là cứ thế mà bị lôi vào mặc cho trang phục Coser thôi.
Con mắt nhìn về phía trước, thấy một thân ảnh khác, đây là Quỳnh Nga. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chiếc áo thường thường, khó gây được sự chú ý với người khác, đây là trang phục cực thích hợp đối với những người không muốn để chú ý.
Mọi người cái hiểu cái không gật đầu, làm theo hướng dẫn của Nguyễn Anh, lấy Hải Ninh dẫn đầu, mặc lên những bộ quần áo này.
Nàng hiện tại mặc trên người trang phục Coser, Thiên Luân Khải Giáp đây là bộ trang phục thường xuyên được sử dụng bởi Erza Belserion.
Ban đầu, nàng cũng không muốn ăn mặc như này đâu, nhưng vì mọi người khuyên bảo, dù không làm thí sinh, nhưng chốc nữa cũng là một người tham giự, vậy phải mặc quần áo Coser, còn nữa các nàng 5 người, thì đã có 4 người Coser rồi, giờ để một người không mặc, thì có khác nào là nàng bị cô lập sao.
“Cũng không tệ lắm a”. Quỳnh Nga cũng cảm giác vô cùng sung sướng, không biết tại sao, cô lại quan tâm đến nhận xét của tên mới chưa quen được một tuần này nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Má đây thực sự là một cái ma quỷ đầu tư rồi, nhìn thấy có cơ hội kiếm tiền là ngay lật tức nhảy vào ngay.
Nàng chưa đi đươc 3 bước, đã bị tiếng nói của Hải Ninh dừng lại.
Trong lúc người khác vẫn còn ngạc nhiên trước sự lợi hại của trang phục này, Quỳnh Nga lại lên tiếng.
Cố kiềm chế lên một chút muốn chửi bậy xúc động, Nguyễn Anh giả bộ mà chỉ vào chiếc áo mà nàng mặc trên người, dò hỏi.
Trong phòng thay đồ lúc này vang lên tiếng lục đục, động chạm các thứ các thứ.
Để rồi xuất hiện lần nữa trước mặt, là một Erza phiên bản đời thực, đẹp xuất sắc.
Nhìn đến Nguyễn Anh như vậy đánh giá mình, trong lòng Quỳnh Nga không hiểu thấu dâng lên suy nghĩ, nhìn về phía trang phục mặc trên người.
Quỳnh Nga mặc lên bộ này trang phục, cũng lật tức đưa ra những phán đoán của riêng mình, đầu từ từ cúi xuống, một nụ cười kì lạ hiện trên mặt. Cảm tưởng như Quỳnh Nga đang vô cùng hưng phấn, có vẻ như cô gái này lại tìm được một miếng mồi ngon béo bở rồi.
“Uh, thế nên mới gọi vào đây nghĩ cách đấy”.
Nàng mà đi ra ngoài đường vào nơi Nguyễn Anh từng sống, chắc hẳn ai cũng nghĩ nàng là một Coser có tiểng, nổi tiếng bởi cos quá giống.
Hải Ninh nghe xong gật đầu đồng ý, Nguyễn Anh nhìn nàng một chút, hai người nhanh chóng thực hiện vừa rồi nói cho nhau việc làm.
Đứng tại đó, Nguyễn Anh thưởng thức vẻ đẹp nửa thực nửa mơ của các nàng, đột nhiên như nhận ra điều gì đó, nghi hoặc mà hỏi.
“Quỳnh Nga đâu”. Nguyễn Anh lên tiếng dò hỏi (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng dù gì, các nàng đã nhờ, Nguyễn Anh sẽ cố hết sức mà giúp đỡ, bắt đầu vận dụng bộ não của mình, nhanh chóng nghĩ ra điều gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không thể làm gì khác hơn, tuy tâm lí rất tò mò, Thảo Mai vẫn quyết định cho Hải Ninh một bộ mặt, ngồi xuống.
“Này thi đi ra ngoài kiểu gi a, thảo nào cũng bị vây a”. Số lượng người vừa đông, vừa dày, trông khổ vô cùng.
Hải Ninh lên tiếng, có vẻ như đây mới thực sự là mục đích gọi Nguyễn Anh vào, mong Nguyễn Anh tìm được cách giúp các nàng đến với cuộc thi mà không bị đám đông vây quanh, chứ cứ như hôm qua thì có mà c·hết.
“Giúp”. Nàng nghi hoặc mà hỏi, giúp gì a, chẳng lẽ bên trong đó có cái gì có thể khiến các nàng không bị vây quanh như hôm qua sao.
“Đúng, xin hãy làm một bản hợp đồng, cùng chị kí kết quyền thao tác trang phục này đi, làm như bản hợp đồng chúng ta kí kết cũng được”.
Dẫu cho các nàng sẽ không nghĩ như thế, nhưng người khác thì chưa chắc như vậy, mặc cho các nàng không để ý, nhưng cũng không thích nghe a.
Khuôn mặt nhất thời đỏ au au, nhưng tâm trạng lúc này cũng đã thả xuống.
Nhắm lại con mắt của mình, nội tâm thì nghĩ, không biết các nàng chơi trò gì a, bày đặt kêu nhắm mắt như trẻ con vây.
Trang phục đã đẹp, người mặc còn đẹp hơn, Nguyễn Anh thực sự không ngờ được là Quỳnh Nga lại như vậy phù hợp làm Coser.
Đợi đến khi tiếng động này ngừng lại, Nguyễn Anh cũng ra đến bên ngoài, trên tay mang theo một bọc túi màu đen.
“Chốc nữa là biết à, cho Nguyễn Anh chút thời gian đi”.
“Hừ hừ thấy sao, đẹp không có thích không”. Thảo Mai nói với giọng cao v·út, thể hiện sự vui vẻ của bản thân, cô có vẻ rất tự tin vào trang phục của mình thì phải
“Được rồi, mở mắt ra đi”. Không mất nhiều thời gian, Thảo Mai lại lần nữa lên tiếng, Nguyễn Anh cũng từ từ mà mở mắt ra.
Con mắt ngạc nhiên của Nguyễn Anh quá rõ ràng, Thảo Mai lúc này đi đến trước mặt Nguyễn Anh, tự hào mà nói.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nguyễn Anh nhẹ nhàng mở túi ra, cầm ra mấy bộ đồ to lớn màu đen.
Đứng gần đó, Nguyễn Anh như nghĩ ra điều gì, nhìn lướt qua người mấy cô gái mở miệng nói.
Rõ ràng Nguyễn Anh nhớ là các nàng cùng đi cơ mà, sao giờ đi 5 còn 4 này.
Được sự khẳng định của Hải Ninh, Nguyễn Anh có chút không biết làm gì cho phải, lời nói vừa rồi của bản thân chỉ mang tính chất tự hỏi thôi, ai ngờ nó là thật. Hóa ra mấy cô gái này không phải gọi Nguyễn Anh vào chiêm ngưỡng vẻ đẹp của các nàng, tất cả đều chỉ là do bản thân Nguyễn Anh đa tình mà thôi.
“Hợp tác”. Nguyễn Anh có chút ngẩn người, nhưng rất nhanh hiểu ra điều gì, nhìn về phía Quỳnh Nga với con mắt khác.
Vừa rồi Nguyễn Anh có nói cho nàng một cách khá hay, nhưng muốn thực hiện nó, phải dùng một chút siêu thường quy thủ đoạn, vì vậy, Nguyễn Anh nhờ nàng đứng ngoài làm tấm bình phong, ngăn mọi người lại giúp.
Nguyễn ANh tiến đến bên tai Hải Ninh, nói thầm vào tai nàng.
Lời trao đổi của hai người không quá lớn, nhưng đủ để đứng đằng sau Quỳnh Nga nghe được rõ.
“Hợp tác đi”.
“Nhắm mắt lại”. Thảo Mai yêu cầu Nguyễn Anh, có vẻ như cô bé này muốn làm điều gì đấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.