Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 144: Một Trợ Thủ Đắc Lực Mới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Một Trợ Thủ Đắc Lực Mới


Chương 144: Một Trợ Thủ Đắc Lực Mới

Cùng thời đại của Yahoo! còn nhiều kẻ đã bị vùi dập theo sau nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chào anh”.

Nhìn đứa em mình cứ như vậy, Nguyễn Long bất đắc dĩ nâng trán, miệng thì nói.

Nói rồi, Nguyễn Tùng chạy vội lên tầng, ra vẻ như phải giải quyết chuyện gì đó vô cùng hệ trọng không bằng.

“Cứ đi ra đi là biết à”. Bà lão chơi trò đánh đố với Nguyễn Anh, không lật tức giải thích rõ giàng cho cậu.

Những chuyện này, chỉ có Nguyễn Anh biết thôi, vì chiếm được tiên cơ là biết trước tương lai, Nguyễn Anh sẽ tận dụng nó triệt để.

Bà lão vốn đang nấu ăn, không thể bỏ mặc như thế, ngó đầu ra ngoài.

“Ông cứ xem từ từ”. Nguyễn Anh cười nói, con mắt tự tin kia cho người ta một cảm giác an tâm đến lạ thường, kiểu như có thể giao phó được tất cả cho họ vậy.

Cuộc thảo luận của hai ông cháu tiếp tục, bỏ qua vấn đề đất đai, thứ mà không thể ngay lật tức cho Nguyễn Anh lợi nhuận được, hãy quan tâm đến thứ có thể bùng nổ lợi nhuận.

Ngoài cổng lúc này đang đứng hai người đàn ông, ăn mặc lịch sự, hẳn hoi trông khá là có phong cách.

Bên cạnh đó, Bộ Giao thông-Vận tải đang nghiên cứu xây dựng sân bay quốc tế Lãng Huyện theo quy hoạch phát triển hệ thống sân bay toàn quốc . (đọc tại Qidian-VP.com)

Những điều phía trên không chỉ là về bất động sản nữa rồi, liên lụy quá nhiều đến các ngành khác, hiểu đơn giản là khi thâu tóm được hết tất cả, thì đồng nghĩa có thể phát triển được các ngành khác nữa.

Nói rồi bà lão mặc kệ Nguyễn Anh, lại tiếp tục công cuộc nấu nướng của mình.

Thông qua điều tra, Nguyễn Anh phát hiện được những chuyện thú vị, trừ lĩnh vực giải trí, mọi lĩnh vực chả khác mấy. Mà vào thời đại này, thì không phải Nguyễn Anh có thể kiếm được cả hai sao.

Thời đại Internet sắp đến, sẽ có những kẻ bị thời đại ruồng bỏ, rồi sẽ có những con quái vật sinh ra, đứng lên thống trị thời đại.

Vẫn như thường lệ, hai người này vừa gặp nhau đã khiến Nguyễn Anh muốn cười. Ông em thích trêu đùa, gặp phải ông anh nghiêm túc, cả hai tạo thành bộ đôi hoàn chỉnh.

“Tú Linh phải không, lâu quá không gặp”.

Nguyễn Anh lôi ra thêm một tập tài liệu, đưa cho ông lão, muốn ông xem cái gọi là dự định của bản thân.

May là bản tài liệu này, Nguyễn Anh đã ghi chú thích từ nghĩ đầy đủ, giờ chỉ cần thêm chút thời gian mà thôi.

“Nguyễn Anh ơi ra mở cổng, có vẻ như là mấy người họ về đó”. Bà lão nhờ thằng cháu của mình di chuyển đi mở cổng, đang bận cả tay cả chân thế này, trong khi thằng cháu mình thì ngồi chơi thì phải sai vặt nó chứ, tâm lý chung của mọi người mà thôi.

Đi ra bên ngoài, Nguyễn Anh nhìn thấy hai người này, ngay lật tức bừng tỉnh.

Đơn giản hai chữ, vừa có ý tứ đáp lời Nguyễn Tùng, vừa có ý muốn không muốn giao tiếp.

“Xin lỗi nhá, anh còn có chút việc, Tú Linh ngồi đây chơi nhá”>

Không nói đâu xa, chỉ riêng quốc gia này, đã tạo ra những bông hoa sớm nở tối tàn, Zing Me, Go.vn, Tầm Tay, MySpace,.. cả một bầu trời tuổi thơ, nhưng rồi cũng b·ị đ·ánh gục, để những cái như Facebook, Google, Amazon… lên ngôi.

Sau khi đã ổn định được mọi việc, Nguyễn Anh chắc chắn sẽ hướng tầm mắt ra thế giới, nhưng trước hết là phải làm được cái nhỏ.

Có thể bây giờ nhiều người sẽ nghĩ hành động của Nguyễn Anh là bại gia, phá gia chi tử, nhưng rồi, thời gian sẽ chứng minh tất cả thôi.

Và đương nhiên, Nguyễn Tùng sẽ không đặt mình vào hai tình huống như trên rồi, chỉ thấy Nguyễn Tùng như nghĩ ra điều gì đó, nở một nụ cười ngại ngùng hướng về phía Nguyễn Tú Linh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất đắc dĩ đôi phần, Nguyễn Anh vẫn là đứng dậy, bước ra bên ngoài xem người đến là ai.

Mang theo trong bụng tâm sự, ai ở kia mà đến mức vậy à, Nguyễn Anh từ từ bước đi, bề ngoài thì vô cùng bình thường, nhưng trong lòng thì đang thì thầm, nếu đó là người, mà cậu không quen biết, thì đừng trách, à mà quen biết thì đáng trách hơn chứ nhỉ.

“Không biết bao giờ mới trưởng thành hơn được đây?”. (đọc tại Qidian-VP.com)

À không cũng có thể hiểu được, chắc hẳn đây mới là gương mặt thật của họ, bộ mặt mà họ dùng để đối diện với gia đình minh.

Mục đích của Nguyễn Anh không phải chủ yếu để bán lấy tiền, mà muôn có một chân trong sự phát triển này, dù nhiều hay ít.

“Hú, Nguyễn Anh à, đến đây có việc …”. Ngay khi vừa thấy Nguyễn Anh, một giọng nói đến không thể nào quen thuộc hơn vang lên, xuất hiện bên tai của Nguyễn Anh.

Ba người cùng nhau đi vào phòng khách, chưa kịp ngồi êm mông, ông cậu của Nguyễn Anh đã như phát hiện được gì đó điều thú vị.

Chỉ thấy ông cậu này chạy đến trước mặt ông lão đang ngồi kia, nhìn người phụ nữ một chút, rồi như nhớ ra cái gì đó mà mở miệng.

Tính tại thời điểm này,còn gần 2 năm nữa, cho đến ngay định mệnh đấy, Facebook được giao bán cho Yahoo!. Từ giờ đến thời điểm đấy, Nguyễn Anh sẽ kiếm thực nhiều tiền, mua bằng được Facebook thì thôi.

“Ăn nói cho cẩn thận vào”.

Nàng đã biểu hiện rõ như này, mà Nguyễn Tùng còn không biết nữa, còn cố tình trao đổi, thì chỉ có hai trường hợp xảy ra 1 là ngu thật, hai là giả ngu vì có ý nào đó.

T=Thành phố, hệ thống giao thông và hệ thống hạ tầng kỹ thuật đồng bộ tại khu đô thị Bắc sông Ngăn,… (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồng thời còn phải đầu tư vào nhiều lĩnh vực nữa.

“Hóa ra là cậu và bác a, thảo nào bà nói ra là biết”. Nguyễn Anh thì thầm trong lòng.

“Cháu chào cậu, chào bác à”.

Đối diện với cái này có chút tăng động quá trờn Nguyễn Tùng, Nguyễn Tú Linh không biết lên bỏ mặc, hay là chào hỏi bây giờ thì tốt.

Ông lão không nói gì ánh mắt vẫn hướng về bản tài liệu.

“Chẳng lẽ không có việc thì mới được đến sao hả”. Nguyễn Anh ngay lật tức cương ngạnh, ngắt quãng lại lời của người đối diện kia.

Cẩn thận tỉ mỉ mà nhìn, ông lão nhìn mà ngạc nhiên không thôi, đối với ông những này thông tin quá mới lạ, khó mà đạt được kết quả đánh giá trong một thời gian ngắn.

Nguyễn Anh mỉm cười an ủi.

Nguyễn Tú Linh đứng gần đó, cơ thể có chút ngứa ngáy khó nhịn, nàng cũng muốn xem tên điên này có thể làm được việc gì cơ chứ.

Yahoo! Thống trị thời đại, rồi vì ngủ quên trên chiến thắng, bỏ mất đến 3 lần lật ngược thế cờ, để rồi cả một đế chế đi vào dĩ vãng.

Đây chỉ là những gì mà một thành phố có, chứ chưa nói đến bao nhiêu nơi khác, các thành phố khác, thậm trí là các nơi trên thế giới.

Sân bay Lãng huyện dự kiến sẽ là sân bay lớn nhất miền Bắc.

“Tinh” lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh tiếng chuông cửa, có vẻ như có người nào đó đến.

Nguyễn Anh nhìn mà đúng là cạn lời, không hiểu sao hai người này có thể được coi là những người tài năng và thành công nhất gia tộc cơ chứ.

“Ai hả bà”. Nguyễn Anh nghi hoặc hỏi, tầm này còn ai lại đến thăm nhà cơ chứ.

“Chào chiếc gì nữa, nhanh mở cổng đi cậu đứng ngoài này chán lắm rồi”.

Với chiếc chìa khóa vừa lấy trên bàn, Nguyễn Anh thuận lợi mà mở cửa cho hai người bước vào.

“Bác đừng quá phiền lòng, dù gì anh ấy còn trẻ mà”.

Thở dài một hơi, Nguyễn Tú Linh vẫn lựa chọn chào hỏi, dù gì cũng là đang ở nhà người ta, không lên làm điều gì quá quắt.


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Một Trợ Thủ Đắc Lực Mới