Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 176; Nhân Vật Đặc Biệt Trong Tổ Chức Bí Ẩn
Quay lại chủ đề chính, Nguyễn Anh sử dụng kĩ năng của mình, do đã được thăng cấp, thay vì xuất hiện trước mặt Nguyễn Anh bảng thông tin, nó sẽ chuyển hóa thành một lượng tin chuyền vào thẳng trong đầu, ghi tạc trong đó.
“Cậu ngồi đây đi, tôi còn có việc xin phép đi trước”. Người trung niên mỉm cười, từ tốn mà nói với Nguyễn Anh.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, đã khiến Nguyễn Anh ngơ ngác không thôi, theo bản năng, sử dụng toàn năng tri nhãn.
Người này sử dụng tên giả, ừ cũng hợp lí, là thành viên của một lực lượng phục vụ cho người đứng đầu, che dấu thân phận, thay đổi danh tính là điều dễ hiểu.
“Cô còn chưa đến nửa tháng để sống”.
Vô cùng quen thuộc, Nguyễn Anh bắt đầu ra trò bí hiểm, nói ra một câu khiến để cả bản thân Hồ Thùy Dương không hiểu.
“Chuyện gì thế này” trước mặt Nguyễn Anh, có hàng chục kệ đựng tài liệu, đống tài liệu nhiều đến mức lấp kín hai bên phòng, dưới chân bầy đủ loại sách và tài liệu, chỉ để lại có một con đường nho nhỏ để di chuyển.
Lời nói của Nguyễn Anh vừa ra, Hồ Thùy Dương ngay lật tức vô cùng sững sờ, ánh mắt không thể tin được mà nhìn về phía Nguyễn Anh. Người này nàng lần đầu mới gặp, sao có thể biết được thân phận của nàng chứ.
“Gì” nàng không thể tin vào tai mình lời Nguyễn Anh nói, ngay lật tức vô cùng tức giận, ánh mắt khó chịu mà nhìn về phía Nguyễn Anh, gương mặt hiện rõ “Mày trêu tao à, mày đang rủa tao c·h·ế·t hay sao a”.
“Nếu tôi nói, tôi còn biết cả bí mật mà người đứng đầu còn không biết thì sao”.
“Cô không tin sao, có phải bình thường cô …”.
Không quan tâm Nguyễn Anh có đồng ý cho mình rời đi hay không, người đàn ông liền bước ra ngoài, để lại bên trong gian phòng Nguyễn Anh cùng người đang đọc sách kia.
Từ ngày đặt ra mục tiêu, trở thành người đứng đầu thế giới, Nguyễn Anh đã quyết định hạn chế khả năng đặc biệt của mình, chỉ trong vài trường hợp mà sử dụng thôi.
Người này đang ngồi trước một bàn sách, đang chăm chú mà đọc.
Cảnh tượng đầu tiên khi bước vào bên trong, khiến Nguyễn Anh không khỏi có chút nuốt nước bọt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở đây có mối liên kết gì sao, đương nhiên là có, theo nàng biết, người đứng đầu có mối quan hệ khá mật thiết với người thanh niên trước mặt, vậy người đứng đầu có nói thân phận của nàng cho người ta, nên người này mới được thân phận của nàng.
Một lúc sau, chỉ thấy người trung niên này nhìn về phía Nguyễn Anh mở lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 176; Nhân Vật Đặc Biệt Trong Tổ Chức Bí Ẩn
Nguyễn Anh nhìn mà không biết nói gì, đây là kho sách à chơi, ai đời lại đi nói chuyện trong một cái kho cơ chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này đến lượt Nguyễn Anh ngạc nhiên, nhưng sau đó lại rất nhanh hiểu ra, đúng a, nếu không phải dựa vào năng lực, thì để biết được thân phận của cô gái, ngoài từ trong miệng người đó, Nguyễn Anh nghĩ cũng chả còn cách nào cả.
Tên này, à không phải gọi là cô gái này, vậy mà mắc phải bệnh nan y, thảo nào nhìn mặt có chút tái nhợt, lúc đầu còn tưởng cô gái này trắng quá chứ.
Người đó không ai khác ngoài người đứng đầu.
Theo chân người nọ, lại đi thêm khoảng vài ba met, cuối cùng Nguyễn Anh cũng xuất hiện trước mặt một người.
“Cậu là được người đứng đầu nói cho thân phận của tôi sao?”. Hồ Thùy Dương hồ nghi lên tiếng dò hỏi, mong từ đây biết được sự thật nằm đằng sau đó.
Theo tin tức từ kĩ năng truyền đến, cô gái này trong gia tộc được coi là đã c·h·ế·t rồi, còn c·h·ế·t từ khi còn rất nhỏ, đã được mai táng bởi chính tay người nhà, vậy người xuất hiện trước mắt là gì.
Nhanh chóng tiếp thu hết số lượng lớn tin tức, Nguyễn Anh rốt cuộc biết được người trước mặt là ai rồi.
Không tin ư, nói đơn giản thôi, sử dụng tài nguyên ở thế giới Shokugeki, “chiêu binh mãi mã” sử dụng nhân tài, sử dụng vật lực nơi đó, chẳng lẽ còn không làm được ư.
“Chào cậu, cậu có thể gọi tôi là Hồ Mạnh Khiêm, là nhân viên đặc biệt đồng thời cũng là người phụ trách của Hải Thành”. Một giọng nói vô cùng đặc biệt, làm cho người nghe khó mà nhận ra được đây là nam hay là nữ nữa.
Cô nàng vô cùng nghi hoặc mà nhìn về phía Nguyễn Anh, chuẩn bị hỏi dò, lại bị âm thanh của Nguyễn Anh cắt ngang.
Nghĩ thế nhưng mục đích của Nguyễn Anh đến đây lại chính là nói chuyện, vì một vấn đề khá hệ trọng bắt buộc Nguyễn Anh phải đến đây để tìm cách giải quyết.
Đã từ rất lâu rồi, Nguyễn Anh chưa sử dụng kĩ năng của mình, lần nữa sử dụng lại là trên người đối diện này.
Nguyễn Anh chỉ có thể gạt ra khỏi đầu mình suy nghĩ, theo sát phía sau người đàn ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói, người này dần quay lại, để lộ ra một khuôn mặt trẻ trung, Nguyễn Anh nhìn mà không khỏi có chút ngơ ngác, đây là cảm giác gì, tên này là ái nam ái nữ, hay là nữ giả nam trang trong truyền thuyết.
Người trước mặt Nguyễn Anh vậy mà là một người phụ nữ, không những vậy, còn mới có tuổi 20, người phụ nữ này họ Hồ, tên Thùy Dương.
Nguyễn Anh gật đầu đáp lại, nhưng có vẻ như người đàn ông trung niên đã không nhìn thấy rồi.
Nói thật, nếu vận dụng hết năng lực của mình, nói không ngoa, chỉ cần một thời gian ngắn, có thể làm được điều mong muốn.
Như kiểu thời đại này còn chưa có màn hình cảm ứng, Nguyễn Anh chỉ cần đơn giản cầm về kĩ thuật, cùng nhân tài trở về là đủ sức thành lập được một đế chế rồi.
“Chào cậu, à không phải là chào cô Hồ Thùy Dương, lần đầu gặp mặt”. Nguyễn Anh chính là người như vậy đó, mắc cái quái gì phải dấu dấu diếm diếm, tại sao không lựa chọn nói ra cơ chứ, cậu không phải là một thằng main tung của.
Cái cớ này có căn cứ vô cùng hợp lí, nàng thực ra từ khi còn bé đã gần như sắp c·h·ế·t rồi, nhưng may thay gặp phải người đó, cũng là ân nhân đã cứu giúp, thay nàng mở ra một nhân sinh mới, để rồi hiện tại, nàng xuất hiện với thân phận mới.
Nguyễn Anh sao không thể nhận ra được phản ứng rõ rành rành như thế chứ, ngay lật tức cười trừ.
Nghĩ vậy, không còn băn khoăn, nàng nhanh chóng bình phục tâm tình, nhin về phía Nguyễn Anh, nhẹ giọng nói.
Nguyễn Anh ngồi đấy, vừa tính mở miệng, đã nghe lời của người ngồi kia vang lên.
Theo kĩ năng “Toàn Năng Tri Nhãn” phát động, lật tức, một lượng lớn thông tin truyền vào đầu Nguyễn Anh.
Cái này Nguyễn Anh hiều được, nhưng những thông tin sau đó thì không như vậy.
Sự không hài hòa xuất hiện ở người này, người này cho người khác cảm giác đầu tiên là trầm lắng sâu sắc, vậy mà lại chui vào trong một cái kho sách, thật là khó hiểu.
Trong lúc Nguyễn Anh đang chìm đắm trong sự suy tư, người đàn ông đẫ thành công mở ra cửa mà bước vào.
Với tố dưỡng của người phục vụ cho người đứng đầu, Hồ Thùy Dương cấp tốc suy nghĩ, sau một lát, nàng đã tự tìm cho mình một cái cớ.
Khó hiểu hơn, ai lại thiết kế một mật thất chỉ để đựng sách cơ chứ, trong đầu Nguyễn Anh lúc này tràn ngập thắc mắc.
Muốn Nguyễn Anh có thể dễ dàng mà làm được, nhưng Nguyễn Anh lại lựa chọn cách khó khăn nhất, không vì gì khác, chỉ vì cảm thụ, mong muốn mình có một cuộc đời nhân sinh tuyệt vời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đàn ông trung niên đi lên trước, nói gì đó vào tai người đang đọc sách.
Nguyễn Anh nhìn về phía cô gái, mở miêng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.