Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Quá Khứ Và Gia Đình Hiện Tại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Quá Khứ Và Gia Đình Hiện Tại


Sự mất tích của cô khiến gia đình không khỏi lo lắng mà tìm kiếm, phải đến gần 9 tháng sau, họ mới tìm được. Nhưng lần này họ không chỉ tìm thấy một người mà là hai người.

“Con mình không đẹp giống mình thì giống ai chứ”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được rồi ạ, nhưng…..”.

“ Không phải nói điều gì đâu con ạ, đối với cha mẹ con là tuyệt vời nhất, chỉ cần con cùng con trai con sống cùng gia đình mình là được”.

Đang ở độ tuổi đôi mươi, đang trong lúc một tương lai tươi sáng tốt đẹp thì cô lại đột ngột mất tích. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhóc con à, lần đầu gặp cô của mình sao, nhóc đáng yêu quá, muốn cuỗm về nhà quá”.

Trước mắt Nguyễn Quỳnh Ngân là một cô gái vô cùng đáng yêu độ 14, 15. Nhưng có vẻ như cô gái ấy có thứ không phù hợp lứa tuổi, đó là cặp v·ú sữa vượt quá lứa tuổi.

“Nhiệm vụ chính tuyến thì dễ hiểu rồi, nhưng cái phụ tuyến nhiệm vụ kia thì lại là cái gì vậy, ngươi đùa ta chơi à. Ta tuổi thật đã 18 rồi đấy”

Người nhà cô lúc đấy cũng không thể bỏ mặc cô như thế được, ngoài mặt thì tạm đáp ứng, nhưng sau lưng thì thuê người để bảo vệ và giám sát để tránh cho việc cô lại bỏ đi biệt tăm biệt tích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nhìn đứa con vừa nghĩ.

“Nhiệm vụ mô tả: Là một thằng con trai, ai mà không trải qua quá trình bú sữa, hãy hoàn thành bước đầu tiên trên hành trình thành một tên đàn ông của mình”.

“Ngon” Vừa nghĩ, vừa bú Nguyễn Anh lại ngủ thiếp đi. Đúng là cơ thể của một đứa trẻ mà, ngủ hoài.

Nhìn khung cảnh đầm ấm của gia đình trước mắt, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi cười trong lòng, đây chính là minh chứng tốt nhất của hai chữ “ Gia Đình”.

Lúc này tiếng của hệ thống vang lên.

Nhìn đứa bé khóc mà Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi đau lòng.

Nghe vậy, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi có chút trầm mặc, nàng suy nghĩ về quá khứ.

“Chị, chị hai ơi thằng cu này đáng yêu quá, hay là chị trao nó cho em đi, em nuôi thay chị”.

Nguyễn Quỳnh Ngân, hay là mẹ của Nguyễn Anh kiếp này. Cô là con gái của một trong những gia đình giàu nhất Hải Thành.

Nguyễn Quỳnh có chút tò mò nhìn về phía Nguyễn Anh, rồi lại nhìn về Nguyễn Quỳnh Ngân mà hi vọng.

Đôi mắt của nàng tràn ngập hạnh phúc, nhìn về phía gia đình, rồi lại nhìn về đứa con mà cười hiền từ.

“Cốc” người phụ nữ bên cạnh Nguyễn Quỳnh, lấy tay nhẹ nhàng cốc lên cái đầu chỉ để mọc tóc của nàng.

“Cốc, cốc”. Một tiếng gõ cửa vang lên.

Lúc này, hệ thống của Nguyễn Anh bất giác lên tiếng.

“Vào đi mẹ”.

“Thôi thôi, coi như vì tương lai vì hạnh phúc cố lên”.

“Con à, về sống với bố mẹ thôi”.

Không kịp để Nguyễn Quỳnh Ngân phản ứng, người con gái duy nhất kia đã nhanh nhảu bước tới.

“Ngạch” tuy sở hữu thân xác của đứa trẻ mới sinh, nhưng tâm hồn thì lại tuổi 18, nghe những lời của Nguyễn Quỳnh, Nguyễn Anh không khỏi có chút không nói lên lời.

Như thể biết câu hỏi của Nguyễn Anh, Nguyễn Quỳnh vừa đu đi đu đưa Nguyễn Anh, vừa nhẹ nhàng nói.

( Thích quá chứ còn gì nữa).

Chương 3: Quá Khứ Và Gia Đình Hiện Tại

Nghe thấy tiếng khóc oe oe của Nguyễn Anh, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi vội vàng nhìn xem. Trong tay nàng lúc này đang có một cậu nhóc đáng yêu vô cùng đang khóc.

Nhưng chưa kịp nói hết thì có vẻ như cánh cửa kia không chịu được sức nặng nào đó mà bị tung ra. Theo đó 3 nam một nữ ngã trổng vó ra sàn.

Nói sao đây, cảm giác hiện tại của Nguyễn Anh khá lá hỗn độn, không biết phải diễn tả bằng lời ra như thế nào cho dễ hiểu. Cảm giác vừa gần gũi, thích thú của một đứa trẻ, lại có cảm giác ngại ngùng của một thằng cu mới lớn. Tóm lại là rất khó tả, trong trường hợp này cứ bỏ nó sang một bên đi vì.

Đó là người phụ nữ lúc đầu cũng là mẹ nàng.

Quay lại thực tế, nhìn người phụ nữ đã có chút nếp nhăn trên khuôn mặt này, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi có chút thở dài. Hơi suy nghĩ một chút, nàng mở lời.

Nghe vậy hai tên thanh niên đang đứng cạnh lão nhân kia không khỏi gật đầu lia lịa, miệng không ngừng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn Quỳnh Ngân nhẹ nhàng mà lên tiếng.

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được 10Exp, 10 điểm danh vọng, 10 điểm thương thành cùng mở ra thương thành hệ thống”.

Người nhà của nàng thấy vậy không khỏi nở một nụ cười thật lòng trong tâm khảm.

“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến bú sữa”

Mặt thì vẫn đỏ nhưng hành động thì vẫn tiếp tục, Nguyễn Anh cứ vậy mà thưởng thức cái thứ sữa tươi ngọt lần đầu tiên trong đời.

Đối với những lời than trách của Nguyễn Anh, đổi lại chỉ là sự trầm mặc của hệ thống.

Không thể chịu được ánh mắt đáng yêu của nàng, có chút buồn cười mà nói.

Nhìn cô em gái đáng yêu trước mắt, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi có chút vui vẻ.

Nhìn người phụ nữ trông có vẻ mới đôi mươi, Nguyễn Anh có chút do dự, nhưng sau một lúc vô cùng quyết tâm.

“Đúng, đúng, chị( em) là gia đình của chúng ta thì con chị( em) cũng là cháu cũng là gia đình của chúng ta mà”.

Họ còn sẵn sàng chấp nhận đứa con mang trong bụng, sẵn sàng đối xử tốt với con cô. Nhưng không biết cô đang đợi gì mà mãi không chịu theo.

Nguyễn Anh khóc, đúng chính là khóc. Khóc là phương pháp dễ nhất để được bú sữa mẹ đối với một đứa trẻ mới sinh.

“Được rồi a, nhưng phải cẩn thận mới được, nhóc con của chị mới sinh thôi à”.

Có vẻ như trước tác động của Nguyễn Quỳnh, Nguyễn Anh đã thức giấc, nhìn khuôn mặt có vẻ đáng yêu của Nguyễn Anh, Nguyễn Quỳnh không khỏi tan chảy.

“Mẹ thương, mẹ thương, đói rồi phải không” Vừa nói vừa vén cúc áo lên để hé ra một đầu trắng hồng v·ú lớn, nhìn vào cái kia trắng mơn mởn v·ú sữa khiến cho Nguyễn Anh, cậu bé trai tân này cũng không khỏi đỏ chín mặt.

“Mình đang nằm trong tay mẹ cơ mà, ai đây?”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe lời bố mình nói, Nguyễn Quỳnh Ngân hơi chút gật đầu định nói gì. Một đôi bàn tay nhẹ nhàng đặt che trước miệng của nàng.

Nhìn Nguyễn Anh ngừng khóc mà bú sữa, Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi thở ra một hơi, nhìn về đứa con, không hiểu tại sao trông có vẻ đẹp trai hơn nhỉ.

Và rồi ngày đó đã đến, cô đến ngày hạ sinh con.

Bản thân mình lại bị một cô nhóc còn kém mình đến gần 4, 5 tuổi bế lên trên tay xưng cô, cảm giác thật là “ Là lạ”.

Nghe vậy người ở bên ngoài nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra, thấy trên tay Nguyễn Quỳnh Ngân đang ôm đứa bé. Người đàn bà đến bên cạnh Nguyễn Quỳnh Ngân mà nói.

Hóa ra trong thời gian mất tích nàng đã mang thai, không biết ai là cha cả. Lúc đầu được người nhà khuyên nhủ về nhà, vì đối với gia đình của cô thì cô là quan trọng nhất.

Cu cậu Nguyễn Anh tỉnh dậy, thấy trước mặt là một cô thiếu nữ xinh xắn đáng yêu, đầu cậu không khỏi toát ra những suy nghĩ khó hiểu.

“Chị hứa rồi đó nhá, đừng có mà chuồn đi”.

Nghe vậy Nguyễn Quỳnh Ngân không khỏi xúc động, nàng thật may mắn khi có một gia đình tốt như vậy.

“Con bé này, nói gì vậy chứ”.

“Nẹ chị hai ơi đây là con trai chị đúng không, đáng yêu quá à, có thể cho em ôm chút được không”.

“Nguyễn Quỳnh, con phải đợi chị con nói hết chứ”. Người đàn ông có vẻ như là lớn tuổi nhất trong đám 3 tên đàn ông còn lại có vẻ nghiệm nghị lên tiếng, nhưng khuôn mặt có vẻ vui sướng kia đã bán đứng ông.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Quá Khứ Và Gia Đình Hiện Tại