Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 84: Hóa Ra Chỉ Là Vòng Loại
Nhìn người này chút, người kiểm duyệt vừa rồi, lấy ra một tờ giấy, đưa cho người vừa đặt ra câu hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói vây, ông anh Hoàng Minh mới dừng lại, nhưng nụ cười vẫn nở trên môi, trông có vẻ rất hạnh phúc, đột nhiên dồn sức, nhìn lên trời tính làm gì đó.
Đương nhiên đây chỉ là chuyện của con người này, một con người nhỏ, nhân vật ngoài lề sẽ không có liên hệ gì với Nguyễn Anh cùng gia đình.
Bước ra bên ngoài, ông anh Hoàng Minh mới giấu không khỏi sự hưng phấn, nắm tay của Nguyễn Anh nói.
Bên cạnh ngồi gần đó, cũng là có vẻ một nhân viên kiểm duyệt, thấy vậy, không hỏi dò hỏi.
“Thật Không?”.
“Ok”
“Cũng giống như bản thân quốc gia chúng ta, chắc giờ này các nước khác đều tổ chức hội chợ như vậy, để chọn ra những người xuất sắc, tham dự sự kiện 4 năm sau”.
“Đây, đây đến đây đi”. Tiếng gọi quen thuộc vang lên, này chắc chắn là ông anh Hoàng Minh rồi, tiếng nói quá đặc chất.
Bây giờ thử phân tích một chút đi, làm sao một hội chợ lớn thế này chỉ có thể xảy ra trong vòng 3 ngày thôi chứ.
Mà cũng tài, nếu muốn Nguyễn Anh có thể nhờ đến gia đình, vậy tại sao khi có vé vào trong vòng, không nhờ để biết thêm thông tin đi.
“Sao vậy?”. Âm thanh giảm xuống một mức độ nhất định, làm sao khiến cho người khác không nghe thấy, mà người mình muốn nói cho nghe thì nghe rõ.
Mà kể cũng lạ, sao thằng cu này nghĩ hội chợ cả thế giới, mà chỉ được tổ chức 3 4 ngày, đúng là không biết nói gì cho phải.
Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh cứ vậy, vô cùng nhanh chóng mà thành công vào vòng trong, đúng là sức mạnh của tư bản mà, không cần biết cái game như nào, nhưng mày có tiền có quyền, thì cái gì cũng có thể có. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hóa ra là không phải như vậy, hội chợ đương nhiên vẫn được tổ chức tại quốc gia Nguyễn Anh ở, nhưng cái hộ chợ hiện tại hiểu đơn giản là, đó là hội chợ quy mô đất nước.
Thì ra tất cả là do bản thân tra cứu thông tin không được rõ, uh thì biết hội chợ tổ chức tại nước mình đấy, nhưng không biết rằng còn một sự kiện lớn đằng sau.
Hơi nghi hoặc, nhưng vẫn nhận lấy quan sát lấy, lúc sau đột nhiên mở miệng cảm thán.
Chương 84: Hóa Ra Chỉ Là Vòng Loại
“Đúng rồi” ông anh Hoàng Minh gật đầu đáp, lại nói.
“Thành công rồi hả”. Trong đôi mắt kia, cùng lời nói kia, tràn ngập sự chờ mong, nhưng nhiều hơn là sự khẳng định. Con game này còn không đạt chất lượng, thì con game gì đạt.
“Vậy là đây là một sự kiện, để chọn ra những người xuất sắc sẽ được tham dự hội chợ 4 năm sau chứ gì ông anh”.
Ông anh Hoàng Minh nghe vậy, có chút bất đắc dĩ, lúc đầu bản thân khi nghe đến ông em này muốn mang trò hoa qua nổi giận này ra, muốn ngăn cản.
Nhìn đã biến mất hai người, người kiểm duyệt này mới chút có thở ra hơi.
Lấy vội trong túi một cái từ đâu không biết giấy, lau sạch đôi tay của mình, vứt tờ giấy mới lau vào thùng rác kế bên.
Nói dễ hiểu chút là đây là vòng gửi xe của hội chợ, những người tham giự vào các sự kiện này, khi lọt vào vòng trong tức là được biểu diễn trên sân khấu chính, sẽ được một tấm vé tham dự vào hội chợ chính thức được tổ chức vào bốn năm sau tại Sài thành.
Nghe hết Nguyễn Anh đúng là không biết nói gì cho phải.
“Anh nghĩ em lên mang trò đủ lọt vào vòng trong là được ko cần đạt giải, em muốn hót cái kinh người”.
“Sao không thấy mấy ông ngoại quốc nhỉ?”.
Vấn đề ít người ngoại quốc, nghĩa là trừ những người được gọi sang bên này tham dự, kiểu như giao lưu văn hóa ra thì sẽ ít gặp những con người này, đây như kiểu là một cuộc xã giao mà thôi.
Hoàng Minh thể hiện hiểu biết của mình.
Nghi hoặc nhìn xung quanh, thấy đang có rất nhiều người nhìn về phía mình, đứng bên kia cả dãy người xép hàng cùng nhìn sang.
“Uhmmmmm”.
Nguyễn Anh nhẹ nhàng cắt ngang lời của ông anh này.
“Có, em sẽ mang ra một trò chơi đủ sức tham dự game 4 năm sau, OK ko”.
Nguyễn Anh có chút bất đắc dĩ, lại nhìn vẻ mặt vô cùng hưng phấn Hoàng Minh, lại phải khẳng định thêm lần nữa.
Ông anh Hoàng Minh bị bịt kín miệng chỉ biết kêu uhm uhm trong miệng, mãi sau thấy ông anh này có vẻ sẽ không hét ra miệng, Nguyễn Anh mới từ từ thả tay ra.
Lúc đó, con người từ khắp nơi mới đổ về đây, những đối thủ cạnh tranh đáng gờm sẽ xuất hiện.
Nguyễn Anh gật đầu tỏ vẻ hiểu biết, lại đột nhiên mở miệng.
Nguyễn Anh vô cùng hiểu ý, vội vàng ngăn cản hành động này của ông anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Anh nghe vậy gật đầu, cùng Hoàng Minh ra ngoài.
Nguyễn Anh nghe vội gật đầu, cảm thấy bản thân mình lúc nàu có vẻ không ổn lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy thì còn cái kia phim sự kiện cùng Coser sự kiện thì sao”
Cứ thích sĩ diện cơ, may thay không có gì là quá muộn, Nguyễn Anh lúc này mới lên tiếng.
“Vậy cậu em có kế hoạch gì khác không”.
Còn muốn thực sự hội chợ, sẽ được tổ chức vào hè 4 năm sau, xuyên suốt thời gian ba tháng ở Sài thành, thì mới đáng quy mô được.
Ông anh Hoàng Minh đang thở như c·h·ó, nghe vậy, dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn về Nguyễn ANh, kiểu như không tin rằng Nguyễn Anh có thể nói ra lời như vậy.
Không biết có phải do thời đại này quá kém tin tức không, vậy mà khiến Nguyễn Anh thiếu xót như vậy, thông tin quan trọng vậy mà có biết được đâu cơ chứ.
“Anh à, nhìn xung quanh đi”.
Ra một góc, thấy không còn ai, Nguyễn Anh dừng bước chân lại, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ gì đó, hỏi ra nghi vấn của bản thân mình.
“Sức mạnh tư bản”. Âm thanh xen lẫn chút bất đắc dĩ, đôi mắt chứa đựng sự mơ hồ. Có chút sự chấp nhận thực tại, nhưng sâu bên trong đâu đó có sự muốn tiến lên, phá bỏ một lớp vỏ bên trong.
“Tạo sao lại..”.
Nguyễn Anh bị nhìn, có chút tức tức, sau một hồi tra hỏi, khóe miệng của Nguyễn Anh đã hiểu ra hết luôn.
Trước sự kiên quyết của ông em, ông anh nghĩ chắc ông cháu này có kế hoạch khác cho 4 năm sau, ai mà ngờ được rằng, hóa ra thằng cu này không biết, tưởng hội chợ được tổ chức tại hiện tại.
“Thât, thật sự luôn anh”.
“Vì con game em chưa thể hiện, lên không ai biết đến nó cả, em nghĩ sẽ thay đổi chiến lược, trước hết dùng con game khác, thay thế, đạt giải, rồi 4 năm sau bung sức”.
Nhân viên theo thường lệ, tính hỏi han xem người trước mắt mang ra trò chơi gì để bản thân kiểm tra, ai ngờ, nhận được là hai tấm thẻ.
Ông anh Hoàng Minh không biết từ lúc nào đã tìm một chỗ mà ngồi vào, Nguyễn Anh thấy vậy, vội tiến đến, ngồi vào ghế bên cạnh ông anh Hoàng Minh.
“Theo anh nghĩ, sự kiện phim lần này sẽ là một cuộc giao lưu, vì trong 3 ngày không thể thực hiện hết các sự kiện được, chắc đến khi tham dự, mọi người sẽ biết rõ thôi, còn quả Coser, vì lần đầu xuất hiện, anh cũng chả biết nữa”.
Mả cũng đúng thôi, với thân phận là kẻ bảo an vòng ngoài, nhìn qua oai phong lẫm liệt, nhưng là khi đối diện với những nhân vật tầm cỡ, chỉ biết cúi đầu xin chào mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông anh này ngại ngùng, vội vàng lôi kéo Nguyễn Anh đi, biết vừa rồi hành động của mình sai lầm rồi.
Hơi nghi hoặc chút, nhưng khi nhìn kĩ vào, người này sắc mặt hơi thay đổi vội vàng mà nói.
“Uh”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.