Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Hành trình nhập hàng thẻ bài (2)
Nhìn gương mặt lộ rõ sự long lắng của cha và mẹ An không biết phải mở miệng như thế nào. Chỉ hôm nay thôi An đã thu hoạch được 600 điểm nỗ lực rồi trong khi 500 điểm có thể duy trì mắt An như mắt một người bình thường 15 ngày. Về lí thuyết hiện tại nói An hoàn toàn khỏi bệnh không có vấn đề gì cũng không hoàn toàn là sai.
Chương 5: Hành trình nhập hàng thẻ bài (2)
Hết chương 5 .
Nghe ông nói An không khỏi kinh ngạc " Ông không bán được hàng thì sao ạ ?"
Chương 5: Hành trình nhập hàng thẻ bài (2)
Cấp hệ thống:Cấp 1(1 600/10 000 ĐKN)
Xác định bản thân đã tìm đúng chỗ An không khỏi vui vẻ ra mặt, An hưng phấn bước vào tiệm. Lần này An quan sát tiệm của ông Trung đồ chơi từ bên trong An thực sự choáng ngợp bởi số lượng cũng như độ đa dạng muôn màu muôn vẻ của đồ chơi trong tiệm. Nhìn qua một lượt mặt tiền của tiệm An đi thẳng vào trong, bên trong tiệm một người đàn tuổi tương đối có tuổi đang ngồi trên bộ ghế gỗ sẫm màu vàng nhâm nhi tách trà trên tay vừa xem ti vi. An một lần nữa hướng về ông gọi " Ông ơi ? "
" Cháu mang theo 150 nghìn thôi nên mua được 7 hộp thôi ạ" An lấy tiền ra hướng về phía ông Trung nói.
Hiện tại An không có sách tiếng anh, trường tiểu học của An không dạy tiếng anh lên lớp 6 trường THCS mới bắt đầu có môn tiếng anh. An thử lên mạng tìm từ vựng rồi bắt đầu tập trung học xem có thu hoạch được điểm nỗ lực không. Lúc này An mới thật sự thấy được độ bá đạo của kĩ năng siêu trí nhớ. An cảm nhận được bản thân học thuộc rất nhanh, không mất nhiều thời gian để An có thể ghi nhớ một từ vựng nào đó. Đắm chìm trong hải dương tri thức hồi lâu, An dần trở lại trạng thái o, An nhớ lại mục đích ban đầu là kieemr tra xem có thu được điểm nỗ lực không. Kết quả là có cho tới khi sắp đi ngủ An đóng tập ghi chép lại. An bắt đầu kiểm kê thu hoạch điểm nỗ lực của ngày hôm nay
Nghe An nói ông cười " Ông không bán cho mày thì bán cho người khác, ông không thiếu ít tiền này, mày còn nhỏ mà biết lo, ông thích nên ông giúp được mày cái gì ông giúp"
Cộng 200 DNL khi ở trường
"Con nít tụi bây bây giờ mà cũng biết kiếm tiền rồi hả, giỏi đó con mai mốt mày muốn mua cái này ông chỉ xưởng cho mày mua rẻ hơn"
Nhìn một hồi An bước vào trong tiệm hỏi để xác nhận cho chắc chắn:
Phòng thủ:0,5
"Dạ không con chỉ là muốn giúp đỡ để ba mẹ bớt mệt mỏi thôi ba mẹ đi làm cả ngày rồi " Nghe vậy ba mẹ phá lên cười, trong nụ cười xen lẫn âm hưởng của tình thương và sự vui vẻ không thể nào che giấu được
Tuổi: 10 tuổi ( 18 tuổi)
Điểm nỗ lực:600 ĐNL (mỗi nỗ lực cố gắng 1 giờ sẽ thu được 100 ĐNL)
"Ừ đúng rồi đo con ơi " Một giọng nói tương đối già truyên từ trong tiệm ra đáp lại An.
" Thống bro hiển thị bảng thông tin
Ngập ngừng hồi lâu, hướng về ánh mắt mong chờ của ba mẹ, An trả lời câu hỏi của ba mẹ ...
"Ơi! Dô ngồi đi con, con muốn mua cái gì " Người đàn ông tương đối có tuổi hay qua cách gọi của người khác là ông Trung đồ chơi quay đầu từ ti vi sang nhìn An cười nói.
Trong tâm trạng phấn khởi, vui vẻ thì đã vượt qua rào cảm tâm lý trong quá khứ mua được món hàng chứa đầy hi vọng kiếm tiền, đánh dấu một thành tựu "nho nhỏ " trong cuộc đời của một cậu học sinh cấp ba vì dị tật và tự ti hướng nội đang dần dần thay đổi. An bước lên chặng đường về nhà, về đến nhà cũng đã gần 4h chiều. Vào nhà An dọn dẹp nhà cửa một lượt rồi bắt nồi cơm. Xong xuôi mọi việc An mới lấy bài tập ngày hôm nay cô dặn dò ra làm.
"Đúng rồi hôm nay thấy con là lạ mẹ con nói ba mới biết lạ ở chỗ nào, sao vậy con bộ mắt có vấn đề gì nữa à" Ba An tiến đến bên cạnh mẹ An rồi cũng ngồi xuống để có thể nói chuyện với An. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Dạ cám ơn ông lần sau bán xong con lại tới ạ " An chào ông Trung một tiếng rồi xoay người ra về. Trên đường về An không khỏi phấn khích vì những trải nghiệm ngày hôm nay, suốt mười tám năm kiếp trước ngoài lúc đi học thì hầu như mọi lúc An đều giam mình trong nhà và chìm đắm trong thế giới ảo. Chưa bao giờ An một mình đi xa như vậy, chưa bao giờ An mạnh dạn tiếp xúc với người lạ như vậy. An cảm thấy trải nghiệm ngày hôm nay rất đáng giá. Vừa đi trên đường vừa hình vào 8 hộp thẻ bài poke mon nằm trong chiếc túi nhỏ An không khỏi mong chờ ngày mai khi mà bản thân An sẽ bán chúng đi và kiếm lời món tiền đầu tiên, không biết ... cảm giác đó sẽ như thế nào.
Điểm kinh nghiệm:1 600ĐKN]
"Thôi ông bớt cho mày 10 nghìn cho mày mua 8 hộp" Ông Trung hào sảng cười khoát khoát tay về phía An nói. " Mày mua thẻ bài về chơi thôi mà đi chi xa vậy con bộ gần trường mày không bán à " Ông Trung tò mò hỏi
(Chú thích: Người trưởng thành bình thường là 1)
An ngồi xuống. Hướng mắt về ông Trung đang ngồi đối diện mở miệng nói " Dạ con muốn mua thẻ bài thẻ bài pokemon ấy ạ bạn con chúng nó hay chơi loại thẻ bài này nhất, không biết giá cả bao nhiêu ạ"
Giác quan:0,3
Ăn xong An chủ động xin rửa chén, ba mẹ đùa với nhau" An lớn rồi biết nghĩ cho ba mẹ rồi . Có cái gì muốn mua muốn xin tiền nữa đúng không."
"Thẻ bài à" Ông Trung cười nói " Thẻ bài pokemon mà cháu nói là loại này đúng không " Nói rồi ông đứng dậy đi vào trong một cán phòng nhìn qua chắc là kho hàng lấy một hộp giấy nho nhỏ mở ra cho An xem rồi tiếp tục mở lời " Loại ông bán theo hộp, cứ một hộp thế này là 100 tấm ông bán cho người ta là 20 nghìn một hộp cháu mua nhiều ít ông coi bớt giá cho "
Cộng 100 ĐNL khi là bài tập dặn dò (đọc tại Qidian-VP.com)
[ Họ tên: Lê Hòa An
Bài vở lớp 5 đối với trình độ hiện tại của An mà nói thì quá là đơn giản rồi. An làm bài tập một cách nhanh chóng, lúc An làm xong cũng vừa lúc hôm nay ba mẹ An đi làm về. Ba An làm xây trên công trường, ba phải làm việc dù nắng hay mưa, da ba bị ánh mặt trời chiếu nhiều làm da của ba bây giờ có màu đỏ đồng chứ không như hồi chưa, nhìn trong ảnh hồi xưa ba cũng trắng trẻo đẹp trai lắm. Mẹ thì làm công nhân trong một công ty giày hôm nào may mắn thì được tan làm sớm còn không thì phải tăng ca quần quật cả tuần. An hối hận bản thân đã quá vô tâm, quá ích kĩ bản thân đã 18 tuổi mà chẳng biết quan tâm lo lắng cho ba mẹ,hy vọng tương lai ba mẹ gửi gắm cho An vậy mà kiếp trước hy vọng đó tự tay An đã hủy diệt, tương lai của cả nhà rơi vào tăm tối.
Ba mẹ ăn xong thì ngồi cùng nhau xem ti vi. Nhà người ta bây giờ xài ti vi màn hình phẳng kết nối wifi hết rồi mà nhà An ti vi vẫn là màn hình lồi kích thước lớn và coi bằng ăn ten. Còn An lúc này thì đang dùng điện thoại cảm ứng cũ để tra từ vựng tiếng anh. Tại sao An có điện thoại cảm ứng ư ? Đây là điện thoại cũ bác chủ thầu của ba thay mới không dùng nữa nên bán rẻ cho ba, thấy trẻ con trong xóm nhà có tivi có điện thoại ba mẹ sợ An tủi thân nên ráng mua cho An. Nhìn cái điện thoại trong tay An cười tự giễu " haha, cái gì bạn bè có mình đều có thế mà mình còn chê ba mẹ nghèo, haha"
"Dạ cho con hỏi, tiệm này là tiệm của ông Trung đồ chơi phải không ạ ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Kĩ năng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cân nặng 28kg (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn bảng thông tin của chình mình An nghỉ thầm trong đầu " Sao kĩ năng tiếng anh không tăng ta sáng 49% giờ vẫn thế, mà cũng hợp lí chứ Lv2 là trình độ cấp THCS học 4 năm lận học 1 buổi tối sao tăng lên được. Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra thật, coi bộ về sau càng ngày sẽ càng thú vị ". Nhìn 600 điểm nỗ lực An đang suy nghĩ dùng như thế nào thì lúc này mẹ An nói với An " Chiều giờ mẹ để ý là con không còn cuối sát để mắt thật gần quyển vở như mọi hôm có chuyện gì xảy ra với con à ?" Mẹ nhìn An lo lắng hỏi
"Ting! Điểm nỗ lực thu hoạch hôm nay
Ngữ văn Lv3(60%) Toán học Lv3(15%) Tiếng Anh Lv2(45%lên 49%) Hóa học Lv3(15%) Vật lý Lv3(24%) Sinh họcLv3(8%) Các môn học khác Lv3....
Sức mạnh:0,6
Ba mẹ làm công việc vất vả nhất nhưng lại được trả đồng lương ít ỏi nhất. An không biết, thế giới hiện tại An đang sống là quá khứ hay thế giới song song nhưng nếu đã cho An một cơ hội nữa An sẽ cố gắng mà trân trọng mà tận dụng cơ hội này để thay đổi tương lai của bản thân và của ba mẹ, An nhìn nụ cười trên môi ba mẹ khi đang quây quần bên mâm cơm cùng với nhau. An hạ quyết tâm phải để ba mẹ hạnh phúc, vui vẻ và không vất vả nữa.
" Dạ con lấy hàng về bán ạ, nhà con nghèo con thấy mấy bạn thích chơi cái này tên con đi mua thử bán cho chúng nó" Nghe câu hỏi của ông Trung, An thật thà đáp lại một câu.
Cộng 300 khi tự học tiếng anh"
Trí tuệ:1,4( dung hợp với linh hồn trong quá khứ)
Tốc độ:0,6
(Huy Hữu: bảng này tác giả chỉ lập vài lần cho các bạn nhớ về sau tác chỉ viết cái được tăng cái nào không tăng tác không lập lại nữa)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.