Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Cuồng Tu

Unknown

Chương 14: Vô Sỉ Đấu Pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Vô Sỉ Đấu Pháp


Không khí càng ngày càng bị mùi máu tươi bao trùm

“Được”Phi Phi lập tức đồng ý

Chưởng lực tung hoành vỗ ra

Bởi vì vĩnh hằng chi ca liên tục tiến bộ đẩy tăng phúc lên 8 lần nhiều

Tuấn mã phóng như bay lao ra tất cả vào vị trí nỗ lực đạp vịt bắn tốc

Nhưng không tới hai chiêu bị nhẹ nhõm miểu sát (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tu thương pháp không ra gì nhưng sức chiến đấu mạnh mẽ đỉnh lại cho nên nhìn thương đa số cấp thấp người thì đều khen thương pháp đẹp

Một đường tiếp tục g·i·ế·t địch tiến lên chiến ý vậy mà sôi sục dữ dội

Nhưng tướng Cơ Tĩnh như bức tượng đài bức binh quay lại

Răng rắc

Tay phải cán thương đập mạnh ngay đầu một tên khác

Oành

Song hỉ lâm môn Diệp Tu sức mạnh tăng vượt trội sánh ngang tứ trong hậu kì

Diệp Tu cầm cán từ từ lấy lưỡi thương bôi SH cười lớn “Hahaha! Bọn c·h·ế·t tiệc ăn SH thương đi này”

Vì vậy Cơ Tĩnh nhất định phải thủ tiêu cả bọn đón nhận quan vị binh mã mới

Nông Nông trên tường thành cười to “Mọi người nhanh đi lấy ngựa chúng ta cùng lên tiếp SH cho Diệp Tu ca”

Lật mình lộn người nắm đầu một tên tam giai xoay 180 độ

Diệp Tu mui thương phủ phân tiến lên chém g·i·ế·t

Phốc

Mặt đất xác c·h·ế·t từng phút một nhiều hơn

Nhưng phút chốc nội tâm ác thú bổng dâng

Diệp Tu nhất chân đá lên thanh thương dưới đất đâm một phát mạnh đánh ra

Diệp Tu không sánh gì thoát thai hoàn cốt lột xác toàn thân

Thượng thiên bất công quấn người nào thì ngươi đó vô địch một đời sáng tạo lịch sử

Rất nhanh tuấn mã tới binh sĩ không nói hai lời tản ra thành đường (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy chục tên phộc máu văng xa đập vào người đằng sau

Tay trái nhanh chóng cầm lấy một cây thương dưới đất ném mạnh

Nông Nông cầm bom hung mãnh quăng đi

Hoàng Minh tướng quân vậy mà không ngăn cản ngược lại còn một bộ hưởng thụ ăn thịt

Diệp Tu thà c·h·ế·t không rơi đạp đầu đồng đội nhảy lên tránh ra

Vĩnh hằng chi ca lại lần nữa dâng lên, ngàn sợi sát ý theo đó tản mát khí thế

Bởi vì mẹ nó đây là lần đầu tiên mới thấy lấy SH đánh trận quá bẩn bựa

Diệp Tu lại rút thương thác một cái cắt lìa vô số đôi chân người

Đám binh ta vậy mà buồn chán ngồi xuống tám chuyện thay nhau chặn địch có ý định băng qua đây trốn vào rừng

Cả đám lập tức được hít thở hương thơ của đất mẹ chạy tán loạn

Thì ra nới hắn sắp đáp có một SH nằm dưới

Địch nhân toàn bộ mà phản công thì lập tức bị bom Nông Nông Du Du bom chặn lại

Nhưng hắn không chút nào lo lắng ngược lại tinh thần càng hưng phấn

Diệp Tu cầm cán thương điệu nghệ hất SH ném địch

G·i·ế·t

Khi nãy hốt phân con bị văng lên người ai chịu nổi

Địch nhân lập tức tháo chạy bán sống bán c·h·ế·t hận không thể mọc thêm cái chân

Thân thể sức mạnh thì vượt xa đồng lứa gấp ba lần không nói còn có tăng phúc mạnh nữa ai chơi lại

Diệp Tu không tý thương tiếc bởi vì hắn hiểu được quy tắc tha địch là g·i·ế·t đồng đội mình

Thế nên trận này mới thành ra đuổi vòng vòng người c·h·ế·t cũng không dám phản kháng

Hai bên binh sĩ gầm thét

Dù gì đám chuyên gia phách lối làm việc ngu xuẩn nhiều lần làm hắn bị trách phạt (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng không ngờ trước mắt khu này toàn SH không có nơi đáp

Cửa thành hắn sớm đã đóng

Nhưng Diệp Tu không chút để tâm chạm đất nâng cả người tên kia quăng mạnh

Oanh

Cơ Tĩnh trong lòng nở hoa cười lớn “Hahaha!Trời giúp cơ tĩnh ta hưng thịnh”

Phốc (đọc tại Qidian-VP.com)

Lính mình không nói hai lời lập tức rút lui 10 mét hét lớn “Ủng hộ! Thiếu niên tiến lên đập SH vào mặt bọn chúng đi hahaha” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một bên bắn tên g·i·ế·t những tên liều c·h·ế·t phản công

Tiếng xương cốt gãy vang rõ

Diệp Tu cảnh giới luân chuyển liên tục sớm nữa canh giờ trước đã bước vào nhị trọng đỉnh phong

Một thương đâm qua xược ngang mũi bao người

Hắn đang chiến đấu hăng đâu ra một tên tam trong đỉnh phong đánh lén

Lạnh lùng bật lên dẫm đạp trên đầu địch nhân di chuyển

Cả người hắn như viên đ·ạ·n phóng lên 5 mét cao

Sát khí cũng đạt mốc một vạn sợi

Xác c·h·ế·t như mũi tên đập nện vào một đám ngã rập

Diệp Tu khom lưng lách mình nhảy lên điêu luyện tránh né

Diệp Tu nhẹ nhàng đứng trên chùm thương nhẹ hừ một cái

Chiến đấu vô cùng gây cấn Diệp Tu nhảy múa giữa biển người cuồn cuộn không dứt

Nông Nông bị cả đám vứt lên yên ngựa bởi vì tên này mẹ nó quá bẩn

Mấy vạn quân định Diệp Tu một người chặn được nhờ tốc độ không tệ

Đùng

Một phát xuyên lũng bốn người ngực mở thành lỗ máu to

Cả đám hung mãnh như hít thuốc lắc tăng hết tốc lực xông lên

Một canh giờ đi qua không biết Diệp Tu g·i·ế·t bao nhiêu người nhiều tên địch thỉnh thoảng giận quá hóa cuồng mặc kệ phân bay tấn công

Lập tức địch nhanh một đống lớn hít phân không chịu được đả kích ngất xỉu

Diệp Tu không chút nhiều lời một thân một mình mở đường

Diệp Tu trong đầu mắng không ngừng “Lũ c·h·ế·t tiệt các ngươi mẹ nó ăn thịt để lão tử đánh một mình”

Nhưng Diệp Tu lại làm được bởi vì hắn di chuyển vừa nhanh vừa có hung mãnh SH thương nơi tay

Diệp Tu song quyền nắm chặt chân đạp mạnh một phát

Cả đám lập tức hành động Nông Nông để đề phòng thiếu hàng lập tức chạy tới chuồng ngựa hốt hàng

Chưỡng vỗ quyền đập g·i·ế·t địch không một tý chớp mắt

Cơ Tĩnh cũng chả thèm cứu mượn cơ hội này kể công xin bổng lộc bệ hạ không sướng à

Với lại hắn biết Hoàng Minh rất rõ tên này chắc chắn không dám công thành

Chưa kịp lấy lại tinh thần Diệp Tu lập tức kinh sợ thét lớn “Mẹ nó chiến trường đâu ra có cục SH vậy”

Cả bọn chỉ còn nước trông chờ vận may “Cố gắng sống tới lúc Cơ Tĩnh cho lui”

Khung cảnh vi diệu vô cùng một tên nhóc đuổi cả đoàn binh chạy tán loạn

Diệp Tu cắn răng “Thằng nhóc nông nông đáng c·h·ế·t bom SH của nó chắc luôn”

“Cái cảm giác đuổi bắt con mồi thật đã” Diệp Tu thương cao liên tục oanh kích

Cánh đông thương binh đồng loạt đâm tới

Địch nhân hùng nhân lần lượt ép lên vây công

Chương 14: Vô Sỉ Đấu Pháp

Diệp Tu tay đánh thân thương xoay vòng nhất bổng cả đám người hất mạnh

Diệp Tu thì thầm “Cái cảm giác này thật đã, ta quyết định quá đúng khi đến chiến trường mà, nơi này chính là nơi ta thuộc về”

Chứ mẹ nó làm gì có ngươi chiến lực hơn một hai cảnh nhỏ chặn đại quan quá hoang đường

Một cái Diệp Tu bị một đạp đánh bay nhưng may chỉ bị thương ngoài da

Nhiều tên còn rảnh rỗi sinh nông nổi chạy về nhà cầm trà thịt lên mở tiệc

Một tên tam giai trung kì địch nhân bị xỏ xuyên người c·h·ế·t tại chỗ

Ầm Ầm

Diệp Tu có chút thích cảm giác này vô sỉ cười khì Khì cảm khái “Vô sỉ mới là tu tiên chính đạo”

Nhưng bọn này không biết Cơ Tĩnh từ sớm đã nhận được chiếu cáo bệ hạ nói “Chỉ cần hắn giữ thành vạn binh này sống không không quan trọng”

Nước hắn lo còn không xong công lên chiếm thành 100% giữ không quá một tuần liền bị thảo phạt quân chiếm lại

Mọi người hết cách tiếp tục quay lại chiến trường chơi đuổi bắt

Chưa kể một phần công lao nhờ bọn Nông Nông đám kia phụ trợ ép địch

Diệp Tu đáp ngay giữa trận hình địch

Nhưng nông nông chả thèm chấp vui vẻ phối bom

Oanh

Không nhiều lời liền lập tức huy quyền đánh bạo đầu hai tên tam giai sơ kỳ

Binh sĩ bên ta hưng phấn rống dài “Hahaha!Tốt nhanh lên hỗ trợ thiếu niên nào mọi người”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Vô Sỉ Đấu Pháp