Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21: Bạch Cốt truyền thừa (thượng)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Bạch Cốt truyền thừa (thượng)


Nhưng trong mắt Phương Chính, giá trị của nãi tuyền này chỉ gói gọn ở việc nuôi cổ trùng và bán đi lấy nguyên thạch cùng nguyên điểm.

Bốn người nhìn một vòng, rất nhanh phát hiện một dòng chữ khắc... "Ba con chọn một, cảm thấy mỹ mãn. Bạch Cốt truyền thừa, lưu lại người sau"

Ngay sau đó, một mảnh gai xương đột nhiên co rút lại, một cái cửa bí mật mở ra, lộ ra một cái cửa động ngay ngắn.

Bốn người đi vào mật đạo, tới cái cốt sảnh thứ hai. Ở giữa đại sảnh dựng đứng ba cây cốt trụ. Trên cốt trụ điêu khắc hình một cái bàn tay người, chỉ là có xương nhưng không có da thịt.

Lặc cốt thuẫn hình thành lớp giáp xương bảo vệ phần ngực, cứng rắn vô cùng. Trừ bỏ lần đầu thúc giục cần nhiều chân nguyên ra, sau đó cũng không cần chân nguyên vẫn có thể sử dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Thiên kêu lên, chui vào bên trong, chớp mắt đã quay lại với Phương Chính. Hắn thế này mới chọp lấy một nắm cổ trùng, theo đó lấy ra.

Phương Chính từ chối cho ý kiến, dẫn đầu đi vào trong.

Phương Chính là một người đam mê hội họa, mà đặc chưng của những người này chính là năng lực quan sát, giải phẫu vật thể bằng mắt. Chỉ có như vậy, khi họa lại cảnh vật trước mắt, mới có thể tỉ mỉ từng chi tiết được.

- Ok!

Đây là cốt thương cổ.

Hang động này cũng không lớn, phủ đầy gai xương như bên ngoài.

Bạch Cốt sơn, sau núi.

Phương Chính chuyển dời ánh mắt khỏi người Phương Niệm Dung, dẫn đầu đi vào trong hang động vừa xuất hiện, ba người kia cũng vội vàng đi theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Cốt sơn không có đất, toàn bộ đều là xương cốt, hang động này cũng không ngoại lệ. Toàn bộ hang động đều là xương trắng, trong hang có rất nhiều gai xương, nhìn qua cùng mấy cái hang trước đó bọn họ đi qua cũng không có khác nhau.

Phương Chính lại phân phó.

Phương Chính im lặng, đem đám cổ này giao qua tay của Thanh Thư, sau đó lại đưa tay vào trong tiếp tục tìm kiếm. Sau vài lần, hắn lấy ra một số nhị chuyển cổ trùng.

Ý lời này cũng thật rõ ràng, chính là trong ba con cổ chỉ được lấy một, còn lại lưu lại cho người có duyên tới sau.

Cốt thương cổ cũng tương tự như nguyệt quang cổ của Cổ Nguyệt bộ tộc, nó mặc dù là nhất chuyển, nhưng lại là trục cột của đạo truyền thừa này.

Bốn người đi một chút, còn chưa ra khỏi sảnh, Phương Chính đột nhiên quay lại, từ cổ trùng trữ vật lấy ra một sợi dây dài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bốn người Phương Chính đã đi qua năm cái hang động, đây là cái thứ sáu, cũng là cái hắn cần tìm.

Phương Chính cũng không ham hết, hắn đi lại một cây cốt trụ, phá vỡ bàn tay lấy ra tùy cốt dực đang ngủ say luyện hóa. Sau đó dứt khoát rời đi.

- Tìm một cái gai xương có thể kéo ra!

Hắn không nhớ nhiều, chỉ nhớ lúc đó có ghi lại là để mở cửa truyền thừa thì phải xoay trước kéo sau. Còn xoay cái nào, kéo cái nào thì hắn chẳng nhớ.

- Lúc mới tới thế giới này, ta đã tiện tay đưa Bạch Cốt sơn vào kế hoạch, lúc đó chỉ định không bỏ sót. Nhưng mà nhờ như vậy nếu không ta khó mà tìm ra.

Ba người kia gật đầu, cùng Phương Chính chia ra bốn phía, bắt đầu sờ soạn từng cái gai xương. Nhưng mà trong động gai xương rất nhiều, nếu tìm từng cái thì không biết đến bao giờ. Đối với việc này Phương Chính cũng rất bất đắc dĩ, ký ức đã rất mơ hồ, hắn cũng không nhớ rõ cụ thể như thế nào.

Phương Chính biết thứ này, đây đúng thật là sữa, nơi này có không ít, thậm chí có cả vài cái nãi tuyền.

Nhưng nhờ trước đây cẩn thận ghi chép, nên hắn nhớ một điểm phân biệt.

- Tiểu Thiên, cổ trùng bên trong, mỗi trình tự lấy đi một nửa.

Phương Chính chưng hửng, Thanh Thư và Dược Hồng há hốc mồm, không hẹn mà cùng nhìn lại Phương Niệm Dung.

Tuy chỉ là nhất chuyển cổ trùng, nhưng số lượng trong hang vẫn còn rất nhiều.

Phương Chính còn đang nhìn quanh, bỗng một tiếng động vang lên.

Phương Chính bỏ ra nửa ngày, luyện hóa thành công hai trăm con nhất chuyển cốt thương cổ, bốn mươi con nhị chuyển loa toàn cốt thương cổ. Hắn lấy số chẳng, mục đích chính là đễ phân chia.

Nhìn bộ dạng của hắn giống như đang làm dấu, nhưng tại sao lại làm vậy thì ba người còn lại không biết. Phương Chính cũng không có giải thích, chỉ một đường im lặng đi tới.

Sữa của nãi tuyền rất ngon, hương vị thượng giai. Hơn nữa cũng chứa rất nhiều dinh dưỡng, trẻ con uống thì phát d·ụ·c, người lớn uống thì thân thể cường tráng.

Phương Niệm Dung tò mò hỏi, nhưng Phương Chính không có trả lời.

Đây là truyền thừa của chính đạo cổ sư, chuyên khảo nghiệm khả năng kìm chế của người có duyên. Nếu không khống chế được lòng tham mà lấy hết, cửa ải tiếp theo sẽ lặng yên thay đổi. Không đến mức hung hiểm, nhưng là thu hoạch sẽ giảm mạnh, như vậy lợi không bù được hại.

Mặc dù vậy, nhưng cũng không phải là Phương Chính không muốn lấy hết, chỉ là nếu lấy hết thì phía sau sẽ có tổn thất mà thôi.

Phương Chính đi, Thanh Thư và Dược Hồng cũng không ở. Phương Niệm Dung nhìn nhìn hai con cổ còn lại một chút, cuối cùng cũng không động vào mà đuổi theo đám người Phương Chính.

Nàng lúc này đang nắm một cái gai xương, bị nhìn liền có chút lúng túng nói.

Nhưng cái hang này, cũng không phải chỉ liên thông với nãi tuyền, còn có cổ trùng.

Phương Chính đi lại, phát động phòng ngự, đưa tay vào trong hang giống như đang kiểm tra, trong khi trong lòng lại nói với hệ thống.

- Để xem, dường như là xoay trước...

Phương Chính nói, bắt đầu ngồi xuống, lợi dụng khí tức xuân thu thiền luyện hóa từng con cổ, con nào luyện hóa xong liền giao cho ba người kia và thu vào không khiếu nhà mình.

Phương Niệm Dung nhìn lại Phương Chính, cười cười. Nàng biết vận khí mình tốt, nhưng không ngờ vừa tùy tiện chạm tay một cái, còn chưa kịp nhìn đã đem cơ quan mở ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chính là nơi này, loa toàn cốt động.

Tùy cốt dực khiến xương cốt ở chỗ cẳng tay sinh ra đôi cốt cánh, vỗ cốt cánh có thể đẩy nhanh tốc độ di động của tay, chủ yếu là để làm nhanh tốc độ tay.

Bốn người đến gần, nhìn thấy trên cốt trụ có khắc chữ, giới thiệu về ba con cổ trùng.

Phương Chính đi lại gần gai xương, xoa xoa gai xương, kiểm tra kỷ lưỡng một lúc lâu. Hắn lập tức phát hiện, gai xương ở đây không bóng như những gai xương ở các hang động trước, mà có hình xoắn ốc.

- Chúng ta lấy đi một nửa, còn lại cứ để đây. Dù sao đem theo nhiều cũng rất phiền toái.

Nhưng mà Phương Chính còn chưa bắt đầu tìm kiếm, thì bỗng nhiên vang lên tiếng răng rắc.

Phân biệt bên trong mỗi cốt tay nằm một con cổ trùng đang ngủ say.

Kẽo kẹt...

So với cốt thương cổ, lực bắn ra của nó nhanh hơn, hơn nữa có mang theo lực xoáy, sát thương rất tốt.

Phi cốt thuẫn hình thành ba tấm cốt thuẫn bao xung quanh cổ sư, không ngừng lượn vòng, bảo hộ xung quanh.

Thanh Thư và Dược Hồng giật mình, theo tiếng động nhìn lại cửa động. Phương Chính lúc này đã chuyển mắt nhìn đến bên cạnh của động, rất nhanh phát hiện Phương Niệm Dung đang đứng, tay còn đang đặt trên một cái gai xương tráng kiện, vòng xoắn trên bề mặt cũng dày đặc hơn những cái khác rất nhiều.

Trong một hang động không đáng chú ý.

- Ta nghĩ nếu kéo ra thì ban đầu hẵn phải nhỏ lắm, vừa hay bên cạnh có cái gai xương trông nhỏ bé nhất, liền thử kéo một cái.

Bốn người Phương Chính đứng trong hang quan sát bốn phía.

Phương Chính nhắm mắt, hồi tưởng lại một chút, sau đó quay lại nói với ba người bên cạnh.

Manh mối Bạch Cốt truyền thừa thật sự rất mơ hồ, Phương Chính chỉ biết là một cái hang động nào đó ở sau núi. Nhưng sau Bạch Cốt sơn lại có không ít hang động, cái nào cũng tương tự cái nào, khó mà phân biệt.

Làm xong, bọn họ liền đi tiếp.

Chương 21: Bạch Cốt truyền thừa (thượng)

Trong hang chỉ có hai loại cổ này, cốt thương cổ đa phần, loa toàn cốt thương cổ chỉ có một bộ phận. Mà một nửa trong bọn chúng là đã Phương Chính xung làm của riêng, chỉ còn lại một nửa là đồ chung.

Ở giữa đại sảnh có một cái hang lớn, trong hang đựng một chất lỏng màu trắng, nhìn như sữa, tỏa ra hương khí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho nên tìm kiếm một cái gai đặc biệt nhất, đối với hắn cũng không quá khó khăn. Bất quá cần chút thời gian để quan sát tổng thể.

Dù sao Phương Chính có quân lam nguyệt, hắn cũng không cần thêm cổ trùng phòng ngự. Tùy cốt dực cũng không ưng ý, nhưng mà đồ cho không, không lấy cũng phí.

Hắn dán lên sợi dây một mảnh giấy có số một, sau đó đem một đầu cột vào một cây cốt trụ. Làm xong, liền mang theo đầu còn lại đi vào mật động khác.

Trong hang còn lại lúc này cũng chỉ còn ngoài hai trăm con cổ, bao gồm cả hai chuyển số.

Phát hiện việc này, hai mắt Phương Chính không khỏi lóe lên tia vui mừng.

Chúng lần lượt là lặc cốt thuẫn cổ, phi cốt thuẫn cổ, tùy cốt dực cổ. Đều là tam chuyển cổ trùng.

- Ngươi làm gì?

Chính vì như vậy cho nên Phương Chính mới không lấy hết.

Nhưng theo phán đón, là chốt cơ quan thì chắc sẽ có chút đặc biệt. Phương Chính liền bắt đầu cẩn thận quan sát, muốn tìm ra cái gai đặc biết nhất.

Những con cổ này, lớn như ngón tay người trưởng thành, toàn thân màu bạc trắng. Nó có một đầu nhẵn bóng, một đầu nhọn, nhìn như trường thương mini.

Đường đi cũng không quá xa, bốn người đi vào một chút, đã đến một chỗ đại sảnh. Đại sảnh này cũng có màu trắng, được làm từ xương.

Sau đó Phương Chính dùng túi da đựng nước đã chuẩn bị, lấy thật nhiều sữa, để trong cổ trùng dự trữ của Dược Hồng và Thanh Thư. Còn không quên lén lúc lấy rất nhiều nhét vào trong túi đồ. Phương Niệm Dung cũng lấy, nhưng mà đồ đựng của nàng không nhiều, mặc dù cũng lén lút nhét vào hệ thống của mình, nhưng bên ngoài thì cũng chẳng lấy được bao nhiêu.

Theo phân chia thì Phương Niệm Dung ba phần lợi ích, Phương Chính ba phần, Thanh Thư và Dược Hồng mỗi người hai phần. Nên hắn cũng theo đó đưa cho từng người từng con cổ theo sự phân chia.

- Tìm một cái gai xương có thể xoay. Đó chính là cơ quan mở cửa.

Phương Chính trong lòng cảm khái một chút.

- Đi thôi.

Cửa hang phía sau theo đó nhanh chóng kép lại, mà vách gai phía trước lại lui ra, chớp mắt mở thành một con đường bằng phẳng trước mắt họ.

Mặc dù Phương Chính có khí tức xuân thu thiền, nhưng ngại cho Phương Niệm Dung nên hắn cũng cố ý thả chậm tốc độ luyện hóa. Nhưng dù vậy, tốc độ luyện hóa cổ trùng của hắn cũng thật sự nhanh, làm cho ba người nhìn xem trợn mắt há hốc mồm.

Bạch Cốt sơn tuy nhiều sơn động, nhưng có gai xương hình xoắn ốc lại chỉ có duy nhất một nơi. Mà nơi đó chính là lối vào của truyền thừa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Bạch Cốt truyền thừa (thượng)