Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Hố

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Hố


Cứ như vậy, hắn đã có nguyên liệu để nghịch luyện tứ vị tửu trùng, nếu là để nuối cổ trùng thì có thể gánh vác hai năm, nếu gặp thương đội cũng có thể bán được giá tốt.

Phương Chính xem lại cổ phương cùng kiểm tra cổ tài luyện chế lần cuối, sau đó nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh lại tâm trạng một chút.

Vì thế, ba ngày tiếp theo, hai người vẫn tiếp tục đào hố. Đến lúc này Bạch Ngưng Băng mới biết, Phương Nguyên không phải là cẩn thận, mà là cẩn thận đến biến thái.

Trong mật thất thứ nhất, phòng của Phương Chính.

Phương Chính hít sâu một hơi, tâm niệm khẽ động, ra lệnh cho hỏa thán cổ trong không khiếu.

- Bắt đầu!

- Một cái hố cũng không bảo đảm, dù sao cũng phải có thủ đoạn dự phòng. Chuẩn bị nhiều một chút, đều là chuyện tốt.

Hỏa diễm được dầu hỏa tẩm bổ, lập tức bùng lên mạnh mẽ.

---

Sau đó, Phương Nguyên và Bạch Ngưng Băng lại đem hai cái hố đã nổ lấp lại, tận lực xóa bỏ dấu vết.

Trọng lượng cũng rất nhẹ, gần nhưng không cảm giác được, hơn nữa Phương Chính còn không có cảm giác là trên mặt mình có gì.

Phương Chính lần lượt thả từng nguyên liệu vào, đồng thời còn có vài con cổ trùng cốt đạo, nguyên thạch cũng liên tục được thả vào trong.

Dã thú chung quy vẫn là dã thú, trí tuệ có hạn. Kế sách của Phương Nguyên rất thô bỉ, nhưng tuyệt đối có hiệu quả.

Hỏa diễm bập bùng chày, Phương Chính liền nhanh tay đem một cây cốt thảo ném vào bên trong.

Phương Nguyên cố ý chôn sâu, mãi cho đến khi tiêu lôi đậu cổ cách dưới chân hắn khoảng cách một gang tay mới dừng lại.

Nàng với Thanh Thư thay phiên nhau, mỗi ngày sẽ do một người vào đây để mở mật thất truyền thừa giúp Phương Chính, hôm nay đến lượt nàng.

Phương Nguyên thu thập được rất nhiều hầu nhi tửu, đem đâu suất hoa để đầy.

- Nếu ngươi thấy được mặt ta, ta liền miễn phí luyện chế cho ngươi một con, nó nhưng là tam chuyển. Nhưng nếu ngươi không nhìn thấy, thì ta chỉ luyện cho ngươi một con nhất chuyển, muốn cao hơn phải tính phí. Con cổ này nhưng là có thể che giấu dung mạo, ngươi cũng không sợ làm việc xấu bị người thấy mặt nha. Đương nhiên để đảm bảo ngươi không nói dối, ta sẽ vẽ lên mặt mình một biểu tượng ở một vị trí bất kì, chỉ cần ngươi nói ra được, thì ngươi thắng. Thế nào, không tệ chứ?

Phương Chính thầm kêu không xong, vội vàng thúc giục quân lam nguyệt, đem những đóm lửa văng về phía mình cản lại.

Luyện cổ thất bại!

Chương 25: Hố

Nhưng khi nàng quay đầu lại, nàng hơi sửng người ra, nhưng rất nhanh hiểu được.

- Thì ra là như vậy. Tiêu lôi đậu cổ chỉ có nhị chuyển, một viên nổ, uy lực có hạn. Mà một lần lại mai phục nhiều như vậy, một khi làm nổ, dù cho là ngàn thú vương thì e là cũng không dễ chịu. Thế nhưng ngươi làm sao mà dẫn ba con hầu vương kia tới đây?

- Nhiệm vụ phát sinh, đánh bại nam chủ. Nam chủ Phương Chính vừa nghiên luyện ra tam chuyển cốt diện cổ, đang muốn khiểm nghiệm công dụng của nó nên đã nhờ túc chủ giúp đỡ. Nhận thấy túc chủ lập ra cá cược, có ý định phân thắng bại, hệ thống liền mở ra nhiệm vụ. Dựa vào năng lực đang có của bản thân, thắng Phương Chính trong vụ cá cược...

Đúng lúc Phương Chính vừa ra khỏi mật thất thứ nhất, Dược Hồng cũng vừa vặn đi vào.

Phương Niệm Dung đang đưa lưng về phía hắn, nghe vậy cười nhạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính mừng rỡ đi ra khỏi mật thất thứ hai, trên tay còn cầm theo một cái mặt nạ sói che nửa mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính thở dài một hơi, ổn định lại nhịp thở, bắt đầu suy xét lại trường hợp luyện chế vừa rồi.

- Đúng vậy, là ta đem cổ phương đẩy lên tam chuyển, sau đó luyện ra.

Oanh! (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính há miệng, phun ra một đoàn hỏa diễm.

Mặc dù tiêu lôi đậu cổ là cổ trùng công kích nhưng nó không thể di động, cũng có nghĩa là giá trị thực dụng của nó bị đại suy yếu.

Những quả này chính là nhị chuyển tiêu lôi đậu cổ.

---

- Nhị tỷ, dùng thử xem! Xem xem có thấy mặt đệ không?

Phương Chính trầm ngâm, đem điện nhãn cổ gọi về.

Phương Chính nín thở, điều động du hỏa cổ. Đây là nhất chuyển tiêu hao cổ, nó bay vào trong hỏa diễm, lập tức nổ ra một đoàn dầu hỏa.

Phương Chính ngẫm nghĩ một lát, đi qua chỗ Phương Niệm Dung.

- Chân nguyên của ta không được, vẫn là cho ngươi mượn dùng.

Hai người toàn thân ướt đẩm mồ hôi, nhưng may mắn là Phương Nguyên có song trư lực. Bạch Ngưng Băng trước đây g·iết lục túc ngạc vương có được ngạc lực cổ, cũng đã dưỡng ra một ngạc lực.

Bạch Cốt sơn, hang động truyền thừa.

Nghĩ như vậy, Phương Niệm Dung liền gật đầu đồng ý. Nhưng mà ngay sau đó, trước mặt nàng hiện ra màn hình hệ thống, cùng với giọng nói thuyết minh của Tiểu Túc.

Dược Hồng nhìn một chút liền nhận ra.

Tam chuyển cốt diện cổ, ngoài giữ lại khả năng hấp thu xương cốt xung quanh làm giáp ra, còn có thể ngăn cản điều tra của cổ trùng tam chuyển trở xuống. Tứ chuyển cổ trùng nếu không phải là loại quý hiếm, cũng chỉ có thể nhìn thấy gương mặt mơ hồ không rõ ràng. Trừ phi là ngũ chuyển cổ trùng, bằng không khó mà điều tra ra được gương mặt thật giấu sau lớp mặt nạ. Đây mới thật sự là chức năng mà Phương Chính muốn.

Chôn ở trong đất là có thể mượn độ phì của đất để sinh trưởng. Một khi có sinh vật giẫm đạp ở gần sẽ tạo thành rung động, tiêu lôi đậu cổ sẽ tự sinh ra tự bạo.

Sau đó, toàn bộ buổi chiều bọn họ đều dồn toàn bộ tinh lực ở trong hố này.

- Ngươi là muốn thử nghiệm con cổ đó đi! Ta có thể giúp ngươi, nhưng phải tính công thế nào?

Phương Chính toàn thân ướt đẫm mồ hôi, tập trung cao độ nhìn đoàn hỏa diễm trước mặt.

Cốt thảo này có hình dạng như lá lúa, dài mỏng. Toàn thân có màu trắng của xương, thân thảo, phiếm lá toàn bộ đều là xương cốt.

Phương Niệm Dung ngoài mặt trầm tư, trong lòng cười khẽ.

Bạch Ngưng Băng nhìn thấy vậy chợt hiểu được ý đồ của Phương Nguyên.

- Chỉ cần chém g·iết ba con hầu vương, lấy hầu nhi tửu quả thực là dễ như trở bàn tay. Đương nhiên, nếu như có thể bắt vài con dã cổ ký sinh trên người hầu vương thì càng tốt.

Đoàn hỏa diễm càng cháy, mẫu giáo sắc từ màu đỏ vốn có chuyển dần sang trắng.

Phương Chính đem điện nhãn cổ giao cho Dược Hồng, nàng liền thúc giục nó, nhìn hắn sau đó lắc đầu.

Phương Nguyên vừa mai phục thảo cổ vừa trả lời.

- Đúng vậy. Ta vừa luyện chế xong con cổ trùng này, muốn ra ngoài kiểm nghiệm một chút.

- Du hỏa cổ, đi!

Phương Nguyên đem bọn chúng lấy tới tay, lại từ đó loại bỏ nhưng quả bị xấu, hổng, không dùng được, chỉ để lại không tới một phần ba quả tốt.

- Mặt ngươi ta còn nhìn ít sao?

Nhưng là ở ngày tiếp theo, Phương Nguyên cũng không có vội hành động mà là tiếp tục đào hố.

Cơ hồ sau một hô hấp, những quả non màu lục sắc lớn cở ngón tay đã sinh trưởng. Theo sự héo rút của thân cây, từng quả rơi xuống bàn tay của Bạch Ngưng Băng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính vừa vào cửa đã nói.

Hắn dừng quán trú chân nguyên, cốt diện cổ vẫn như cũ bám vào gương mặt hắn. Phương Chính thử đưa tay lấy xuống, nhưng chỉ cần hắn không muốn, cốt diện cổ có gỡ thế nào cũng không gỡ được.

Chân nguyên trong không khiếu cũng nhanh chóng giảm xuống, toàn bộ đều tập trung trên người tiêu lôi đậu cổ. Phương Nguyên cảm giác được, gốc thảo cổ nho nhỏ này, trong khoảnh khắc đã trưởng thành thành một quả khoai tây to bằng nắm tay.

- Ta có Tiểu Túc, có thể nhìn trộm ngươi, cho dù không dùng thủ đoạn cá nhân để thấy được cũng có thể nhờ vào đó mà thắng nha. Hừ, lần này ta sẽ cho ngươi thua tâm phục khẩu phục.

Phương Chính khẽ cười.

Phương Chính quan sát phiếm lá của nó hoàn toàn chuyển đen, liền nhanh chóng đem một hũ tro đổ vào hỏa diễm. Đồng thời điều khiển hỏa thán cổ, đem lửa hạ thấp xuống.

Điện nhãn cổ chỉ có thể nhìn thấu ẩn thân, không nhìn xuyên được vật, không nhìn thấy cũng không có gì lạ.

Bạch Ngưng Băng tỏ vẻ khó hiểu, Phương Nguyên liền giải thích.

Tiếp theo hắn động ý niệm, trong phút chốc tiêu lôi đậu cổ lại xuyên xuống lòng đất.

Phương Chính ngồi sếp bằng trên nền đất lạnh lẽo, xung quanh bày một số cốt thảo cùng vời xương đầu của cốt thú đã chuẩn bị.

Dưới sự thêu đốt của hỏa diễm, cốt thảo dần bị cháy đen, bốc múi cháy khét.

Một người tóc trắng mắt lam, một người tóc đen mắt đen, đùng là Bạch Ngưng Băng và Phương Nguyên.

Ngay sau đó, một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên, tia lửa bắn ra bốn phía.

Bởi vì có chuẩn bị đầy đủ nên kế hoạch tiến hành vô cùng thuận lợi. Chỉ dẫn bạo hai cái cạm bẩy, hầu đàn đã tan tác.

Trên một mõm đá, hai thiếu niên một nam một nữ đang hì hục đào hố.

Phương Niệm Dung lúc này cảm thấy bản thân vừa mới tự đào hố chôn mình.

Phương Nguyên lấy ra một quả trong số chúng, chớp mắt luyện hóa. Nắm trong lòng bàn tay, rót thanh đồng chân nguyên vào, tiêu lôi đậu cổ lập tức phát ra bích quang, từ từ bay lên.

- Lạc Hành, đệ ra ngoài rồi sao?

Sau đó, Phương Nguyên gọi ra một con cổ. Con cổ này nhìn giống khoai tây, mặt ngoài lồi lõm, có rất nhiều lỗ lớn nhỏ, nhìn xấu xí không chịu nổi, nhưng nó cũng là hàng thật giá thật tam chuyển cổ trùng, gọi là tiêu lôi đậu mẫu cổ.

Nhưng chỉ lấp một lát, mặt đất trong hố chỉ cao lên khoảng một trượng rưỡi. Phương Nguyên liền kêu dừng, tiếp tục chôn xuống tiêu lôi đậu cổ.

Bạch Ngưng Băng cân nhắc.

Phương Nguyên đem bề mặt hố chôn đều môt lượt, lúc này mới đứng lên, xoa mồ hôi trên trán, sau đó bắt đầu ra hiệu cho Bạch Ngưng Băng cùng lấp đất.

- Chuyện này có gì khó khăn? Chỉ cần đến lúc đó, bắt hai ba con thảo váy hầu, tại đây ăn não của chúng nó. Chúng nó kêu thảm thiết tất nhiên sẽ khiến hầu đàn phẫn nộ. Lúc đầu chỉ là đàn khỉ bình thường, ngươi chỉ cần ngăn trở chúng nó, g·iết lùi chúng nó. Sau đó hẳn sẽ là ba con hầu vương.

Phương Chính gật đầu, thúc giục chân nguyên, sau đó đem cốt diện cổ áp lên mặt. Cốt diện cổ bám vào mặt hắn, cảm giác có chút ngứa, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.

- Phương Niệm Dung, nhìn xem ngươi có thấy được mặt ta không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây mới là tiêu lôi đậu cổ trưởng thành, chỉ cần bị rung động sẽ bị làm nổ.

Hai người bọn họ lúc này đào hố, chính là muốn bẩy thảo váy hầu vương, nhằm lấy đi hầu nhi tửu mà đàn thảo váy hầu ủ ra.

Phương Nguyên nói, đưa qua cho Bạch Ngưng Băng. Bạch Ngưng Băng nhận lấy, lập tức thúc giục, không lâu sau đã nhìn thấy trong lỗ lớn nhỏ mặt ngoài dài ra những cây non xanh biếc.

Phương Niệm Dung chỉ mới nghe đến đây, nhất thời hóa đá ngay tại chỗ, phần thưởng phạt phía sau căn bản không nghe lót tai.

Hai người hợp lực, đào ra một cái hố rộng năm trượng, sâu ba trượng.

Qua nửa ngày, hắn lần thứ hai luyện chế nhất chuyển cốt diện cổ.

Những cây non nhanh chóng lớn lên, ra hoa, kết quả.

Hai người đào ra năm cái hố, chôn xuống rất nhiều tiêu lôi đậu cổ. Đương nhiên cái hố thứ nhất là lớn nhất.

Từ lúc hắn vào truyền thừa đến nay đã qua tám ngày, luyện chế suốt bảy ngày liền, cuối cùng ở vừa rồi cũng thành công luyện chế ra tam chuyển cốt diện cổ.

Bạch Ngưng Băng gật đầu.

- Cũng may ta lấy từ chỗ Phương Niệm Dung không ít du hỏa cổ. Bằng không phải vào cửa hàng để mua rồi.

- Đây là cốt diện cổ? Nhưng khí tức này, đây là tam chuyển cổ trùng!

Phương Chính nói, Dược Hồng theo tay hắn nhìn lại, liền nhìn thấy cốt diện cổ đang nằm trong tay hắn.

Quyển sách Hôi Cốt Tài Tử để lại mỗi người đều có một quyển, Dược Hồng mấy ngày qua cũng nghiên cứu một ít trong đó, cho nên cũng nhận ra.

Không ngừng tạo ra tiêu lôi đậu cổ, sau đó Phương Nguyên tự mình bố trí chôn xuống, tiếp theo là hai người lấp đất. Sau một tầng đất, lại là một tầng đất khác. Mãi cho đến lấp đầy hố.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Hố