Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 121: Sách chiêu, vạn vật đồng họa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: Sách chiêu, vạn vật đồng họa


Phương Nguyên thật sự phải thừa nhận, Phương Chính là yêu nghiệt.

Sát chiêu vạn vật đồng họa của Phương Chính, là một cái sách chiêu, bởi vì ngay từ khi bắt đầu, Phương Chính đã ở thúc giục sát chiêu.

Đổi làm Phương Nguyên, Phương Nguyên tự thấy chính mình còn chưa làm được. Mặc dù Phương Nguyên cũng có sát chiêu, dù gì đời trước hắn cũng là cổ tiên, nhưng mà đó đã là tích lũy sau mấy trăm năm.

- Trước đó ta đã nói qua với ngươi, ta không thích người khác dạy đời mình. Ta còn cho rằng ngươi là người, có thể hiểu tiếng người. Nhưng xem ra ta đã lầm, ngươi căn bản không hiểu tiếng người a. Tới cẩu còn hiểu người ta đang nói gì, ngươi ngay cả cẩu cũng không bằng. Loại cả cẩu cũng không bằng như ngươi, không cần dùng cổ trùng vẫn có thể g·i·ế·t.

Tới lúc Quách Thương dùng sát chiêu, Phương Chính chạy loạn đồng thời vẽ ra những nét mực dài. Đây là đang hoàn thành bức tranh, đem những chi tiết nối lại với nhau, làm thành bức tranh hoàn chỉnh.

Phương Nguyên nói chỉ cần Phương Chính nghiêm túc, có thể miễu sát Quách Thương.

Lại nói, nếu đổi lại là Phương Nguyên, sợ chừng bây giờ Phương Nguyên đã đem thế giới này lặt ngược lại theo đúng nghĩa trên mặt chữ.

Mặc kệ Phương Chính từ đâu biết được thủ pháp của sát chiêu đã không còn quan trọng. Bởi vì dù ngươi có biết, cũng không thể nào làm ra dễ dàng.

- Đây là... Sách chiêu!

Nếu không phải có không gian linh mệnh có thể tăng tốc thời gian, cho Phương Chính có thời gian gấp một vạn lần, thì hắn căn bản không làm được.

Quách Thương vẻ mặt ngốc trệ, trợn tròn hai mắt nhìn Phương Chính.

Quách Thương dùng đao khí tạo ra môi trường thuận lợi, Phương Chính ban đầu không phải cũng đang làm vậy sao?

Thế công bị hủy, sát chiêu bị hủy, Quách Thương bị phản phệ nghiêm trọng, nhưng đáng sợ nhất chính là ngay cả máu lão cũng không nôn ra được.

Và kết quả thử nghiệm, thực sự rất tốt.

Nhưng chỉ là chuẩn tông sư, cũng đã giúp Phương Chính làm ra vạn vật đồng họa.

Cổ trùng dưỡng dùng luyện, bác đại uyên thâm.

Tưng bước từng bước một, Phương Chính bình thản mà hoàn thành, cái này thật sự làm Phương Nguyên phải đối Phương Chính kính nể.

Ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy Thanh Thư, Dược Hồng và Tần Phong, hoặc là một ít người Lâm gia. Nhưng Phương Chính, Phương Niệm Dung, còn có Lâm Xung, Lâm Vũ, Lâm An cùng Lâm Anh là hoàn toàn không nhìn thấy đâu.

Bọn họ nói rằng, chính mình đã bị Quách Thương dùng người thân uy h·i·ế·p, chỉ có thể đẩy bốn người Lâm Vũ vào nguy hiểm, còn đem toàn bộ sự việc nói ra, trong đó bao gồm việc muốn biến bốn người Lâm Vũ thành nô lệ, ngoài lấy chân truyền, còn muốn nhắm vào khả năng phát hiện cơ hội của Lâm Anh và trí tuệ của Lâm An.

Cái quái gì chứ? Các ngươi sống mấy chục năm, thế quái nào còn nhiệt huyết bừng bừng mà đi làm anh hùng?

Chỉ trong khoảnh khắc khi Phương Chính bắt đầu ngâm thơ, toàn thân lão đột nhiên trở nên cứng đờ, cổ trùng trong người cũng cứng đờ lại, thúc giục không lên.

Mười ngày trước, sau khi từ diễn võ trường trở về, đám người Lâm gia tới tìm Phương Chính, sau đó ngoài Lâm Xung cùng ba huynh muội Lâm Vũ, Lâm An, Lâm Anh ra, những người còn lại đều quỳ xuống trước mặt hắn.

Hắn phát hiện, những thứ này giúp cảnh giới của hắn tăng nhanh hơn trước đây rất nhiều. Chỉ sau vài tháng ngoài ngoại giới, họa đạo của hắn đã vững vàng đi tới chuẩn tông sư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người vây xem bên ngoài lúc này tĩnh lặng, trợn mắt há mồm nhìn trong sân. Ngay cả Phương Nguyên cũng không giấu được sự kinh ngạc.

Trong dùng cổ, có rất nhiều cách dùng, còn có sát chiêu. Mà sát chiêu ngoài thúc giục bình thường, còn có kèm theo thủ pháp.

Lại chủ phòng không chủ công, tùy ý di động, là đang làm bước thứ ba. Bước thức ba này bao gồm vẽ chi tiết, cùng đánh mực lên người Quách Thương.

Không ít thiếu gia chủ gửi thiệp mời tới, nhưng đều bị từ chối, có người đích thân tới bái phổng, một là chỉ gặp Thanh Thư cùng Dược Hồng, hai là trực tiếp ăn bế môn canh.

Sau đó, Phương Chính đem Lâm gia nhét trọn vào túi, để Lâm Xung là gia chủ, cuối cùng dẫn theo ba huynh muội Lâm gia cùng một ít người thân của đám người ở Thương gia thành, cấp tốc chạy trở về Thương gia thành.

Nói xong, Phương Chính búng tay một cái.

Bất quá ngẫm lại, ba người này đời trước cũng là làm anh hùng từ thuở thiếu niên cho tới ngày đăng xuất. Cái này đùng là đã ăn sâu vào xương tủy, khó mà thay đổi. Cho nên Phương Chính liền ngầm chấp nhận tư tưởng của họ, tuy nhiên cũng đang muốn tiến hành một cuộc giáo d·ụ·c tư tưởng bằng vật lí cho cả ba.

Một người chỉ mới hai mươi tuổi, tu hành cổ sư năm năm. Nhưng lại song tu hai lưu phái, mỗi lưu phái làm ra một cái sát chiêu cường đại.

Có ba loại thủ pháp thường thấy nhất của sát chiêu là liên chiêu, biến chiêu và sách chiêu.

Vạn vật đồng họa, nghĩa là vạn vật đều vẽ ra, cũng là vạn vật đều là tranh vẽ.

Biến chiêu, tức là từ một chiêu thức ban đầu, biến đổi ra thành các dạng khác nhau.

Nhưng mà tới một bước này, bước chân của Phương Chính liền chửng lại, trong nhất thời không cách nào bước tiếp.

- Đồ của ta, bất cứ ai cũng đừng nghĩ chạm vào. Người của ta, bất cứ ai cũng đừng nghĩ tổn hại. Kẻ nào đang nhìn ngó đồ của ta, người của ta, thì xem đây mà học hỏi.

Và kết quả là, hiện tại Phương Chính đang rất nhàn hạ đi lại gần Quách Thương, thờ ơ nói.

Mà sách chiêu, là đem một cái sát chiêu chia ra thành nhiều phần nhỏ, lần lượt thúc giục, cuối cùng làm ra hiệu quả mong muốn.

Nhưng mà tiếp theo còn thật sự khiến Phương Chính muốn chửi ầm lên "má nó".

Sau đó, cả đám tình nguyện chịu c·h·ế·t, chỉ cầu xin Phương Chính cứu người thân. Bởi vì Quách Thương đã thua, người phía sau lão nhất định sẽ ra tay, g·i·ế·t hết con tin. (đọc tại Qidian-VP.com)

Họa đạo ngoài có khuyết điểm là thiếu tính công kích ra, nó còn một cái khuyết điểm khác, đó là phải đem bức họa hoàn thành mới được tính là một chiêu. Cái này tốn thời gian quá dài, trong chiến đấu sẽ không có cơ hội.

Việc này cũng là làm cho Phương Nguyên phát mộng, không hiểu nổi Phương Chính đây là ăn trúng cái gì bậy bạ rồi.

Những ngày tiếp theo, trận chiến ngày hôm nay truyền bá khắp cả Thương gia thành. Từ trung ương nội thành tới ngoại thành, đường lớn ngõ nhỏ đều có người đang nghị luận việc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính đạp trên một vệt mực, đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lẽo quét quanh khán đài một vòng.

Tiêu chuẩn để được xem là hoàn thành, còn phải tùy thuộc vào từng thể loại được dùng cho bức họa đó. Nếu là trừu tượng, kí họa thì nhanh hơn, nhưng nếu là tranh tả thực, vậy thì xác định rồi.

Đây là đúng.

Phương Chính một thân áo bào bạch lam, tóc đen xỏa dài, hai dải lụa tiên y lượn lờ quanh thân. Hắn lơ lửng giữa không trung, trong thanh nhã thoát tục, ôn nhu như ngọc. Nhưng mặc kệ là ánh mắt hay là lời nói, đều làm cho người đang xem không khỏi đánh một cái rùng mình.

Cuối cùng, Tiểu Thiên đập cho hắn một cái nhiệm vụ, để cho hắn đi cứu người, củng cố quan hệ giữa hắn và thuộc hạ.

Lôi Minh Kiếm Ma Lạc Hành, tứ chuyển cao giai, có thể chiến ngũ chuyển. Không chỉ tu hành lôi đạo, còn có một cái lưu phái bí ẩn khác, cách thức chiến đấu kì lạ khó lường.

Nhưng mặc kệ nguyên nhân sâu xa là cài gì, thì người bên ngoài cũng chỉ biết kết quả mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Phương Chính lại có thể hoàn hảo làm thành, đây mới chính là trọng điểm.

Nhưng liệu có ai có thể biết, cái mà bọn họ gọi là thiên tài, gọi là yêu nghiệt, chỉ là do dùng kiến thức ngoài thế giới và thời gian dài đằng đẵng mà thành.

Liên chiêu, tức là sát chiêu đầu tiên cổ sư tung ra, sẽ làm tiền đề để sát chiêu thứ hai phát động. Hiểu đơn giản là một kéo theo hai.

Ở đó, Phương Chính dẫn theo Phương Niệm Dung cùng Tiểu Hổ, quậy tới gà c·h·ó không yên, phiêu cái đáy hướng lên trời. Đem vị thiếu chủ thất thế nào đó của Ba gia cắt bay tứ chi cùng cái đầu, triệt triệt để để cùng Ba gia trở mặt.

Đối với việc này, Thương gia bảo trì im lặng, phía Phương Chính cũng không ai nói gì, thậm chí gần như là bốc hơi khỏi Thương gia thành.

Nhưng mà Phương Chính không làm vậy, bởi vì Phương Chính muốn thử dùng sát chiêu này, và Quách Thương chính là con chuột bạch của Phương Chính.

Cho nên Phương Chính ban đầu giao chiến binh khí với Quách Thương, chính là muốn đem những nét đầu tiên vẽ ra.

Bức họa trên sân chớp mắt tan biến, kim long ầm ầm sụp đổ, Quách Thương từ trên không trung rơi xuống, đầu mình phân ra, máu tươi phun ra như mưa.

Toàn bộ thế công cũng mất liên kết, bị hủy trước khi lão kịp phản ứng.

Nhưng Phương Chính thì sao?

Đây là cở nào thiên tài? Đây là cở nào yêu nghiệt?

Một chiêu này, chỉ cần dùng bốn con cổ trùng, lần lượt là bút lông cổ, mực cổ, màu sắc cổ và giấy cổ. Nhưng cái khó của nó đó là, bức họa không thể chuẩn bị trước, mà phải căn cứ vào tình hình trận chiến để vẽ ra, hơn nữa chỉ được phát động khi bức họa đã hoàn thành.

Xoẹt!

Mà không chỉ Phương Nguyên, bất cứ ai có mặt ở đây, bất cứ ai biết tới trận đấu này, đều sẽ cho Phương Chính là yêu nghiệt.

Sau khi Phương Chính đột phá cảnh giới đại sự họa đạo, hắn liền đổi phương hướng nghiên cứu, thay gì chỉ vẽ tranh phong cảnh, kí họa, Phương Chính chuyển sang vẽ tranh ba chiều, xếp giấy.

Mà chiêu này của Phương Chính, cũng không phải chỉ cảnh giới đại sư có thể làm được, nó được xây dựng dựa vào cảnh giới chuẩn tông sư họa đạo.

Phương Chính vung kiếm, chém ngang cổ Quách Thương. Sau đó quay lại, lớn giọng nói.

Sau đó dùng bướm giấy tiếp tục công đoạn thứ hai.

Hơn hết bức họa toàn cảnh Thương gia thành, kết hợp vị trí Phương Chính đứng, dẫn tới không ít người nói: "Lạc Hành không để Thương gia thành vào mắt".

Chương 121: Sách chiêu, vạn vật đồng họa (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nói, Phương Chính vừa lấy từ trong trư lung vương thảo ra một thanh kiếm.

Mà trong mười ngày này, Phương Chính cũng rất là bất đắc dĩ. Bản thân hắn rất muốn tiếp tục bế quan, nhưng là tình hình không cho phép a.

Mà người ngoài sau khi biết chuyện, lại không biết cách nghĩ của Phương Chính, cứ như vậy đem cái danh người tốt gắn lên người hắn.

Phương Chính chỉ cần tung ra một bức họa phong cảnh, đã đủ khiến Quách Thương đứng hình trong ba giây. Sau đó dùng tốc kiếm, trong ba giây đủ để lấy đầu loại cổ sư tứ chuyển bình thường như Quách Thương. Đương nhiên nếu là tinh anh, vậy kết quả sẽ khác.

Máu văng về phía Phương Chính, nhưng toàn bộ đều bị bảo nguyệt quang cổ ngăn lại.

Cho đến mười ngày sau trận chiến với Quách Thương, có người nhìn thấy Phương Chính dẫn theo Phương Niệm Dung và một nhóm người đi vào Thương gia thành, lúc này bọn họ mới biết, mấy ngày qua Phương Chính căn bản không có trong thành. Còn về việc hắn đi đâu, làm gì, cũng phải đến một tháng sau mới có người biết.

Nhưng con mẹ nó khốn nạn là, ba con cổ trùng thiên ngoại chi ma kia lại muốn ra mặt a.

Mà Quách Thương, nhìn thì là đang truy đuổi Phương Chính, nhưng từ đầu đến cuối đều là Phương Chính đang dẫn lão đi theo con đường mà hắn muốn. Nhìn thì lão đang phá hoại nét mực của Phương Chính, nhưng thực tế là đang giúp Phương Chính che giấu cùng hoàn thành nó.

Có thể nói, Phương Chính tuy đắc tội Ba gia, nhưng là lại có được một cái cở nhỏ gia tộc.

Phương Niệm Dung, Tần Phong đều thay đám Lâm gia cầu xin, sau đó là Thanh Thư và Dược Hồng hai mắt xin xỏ nhìn hắn. Sao đó nữa là tới bản hồn cũng là bám mãi không tha, năng nỉ ỉ oi trong đầu hắn.

Bất quá cái gia tộc này cũng sẽ không tồn tại được lâu đâu. Chờ Phương Chính tìm ra thêm sáu đạo nguyên tuyền khác, cộng thêm nguyên tuyền của Lâm gia, hắn sẽ có đủ bảy nguyên tuyền để đem thiên nguyên bảo liên thăng lên thiên nguyên bảo quân liên.

Hai mươi tuổi.

Phương Chính từng nói, cảnh giới được phân chia căn cứ theo hiểu biết của cổ sư so với thiên địa, mà họa đạo so với lôi đạo tăng lên nhanh hơn. Cái này là thật, bởi vì có kiểm chứng.

Còn về phần Lâm gia, vậy thì tiễn họ đi Trung Châu, thay Phương Chính lập một cái thương đội, giành một chân trong Đế Quân Thành, chuẩn bị cho trận chiến về sau.

- Sát chiêu, vạn vật đồng họa!

Phương Chính lập tức đi cứu? Đùa cái gì a. Hắn thậm chí còn chẳng muốn động một ngón tay.

Phương Chính ngạo nghễ nhìn Quách Thương, bỏ ra một cái tên.

Nói chung phải có chỗ dùng tới, bằng không Tiểu Thiên cũng không dám ra nhiệm vụ cho Phương Chính, nếu nó mà bắt Phương Chính làm việc không có chỗ lợi dụng, Phương Chính chắc chắn sẽ một phát bẻ nó ra làm đôi xong đem đi vứt vào bãi rác không thể tái chế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: Sách chiêu, vạn vật đồng họa