Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 132: Để mọi thứ tự mình phát triển

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 132: Để mọi thứ tự mình phát triển


Phương Chính là màu xám. Hắn không thiện lương, cũng không hung ác.

Bất quá, Phương Chính cũng không có ý định chơi như vậy. Phương Chính lần này, chỉ dùng riêng lôi đạo đánh với hai người.

Bởi vì từ Phương Chính, Phương Niệm Dung biết muốn lên lục chuyển, chỉ cổ trùng là không đủ, còn phải xem bản thân của cổ sư.

Như vậy đảm bảo, trong thời gian nhất định, Phương Nguyên sẽ không chủ động đi chọc Phương Chính.

Hiểu biết là một điều hạnh phúc, nhưng đồng thời cũng là phiền muộn. Cho nên, đôi khi người ta sẽ nói, ngu mụi cũng là một điều tốt.

Còn đã vận rủi quắn thân như Phương Chính, nếu mà ngốc, vậy sống nổi mới lạ.

Và Phương Chính sẽ chiến với Cự Khai Bi trước, mười ngày sau mới tới Viêm Đột.

Thứ tư, cảnh cáo Phương Nguyên.

Nói xong, hắn đem tâm âm cổ lấy khỏi tai.

Và sau đó, dưới sự chứng kiến của Phương Chính, Bạch Ngưng Băng và Thiết Nhược Nam trở thành đồng minh. Đương nhiên chỉ là hứa bằng lời, bởi vì cả hai đều không còn lòng tin vào thề độc cổ nữa rồi.

Cự Khai Bi là lực đạo cổ sư, chuyên cận chiến, mà Phương Chính lại chuyên về viễn trình. Cho nên, đối với Cự Khai Bi, đây là bị nghiêm trọng khắc chế.

Phương Chính trả lời nàng đúng sự thật là.

Mà những việc đó, căn bản là không thể thay đổi được. Cho nên Phương Chính bây giờ chỉ có thể căn cứ vào đó, bố cục đi xuống.

Điều đầu tiên Phương Chính làm khi đánh vào nội thành thứ ba chính là, tiên bố sẽ đánh sập hai nửa bầu trời của diễn võ trường.

Thời gian cứ như vậy trôi, gần hai tháng sau, Phương Chính thành công đi vào nội thành thứ ba.

Phương Chính mỗi ngày đều đánh một trận, đẩy nhanh tốc độ đi vào nội thành thứ ba. Trong khi Phương Niệm Dung đã tiên bố rút khỏi diễn võ trường, yên tâm bế quan trùng kích ngũ chuyển trung giai.

Còn họa đạo, bại lộ ở Thương gia thành như vậy là đủ, không cần phải dùng nhiều làm gì.

Thứ hai là cảnh cáo Thương Yến Phi. Với cảnh giới của Thương Yến Phi, nhìn vào chiêu này, ông ta sẽ biết cho dù dùng tu vi ngũ chuyển của mình, muốn phá giải vạn vật đồng họa là việc không dễ dàng. Thậm chí ông ta còn không biết chính xác là Phương Chính phát động nó khi nào.

Nhưng mà Tiểu Túc chỉ có thể cấp tử tinh xá lợi cổ cho Phương Niệm Dung mà thôi. Tuy nhiên, tử tinh xá lợi cổ trên thị trường không có bán, Phương Niệm Dung không thể giải thích được. Và chính Phương Niệm Dung cũng muốn trao dồi thêm nhiều kinh nghiệm tu hành.

Thứ hai, Phương Nguyên không có rảnh. Phương Nguyên bây giờ đang bận bù đầu trong việc tu hành, nâng cao chiến lực.

Mà cái này đối với Phương Chính lại càng tốt. Phương Nguyên tìm không ra, trong đầu liền đem thủ đoạn của Phương Chính đề cao lên. Vô hình chung trong lòng Phương Nguyên, Phương Chính trở nên càng thêm khó đối phó.

Nếu vi phạm minh ước, đạo ngân sẽ phát huy tác dụng, g·iết c·hết cổ sư. Nếu minh ước hoàn thành, vậy nó sẽ tự biến mất.

Cảnh cáo!

Bạch Ngưng Băng cũng nghe thấy, không khỏi khịt mũi xem thường.

Đương nhiên là, từ sau trận chiến với Bạch Ngưng Băng, Phương Chính vẫn luôn giữ tu vi của mình ở tình trạng tam chuyển đỉnh phong. Và hắn nói rằng, chính mình sẽ dùng tu vi này đi khiêu chiến hai nửa bầu trời.

Nếu không có mục đích rõ ràng, Phương Chính cũng chẳng muốn đi làm.

Ít nhất, cũng cho họ đối tượng mà họ có thể oán hận. Còn hơn c·hết trong tay ngũ chuyển, bọn họ sẽ chỉ có thể sợ hãi, chứ không dám oán hận.

Phương Chính vừa trắng, cũng vừa đen. Cho nên, hắn trở thành minh chứng phá vỡ đi sự cứng ngắc trong cái nhìn thế giới của Thiết Nhược Nam. Thế giới không chỉ có hai màu trắng đen, mà còn có màu xám.

Bởi thế giới là luôn vận hành, luôn phát triển, luôn cải tiến.

Bất quá, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất cũng là một trong những thói quen của Phương Nguyên.

- Mà dù có lệch, chắc cũng lệch ở chỗ Phương Nguyên. Nhưng bên phía Phương Nguyên, đã có thiên ý gánh còng lưng rồi. Ta vẫn chỉ cần lo cho chính mình là tốt lắm. Dù sao, cơ hội dựng lại xuân xuân thu thu vô cùng thấp, cũng phải vô cùng mạo hiểm a.

Trước áp lực của người ngoài, hai người Viêm Đột, Cự Khai Bi chỉ có thể chấp nhận khiêu chiến.

Ngoài đó ra, khiến Phương Nguyên tốn não lo lắng mấy thủ đoạn họa đạo Phương Chính để lại trên người mình, mặc dù kì thực lúc đó Phương Chính không có làm vậy, hắn đụng chạm, chẳng qua chỉ là hứng thú chọc phá mà thôi. Đương nhiên, Phương Nguyên là không biết, cũng sẽ không có tin, vì vậy sẽ bận rộn tìm kiếm chúng và cách phá giải chúng.

- Ta không thể giúp hai ngươi. Giúp tới đây đã là cực hạn. Cho nên hai ngươi tự mà làm đi. Kế hoạch chi tiết tiếp theo, ta cũng sẽ không nghe.

Dù gì sớm muộn cũng lộ, chi bằng dẵn dắt để Phương Nguyên tự phát hiện ra, còn hơn là tự Phương Chính nói thẳng ra. Nhưng vậy sau này, khi bại lộ, Phương Nguyên cũng sẽ cảm thấy Phương Chính còn có điểm ngây thơ.

Cứ như vậy, Thiết Nhược Nam từ chỗ Bạch Ngưng Băng, biết được phần mà Phương Chính không có nói, cũng chính là ba người Phương Nguyên, Phương Chính, Bạch Ngưng Băng hợp tác g·iết người, Phương Nguyên lấy máu tăng tư chất, huyết lô cổ trong tay Phương Nguyên.

Không giống như lúc còn ở Thanh Mao sơn, tuy là sống mười năm, nhưng do kìm nén quá nhiều, suy nghĩ lúc đó chưa chu toàn, làm ra không ít hành động bộc phát, dẫn phát không ít nghi nhờ từ Phương Nguyên.

Rõ ràng chính Phương Chính cũng rất thích thú đi hại Phương Nguyên, lại còn ra vẻ ta đây tốt bụng không muốn tổn hại ca ca.

- Phương Chính, ngươi có thể...

Thiết Nhược Nam á khẩu.

Và cuối cùng, Phương Nguyên không có lo lắng Bạch Ngưng Băng sẽ làm hại mình. Bởi hắn không tin Bạch Ngưng Băng có thể loại bỏ được ước thúc của thề độc cổ.

Cho nên, dù có chút muộn, nhưng có còn hơn không.

Giống như hắn từng nói, hắn chỉ làm những cái bản thân cho là đúng.

Hắn cứu Lâm gia, đây là làm việc nghĩa mà không có lợi. Hắn giúp Thiết Đao Khổ, đây là làm việc tốt mà không cần hồi báo. Hắn cứu Bách Sinh, Bách Hoa đây là muốn giúp ca ca Phương Nguyên không gây ra hậu họa nghiêm trọng, cái này xuất phát từ lòng hiếu thuận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính muốn mượn nó, nói với Phương Nguyên: "Phương Nguyên, ta bây giờ mạnh hơn ngươi rất nhiều, người tốt nhất đừng nên đánh chủ ý lên người ta, bằng không người chịu thiệt sẽ là ngươi!"

Chương 132: Để mọi thứ tự mình phát triển

Đương nhiên là đang xét trường hợp của Phương Chính mà Phương Nguyên nghĩ tới là sai. Nếu trường hợp đó đúng, vậy ngoài Phương Nguyên, còn có Phương Chính biết được nó.

Dưới sự góp ý của Phương Chính, hai người không gặp mặt trực tiếp, mà trao đổi với nhau qua tâm âm cổ.

Cho nên dùng nhiều, sẽ có nhiều người biết, biết càng nhiều người, bị nhắm vào càng nhiều. Đến một lúc nào đó, nhất định sẽ có người phá giải được, cho nên, hạn chế sử dụng, hạn chế bại lộ, một khi bại lộ sẽ kinh thiên động địa.

Vì vậy mà Cự Khai Bi quyết định đánh trước. Bởi dù hắn có thua, cũng có thể vì Viêm Đột đánh sau thu thập một chút tình báo.

Tuy Phương Chính nói không rõ ràng, nhưng Phương Niệm Dung là người thông minh, nàng biết xem ở cổ sư, nghĩa là xem ở kinh nghiệm tu hành mà cổ sư có.

Cái này làm Thiết Nhược Nam thật sự kinh hãi, nhịn không nổi chất vấn Phương Chính.

Phương Chính bên này cũng không có để ý, hắn duỗi người, đứng lên, trước tiên rời khỏi cuộc hợp âm thầm này.

Bản chất của cổ trùng là đạo ngân. Tác dụng của thề độc cổ là đem đạo ngân có mang theo nội dung minh ước, khắc lên người cổ sư.

Không, nên nói là, Thiết Nhược Nam hiện tại đã biết tại sao phụ thân của nàng nói thế giới này tồn tại màu xám rồi.

Cho nên, Phương Niệm Dung lúc này liền chỉ có thể tự mình cố gắng, làm từng chút một để đột phá cảnh giới.

Mà dù Phương Chính có biết, Phương Nguyên cũng cảm thấy Phương Chính sẽ không đem cổ phương này cho người khác.

Còn vì sao trước đó Phương Chính lại dùng sát chiêu họa đạo mạnh nhất lúc này của mình trước mặt mọi người, chính là có nguyên nhân.

Phương Chính này, chính là minh chứng tốt nhất cho điều đó.

Thứ ba, thông qua Thương Yến Phi, cảnh cáo cao tầng của Thương gia.

Mà Phương Chính, chẳng thà phiền phức, còn hơn là ngu mụi.

Trong đám người, tu vi của Phương Niệm Dung là cao nhất, cũng chẳng có ai giúp nổi nàng trong việc tu hành không khiếu, ngoại trừ Tiểu Túc của nàng.

Nếu đang chiến đấu, Phương Chính đánh không lại, liền dùng tu vi thật sự, đối với hai người kia cũng rất không công bằng.

Đáng tiếc là trò này áp dụng cho Phương Chính không được. Bởi Phương Chính là lôi, họa song tu, lấy mỗi lưu phái đánh với một người, đảm bảo không trùng, cũng đảm bảo là cái gì cũng không thu được. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Giờ thì, cứ để mọi thứ tự mình phát triển đi thôi.

- Ta chưa từng nói là này đó người trên Thanh Mao sơn đều c·hết trong tay ngũ chuyển cổ sư. Cũng chưa từng nói bản thân là người tốt, quan trọng nhất là, chẳng phải ta luôn thể hiện mình là kẻ xấu sao?

Bất quá loại suy nghĩ này, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại đến sau trận chiến Nghĩa Thiên sơn là cùng. Muốn lâu hơn, vậy thì không thể nào a.

Thề độc cổ là chỗ dựa vững chắc cho minh ước giữa các cổ sư với nhau, bởi vì không có cổ trùng khắc chế được nó.

Thứ nhất, Bạch Ngưng Băng là loại người không thích bị ràng buộc. Nói đơn giản, cách đối phó nàng tốt nhất là đem nàng thả rong. Dẫn dắt tư duy thay gì chỉ ra trực tiếp.

Phương Niệm Dung hiện tại chỉ mới hai mươi ba tuổi. Nếu cố gắng, còn có trợ giúp của Tiểu Túc, của Tiên Hạc Môn, nàng tự tin trước tuổi ba mươi chính mình sẽ có thể thăng lên lục chuyển.

Phương Nguyên sống lại, biết được cổ phương của ngôn nhi vô tính cổ, nên hắn có thể luyện chế, loại bỏ đạo ngân thề độc trên người. Mà những người khác thì tuyệt đối không làm được.

Nàng hiện tại xem như đã thể nghiệm được cái gì là không nói dối vẫn có thể lừa người.

Lời này vừa ra, Thương gia thành càng thêm chấn động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mãi đến vài trăm năm sau, có người làm ra ngôn nhi vô tín cổ. Đây là cổ trùng tiêu hao, thời gian sống của nó rất ngắn, luyện ra xong là phải dùng ngay. Nhưng nó có tác dụng là loại bỏ đạo ngân do thề độc cổ để lại trên người cổ sư.

Bởi vì ở thế giới này, người ngu mụi sẽ c·hết rất sớm. Cái gọi là ngốc có phúc của ngốc, căn bản cũng là xem ở vận khí do cổ trùng mang lại.

Bất kể thế nào, cũng sẽ khiến họ e dè trong việc ra tay trực tiếp với Phương Chính. Ít nhất là trong thời gian ngắn, Phương Chính tạm sẽ an toàn.

Trước những lời như vậy, Phương Chính tiện thể nói thêm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính muốn mượn chiêu này, đầu tiên là cảnh cáo những người muốn đem phiền phức tới cho hắn.

Bạch Ngưng Băng không về nam thu uyển một mực suốt bảy ngày, Phương Nguyên cũng không có để ý gì.

Mà bắt đầu từ sau ngày Bạch Ngưng Băng và Thiết Nhược Nam gặp nhau.

Nếu trong trận chiến Phương Chính dùng đến tu vi tứ chuyển, vậy thì mặc kệ kết quả thế nào, đều tính là hắn thua.

Thứ ba, Phương Nguyên đã nghĩ ra trường hợp thích hợp để giải thích tình huống của Phương Chính. Cho nên hắn đang lên kế hoạch kiểm nghiệm lại trước khi đi đến kết luận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bánh răng đã vào đúng vị trí, không tin còn có thể lệch khỏi trục quay. Cho dù có lệch, cũng không phải là trong khoảng thời gian này, mà sẽ ở khá lâu phía sau. Tới lúc đó, Phương Chính chỉ cần đẩy nó vào chỗ lần nữa là được.

Đây là biểu hiện của người tốt, là màu trắng.

Có nhiều người cho rằng, Phương Chính tuy áp chế tu vi, nhưng hắn vẫn là từ chuyển cao giai, trong khi hai người Viêm Đột, Cự Khai Bi lại chỉ có tứ chuyển sơ giai.

Mà ngôn nhi vô tính cổ, có thể đem đạo ngân của thề độc cổ cắn nuốt. Từ đó loại bỏ ước thúc của thề độc cổ trên người cổ sư.

Phương Chính có cổ tiên chống lưng, tu hành họa đạo. Mà họa đạo bắt nguồn từ Nguyên Liên Tiên Tôn, hơn nữa còn là lưu phái bị che giấu. Điều này nhất định sẽ kích phát trí tuệ của các vị cổ tiên bên trên, khiến họ nghĩ: "Tiểu tử này, chẳng lẽ cùng Nguyên Liên Tiên Tôn có quan hệ?" Hoặc là "Sư phụ của tiểu tử này chẳng lẽ là chân truyền của Nguyên Liên Tiên Tôn?"

Điều này dẫn phát oanh động trong toàn thể Thương gia thành, thu hút vô số sự chú ý.

Nhưng, Phương Chính g·iết tộc nhân, g·iết người. Đây là việc làm của ma đạo, là người xấu, là màu đen.

Thiết Nhược Nam lại hỏi Phương Chính, nhưng nàng còn chưa nói hết, Phương Chính đã ngắt lời, nói.

Mà đồng thời, trong bảy ngày này, Bạch Ngưng Băng bên kia đã thành công liên hệ được Thiết Nhược Nam.

Phương Chính còn đặc biệt "trượng nghĩa" giúp Thiết Nhược Nam ngụy trang, dùng thân phận khác đi vào Thương gia thành. Cho dù là Phương Nguyên có dùng thân phận tử kinh lệnh đi tra, cũng sẽ tra không ra.

Phương Nguyên có loại tự tin này, loại tự tin đến từ lợi thế trùng sinh của mình.

Và trong thời điểm đó ở Thanh Mao sơn, g·iết những người đó, trong mắt Phương Chính là đúng. Bởi vì cuối cùng cũng phải c·hết, để hắn tiễn họ đi trước cũng không phải không được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 132: Để mọi thứ tự mình phát triển