Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 176: Dương Quang
Trong gia tộc chú trọng tình thân, chỉ bồi dưỡng tộc nhân. Môn phái lại lấy tình thầy trò thay cho huyết mạch tình thân. Chỉ cần có tư chất, có phẩm tính đều được thu nhận vào môn phái.
Ba năm một kì thi nhỏ, có thể chọn ra người trở thành đệ tử nội môn. Tám năm một kì thi vừa, người thắng trở thành đệ tử tinh anh. Mười lăm năm một kì thì lớn, có cơ hội trở thành đề tử chân truyền.
Nhưng đẹp trai hơn thì thế nào? Chỉ có mỗi cái mặt là đẹp hơn, khí chất toát ra từ Dương Quang thua Phương Chính xa tít tắp.
Có thể nói, Phương Niệm Dung một đường thuận lợi, hào quang sáng chói, khiến người người ngưỡng vọng. Đi tới đâu liền có thể thu hút ánh mắt của người khác tới đó.
Hai năm vừa vận gặp phải một kì thi nhỏ, trở thành đệ tử nội môn, sau đó một năm đụng phải một kì thi vừa, trở thành đệ tử tinh anh. Cho đến năm năm sau, nàng vượt qua kì thi lớn, trở thành đệ tử chân truyền.
Hai thiếu niên mặc quần áo như nhau đang điều khiển hai đàn hạc giao tranh, hơn hết một trong hai bên đã chiếm thế thượng phòng, đè ép người còn lại.
Mặc dù chưa kết thúc, nhưng kết quả đã không có gì nghi ngờ.
- Đúng vậy, là phúc địa Hồ Tiên.
Diện tích lãnh thổ của Trung Châu rộng lớn, trên ức dặm, nguyên khí đầy đủ, môn phái lâm lập. Bao nhiêu anh hùng hào kiệt, chính đạo ma đạo ẩn giấu ở nơi này, có thể nói địa linh nhân kiệt. Chỉnh thể thực lực, trong ngũ vực, Trung Châu đứng thứ nhất.
Một khi Phương Chính tới đây, Phương Chính liền có thể ra mặt, làm cho Dương Quang tỉnh ngộ ra bản thân là không có cửa chạm tới Phương Niệm Dung, như vậy liền xem như vẹn cả đôi đường.
Nhưng mà từ khi từ Nam Cương trở về, trong mắt người khác, Phương Niệm Dung như trở thành một người hoàn toàn xa lạ.
Vốn tưởng rằng sư trò hai người sẽ cứ một người một hồn như vậy mãi về sau. Nhưng ai ngờ Phương Niệm Dung lại chọn trúng Dương Quang làm đệ tử chân truyền, mà bản thân Dương Quang cũng không muốn cự tuyệt, cho nên mới thành tình trạng một người hai thầy như hiện tại.
Lúc này, trong sân luận võ của Tiên Hạc Môn, một trận chiến đang đi vào hồi kết.
Đi theo bên cạnh Phương Niệm Dung, còn có nam thanh niên vừa rồi nhắc nhỡ nàng.
Sau khi Thanh Mao sơn bị diệt, Thiên Hạc Thượng Nhân trở về Tiên Hạc Môn, nhưng lão đã già, không có cách nào sống tiếp, vì vậy trước khi c·hết, dùng của cải đổi lấy một con kí hồn tảo, đồng thời nhận một vị đệ tử, người này chính là Dương Quang.
Thế giới này vô cùng rộng lớn.
Quả nhiên lúc này, trận chiến trong sân đã kết thúc. Người thắng là một vị đệ tử gọi Tôn Nguyên Hóa. Phương Niệm Dung cũng không để ý người này, chỉ làm đúng chức trách tiên bố xong, liền hoàn thành công tác rời đi.
Mỗi khi cuồng phong nổi lên, biển mây như hơi nước đun sôi bốc lên tán loạn. Rừng tùng, bách, trúc phấp phới như múa, vạn hạc tề minh.
Phương Niệm Dung trở nên trầm mặt ít nói, lãnh đạm thờ ơ. Hơn nữa rất hay nhìn về nơi xa thở dài, nắm trong tay một thẻ giấy như suy tư cũng như chờ đợi.
Bao xung quanh núi từng trận gió vờn quanh, tầng tầng lớp lớp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ như vậy, nàng trở thành trưởng lão của Tiên Hạc Môn, còn được một vị thái thượng trưởng lão nhận làm nghĩa nữ.
Phía bắc một mảnh thảo nguyên rộng lớn, mặt cỏ xanh um mơn mởn, xưng là Bắc Nguyên.
Đệ tử chân truyền, tiến thêm một bước chính là trưởng lão môn phái.
Thật lòng mà nói, nếu không phải có nhiệm vụ Tiểu Túc đưa ra, Phương Niệm Dung cũng không muốn đi c·ướp đệ tử của người đ·ã c·hết.
Phương Niệm Dung ngồi trên ghế của trưởng lão, lãnh đạm nhìn xuống sân đấu. Nàng là trưởng lão Tiên Hạc Môn, hiện tại đang nhận nhiệm vụ làm giám khảo cho trận tỷ thí này.
Cho nên với Dương Quang, Phương Chính này chỉ hơn hắn được một cái, đó chính là tới trước, còn lại cái gì cũng điều không bằng. Chỉ cần gặp mặt, hắn nhất định có thể giẫm đạp Phương Chính dưới chân, khiến Phương Chính phải học tiếng c·h·ó kêu vài tiếng, để Phương Niệm Dung biết chỉ có một mình Dương Quang hắn mới xứng với nàng.
Phía nam Trung Châu, trên đỉnh dãy núi ba vạn trượng, bên trong biển mây, nhẹ nhàng trôi nổi một tòa đại sơn.
Trong Tiên Hạc Môn, từ thấp đến cao có đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử tinh anh, đệ tử chân truyền, trưởng lão, chưởng môn, thái thượng trưởng lão.
- Hẵn là phúc địa của một vị chính đạo, gọi là Bạch Hồ Tiên Tử đi.
Dương Quang lập tức đáp, còn tự hào nói thêm.
Nhưng đó là với Phương Niệm Dung, Dương Quang thì không cho là như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phía nam có thập vạn đại sơn, bạt ngàn trùng điệp, chính là Nam Cương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Phương Niệm Dung, Phương Chính vẫn là nhất. Vì vậy chỉ cần hai người này gặp nhau, Dương Quang liền chỉ có thể cúi đầu chịu thua.
Dương Quang gật đầu đáp.
Chương 176: Dương Quang
Nhận biết của Dương Quang về Phương Chính là thủ đoạn kì lạ, lấy tam chuyển tu vi nhất kích tất sát một con ngàn thú vương, lại độc ác tàn nhẫn, đến cả tộc nhân cũng có thể động thủ chém g·iết.
Phương Niệm Dung quả thật rất khó chịu, nhưng nghĩ lại không qua bao lâu nữa Phương Chính sẽ đi tới Tiên Hạc Môn tìm mình, nàng liền nhịn xuống.
Phương Niệm Dung đi ở phía trước, đột nhiên lên tiếng hỏi.
Phía tây là sa mạc cát vàng rộng lớn, ốc đảo như những viên trân châu, lóng lánh trên bề mặt cát vàng, gọi là Tây Mạc.
Phi hạc sơn hùng tráng lại phiêu dật, nhẹ nhàng trôi nổi bên trong biển mây trắng. Ánh mặt trời xuyên qua mây mù chiếu xạ, trên núi cây xanh bao phủ, sườn núi xanh tươi ướt át.
Thậm chí Dương Quang cũng gặp qua bức họa của Phương Chính, do Phương Niệm Dung tự thân vẽ ra treo ở trong phòng. Từ bức họa, Dương Quang biết tướng mạo của Phương Chính rất bình thường, nhiều lắm chỉ tính là ưu tú một chút, so với hắn kém rất nhiều.
Có không ít bạn hữu của Phương Niệm Dung nói, nàng hiện tại thân thể trở về Tiên Hạc Môn, nhưng trái tim đã để quên ở bên ngoài, một mực không có mang về.
Vạn hạc trên Phi Hạc sơn nổi danh Trung Châu, mà cổ sư trên núi, cũng là thanh danh lan truyền.
Đúng lúc Phương Niệm Dung đang trầm tư nhìn phương xa, một thanh niên hơi ghé bên tai nàng nói nhỏ, làm Phương Niệm Dung không khỏi giật mình tập trung lại.
Tiên Hạc Môn.
- Lần này tông môn cử ra một nhóm đệ tử tinh anh, do ta dẫn đầu, đi tới Thiên Thê sơn để tham gia tranh giành một cái phúc địa.
Bốn vực này, tiếp giáp thành hình tròn, bao vây lấy một khu vực trung tâm, khu vực trung tâm này được gọi là Trung Châu.
- Đúng vậy.
Còn chưa tính tới, từ chỗ Dương Quang, Phương Niệm Dung cảm thấy hắn ta giống như có ý với chính mình, giống như rất muốn cùng nàng viết nên câu chuyện tình cấm kị giữa sư phụ và đệ tử. Mà dường như Thiên Hạc Thượng Nhân cũng không có phản đối, thậm chí còn ủng hộ việc này.
Thiết uế phi hạc, đan hỏa hạc, phượng vĩ hạc, vân yên phiêu miễu hạc, tinh thần cực quang hạc... mấy vạn loại phi hạc. Chúng nó hoặc là bay xung quanh, hoặc là ở trên cành tùng, hoặc chiếm cứ núi đá, muôn hình vạn trạng, vô cùng đồ sộ.
Sau đó không lâu, trong một lần ra ngoài làm nhiệm vụ, Phương Niệm Dung phát hiện một cái phúc địa, còn trở thành chủ nhân phúc địa. Sau đó theo nhiệm vụ của Tiểu Túc, Phương Niệm Dung đem phúc địa này dâng cho Tiên Hạc Môn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Niệm Dung khẽ gật đầu cũng không nói thêm gì, tiếp tục đi ở phía trước. Mà Dương Quang vẫn như cũ đi theo phía sau, ánh mắt không rời bóng lưng của nàng.
Hắn tên Dương Quang, đệ tử chân truyền Phương Niệm Dung vừa thu nhận vào nửa năm trước.
- Sư phụ, trận đấu đã kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dương Quang có nghe qua về Phương Chính, là do Thiên Hạc Thượng Nhân tự mình nói với hắn.
Nhờ có Tiểu Túc không ngừng mở hack cho nàng, Phương Niệm Dung trong vòng tám năm, từ một tiểu cô nương ăn xin trở thành đệ tử chân truyền.
Bản thân Phương Niệm Dung là phong, nô song tu. Thiên Hạc Thượng Nhân là huyết, nô song tu. Huyết đạo bởi vì có liên quan đến Huyết Hải chân truyền, bị toàn bộ cổ giới bài xích, không thể đem ra ngoài. Mà nô đạo chỉ giỏi quần công, một khi bị áp sát cổ sư liền gặp nguy hiểm, cho nên cần nhất một lưu phái để tự bảo vệ mình.
Thanh niên này ngủ quan như ngọc, mũi cao môi mỏng, ánh mắt sắt bén mang theo một chút tinh ranh. Hắn có một đầu tóc màu vàng nắng, mỗi khi cười rộ lên, đều cho người ta cảm giác ấm áp như mặt trời mùa xuân.
Phi hạc sơn.
Nhưng mà Thiên Hạc Thượng Nhân chưa kịp dạy Dương Quang cái gì, đã tuổi thọ cạn kiệt mà c·hết, linh hồn gửi vào kí hồn tảo, hiện tại ở trong không khiếu của Dương Quang, thường xuyên chỉ điểm hắn tu hành, còn đem đàn thiết uế phi hạc của mình giao lại cho hắn.
Một trong thập đại cổ phái, là thế lực chiếm cứ đỉnh cao của Trung Châu.
Nàng trẻ tuổi xinh đẹp, tư chất hơn người, tu hành nhanh chóng, tài mào song toàn, tính tình hoạt bát hòa đồng, đối với ai cũng vui tươi niềm nở.
Trung Châu theo chế độ môn phái, khác với Nam Cương theo chế độ gia tộc.
Phương Niệm Dung trước đây là cô nhi, mười tuổi kích hoạt được hệ thống Túc Thiên Phục Mệnh, liền khai khiếu trở thành cổ sư, thuận lợi tiến vào Tiên Hạc Môn.
Phía đông là một mặt biển nước mênh mông, hải đảo chi chít, như sao trên trời, tô điểm trên mặt nước, được gọi Đông Hải.
Nói ra cũng phải nói, Dương Quang cùng Phương Niệm Dung cũng từng gặp nhau một lần, lệnh triệu tập là do hắn đưa tới cho Phương Niệm Dung. Hơn nữa người này, ít nhiều còn biết tới một chút sự việc ở Thanh Mao sơn.
Dù gì tuổi của Phương Chính và Dương Quang ngang nhau, nhưng luận tài năng hay thực lực, Dương Quang đều thua Phương Chính mấy con phố. Nếu nói hắn có cái gì hơn Phương Chính, vậy chắc chỉ có một cái, đẹp trai hơn.
Phương Niệm Dung hơi trầm tư, sau đó nói.
- Dương Quang, ta nhớ không lầm ngươi vừa tiếp nhận một nhiệm vụ từ tông môn có liên quan đến phúc địa Hồ Tiên.
Sự việc ở Thanh Mao sơn, Dương Quang cũng nghe đại khái từ Thiên Hạc Thượng Nhân, chủ yếu là về ân oán giữa lão và Cổ Nguyệt lão tổ tông.
Vì vậy Thiên Hạc Thượng Nhân sẽ dạy Dương Quang nô đạo, mà Phương Niệm Dung sẽ dạy hắn phong đạo. Bắng cách đó, sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ thầy trò của hai bên với Dương Quang.
Lần trước Phương Niệm Dung bị triệu tập về môn phái, vừa vặn tham gia làm chủ khảo của cuộc thi cở lớn. Dương Quang lần đó từ đệ tử tinh anh thăng lên thành đệ tử chân truyền, vừa vặn trở thành đệ tử đầu tiên của Phương Niệm Dung.
Mọi việc còn phải ngược dòng về sáu năm trước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.