Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 194: Phúc địa Hồ Tiên, Đãng Hồn sơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Phúc địa Hồ Tiên, Đãng Hồn sơn


Dương Quang hít sâu một hơi, bắt đầu tiếp tục hướng đỉnh núi bò lên. Trong lòng lại hạ quyết tâm, chờ trở thành chủ nhân phúc địa, hắn sẽ nắm đuôi địa linh kéo.

Phương Chính lúc này lại nói, làm Thanh Thư và Dược Hồng vội vàng chạy theo.

Đơn giản là vì, địa linh chỉ cần người tranh giành tiến hành leo núi, ai đến đỉnh trước, người đó sẽ là chủ nhân của phúc địa.

Ngọn núi này, có một năng lực, đó là chấn áp linh hồn.

- Hạc Phong Dương, thủ đoạn của ngươi thật cao cường, không ngờ lại chôn xuống quân cờ ẩn như vậy.

Mà điều kiện nhận chủ cũng vô cùng đơn giản, lại cũng vô cùng khó khăn.

Mặc dù Phương Chính không biết Dương Quang, một chút cũng không biết. Nhưng mà nếu là thân thể người khác cẩn thận lựa chọn, nhất định sẽ có chỗ hơn người.

Ngã tố cổ, có thể làm cổ trùng khác ở trong phúc địa sử dụng bình thường.

- Uy nha nha, thiếu niên a, ta bắt quả tang ngươi đang lười biến nha.

Còn về thử nghiệm chế tạo thập tuyệt thể lúc trước từng nói, vậy phải chờ sau khi Phương Chính thành tựu lục chuyển, lại bắt đầu cũng không muộn.

Người khác là vừa thấy đã thèm, còn Phương Chính không cần thấy chỉ cần nghĩ cũng đã thèm, không nhịn được muốn phỏng tay trên, c·ướp lấy thành quả vung bồi của người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đại ca, nhị tỷ, thời gian tiếp theo hai người tạm ở lại đây. Đợi ta xong việc ở Tam Xoa sơn, ta sẽ quay lại đây, lúc đó chúng ta đi Trung Châu.

Dương Quang lập tức cảm thấy cả người nhẹ nhõm, đầu óc thanh tỉnh nhẹ nhàng. Giống như một đứa trẻ đang tập đi từng bước, bỗng được người lớn đỡ lấy.

- Tiểu bối này là người của Tiên Hạc Môn. Thì ra là như vậy...

Phàm là vật sống, đều có linh hồn.

Phương Chính ở lại hai ngày, đem mọi thứ sắp xếp đến mức hắn cảm thấy hoàn hảo, thế này mới cưỡi Tiểu Hổ, một mình quay lại Tam Xoa sơn.

Hai người chính là vẫn luôn lo lắng việc này, hiện tại nghe thấy Phương Chính nói, mọi lo lắng đều chớp mắt tan biến.

Điều vi diệu ở chỗ, hành động của Hạc Phong Dương cũng không có vượt quá giới hạn, càng không phá vỡ quy tắc trò chơi mà mười phái bàn bạc đề ra. Cho nên những cổ tiên khác chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào cưỡng ép can thiệp.

- Tuy ta có tiên cổ phòng ngự bảo vệ hồn phách, nhưng các đệ tử lại không có tiên nguyên thôi động. Bằng không, truyền thừa Hồ Tiên nhất định thuộc về môn phái chúng ta.

Cho nên, Phương Nguyên dù cũng biết đến phúc địa Hồ Tiên, vẫn chỉ chọn Tam Vương truyền thừa ở gần nhất. Mà Phương Chính cũng đồng dạng lựa chọn Tam Vương truyền thừa, bỏ qua phúc địa Hồ Tiên.

Phương Chính trong lòng suy tư.

Nói xong, một cổ sức mạnh vô hình từ không khiếu lan tràn ra đến hồn phách của hắn.

Phương Chính trong lòng cảm thấy rất thích thú, nhưng rất nhanh cũng bình tĩnh lại. Bởi trước khi có thể c·ướp thân thể của người khác, hắn buộc phải sống sót rời khỏi Nam Cương. (đọc tại Qidian-VP.com)

---

Các cổ tiên khác chỉ có thể cười ha ha.

Phúc địa Hồ Tiên.

- Nhanh thôi, ta an bày một chút cho hai người, sau đó còn phải đi Tam Xoa sơn.

- Xì, chán ngắt. Ngươi không nên là chủ nhân của ta, bằng không ngày tháng sau này ta sẽ bị làm chán c·hết.

Phương Chính trong lòng nhớ lại một phần trong nguyên tác, khóe môi hơi kéo lên một chút ý cười.

Nó là cổ trùng tiêu hao, chỉ có thể sử dụng ba lần, sau ba lần, sẽ hóa thành hư vô.

Hạc Phong Dương khiêm tốn nói, rất là điệu thấp.

Thanh Thư và Dược Hồng nghe vậy, tảng đá đè nén trong lòng bấy lâu nay cũng bị bỏ xuống.

Bọn họ đương nhiên cũng có lục chuyển cổ trùng, nhưng lại không có ngã tố cổ, không cách nào tạo thành hiệu quả trợ giúp lớn như vậy.

Kì thực hắn từng muốn đi Trung Châu tranh giành phúc địa Hồ Tiên. Có được Đãng Hồn sơn, liền có tư bản tu hành hồn đạo, lũng đoạn thị trường.

Dương Quang thở hổn hển, cả người ướt đẫm mồ hôi, bộ dạng chật vật không chịu nổi.

Dương Quang ngã phịch xuống tại chỗ, đã muốn đứng không nổi.

Phương Chính mỉm cười, vỗ vai hắn một cái, xoay người đi về phía gia chủ các của Lâm gia, đồng thời nói.

Phương Chính ở đó bố trí một chút thủ đoạn, làm thành chỗ bế quan cho hai người Thanh Thư, Dược Hồng. Sau đó để lại cho họ một ít cổ trùng, còn có cổ phương, cổ tài, nguyên thạch các loại.

Mà Đãng Hồn sơn lại có thể chấn áp linh hồn, đánh tan hồn phách. Cho nên Đãng Hồn sơn chính là cấm địa sinh mệnh.

Phương Chính nói, nhìn qua Thanh Thư và Dược Hồng đang đứng cạnh.

- Nếu là ta, căn bản không cần đến kí hồn tảo, cũng không cần ngã tố cổ. Nếu bắt buộc, ta muốn Hạc Phong Dương dùng ngã tố cổ cho một con cổ phi hành còn có tác dụng.

Trung Châu.

- Đáp xuống ở đây đi.

Dương Quang lúc này vừa tiếp tục leo núi, trong kí hồn tảo vang lên giọng nói của Thiên Hạc Thượng Nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Quang từ nhỏ đã sống ở Trung Châu, địa hình Trung Châu chủ yếu là vùng trũng, rất ít núi. Hắn căn bản cũng không có kinh nghiệm leo núi.

Nhưng cho dù là vậy, hồn phách của Dương Quang cũng chịu không nổi.

- Đồ nhi, ngươi kiên trì đến hiện tại đã rất xuất sắc, tiếp theo liền để vi sư giúp ngươi.

- Không dám nhận. Trong thế hệ người mới này, Vạn Long Ổ xuất hiện Ứng Sinh Cơ, Linh Duyên Trai có Phượng Kim Hoàng, Linh Điệp Cốc ra Tiêu Thất Tinh, Tiên Hạc Môn chúng ta thật khó mà tranh đấu, chỉ đành đưa ra hạ sách này.

Tam Vương truyền thừa cùng phúc địa Hồ Tiên gần như mở ra cùng lúc. Người biết chuyện cũng chỉ có thể chọn một trong hai, không thể cùng lúc ăn cả hai.

Những cổ tiên đang ẩn núp quan sát cũng lập tức phát hiện việc này.

Bởi vì hiện tại những thứ này cùng hắn không có quan hệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu cô nương nhìn giống như một bé gái chưa tới mười tuổi, nhưng trên đầu mọc ra một đôi tai hồ ly, phía sau còn có một cái đuôi hồ ly trắng noãn đáng yêu.

Dương Quang liếc mắt nhìn, cũng lười trả lời.

Bất cứ sinh vật sống nào đi lên núi này, đều sẽ hồn phi phách tán.

Chỉ có như Phượng Kim Hoàng của Linh Duyên Trai, Ứng Sinh Cơ của Vạn Long Ổ, Tiêu Thất Tinh của Linh Điệp Cốc sinh ra đã có cổ tiên chỉ điểm, hồn phách so với người đồng trang lứa lớn mạnh hơn nhiều.

- Hạc Phong Dương, ngươi vậy mà có thể bỏ ra tiền vốn lớn như vậy. Kí hồn tảo cũng không hiếm lạ, chỉ có điều ngươi vì bảo vệ kí hồn tảo hoạt động, vận dụng ngã tố cổ đi?

Địa linh Tiểu Hồ Tiên thấy Dương Quang không nhìn đến mình, lập tức bĩu môi, chớp một cái biến mất.

Phúc địa Hồ Tiên một khi mở ra, sẽ luôn câu thông ngoại giới.

Phương Chính có lợi thế hai linh hồn, có không gian linh mệnh ngăn cách thiên địa cảm ứng. Đãng Hồn sơn đối với hắn không có quá nhiều ảnh hưởng, chỉ cần linh hồn này chịu không nổi, liền đổi chỗ cho linh hồn kia là được.

Phương Chính lúc này ra lệnh, Tiểu Hổ liền bay xuống, dừng lại ở giữa một cái sơn trại bỏ hoang.

Nhưng trước khi làm được điều đó, hắn phải leo núi.

Hạc Phong Dương là một trong những thái thượng trưởng lão của Tiên Hạc Môn, nắm giữ một con lục chuyển ngã tố cổ, đã được rộng rãi biết tới.

- Di? Đứa nhỏ này vốn đã đạt đến cực hạn, sắp bị đào thải, tại sao đột nhiên trở nên sinh mảnh như vậy?

Đúng lúc này, một giọng nói đáng yêu lại tinh nghịch vang lên. Đồng thời, một tiểu cô nương khả ái trống rỗng xuất hiện bên cạnh Dương Quang.

- Tính toán thời gian, truyền thừa Hồ Tiên đã mở ra khá lâu. Nếu năm xưa ta đi Trung Châu, gia nhập Tiên Hạc Môn, chắc có lẽ lúc này ta đang ở leo núi.

Nhưng nhờ có địa linh chủ trì, uy lực của Đãng Hồn sơn đã bị giảm đến mức thấp nhất, dùng làm khảo nghiệm nhận chủ.

Lục chuyển cổ trùng, chính là tiên cổ, tồn tại duy nhất. Cùng một thời gian, trong đất trời mênh mông sẽ chỉ có một con như thế.

- Bất quá, cũng không biết là tên xui xẻo nào thay thế vị trí của ta trong nguyên tác, trở thành đệ tử của Thiên Hạc Thượng Nhân. Thật lòng mà nói, người đệ tử này, sợ chừng còn sẽ xui xẻo hơn cả Phương Chính của nguyên tác, cuối cùng một chút cơ hội còn tồn tại cũng không có. À không, nên nói là thân thể còn, nhưng phải đem cho người khác dùng.

Nhưng mà những người này, cũng phải vất cạn tiềm lực, miễn cưỡng leo lên.

Phương Chính cưỡi trên lưng Tiểu Hổ, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

- Ta đã loại bỏ ước thúc của thề độc cổ từ lúc còn trong truyền thừa trận đạo rồi. Có ý chí của cổ tiên bên trong, một chút ước thúc của thề độc cổ thì có vấn đề gì.

Không thể sống sót chạy khỏi Nam Cương, mọi kế hoạch đều là vô dụng.

Chỗ này mặc dù hoang phế, nhưng cũng rất quen thuộc, chính là vết tích còn lại của Lâm gia.

Trong phúc địa phàm cổ vốn không thể sử dụng, kí hồn tảo cũng chỉ có ngũ chuyển, vốn không thể dùng. Nhưng Dương Quang lại không có ngạc nhiên khi kí hồn tảo chứa linh hồn Thiên Hạc Thượng Nhân hoạt động bình thường. Bởi vì Thiên Hạc Thượng Nhân trước đó đã giải thích qua với hắn, đây là nhờ có cổ tiên ra tay.

Hiện tượng này, thứ hút sự chú ý của người khác.

Tay chân của hắn đau rát, cả người thoát lực, một mình một người leo lên đến giữa sườn núi, đã muốn áp bức hết toàn bộ tiềm lực linh hồn của hắn.

Bọn họ đi vào mật thất sâu trong lòng đất của Lâm gia, nơi này từng là cấm địa, hiện tại cũng chỉ còn là một căn phòng trống rỗng.

- Hạc Phong Dương tám mươi năm trước đã sử dụng qua ngã tố cổ một lần, lần này là lần sử dụng thứ hai. Cũng có nghĩa là, ngã tố cổ trong tay hắn chỉ có thể sử dụng một lần cuối cùng. Hắn tốn cái giá lớn như thế, chỉ đổi lại một ưu thế cạnh tranh mà thôi.

- Thực... con mẹ nó không dễ leo.

- Sắp tới ta cũng phải ghé qua Tiên Hạc Môn, có nên động chút tay chân, đem cái cơ thể đó lấy về mình dùng.

Mười vị cổ tiên trao đổi ý niệm, rất nhanh đã có người phát hiện át chủ bài của Dương Quang.

Mười vị cổ tiên có mặt tại đây, sau lưng đều có môn phái, có tích lũy, nhưng trong tay cũng chỉ có một hai con tiên cổ mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng giống như lúc Phương Chính đi khỏi Bách gia, cũng có để lại cho Tần Phong một số thứ, nhất là hồn kim cổ, số lượng đủ đem tư chất của Tần Phong đẩy lên loại giáp chín thành tám.

Hiện tại nhìn lại, lầu trúc ở đây đã đổ nát, cỏ dại mọc đầy, dây leo quấn quanh khắp nơi.

- Chẳng trách mấy đứa trẻ trâu thích đem cây thọc vào bánh xe người qua đường. Thì ra cảm giác thọc gậy bánh xe cũng rất thú vị.

Mà không riêng gì Dương Quang, đệ tử thập cổ phái đều chịu không nổi.

Khó khăn là vì, ngọn núi phải leo không phải núi thường.

- Tình hình vẫn chưa quyết định. Đệ tử này của Tiên Hạc Môn có kí hồn tảo giúp đỡ, có thể nói hắn đang có được ưu thế rất lớn. Nhưng suy cho cùng, hắn vẫn rớt ở phía sau, cuối cùng kết quả như thế nào, vẫn còn phải tiếp tục xem...

Ngọn núi này từng được nhắc qua trong Nhân Tổ truyện, tên sánh cùng Quang Âm trường hà.

Dương Quang hít sâu một hơi, ở sự cổ vũ của Thiên Hạc Thượng Nhân, hắn tránh thủ thời gian tiếp tục leo núi.

- Chúng ta thì không sao, nhưng Lạc Hành, thề độc cổ giữa đệ và Phương Niệm Dung, thời gian chỉ còn mười ngày không tới.

Nếu không phải lúc chiến đấu thứ tự cũng khá cao, thì Dương Quang sớm đã bị bỏ lại phía sau rồi, cũng không đến mức bám trụ đến hiện tại.

Tiên cổ còn hiếm thấy hơn ngũ chuyển cổ trùng, rất nhiều cổ tiên lục chuyển thậm chí còn không có một con tiên cổ.

Hạc Phong Dương có ngã tố cổ, điều này chứng tỏ những cổ tiên khác nhất định không có!

- Có cổ quái, tốc độ như vậy còn nhanh hơn một bậc so với đám người Phượng Kim Hoàng!

Dương Quang lúc này có linh hồn Thiên Hạc Thượng Nhân trợ giúp, lại bắt đầu quen thuộc việc leo núi, vì vậy tốc độ bắt đầu tăng nhanh.

Các cổ tiên mỗi người tự có suy nghĩ, đều lựa chọn kiềm chế, tiếp tục quan sát.

Thiên Thê sơn.

Chương 194: Phúc địa Hồ Tiên, Đãng Hồn sơn

Phương Chính nghĩ, sau đó không khỏi cười khẽ.

Năm trăm năm kiếp trước, Phương Nguyên thành tựu cổ tiên. Vì để luyện chế một con lục chuyển xuân thu thiền, hắn đã hao tổn rất nhiều thời gian và tinh thần, vừa mới luyện thành, đã bị chính đạo vây công, mục đích chủ yếu chính là c·ướp đoạt con cổ trùng này.

Hắn biết tiểu cô nương này chính là địa linh của phúc địa Hồ Tiên. Lần này tranh giành truyền thừa Hồ Tiên, kì thực là đáng tranh xem ai sẽ trở thành chủ nhân của tiểu cô nương địa linh này.

Thanh Thư có chút bất an nhìn Phương Chính.

- Đáng tiếc, tiên cổ trong tay ta sở trường công phạt. Nếu như sử dụng, chính là công kích truyền thừa Hồ Tiên, cũng không tốt.

Đãng Hồn sơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Phúc địa Hồ Tiên, Đãng Hồn sơn