Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 200: Vũ trụ áo nghĩa, Hồng Liên Ma Tôn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Vũ trụ áo nghĩa, Hồng Liên Ma Tôn


Mà mảnh phúc địa này đã quá già, tiên nguyên còn rất ít. Phương Nguyên phải chia nhỏ từng phần tiên nguyên ra, tình toán cho quá trình luyện cổ.

Mà trên thế giới này còn có rất nhiều phúc địa khác nhau, mỗi phúc địa lại có vũ cùng trụ khác nhau, không chỗ nào giống chỗ nào.

Ma tôn chính là cửu chuyển ma đạo cổ sư, tiên tôn là cửu chuyển chính đạo cổ sư.

Nhưng để chống đỡ Phương Nguyên g·i·ế·t người đoạt khiếu, tiên nguyên đã tiêu hao vượt mức dự chi ban đầu một tia. Vì vậy địa linh yêu cầu Phương Nguyên dừng tay, không được tiếp tục g·i·ế·t người mà nên tập trung luyện cổ.

Cây đoản đạo này vốn chính là thanh đại đao của vị hồng đản nhân vừa rồi. Nhưng vào tay Phương Chính, quả thật chỉ có thể tính là đoản đao.

Phương Nguyên thất kinh.

Địa linh là do chấp niệm khi c·h·ế·t của cổ tiên tạo thành, tính tình bảo thủ lại cố chấp. Một khi đã quyết định, vậy thì rất khó có thể khuyên được.

Sau đó Phương Chính cúi người, nhặt một cây đoản đao trên đất lên.

- Cùng rất muốn tùy tiện bắt đại một người đoạt xá lắm. Nhưng mà ta cũng chỉ là phàm nhân, đâu có việc nói đoạt xá liền có thể đoạt xá. Hơn nữa, ta cũng đâu dư sức lực để bồi dưỡng thêm người.

Cho nên Phương Nguyên là muốn tiếp tục g·i·ế·t người đoạt khiếu, mà địa linh lại muốn ổn thỏa. Vì vậy cả hai bắt đầu tranh luận.

Tần Phong lại phải trấn giữ ở Bách gia, tiện cho việc sau này thâu tóm Bách gia.

Biết trước tương lai, làm cho Phương Chính cảm thấy thời gian vô cùng cấp bách. Vừa muốn phát triển bản thân, vừa muốn phát triển thế lực, quả thật là vô cùng khó khăn.

Mà Phương Nguyên chỉ mới là nhân tuyển, chưa phải là chủ nhân, cho nên dù địa linh có hỗ trợ Phương Nguyên, cũng sẽ không nghe lời Phương Nguyên. Nó chỉ làm theo tính niệm của chính mình, chỉ muốn hoàn thành chấp niệm tạo ra mình mà thôi.

Mà lúc này đây, bên phía Phương Nguyên.

Mà Lưu Tử Phàm, thích hợp đi theo con đường nô đạo hơn.

Cho nên tính đi tính lại, trong tay Phương Chính vẫn còn đang thiếu người, làm gì có dư để tính đến Vu sơn. Nếu không phải vì vậy, hắn đã sớm chạy tới Vu sơn tìm đường mòn đúng rồi.

- Từ thái cổ bắt đầu, trong cổ sư có hai đại lưu phái, phân biệt là vũ đạo cùng trụ đạo. Vũ cùng trụ, là cấu thành thiên địa trụ cột. Trong đó, vũ đại biểu cho cao thấp trái phải, trụ đại biểu từ xưa đến nay. Lấy phúc địa của ta đến nói, lúc toàn thịnh, vũ có chín trăm vạn mẫu, trụ có sáu lần tốc độ chảy của thời gian.

Vừa nói, Phương Nguyên vừa đem khí tức xuân thu thiền bại lộ ra ngoài.

Muốn chống giữ một mảnh phúc địa, trọng yếu nhất chính là tiên nguyên. Tiên nguyên một khi không còn, phúc địa liền sụp đổ. Cho dù địa linh còn tồn tại cũng chống không được.

- Phương Nguyên vừa g·i·ế·t Võ Lan San, hiện tại đang đi tới chỗ Vương Tiêu? Tiến trình phát triển cùng nguyên tác giống nhau, quả thật rất đáng ăn mừng.

- Thì ra là thế.

Từ khi sống lại đến nay, đây là lần đầu tiên Phương Nguyên công khai bại lộ khí tức của xuân thu thiền.

- Vì cái gì phàm nhân không thể có tiên cổ? Nói thật cho ngươi biết, xuân thu thiền chính là ta luyện chế.

Phương Nguyên vội vàng thỉnh giáo.

Phương Nguyên tổng cộng đã hai lần dùng xuân thu thiền. Mỗi một lần đều có thể nghiệm đặc biệt. Khiến cho Phương Nguyên đối với xuân thu thiền, với Quang Âm trường hà nhận biết ngày càng rõ ràng.

- Nếu có thêm một cái gia tộc nào đó như Lâm gia, có thể để bọn họ di dời tới Vu sơn cũng là một việc tốt. Bách gia phải ở lại khai phá Bạch Cốt sơn, không thể di dời. Mà thời gian ta ở lại Nam Cương đã không nhiều, không đủ để thâu tóm thêm một cái gia tộc. Ai, vẫn là bỏ đi. Sau này có cơ hội quay lại Nam Cương, lại tính đến việc này cũng không muộn. Ngược lại, vẫn là nên chú ý tính hình trước mắt.

Địa linh chấn kinh rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến Vương Tiêu, Phương Chính đột nhiên nhớ đến một ngọn danh sơn, gọi là Vu sơn.

Ban đầu, nó cho rằng Phương Nguyên là phàm nhân, lúc luyện cổ sẽ lãng phí rất nhiều tiên nguyên.

Địa linh hỏi.

Phương Chính thời gian trước cũng từng nghĩ đến việc chiếm giữ Vu sơn. Có Tiểu Thiên thay hắn dò đường, chắc chắn hắn có thể tìm ra đường đi chính xác để vào ngọn núi này.

Địa linh nói.

Bất quá, Lưu Tử Phàm chỉ là hạ sách trong việc đóng giữ phúc địa Đồ Thiên.

Trong cổ đạo, cửu chuyển vì tôn.

Mà một phen lời nói của địa linh, lại đề điểm Phương Nguyên, khiến hắn có được một cổ lí giải không tầm thường.

Thanh Thư và Dược Hồng tất phải cùng Phương Chính đi Trung Châu, vì vậy cũng không thể đóng giữ.

Mà sáu lần tốc độ chảy của thời gian, là đang so sánh với tốc độ chảy của Quang Âm Trường Hà, cũng chính là so với thời gian ngoại giới.

Phương Nguyên mỉm cười, cam kết nói (đọc tại Qidian-VP.com)

Thi thể Vương Tiêu nằm trên nền đất lạnh, đã bắt đầu lạnh ngắt cứng đơ, nhưng Phương Nguyên vẫn còn chưa có rời khỏi đó.

Bởi vì Phương Nguyên đang cùng địa linh tranh luận.

Mà trong các vị tôn giả, Hồng Liên Ma Tôn là vị thần bí nhất, hậu thế có rất ít ghi chép về hắn ta. Ngay cả Phương Nguyên, cũng chỉ biết đã từng tồn tại một người như vậy.

Chỉ cần Phương Nguyên đột nhiên xuất hiện, Phương Chính sẽ lập tức chạy trốn.

Địa linh mỉm cười, đối với Phương Nguyên sinh ra cùng nhận thức.

Trong Bạo Vương truyền thừa.

- Địa linh, ngươi tin tưởng ta là đúng. Ta sẽ không để ngươi thất vọng. Ta luyện cổ, nhất định sẽ thành công. Tương lai, ta còn phải dựa vào thứ hai không khiếu cổ, một lần nữa leo lên cảnh giới cổ tiên.

Mảnh phúc địa này là nơi bí ẩn dùng làm chỗ ẩn náo cho Phương Chính ở Nam Cương, không thể bỏ mặt không quản.

Lâm gia sớm đã đi không còn một móng, cũng không dùng được ở chỗ này.

- Ân, Bạch Ngưng Băng đã đi Khuyển Vương truyền thừa? Cũng tốt, vừa hay giúp ta thu gôm c·h·ó lại một chỗ, tiện bề sau này hốt trọn ổ.

Phương Chính tự nhũ.

Đây là lần đầu tiên, Phương Nguyên nghe được tin tức cụ thể liên quan đến Hồng Liên Ma Tôn.

Phương Nguyên khuyên bảo một lúc, hoàn toàn vô dụng, cuối cùng chỉ đành hạ quyết tâm đi cược một phen.

Phương Nguyên lại nói.

Địa linh lại nói.

- Vương Tiêu c·h·ế·t rồi, trong truyền thừa lúc này chỉ còn lại ta và Cừu Cửu là hai ngũ chuyển cổ sư. Cần trước tiên chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

Tiểu Thiên hiện tại được Phương Chính giao cho nhiệm vụ, đó là thông báo lại hướng đi của Phương Nguyên cho Phương Chính. Cho nên cứ mỗi lần Phương Nguyên g·i·ế·t một người, hay xuất hiện ở một chỗ, Phương Chính đều sẽ nhận được nhắc nhỡ.

Địa linh sợ hãi than nói.

Chín trăm vạn mẫu, tương đương diện tích của Hàn Quốc.

Phương Chính trong lòng thở dài chán nản.

- Nga, Phách Quy, ngươi tựa hồ biết được một ít tình báo về xuân thu thiền, nói đến một chút nghe đi.

Nhưng sau đó ngẫm lại, Phương Chính tạm đem ý nghĩ này gác qua một bên. Bởi vì dù hắn chiếm được, cũng không có người ở lại đóng giữ cùng khai thác.

- Thế giới này vô cùng rộng lớn, chia là đông, tây, nam, bắc, trung ngũ đại vực. Ngũ vực nối liền một mảnh, nhưng cũng phân biệt độc lập nhau. Lại có một cái Quang Âm trường hà, chảy từ quá khứ, đi đến hiện tại, thông hướng tương lai. Đây chính là đại thế giới vũ cùng trụ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lịch sử, ma tôn, tiên tôn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi người đều đại diện cho truyền kỳ vô thượng. Mỗi một cái đại thời đại, đều chỉ xuất hiện một vị tôn giả duy nhất, chưa bao giờ có hai vị trong cùng một thời đại. Cho nên, tôn giả đại diện cho cường đại, hoàn toàn là thiên hạ vô địch.

Vương Tiêu trong một lần cơ duyên sảo hợp, phát hiện được đường mòn chính xác dẫn đến Vu sơn. Từ đó hắn đọc chiếm ngọn núi này, tự mình khai phá, dựa vào đó phát triển thực lực của bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không lâu sau, Phương Chính lại lần nữa nhận được thông báo, trong lòng cũng cảm thấy có chút vui mừng.

Theo trong lời của địa linh, Phương Nguyên được lợi cũng không ít.

Cho nên Vương Tiêu được giới cổ sư gọi là Đứng Đầu Vu Sơn. Cái này cũng là nói, Vu sơn mình hắn độc bá.

Phương Chính lúc này trong lòng đáp lại thông báo của Tiểu Thiên.

Phương Chính đem cây đánh bóng chày đã hỏng ném qua một bên, sau đó túm lấy hai chân một hồng đản nhân đang lao về phía mình, dùng sức xé ra hai bên.

Trên Vu sơn có đại lượng tài nguyên, cổ trùng hoang dại, còn có mấy đạo nguyên tuyền, dư sức nuôi dưỡng được một cái đại hình gia tộc.

Vị hồng đản nhân này trực tiếp bị Phương Chính ngạnh sinh sinh xé ra làm hai nửa, lại bị hắn tiện tay vứt qua hai bên.

Nhưng Phương Nguyên lại cảm thấy chưa đủ. Mục tiêu của hắn chính là đưa tư chất của thú lực thai bàn cổ lên ít nhất chín thành, nhưng hiện tại chỉ mới tám thành ba, còn kém bảy phân.

Nếu Phương Nguyên g·i·ế·t Cừu Cửu xong liền chuyển sang g·i·ế·t tứ chuyển cổ sư, vậy chứng tỏa Phương Chính đã thoát khỏi danh sách phải c·h·ế·t, lúc đó có thể thật sự an tâm.

- Nếu nói lịch sử là một đám hình ảnh đứng yên, thì Quang Âm trường hà chính là sợi dây nhỏ. Vô số hình ảnh, nối liền trên sợi dây nhỏ này. Ngươi dựa vào xuân thu thiền, liền có thể phá ảnh đi ra, nương theo dây nhỏ, ngược dòng mà lên, đem theo ý chí cùng trí nhớ, rót vào một hình ảnh ở quá khứ. Hình ảnh này phát sinh thay đổi, những hình ảnh phía sau cũng theo sau thay đổi.

Bất quá, cái này vừa hay thay thế chỗ binh khí vừa bị hỏng của Phương Chính, cho nên miễn cưỡng có thể dùng.

Bản thân Phương Chính chắc chắn không thể ở lại.

- Không nghĩ tới, ngươi chính là cổ tiên trong tương lai, lại còn luyện ra xuân thu thiền. Trong phúc địa này, ngươi chính là nhân tuyển tốt nhất. Được rồi, nếu ngươi đã có tự tin như vậy, vậy ta cũng thuận theo ý ngươi, ngươi muốn g·i·ế·t ai?

Ngọn núi này vô cùng khó đi tới, bởi vì nó nằm sâu trong sương mù. Sương mù này quanh năm không tan, vô cùng dày đặc, hoàn toàn đem Vu sơn che giấu.

- Đây, đây là khí tức lục chuyển tiên cổ! Giống như, giống như là xuân thu thiền... Xuân thu thiền danh liệt thứ bảy trong thiên hạ kì cổ! Ngươi chỉ là một phàm nhân, như thế nào lại có tiên cổ bực này?

Xung quanh Vu sơn, tồn tại vô số đường mòn, dẫn sâu vào trong sương mù. Nhưng trong vô số đường mòn này, chỉ có duy nhất một đường mòn có thể dẫn tới Vu sơn.

- Hồng Liên Ma Tôn?! Chính là vị kia trong lịch sử, ma tôn thần bí nhất.

Chương 200: Vũ trụ áo nghĩa, Hồng Liên Ma Tôn

- Không sai, ngươi là cổ tiên, so với phàm nhân càng biết giá trị của thứ hai không khiếu cổ. Khi ngươi trở thành cổ tiên, thứ hai không khiếu cổ sẽ mang đến cho ngươi lợi ích thật lớn.

- Xuân thu thiền là trụ đạo cổ trùng. Chủ nhân đầu tiên của nó là một vị nổi danh lịch sử, Hồng Liên Ma Tôn! Hắn dựa vào này chống lại tiên đình, đánh vỡ gồng xiềng vận mệnh, mang đến phúc âm cho thế nhân, từ đây nhân dân có thể nắm giữ vận mệnh của bản thân trong tay.

Địa linh lúc này lại nói tiếp.

- Phách Quy, ngươi cảm nhận một chút, đây là cái gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính vì như vậy, gần như không ai có thể khai phá được Vu sơn.

Hiện tại, nó đã nhận thân phận cổ tiên của Phương Nguyên, phỏng đoán lượng tiên nguyên lãng phí cũng giảm bớt rất nhiều. Vì thế nó đồng ý đề nghị tiếp tục g·i·ế·t người đoạt khiếu của Phương Nguyên.

Phương Chính là đang cần một phân thân có thể chuyên tu trận đạo, tiện bề kế thừa chân truyền của Đồ Tư Diệp khi trấn giữ ở đó.

- Ta hiểu được, ta hiểu được. Thì ra ngươi chính là cổ tiên, mượn dùng xuân thu thiền trọng sinh, đi vào quá khó thay đổi lịch sử.

Lưu Tử Phàm hiện tại đã liệt vào danh sách đã c·h·ế·t, cho dù có không c·h·ế·t, Phương Chính cũng dự định an bày hắn vào đóng giữ phúc địa Đồ Thiên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Vũ trụ áo nghĩa, Hồng Liên Ma Tôn