Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 202: Trong lòng bất an
- Thuộc hạ Lạc Hành, tham kiến chủ nhân!
Hắn trong lòng cười thảm, ngoài mặt lại nói.
- Tốt, ta sẽ không đánh tiếp. Nhưng ta muốn hỏi ngươi một câu?
Phương Chính ngoài mặt hừ lạnh, trong lòng đã vội vàng đi an bày.
- Chẳng trách ta lại thấy bất an. Thật không ngờ cái ta quên mất lần này lại là tin tức liên quan đến nô lệ cổ. Ha ha, sao ta lại không tính đến Phong Thiên Ngữ nhỉ? Thật là sơ suất.
Một khi Phương Nguyên nô dịch được Lạc Hành, đồng nghĩa hắn cũng có thể gián tiếp thao túng được Tiểu Thiên.
Trí đạo cổ sư, đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường chính là điềm báo.
- Dùng cố ý cổ!
- Là Phương Nguyên!
- Cẩn thận!
Phương Nguyên nói chưa xong, Phương Chính hét khẽ.
Phương Nguyên im lặng không nói, vung chân muốn đá Phương Chính thêm một cái.
Hiện tại linh hồn của Lạc Hành đã bị nô lệ cổ bám vào, chỉ có thể không ngừng phản kháng đến khi Phương Nguyên hết chân nguyên, nô lệ cổ mất đi chống đỡ mà tự biến mất. Nếu không, chỉ có thể không ngừng so đấu độ lớn mạnh của linh hồn với Phương Nguyên, chứ không có cách nào tách nô lệ cổ ra được.
- Không cần. Khi nào hắn quay lại luyện cổ thì báo cho ta là được.
Phương Chính ôm bụng, miệng chảy ra máu tươi, chứng tỏa n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của Phương Chính bị đá cho xuất huyết.
Bản hồn nhìn thấy, kinh hoảng kêu to! (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính suy tư một chút.
- Đủ!
Bản hồn trầm mặt một chút, nói.
Phương Chính trong lòng kêu gào, thân thể lại đang co tròn, cắn răng chịu đựng quyền đấm cước đá của Phương Nguyên.
- S·ú·n·g cổ, băng đ·ạ·n cổ, con mắt do thám, thiên nguyên bảo vương liên, cắt hồn cổ, ẩn hình cổ, kim quang lôi dực cổ đều giấu hết.
Thời gian của hắn không nhiều, hắn đương nhiên không muốn lãng phí ở chỗ này để nói nhảm.
- Vì cái gì không dùng đến nó, ngón tay vàng của làng xuyên không, hệ...
Người này tóc đen áo bào đen, dáng người khôi ngô, tràng trề sức sống. Còn có một gương mặt vô cùng quen thuộc, đôi con ngươi tối đen như vực sâu không đáy.
- Sau khi cài đặt hoàn tắc, tạm thời đóng hệ thống, chờ điều kiện kích hoạt lại lần nữa hoạt động. Đồng thời, đem toàn bộ ý ức của ta về ngươi khóa lại.
- Ngươi làm ca ca mà lại đánh đệ đệ của mình như vậy à?
Toàn bộ khói vàng do nô lệ cổ sinh ra cũng chui hết vào người hắn.
Phương Chính cười thảm một tiếng, bò dậy, nhìn chằm chằm vào Phương Nguyên, sau đó câu lên nụ cười dữ tợn, nói.
- Là ta bỏ sót cái gì sao? Là ta quên mất cái gì?
Hắn cũng không phải bảo mẫu, cũng không có tình cảm mảnh liệt gì với Phương Nguyên, không cần thiết cứ phải theo dõi Phương Nguyên.
Phương Nguyên đang vung chân lên, đột nhiên cảm thấy chống cự trên linh hồn đang yếu đi nhanh chóng, biết là sắp thành công, liền đem chân thu lại, nói.
Tiểu Thiên nghe đến đây, động tác đang làm của nó dừng lại.
Trong phút chốc, ngay bên cạnh hắn vang lên tiếng đất đá bị đạp vỡ.
Phương Chính ngắt lời.
Bản hồn còn chưa nói xong, bên cạnh Phương Chính đột nhiên xuất hiện một người.
- Túc chủ, mười giây sau ta sẽ ngủ, liên kết giữa ta và ngươi sẽ ẩn đi. Mọi an bày của ngươi cũng sẽ tiến hành cùng lúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Soát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Thiên gấp gáp làm, cuối cùng đem an bày của Phương Chính làm xong.
- Ha.
- Hừ, muốn nô dịch ta, không cần mơ tưởng.
Nhưng lần này hắn bị động tác của Lạc Hành làm khó hiểu, cho nên chủ động ra hỏi.
- Tiểu Thiên, mua một con ngũ chuyển nô lệ cổ để vào không khiếu của ta. Đóng cửa không gian linh mệnh, để bản hồn ở bên trong, tuyệt đối không được để hắn bị phát hiện. Khóa toàn bộ trí nhờ của ta về nguyên tác. Khóa toàn bộ trí nhớ của ta về kế hoạch vây bắt Phương Nguyên. Cài đặt điều kiện thành lập xuân xuân thu thu.
Phương Chính trong lòng kêu khẽ, ngay sau đó bị một cước đá vào bụng, trực tiếp bị đá bay qua một bên.
Phương Chính đột nhiên dừng bước, động tác chém g·iết cũng hạ chậm.
- Không ngờ, ngươi lại có trong tay ngũ chuyển nô lệ cổ. Biết vậy trước đó ta ra ngoài luôn cho rồi. Đột nhiên nổi hứng đi thêm một cửa làm gì không biết.
Nhưng trí đạo dù giỏi suy tính, cũng không làm được vạn sự đều tính ra. Muốn tính ra một việc, cần có rất nhiều thông tin liên quan đến nó. Thông tin càng nhiều, tính toán kết quả càng chính xác.
Mỗi lần vào truyền thừa, bản hồn đều giống như không tồn tại, trốn sâu bên trong không gian linh mệnh, chờ khi bị gọi mới ra.
- Nô lệ cổ?! Khốn kiếp.
- Ngươi nô dịch được ta, nhưng ngươi tuyệt đối sẽ không lấy được thông tin ngươi muốn biết từ ta, càng không thể dùng được nó.
Phương Chính lúc này nói.
- Có khi nào là do nô lệ...
Một quyền này sức lực vô cùng lớn, đem Phương Chính đánh bay qua một bên.
Phương Chính cắn răng, cố bò dậy, nhưng trước hai mắt trắng giã, đầu một trận ong ong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính lúc này vội vàng, hắn cảm thấy nguy cơ đang ở rất gần.
Mà linh hồn của Lạc Hành hiện tại đang b·ị t·hương, lại bởi vì muốn đẩy nhanh quá trình đoạt xá, hắn cũng đã bỏ ra rất nhiều sức mạnh về mặt linh hồn để bồi dưỡng mảnh linh hồn.
- Thành công!
- Túc chủ, hiện tại ta có cần tiếp tục thông báo hướng đi của Phương Nguyên cho ngươi không?
- Túc chủ, quá mạo hiểm. Vạn nhất ngươi hoàn toàn quên mất...
Phương Chính trong lòng kêu gào.
Ngay cả người của Phương Chính, cũng chỉ mới nhìn thấy con mắt do thám đúng một lần.
Mà những thứ này, bản hồn biết, Lạc Hành đương nhiên cũng biết. Hắn hiện tại, cũng là đang cố gắng chống đỡ, không hy vọng thoát khỏi, cũng muốn bảo mật bí mật tự thân.
Bản hồn lúc này đột nhiên hỏi.
Hắn cắn răng, nhịn xuống đau đớn vội vàng bò dậy, cảnh giác nhìn về phía người vừa đánh mình.
Đúng là Phương Nguyên.
Phương Nguyên nói, khóe môi treo lên ý cười.
Phương Chính nói xong lời này, hoàn toàn từ bỏ chống cự. Mà quá trình đếm ngược của hệ thống cũng kết thúc, toàn bộ ký ức của hắn về nguyên tác, về hệ thống, về kế hoạch vây bắt Phương Nguyên đều bị khóa lại.
Phương Chính lúc này kêu lên.
Nói cách khác, khả năng bị nô dịch là rất cao.
- Điều kiện thứ nhất, có cơ hội tiếp xúc Phương Nguyên trong thời gian mười giây. Trong hai trường hợp sau: Một, khi Phương Nguyên đang ngủ trong lúc còn luyện cổ. Hai, sau khi thứ hai không khiếu tiên cổ được luyện thành. Điều kiện thứ hai, trong trường hợp một ở điều kiện thứ nhất, từ khóa liên kết "luyện thành thứ hai không khiếu cổ". Trong trường hợp thứ hai của điều kiện thứ nhất, từ khóa liên kết "trốn thoát".
Phương Chính quỳ trên mặt đất, hai tay chấp lại, cung kính nói.
Chương Tam Tam tuy không mạnh như Dịch Hỏa, Khổng Nhật Thiên hay Dực Xung. Nhưng người này là nô đạo cổ sư, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến đàn c·h·ó Bạch Ngưng Băng bắt được, cho nên phải ưu tiên g·iết.
- Bất quá, sau đột nhiên lại thấy bất an vậy nhỉ?
- Lạc Hành!
Tiểu Thiên ở trong không khiếu của Phương Chính, lúc này lại hỏi.
Nó nói xong, bắt đầu đếm ngược.
Còn Long Thanh Thiên, là không g·iết không được.
- Nhanh lên, ta sắp không chống đỡ nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn từng thấy Lạc Hành dùng qua nô lệ cổ lên người Thanh Thư và Dược Hồng, cho nên biết rõ cổ trùng này tấng công là linh hồn, chứ không phải thân thể.
Ngũ chuyển cổ sư đ·ã c·hết chỉ dư lại một kẻ ngoài nguyên tác là Phương Chính, Võ Thần Thông đang bị g·iết, mà hai người còn lại, chắc chắn không có thay đổi.
Vừa nhìn thấy Phương Nguyên, Phương Chính không giấu được chấn kinh. Không phải là vì Phương Nguyên vô cớ xuất hiện, mà là vì Phương Chính nhìn thấy một đám khói màu vàng đang bay về phía mình.
Tiểu Thiên vội vàng làm theo.
- Ta cảm thấy bất an, nhưng lại không biết do đâu.
Tầm mắt của hắn vẫn còn khá mơ hồ, nhưng cũng đã đại khái nhìn thấy được dung mạo của người đó.
Chỉ là tam thủ tửu trùng lúc này vẫn còn đang ở không khiếu thứ hai, lại vì bị sức mạnh phúc địa áp chế, Phương Chính không chuyển nó đi được, mà Tiểu Thiên bây giờ đã bị chôn chân tại không khiếu thứ nhất, không thể đi qua lấy dẹp, bằng không cũng đã đem nó giấu đi.
Rầm.
Cố ý cổ, có thể sinh ra cố ý. Cố ý đại biểu cho sự cố chấp, nói một không hai.
Cho nên hiện tại, linh hồn của Lạc Hành rất yếu, không bằng một phần mười lúc toàn thịnh.
Nhưng mà hiện tại, Phương Chính lại khuyết thiếu thông tin để tính xem rốt cuộc cái gì làm hắn thấy bất an.
Phương Chính trong lòng phiền muộn nghĩ.
Phương Chính nghiến răng, muốn tránh đi, nhưng là một cước vừa rồi của Phương Nguyên quá nặng, làm Phương Chính chỉ có thể miễn cưỡng bò dậy, tránh lại tránh không thoát. Cuối cùng để đám khói vàng đó bám vào người, trực tiếp thâm nhập vào linh hồn.
Còn s·ú·n·g cổ, băng đ·ạ·n cổ, con mắt do thám, thiên nguyên bảo vương liên cùng cắt hồn, so với bài tẩy càng thêm trọng yếu, một con cũng không được để người ngoài phát hiện.
Cơ hồ đồng thời, Phương Chính nhận phải một quyền thẳng vào đầu.
Lạc Hành đáp.
Phương Nguyên trong lòng hiểu rõ, nhìn Phương Chính lúc này đang bò dậy, quỳ dưới chân của mình.
Bởi vì cổ trùng quá nhiều, tạo gánh nặng lên không khiếu, khiến hắn khó điều động chân nguyên. Cho nên trong lúc đang ôn dưỡng không khiếu thứ hai, Phương Chính đem không ít cổ trùng chuyển qua không khiếu thứ nhất.
- Ngươi làm gì đột ngột vậy?
Mà nói tới không muốn để lộ, thì còn có một đám ngư lôi cổ, nhưng sớm đã bị Phương Chính dẹp hết rồi, cho nên không cần bận tâm.
Phương Chính thấy bất an, đây là đang báo trước có việc sắp xảy ra.
Ẩn hình cổ cùng kim quang lôi dực cổ là hai con cổ Phương Chính hợp luyện thành lúc ở Bách gia trại. Đây là bài tẩy của Phương Chính, không thể lộ.
- Cũng may trước đó đều để chúng trong không khiếu thứ nhất, bằng không Tiểu Thiên cũng không thu chúng vào túi đồ được.
Phương Nguyên đã bỏ qua Phương Chính, đi tìm g·iết những tứ chuyển cổ sư khác. Phương Chính có thể nói là an toàn.
- Tiểu Thiên, nhanh mở túi đồ, đem cổ trùng ta chỉ thu vào.
Phương Chính vội vàng xoay người, lăn một vòng trên đất.
Cảm nhận được những con cổ này đã bị thu vào túi đồ, Phương Chính trong lòng thấy rất may mắn.
- Để an toàn, giữ thêm giả ý, ác ý, họa ý. Cái này không được, còn có cái khác thay vào.
Phương Nguyên g·iết cũng không nhiều người, mấy ngũ chuyển, sau đó là Võ Thần Thông, Chương Tam Tam, cùng với Long Thanh Thiên.
Trong lòng hắn, bản hồn cùng Tiểu Thiên đồng thời kêu gào.
Phương Chính lại nói.
- Ta... ta sắp xong...
Chương 202: Trong lòng bất an
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.