Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Vậy thì làm giao dịch đi!
Việc Phương Chính tới, hắn đã biết từ lúc đầu, giờ khắc này chăng chính gặp mặt, Hạc Phong Dương vẫn bảo trì vẻ ung dung như cũ. Tỏa ra phong thái cao cao tại thượng, bất phàm thoát tục.
Nhưng Tiên Hạc môn còn đang bị chín cổ phái khác nhìn chằm chằm vì phúc địa Hồ Tiên. Một khi Phương Chính mang cái mặt đó chạy ra ngoài, còn bị đuổi g·iết bởi Tiên Hạc môn, cái này chẳng khác nào cho chín cổ phái còn lại có lý do để ra tay chèn ép Tiên Hạc môn, c·hiếm đ·óng phúc địa Hồ Tiên.
Hạc Phong Dương không cho ý kiến, như cũ nhìn thẳng Phương Chính, lại nói.
Mặc dù lời Phương Chính nói ra giống như là hắn sẽ bảo vệ Thanh Thư và Dược Hồng, nhưng như Phương Chính nói, Hạc Phong Dương là người thông minh, là cổ tiên trong vạn cổ sư mới có được một. Cho nên, Hạc Phong Dương có thể nghe ra hàm ý bên trong lời nói của Phương Chính.
Một ngọn gió nhẹ đột nhiên thổi qua, không ai nhìn thấy Hạc Phong Dương ra tay thế nào, nhưng Phương Chính lại đột nhiên gặp phải công kích.
Mà khốn nạn nhất là, dù bản thân có muốn, Hạc Phong Dương vẫn không có cách nào làm được. Không chỉ bởi vì phòng ngự trên ngươi Phương Chính, mà còn vì một nguyên nhân khác.
Hạc Phong Dương hơi dừng, giọng vừa chuyển, nói tiếp.
Hạc Phong Dương mở to hai mắt, sửng sốt nhìn Phương Chính.
Hạc Phong Dương ban đầu cũng biết, nhưng hắn lại là cổ tiên, hắn không muốn giao dịch với cổ sư phàm nhân, vì vậy muốn dùng tu vi đàn áp, khiến Phương Chính ngoan ngoãn nghe lời.
Việc ở phúc địa Hồ Tiên là do Hạc Phong Dương phụ trách, nhận bừa Phương Nguyên làm môn hạ cũng là do hắn lúc đó lăm thời quyết định. Phía sau, cho dù toàn bộ cao tầng Tiên Hạc môn có đồng ý, thì bọn họ cũng gây áp lực lên Hạc Phong Dương.
Phương Chính vừa nói, trong lòng lại đồng thời gọi Tiểu Thiên, để nó dùng hình dạng áo bào phủ lên trên người mình.
Cái này không phải không được!
Hạc Phong Dương cũng nhìn Phương Chính, hai người bốn mắt nhìn nhau, qua một lúc, Hạc Phong Dương đầu tiên mở miệng.
Phương Chính vừa nói, vừa hơi nghiêng đầu, mị mắt, khóe môi treo lên nụ cười tự tin, mang theo chút giễu cợt nhìn Hạc Phong Dương.
- Ngài tốn công vô ít thôi. Trên ngươi ta có một cái tiên đạo sát chiêu, khắc ấn trên cả thân thể và hồn phách. Lại là sát chiêu bị động, chỉ cần là công kích mang theo khí tức cổ tiên đánh vào người ta, nó liền chủ động bảo vệ ta. Thay lời khác nói, công kích của cổ tiên lục chuyển đến bát chuyển không thể chạm vào người ta, càng không thể gây ra thương tổn. Hạc Phong Dương, ta hỏi ngài, Tiên Hạc môn có chiến lực trên bát chuyển không? Hay ít nhất, Tiên Hạc môn có chiến lực của bát chuyển đạt tới cấp bậc á tiên tôn không?
Phương Chính cười như không cười, gật đầu.
- Tình hình ngươi đã nghe Phương Niệm Dung nói. Ta cũng đã biết về ý định của ngươi. Tiên Hạc môn có thể cho ngươi nhiều thứ, không chỉ ngươi, còn cả hai người đi theo ngươi. Nhưng là, các ngươi có gì đáng để Tiên Hạc môn đầu tư sao?
- Ngươi quả nhiên có năng lực để kiêu ngạo. Bất quá, ngươi có thể không sao, nhưng hai người còn lại thì không được như vậy!
- Ngài hỏi ta có đáng hay không, vậy thì liền cứ cho là không đáng đi! Bọn ta không đáng để đầu tư, cho nên liền đi khỏi đây trước. Bất quá, đi khỏi Tiên Hạc môn, chúng ta một chút cũng không hối hận. Ngược lại là Tiên Hạc môn của các vị, chắc chắn sẽ hối hận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Thư và Dược Hồng toàn thân mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi, đối với Hạc Phong Dương sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù hắn không có ý định g·iết Phương Chính, nhưng một kích vừa rồi cũng là cố ý đánh Phương Chính trọng thương, để hắn ta biết vị trí mà mình nên đứng.
- Ta là Hạc Phong Dương, thái thượng trưởng lão của Tiên Hạc môn. Ngươi gọi là gì?
Nói thật, hắn chán ghét Phương Chính, cảm thấy bị mạo phạm. Nhưng là, Tiên Hạc môn cần Phương Chính ra mặt ổn định đại cục, Hạc Phong Dương cũng cần Phương Chính trợ giúp ổn định đại cục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tùe người hắn, khí tức lục chuyển không chút chế giấu, bại lộ ra ngoài, đè ép lên người ba người Phương Chính, khiến bà người có cảm giác sắp không thở nổi.
Hạc Phong Dương nghe xong, hai mắt hơi khép lại, vẻ mặt trở nên lạnh nhạt.
Hạc Phong Dương tính toán một chút, liền cảm thấy tổn thất tuyệt đối không nhỏ. Nhất là bản thân hắn, càng chịu tổn thất thảm trọng hơn.
Nhưng là, Phương Chính nói không tính là sai, ít nhất trước mắt, Hạc Phong Dương biết được chính mình không tổn thương được tới Phương Chính.
Hạc Phong Dương lúc này âm thầm thở ra một hơi, gật đầu nói với Phương Chính.
Nếu hắn ra tay với hai người Thanh Thư và Dược Hồng, Phương Chính sẽ ngày lập tức bỏ trốn.
Phương Chính mỉm cười, không cần nghĩ ngợi lâu, đã đáp.
Một nguyên nhân cực kì sâu xa, có liên quan đến Phương Niệm Dung. Mà về việc của Phương Niệm Dung, lại vô cùng bí ẩn, trong giới cao tầng của Tiên Hạc môn cũng không được phép bàn bạc tới, cho nên Hạc Phong Dương cũng không thể nói gì.
Chỉ là hắn không ngờ tới, trên người Phương Chính lại có một cái "tiên đạo sát chiêu" phòng ngự, chính mình không làm gì được. Cho nên, Hạc Phong Dương liền chuyển sang uy h·iếp, dùng Thanh Thư và Dược Hồng uy h·iếp.
Mà nếu Phương Chính bỏ chạy, vậy Hạc Phong Dương thật sự hết cách.
Phương Chính được Phương Niệm Dung dẫn vào nội môn, sau đó gặp mặt trưởng môn, lại được dẫn vào sâu bên trong, cuối cùng gặp được cổ tiên Hạc Phong Dương.
Bất quá, bọn họ lo xa. Phương Chính lúc này vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, lông tóc không hao, cười như không cười nhìn Hạc Phong Dương.
- Ngươi chắc cũng phải biết, cái chúng ta cần là gương mặt đó của ngươi, chứ không phải bản thân ngươi. Hiện tại ngươi đã ở đây, ta hoàn toàn có thể ra tay, tạo ra một Phương Chính ngoan ngoãn nghe lời, dốc sức vì Tiên Hạc môn. Ngươi hiểu ý ta chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Để cho đệ tử trong môn đuổi g·iết?
Cho nên nói, kì thực hiện tại, là Hạc Phong Dương cầu cạnh Phương Chính giúp mình. Nhưng bởi vì tu vi hắn ta cao hơn, cho nên dù Phương Chính biết đi nữa, cũng chỉ có thể chịu thiệt làm giao dịch, chứ không phải là bắt chẹt lợi ích.
Hạc Phong Dương nhìn Phương Chính thật sâu.
Hạc Phong Dương lúc này vẫn duy trì vẻ bình thản, nhưng giọng nói lại không giấu được sự lạnh lùng, còn mang theo chút sát ý.
Phương Niệm Dung, Thanh Thư và Dược Hồng kinh hãi định lao lên xem hắn, nhưng khí tức lục chuyển ép xuống, bà ngươi chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Hơn nữa, trong môn phái cũng có cạnh tranh, đối thủ cạnh tranh của Hạc Phong Dương cũng nắm lấy điểm này, cắn mãi không buông, làm mấy ngày qua hắn trôi qua cũng rất không dễ dàng.
Phương Chính hơi mỉm cười, đáp.
Nhưng hắn không ngờ, Phương Chính cư nhiên lại có thể nhẹ nhàng đỡ được. Cái này, đủ đánh mặt a!
Trong mắt Phương Chính, Thanh Thư và Dược Hồng chính là gánh nặng không thể tự tay loại bỏ, nhưng nếu có người thay hắn loại bỏ hai người họ, hắn liền nhẹ nhỏm vô cùng, tự do thích đi thì đi, thích ở thì ở.
Tính như vậy, chẳng thà giao dịch với Phương Chính, hòa bình đàm phán, có lẻ còn có được chút lợi ít.
Hắn mặc một thân áo bào trắng, tiên phong đạo cốt, ung dung ngồi trên một cái bồ đoàn trong thư phòng của mình.
Một t·iếng n·ổ rất nhỏ vang lên trên người Phương Chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính bình thản nói, nhưng lại đổi giọng, nói tiếp.
Nghe những lời này, Thanh Thư và Dược Hồng giật mình nhìn Phương Chính, mà Phương Niệm Dung thì kinh hãi, vội vàng định lên tiếng giải thích.
Nét mặt Hạc Phong Dương trầm xuống, ánh mắt hơi mị lại.
Nhưng Phương Chính chỉ là một ngũ chuyển, cũng không thể điều động cổ tiên bát chuyển ra mặt đối phó hắn, cái này quả thật là quá mất mặt. Nhất là Tiên Hạc môn còn là chính phái, là một trong thập cổ phái, chịu sự chú ý của cả Trung Châu lại càng không thể làm như vậy.
- Không sai. Chính vì như vậy ta mới tới đây. Bởi nếu chạy, ta chỉ có thể chạy một mình, nếu trốn, ta cũng chỉ có thể trốn nột mình. Cho nên, ta ở đây, cùng ngài làm giao dịch, cùng Tiên Hạc môn làm giao dịch.
Chương 37: Vậy thì làm giao dịch đi!
Nhưng nàng chưa nói gì, Hạc Phong Dương đã mỉm cười nói.
- Chỉ là, ngài cảm thấy ngài bắt được ta sao? Thậm chí, g·iết được ta? Nếu tự tin, ngài có thể thử!
Nhưng mà Phương Chính nói, làm Hạc Phong Dương chợt nhận ra một điều.
Biểu hiện của Phương Chính, chính là khiêu khích trắng trợn, chỉ cần liếc mắt liền có thể nhìn ra ngay lặp tức.
Ngược lại, Phương Chính vẻ mặt lại như cũ đạm mạc, ánh chấp hai tay sau lưng, đứng thẳng người, nhìn chằm chằm vào mắt Hạc Phong Dương.
- Hạc Phong Dương tiền bối, ngài là người thông minh, lại cao cao tại thượng, ngài cũng nên hiểu rõ tình hình lúc này. Vậy vì cái gì không nói thẳng ra đi? Dong dài cũng chỉ lãng phí thời gian của hai bên mà thôi.
- Ta họ Cổ Nguyệt, tên Phương Chính. Ngài cứ gọi ta Lạc Hành.
- Đủ tự tin, đủ ngông cuồng! Ngươi nói không sai, trước mắt, là Tiên Hạc môn cần ngươi hỗ trợ. Nói chúng ta cầu cạnh ngươi cũng không tính là sai. Nhưng là...
- Chính đạo có trò chơi chính đạo. Tùy tiện hại ngươi là không được. Tuy nhiên, nếu là thảo phạt ma đạo, chính là danh chính ngôn thuận. Chỉ cần công bố ba người bọn ta là ma đạo cổ sư g·iả m·ạo trà trộm, liền có thể đường đường chính chính đuổi g·iết. Hoặc là, ngài trực tiếp ra tay bắt nhốt, g·iết c·hết, lấy đi thân thể của ta làm thành con rối. Cho dù người ngoài có nghi ngờ, không có bằng chứng, cũng chẳng ai làm gì được cả.
Phương Chính có mặt ở đây, là bởi vì hắn vướn Thanh Thư và Dược Hồng, cho nên không thể không tới. Nói cách khác, không có hai người hắn liền có thể chạy.
Nhưng nghĩ lại chính mình đường đường một lục chuyển cổ tiên, lại phải cùng một hậu bối ngũ chuyển cổ sư làm giao dịch, cảm giác thật có chút mất mặt. Thật khiến Hạc Phong Dương muốn một phát chụp c·hết Phương Chính.
- Vậy thì làm giao dịch đi!
Nói rõ ra chính là, nếu Hạc Phong Dương ra tay với Thanh Thư và Dược Hồng, Phương Chính liền có thể lặp tức bỏ chạy mất dép.
Bất quá, về việc này, Phương Niệm Dung hoàn toàn không biết gì cả. Vì vậy trước mắt liền không cần nói tới nó.
Nhưng Phương Chính lại không tỏ ra giật mình, ngược lại bình tĩnh gật đầu.
Trên người Phương Chính có phòng ngự mà Hạc Phong Dương không phá được, nghĩa là Hạc Phong Dương cũng không cách nào đ·ánh c·hết hắn, cũng không cách nào bắt được. Thậm chí là lục chuyển cổ tiên khác, đối với Phương Chính cũng sẽ rất đau đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.