Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Đổi cổ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Đổi cổ


- Người trẻ tuổi, ngươi là đến chậm. Trước đó đã có người khác vào đây rồi. Cơ hội này, đã bị người kia lấy đi, không tới phiên ngươi.

- Ta đương nhiên biết con cổ này rồi, nó nhưng là của ca ca ta làm ra đâu. Bất quá, theo lời ngài nói, ta cũng là an tâm viết tiếp a.

Địa linh sắc mặt khó coi, không thân thiện chút nào nhìn chằm chằm Phương Chính.

Phương Chính bây giờ viết, lại cố ý không viết đoạn sau. Đối với người có say mê luyện cổ như địa linh Lang Gia tới nói, đây chính là cực hình.

Bất quá cái này không đáng lo, Phương Chính đã có an bày từ trước. Hiện tại sợ chừng Quân Đoàn Thiên Không bên kia đã chuẩn bị xong cái hắn an bày.

- Truyền nhân ma tôn Bạch Nhất Hàn gặp qua địa linh đại nhân.

- Hừ!

Công dụng của con cổ này, cùng động địa cổ, thông thiên cổ tương tự, có thể cách không di chuyển từ nơi này sang nơi khác. Khác biệt ở chỗ, động địa cổ, thông thiên cổ một khi đã liên kết là không thể thay đổi, cũng không thể di chuyển.

- Địa linh đại nhân a, ta chỉ hứa là đổi cổ phương họa bì cổ với ngài. Bản cổ phương này cũng là thật, không có nửa điểm giả dối. Nhưng là năm con cổ trùng kia, ngoài giấy cổ ra, còn lại đều là cổ trùng độc môn do ta sáng tạo ra. Ta lại không có hứa là giao ra cổ phương của chúng, ngài muốn có, vậy lấy đồ ra đổi đi! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tiểu tử, ngươi nhanh chút. Như thế nào lại không viết tiếp?

Địa linh mị mắt suy tư, quả thật là nhìn không ra trong lời nói của Phương Chính có chỗ nào không thích hợp. Nhưng nhìn lại bản cổ phương, trong lòng lại cảm thấy chính mình giống như bị lừa.

Lão giả địa linh vuốt vuốt râu, vẻ mặt trầm tư, sau đó nói.

Trong lịch sử cổ giới, có ba vị được xưng vì luyện đạo đệ nhất nhân, lần lượt là Không Tuyệt lão tiên, Thiên Nan lão quái, Trường Mao lão tổ.

Địa linh nghe xong, ánh mắt lóe lên nét vui vẻ, lại hơi thở dài nói.

Lão giọng nói bình thản, ra dáng cao cao tại thượng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phương Chính.

- Người trẻ tuổi, cái cổ phương này của ngươi có thể đổi hay không? Ngươi có thể dùng nó đổi cổ trùng ngang hàng, cũng có thể đổi cổ phương ngang hàng.

Mặc dù lão là luyện đạo đệ nhất nhân, có nhiều cổ trùng vào tay, liền liếc mắt một cái là đẩy ra cổ phương. Nhưng mà nhân bì cổ lúc trước Phương Nguyên dùng, lão cũng không biết được cổ phương chính xác, bởi vì nó là cổ trùng của tương lai.

Một vị lão giả tiên phong đạo cốt, lúc này đang nhắm mắt, ngồi xếp bằng trên một cái giường mây.

- Cũng không dối gạt địa linh đại nhân, dung họa cổ là ngũ chuyển cổ trùng, bốn con còn lại là tam chuyển cổ trùng. Trong đó giấy cổ và bút chì cổ là luyện từ nhất chuyển thăng lên tam chuyển, mực ấn cổ cùng máu sắc cổ là luyện từ nhị chuyển lên tam chuyển. Mà dung họa cổ là trực tiếp luyện ra ngũ chuyển. Nếu ngài đổi, ta cũng có thể tốt bụng, đem cả dãy cổ phương đổi một lần, sẽ không chia ra từng chuyển số.

Phương Chính lúc này chấp tay, lễ phép chào hỏi.

Lão thân hình thon gầy. Tóc trắng như tuyết, râu dài đến ngực. Làn da hồng nhuận như da em bé. Thân mặc một bộ y bào, tay áo rộng đang phập phồng phiêu động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn bản cổ phương viết dỡ, lại nhìn lại Phương Chính, cuối cùng vẫn là gật đầu đồng ý.

Hắn không xem cổ phương, bởi vì cổ phương chỉ có giới thiệu, có xem cũng vô dụng, mà Phương Chính cũng không muốn luyện thêm cổ, cho nên cũng lười lấy thêm.

Hiện tại, họa bì cổ lại do Phương Chính tự mình dựa vào quá trình luyện nhân bì cổ trong nguyên tác, thôi diễn ra một cổ phương nhân bì cổ mới, lại từ đó đẩy dời sang cổ phương họa bì cổ. Một phen công phu, khiến cho địa linh Lang Gia cũng chỉ có thể đoán được đại khái đoạn đầu, phần sau là không biết.

- Ta cũng chỉ là phàm nhân, luyện đạo tạo nghệ không xứng xách giày cho ngài, làm sao lại dám lừa gạt ngài đâu? Nhưng những gì ta nói là thật a, ngài ngẫm lại xem, ta có chỗ nào là không nói thật chứ?

- Tinh môn cổ!

Phương Chính liền đem cổ phương của họa bì cổ viết ra, nhưng viết đến đoạn dùng lửa đốt hoa, hắn lại dừng lại, không viết tiếp.

- Nếu như vậy, liệu ta có thể dùng cái cổ phương này, đổi lấy một con cổ trùng, hoặc là một bản cổ phương mà ngài đang có đúng không? Liệu có thể dùng nó, đổi lại ngài ra tay luyện một con cổ ngũ chuyển không?

Phương Chính nghe hỏi, cười cười, đáp.

- Ta vừa mới nghĩ tới, không biết con cổ ta muốn đổi có ở nơi này không. Vạn nhất không có, cái này viết ra liền thiệt thòi lớn rồi a.

Trường Mao lão tổ tuổi thọ rất dài, sống qua hai đời tôn giả là Đạo Thiên ma tôn cùng Cự Dương tiên tôn. Lúc hắn còn sống, cả hai vị tôn giả này đều từng đến tìm, mời hắn ra tay luyện cổ.

- Có con cổ này, xem như đã đảm bảo một cái đường lui cho mình.

- Người trẻ tuổi, ngươi đây là muốn lừa gạt ta?!

- Đổi cái có sẵn thì được, đổi lại ta ra tay luyện chế, ngươi là không đủ tư cách!

- Ngươi cho rằng nơi này là đâu? Bản tôn trước đây nhưng là luyện cổ đệ nhất nhân, trong phúc địa giấu vô số cổ trùng cùng cổ phương, còn không thể đổi một cái cổ phương từ ngươi!

Địa linh lúc này thấy Phương Chính xin lỗi, cũng chỉ là hừ lạnh, không tiếp tục truy cứu.

Địa linh nghe vậy, hai mắt lại hơi sáng lên, chớp mắt đã đem giấy bút đưa tới trước mặt Phương Chính.

Địa linh nhìn lại Phương Chính, đột nhiên cảm thấy tiểu tử này cùng người trước đó quả thật là đáng ghét như nhau. Nhưng mà Phương Chính nói cũng không tính sai, vì vậy lão đem uy áp thu lại, khó chịu hỏi.

Lão giả nói, chậm rãi mở mắt nhìn đến Phương Chính.

Phương Chính vội vàng chấp tay.

- Đổi thì có thể, bất quá không vội. Trước tiên chúng ta vẫn là nói đền truyền thừa của ma tôn đi a.

- Muốn! Nhưng ngươi đổi cái khác đi!

- Vậy địa linh đại nhân, cái cổ phương này cao tới ngũ chuyển, ngài có thể lấy ra cái gì đổi với ta a?

Nhưng là Phương Chính lại mỉm cười, hỏi lại.

Sau đó nhìn sắc mặt tối sầm xuống của địa linh, hắn liền nói thêm.

- Một con ghi lại cổ trùng, một con là cổ phương. Ngươi xem rồi chọn đi. Nhớ, tam chuyển đổi tam chuyển, ngũ chuyển đổi ngũ chuyển, không có ngoại lệ.

Phương Chính nghe vậy, chỉ cười trừ, không có cho ý kiến, ngược lại nói.

Địa linh nghe vậy, lập tức tỏa ra uy áp.

Cho nên, muốn luyện họa bì cổ, còn cần cổ phương của năm con cổ họa đạo. Mà muốn có cổ phương, vậy chỉ có thể đổi từ Phương Chính. Nói cách khác là phải ra thêm đồ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, giọng lại hơi chuyển, hướng địa linh nói.

Nhưng Phương Chính lại lắc đầu.

Nhưng Phương Chính lại không sợ, mỉm cười nói.

- Ân, cái túi da này của ngươi cũng thật có ý tứ đi. Có chút giống với cái nhân bì cổ kia, nhưng cũng không giống.

Hiện tại không có cổ phương của năm con họa đạo cổ trùng, họa bì cổ khó mà luyện ra. Mà muốn từ một cái tên gọi đẩy dời ra cổ phương, vậy căn bản là không thể a. Ít nhất cũng phải nhìn thấy cổ trùng, lão mới có thể tính toán cổ phương.

Mà tinh môn cổ, chỉ cần mượn nhờ ánh sao trên bầu trời, thông qua hai viên đá là có thể mở ra cánh cửa đi xuyên qua. Cùng sát chiêu bước nhảy alpha của Phương Chính giống nhau ở chỗ có thể di chuyển vị trí, chỉ cần hai bên có hai khối đá tương ứng nhau là được.

Phương Chính lại lắc đầu, thở dài nói.

Địa linh liếc xéo Phương Chính một cái, hừ lạnh xem thường nói.

- Là vãn bối thất lễ, thất lễ!

Rất nhanh, Phương Chính đem bản cổ phương giao cho địa linh, mà địa linh lại đem hai viên đá giao qua cho Phương Chính.

- Nói đi, ngươi là muốn con cổ nào?

Trong phòng, đan lô tỏa hương. Long trụ kim mạn, hạc đăng chu cửa sổ.

Tinh môn cổ, là một đôi, hình dạng như hòn đá, nhưng bề mặt lại giống như có dảy ngân hà, rất đẹp mắt.

Tinh thần Phương Chính vừa đi vào, nhất thời liền cảm thấy đầu óc một trận choáng váng, nhịn không được mắng thầm một câu.

Phương Chính cười khẽ, đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đúng là như vậy. Bất quá, ta là truyền nhân của Đạo Thiên ma tôn, cho dù đến muộn một bước, ngài cũng không thể động thủ với ta đi!

- Ngươi vậy mà biết con cổ này. Ta vừa mới có cổ phương không lâu, vừa luyện thành một con để cất giữ đâu.

Trong ba vị này, mỗi người am hiểu về một mặt, trong đó Trường Mao lão tổ am hiểu nhất chính là luyện cổ.

- Cũng đúng, ma tôn lặp truyền thừa, luôn là một đôi. Có người tới trước cũng không có gì lạ cả. Chỉ có thể tính ta vận khí không đủ đi.

- Người trẻ tuổi, cái cổ phương này của ngươi làm sao lại khó hiểu như vậy. Bút chì cổ, màu sắc cổ, mực ấn cổ, giấy cổ, dung họa cổ, năm con cổ này lại là gì đâu?

- Tiểu tử, nhanh, viết nhanh đi a!

Hắn lần này chỉ tập trung xem cổ trùng, dù sau đổi ra dùng ngay sẽ tiện hơn nhiều.

Địa linh gật đầu, xong lại đổi giọng.

- Vậy là ngài không muốn cổ phương này nữa sao?

Tầm nhìn xoay chuyển, Phương Chính định thần nhìn lại, liền thấy chính mình đã ở trong một căn phòng.

Phương Chính vuốt ve tinh môn cổ, trong lòng cũng vô cùng vui mừng.

- Con mẹ nó, đúng là phong phú a!

Phương Chính nhún vài một cái, nói.

Địa linh lại thúc giục, Phương Chính liền làm bộ khó xử, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính chỉ cười, không nói gì, đem hai con đông song cổ lấy tới tay, lần lượt truyền vào đó một tia tinh thần.

- Ngươi gọi Bạch Nhất Hàn? Tính, ngươi vẫn là tới chậm một bước đi!

Chương 64: Đổi cổ

Phương Chính lại làm bộ ngượng ngùng gãi đầu, hỏi tiếp.

- Bất quá, ta lại không biết nên đổi cái gì. Nếu có thể cho ta cái danh sách, tham khảo, tham khảo, vậy thì thật tốt a. Mà nếu ngài đồng ý ra tay giúp ta luyện một con ngũ chuyển cổ trùng, ta nhất định sẽ đem cổ phương của bọn chúng, hai tay dâng lên.

- Tiểu tử, ngươi không viết tiếp, ta liền bắt ngươi lại, tự mình nghiên cứu cũng được.

Địa linh trầm mặt chốt lát.

- Vậy ngài cho ta xin giấy bút, ta đem cổ phương viết ra!

- Là như vậy sao?

Lão giả nghe hỏi, lặp tức trừng mắt, giận dữ nói.

Địa linh nhìn thấy, vội vàng hối thúc.

Phương Chính lúc này mới vui vẻ đem cổ phương viết ra hoàn tất. Địa linh không nói dối, một khi đã đồng ý cũng sẽ không nuốt lời, cái này Phương Chính có chỗ an tâm.

Mà lão giả địa linh trước mặt Phương Chính lúc này, chính là chấp niệm của Trường Mao lão tổ sau khi c·hết đi hình thành. Kế thừa toàn bộ y bác khi còn sống của Trường Mao lão tổ, trong phúc địa cũng cất giấu vô số cổ phương, cổ trùng, tiên cổ phương, tiên cổ. Có thể nói là không nơi nào có được nhiều cổ trùng bằng nơi này.

Địa linh lúc này lại nói.

Chỉ là, tinh môn cổ cần có ánh sao mới dùng được, nói cách khác là không có ánh sao, nó liền vô dụng.

Ngay sau đó, ánh mắt lão chợt lóe, đánh giá nhìn Phương Chính từ trên xuống dưới.

Phương Chính làm vẻ tiếc nuối, lắc đầu nói thêm.

- Ta chỉ muốn con tinh môn cổ này thôi. Ngài không đồng ý, vậy xem như giao dịch dừng lại ở đây. Nhưng ngài ngẫm lại xem, tinh môn cổ ngài cũng luyện ra rồi, có thể luyện lại a, còn đây là cổ phương mới, một cái cổ phương hoàn toàn mới, có thể luyện ra một con cổ mà ngài chưa từng sở hữu qua. Ngài nghĩ thử xem, đổi đi, sẽ có lợi hơn a.

Địa linh nghe xong, hơi giật mình nhìn lại Phương Chính.

Mà địa linh bên kia, sau khi xem xong cổ phương, sắc mặt lặp tức trở nên khó coi không ít.

Theo lời của lão, Phương Chính lặp tức cảm nhận được, xương cốt của mình đang kêu lên ken két, giống như sắp vỡ vụn.

Phương Chính mỉm cười, nói.

- Ai nói ta sẽ đổi con cổ này cho ngươi? Ta mất nhiều công sức mới luyện thành nó đâu.

- Thì chính là cổ trùng thôi!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Đổi cổ