Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Ngụy biện
Thông báo tạm nghĩ!
Tác xin tạm nghĩ một thời gian, trước mắt là một tháng, có thể sẽ sớm hơn hoặc chậm hơn tùy tình hình.
Nói về lí do, chính là có hai mặt khách quan và chủ quan.
Lí do khách quan là vì trong gia đình có chút tình huống phát sinh, khiến ta không thể dành thời gian viết.
Bất quá các đạo hữu cứ yên tâm, việc không nghiêm trọng, chỉ là cần chút thời gian để thu xếp.
Về mặt chủ quan, vậy thì có ba lí do.
Một là, ta không viết kịp. Đây là sự thật và ta sẽ không chối bỏ nó.
Hai là, ta không có cảm xúc. Ý tưởng thì ta có, câu từ là có, nhưng cảm xúc lại không.
Ta viết truyện, trước nay đều là vì sở thích, chứ không phải vì tiền.
Mặc dù đời sống vật chất cũng không tốt, chỉ tính là đủ ăn, thậm chí là có thể nói làm ngày nào ăn ngày đó. Nhưng là, ta là độc thân, cho nên bản thân ăn no thì cả nhà liền không lo đói. Vì vậy ta không đề cao việc này.
Ngược lại, ta chú trọng vào đời sống tinh thần của mình hơn. Mà viết truyện, chính là một loại thú vui.
Với ta, truyện chính là sản phẩm tinh thần, thả hồn theo từng câu chữ là nghệ thuật của sáng tác. Nếu tác giả không thể thả hồn mình vào trong từng chương truyện, thì đó sẽ không còn là truyện, mà chỉ là một bản báo cáo suông, không có lấy một chút giá trị tinh thần nào.
Mà gần đây, ta phát hiện bản thân không thể làm được việc đó. Ta viết, nhưng gần như không cảm được.
Đến chính ta còn không cảm nhận được "hồn" trong từng chương truyện, thì càng không thể mong độc giả cảm nhận được nó.
Nếu tiếp tục như vậy, thì chính là một sự sĩ nhục đối với ta, là một sự lừa dối với chờ mong của người đọc, cũng là một sự thiếu trách nhiệm với bộ truyện này.
Chính vì như vậy, ta quyết định tạm dừng, thả lỏng tâm tình một chút, tìm lại cảm giác thích thú khi mới bắt đầu.
Bất quá, các đạo hữu cứ an tâm. Tuy không có cảm xúc viết, nhưng là ta vẫn cảm nhận được sự yêu thích đối với việc viết vẫn còn ở đó. Nghĩa là, ta chỉ tạm dừng, chứ không từ bỏ viết truyện, càng không nghĩ từ bỏ bộ này.
Thứ ba, chính là muốn tiến hành chỉnh sửa lỗi của truyện. Đây cũng là việc chủ yếu nhất.
Truyện của ta chắc chắn sẽ không được xuất bản, ta biết rõ khả năng của mình tới đâu, nên sẽ không vọng tưởng đến việc đó.
Nhưng là, không có người xuất bản, không có nghĩa là không có bản in. Ít nhất, có mẹ của nó là ta đây sẽ in nó ra giấy.
Nhưng mà ta có xu hướng cầu toàn, không đến mức thành bệnh, nhưng đôi khi cũng sẽ có một chút yêu cầu tương đối cao.
Ta không muốn truyện của mình in ra lại có lỗi, cho nên trước khi in, ta cần tiến hành chỉnh sửa.
Cơ mà số chương hiện tại có chút nhiều khi so với thời gian rãnh mà ta có. Vừa viết cái mới vừa sửa cái cũ là không có khả năng. Ta chỉ có thể tập trung cho một việc.
Ai, phải chi có cái phân thân thì tốt biết mấy!
Nhưng mà đây là hiện thực, phân thân là không thể a!
Cho nên nhân lúc không có cảm xúc này, tranh thủ sửa lỗi luôn.
Lần này chỉnh sửa sẽ tương đối nhiều một chút.
Đại khái là chính tả cùng lỗi đánh máy, đây là điều tất nhiên.
Tiếp theo là đổi lại một số cái tên bị gọi lầm. Bỏ bớt mấy cái tên xuất hiện trong nguyên tác nhưng lại không có trong truyện, cái này là do lỗi không xem kỹ khi sao chép từ nguyên tác.
Chỉnh sửa lại một chút sai sót trong Nhân Tổ truyện. Đại khái là vì ta xem theo bản convert, mà cái này cùng bản tiếng Trung có mấy chỗ sai, cho nên cần kiểm tra lại bản tiếng Trung rồi tiến hành chỉnh sửa.
Bất quá phải nói thêm, tiếng Việt ta còn không rành, cho nên tiếng Trung là một chữ bẻ đôi cũng không biết. Đều là đi dịch từng chữ một nên độ chính xác sẽ không quá cao, còn sẽ rất tốn thời gian.
Kế tiếp là rà soát lại cổ trùng của Lạc Hành, bao gồm công dụng của một số con, số lượng cùng với việc giữ trong người hay trong túi đồ hệ thống.
Đó chỉ là những điểm nhỏ, ta còn có hai điểm lớn cần phải chỉnh sửa.
Cái thứ nhất là trận chiến giữa Phương Chính và Bạch Ngưng Băng lúc còn ở Thanh Mao sơn.
Trước đây từng có đạo hữu phổ cập thêm kiến thức cho ta về việc người bị điện giật đại khái sẽ thế nào.
Nhưng qua lâu lắm rồi, ta lại chưa có thời gian sửa lại cho hợp lí một chút việc này. Đối với nó, ta vẫn nhớ mãi không quên, cũng cảm thấy khá khó chịu ở cái lỗi này. Cho nên lần này ta quyết tâm phải chỉnh sửa lại.
Cái thứ hai, chính là về kiếp trước của Phương Niệm Dung, còn có những gì trải qua khi còn nhỏ ở kiếp hiện tại.
Ban đầu không mấy chú ý, gần nhất đứng nghe audio liền phát hiện.
Quá khứ của Phương Niệm Dung có thể nói là loạn thất bát tao, râu ông nọ cắm cằm bà kia. Nghe xong, ta cũng lú luôn chứ đừng nói các đạo hữu.
Cho nên phải thống nhất lại gia cảnh của Phương Niệm Dung, cái này cần tốn kha khá thời gian để rà sót từng chương một.
Nhưng mà, Phương Niệm Dung là nữ chính, ta cũng không thể bỏ mặt nó.
Tuy nhiên phải nói, mặc dù Phương Niệm Dung là nữ chính, Lạc Hành là nam chính, nhưng chính ở đây lại không phải theo kiểu ngôn tình.
Bởi vì, ta đặc biệt không thích ngôn tình!
Quan hệ giữa Lạc Hành và Phương Niệm Dung, đại khái giống như quan hệ giữa anh hùng và ma vương, giữa hải tặc và hải quân, giữa siêu nhân gao và oroku... Đương nhiên, đây là đại khái, còn cụ thể thế nào thì sẽ khá là phức tạp.
Nói chung là, Lạc Hành sẽ không yêu! Đây chính là tiêu chí ngay từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc.
Nói tới kết thúc, ta lại cảm thấy thật chờ mong.
Thân là tác giả, là người dành rất nhiều thời gian cùng công sức, là người lặp ra đại cương, biết rõ hướng đi của câu truyện. Ta tự tin nói rằng, đối với đại kết cục, ta chính là người mong đợi nhất.
Chỉ có những người viết truyện mới hiểu được cảm giác khi viết xong một bộ truyện. Lúc viết xuống từ "hết" hoặc là "hoàn thành" cảm giác sẽ cực kỳ thăng hoa, rất tự hào và thành tựu.
Lúc còn đi học, ta viết truyện trên giấy, bởi vì không có máy để viết, ngay cả điện thoại còn không có chứ đừng nói tới máy tính. Lúc đó viết đầy mấy cuốn vở, nhưng cảm giác xung sướng tuyệt đối không bằng thời điểm viết xuống từ "hết".
Cho nên, lần này dù ta có lặn bao lâu đi nữa, là nhanh hay chậm, là sớm hay muộn thì khó nói. Nhưng có một việc chắc chắn tuyệt đối, đó là ta sẽ còn quay lại, sẽ còn viết tiếp. Mãi cho đến khi ta có thể ngạo nghễ đem hai từ "đang ra" đổi thành "hoàn thành"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.