Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107: Kỹ Năng Áp Đảo!!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Kỹ Năng Áp Đảo!!


「Bát Quái - Càn Quẻ!! Thiên Tinh Lạc!!!」 Tiểu 114 nói.

Nói xong, nó ném trận bàn lên trên trời, đồng thời tay làm mấy cái động tác gì đó giống như kết ấn vậy.

Trận bàn trực tiếp bay cao lên trời cao, vượt qua các tầng mây sau đó là lơ lửng ở đó.

Từ bên dưới cũng không thể nhìn thấy được trận bàn dù cho là có cố gắng cỡ nào.

「Ngũ Hành - Thổ Nguyên!! Ngưng Tụ!!!」

Theo lời nói.

Trận bàn bên trên chữ Thổ bỗng sáng lên, theo đó là một loạt thổ nguyên tố từ không trung xuất hiện bám dính vào trận bàn.

Trận bàn như trở thành một cục đất thu nhỏ, sau đó cứ dần dần to ra.

Khác với Địa Bộc Thiên Tinh là lấy thổ từ tự nhiên, thì Thổ Nguyên lại tự động sinh ra thổ và kết nối, hiệu quả thì ít đi rất nhiều so với Khôn Quẻ.

Do là có tầng mây ngăn cản nên sự thay đổi của trận bàn lại không có ai phát hiện ra ngoài trừ Tiểu 114.

Khi mà khối đất của trận bàn to lên đến một giới hạn nhất định.

Tiểu 114 bắt đầu cho nó khởi động, hắn đưa tay lên trên trời, sau đó là làm động tác vung mạnh xuống dưới đất.

Theo đó bản thân hắn sau khi làm xong cũng không tránh khỏi phun ra một ngụm máu lớn, đôi mắt đỏ rực do máu, hai tròng mắt tròn trắng cũng đã bị nhiễm đỏ một màu máu, dấu hiệu tan vỡ đang tới gần.

Tiểu 114 không đứng vững, ngã người về phía sau.

Nhưng cũng may là bên cạnh còn có Thanh Mạn đỡ lấy nên không hề ngã xuống đất.

"Ngươi có sao không??" Thanh Mạn lo lắng hỏi.

「Ta không sao!!」 Tiểu 114 đáp lời.

Sau đó là hắn lại tiếp tục gượng người đứng dậy, nhìn lên trên bầu trời.

Từ bầu trời, một loại áp lực cực lớn cũng đã xuất hiện, Thiên Tinh Lạc cũng đã lấp lấp ló ló khỏi tầng mây.

Sau vài giây, Thiên Tinh Lạc cũng đã xuất hiện.

Nó như một khối thiên thạch có bán kính khoảng 20 mét đang dùng lấy tốc độ cực nhanh rơi xuống dưới đất.

Sự xuất hiện này đã khiến cho tất cả mọi người bên trong Lạc Dương Thành chú ý đến không ngoại trừ những người đang có mặt ở bên trong cuộc chiến.

Tất cả ánh mắt của mọi người đều đang chú ý đến.

"Đó-- Đó là gì?? Thiên thạch sao??"

"Tại sao?? Tại sao nó lại xuất hiện ở đây??"

"Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện quái quỷ gì?? Nếu để nó rơi xuống thì Lạc Dương Thành sẽ biến thành tro bụi mất!!"

"Mau!! Mau trốn đi thật xa!! Nó đang rơi xuống!!"

Mà ở nơi chiến đấu.

"Thôi Lực!! Ngươi đã thấy ngươi đã làm ra gì chưa??" Hình Kinh nói, sau khi nhìn thấy Thiên Tinh Lạc, hắn có thể chắc chắn là bên trong nó là trận bàn.

"Thấy gì??" Thôi Lực bản thân cũng cực kỳ bất ngờ với loại khả năng này của Thanh Minh, nhưng hắn giờ đây đã không có quá nhiều để ý.

"Thấy gì?? Hắn đây là muốn đồng quy vu tận!! Nếu để nó rơi xuống nơi đây thì nơi đây chắc chắn sẽ bị hủy diệt, kể cả ngươi hiện tại đang đứng trong đó cũng sẽ c·hết theo!!!"

Nghe thấy vậy Thôi Lực cũng giật mình, hắn đưa đầu lên lại nhìn một lần Thiên Tinh Lạc, sau đó đưa ánh mắt xuống nhìn về phía Thanh Minh (Tiểu 114) nhìn thấy Thanh Minh đang đối với hắn gật đầu, Thôi Lực cũng ngay lập tức hiểu ý đồ.

Hắn trở lại nhìn Hình Kinh, nói: "Không vấn đề!!"

"Không vấn đề?? Ngươi đây có đang bị điên không?? Ngươi là đang dung túng cho một ma đầu sao??"

"Đó còn cần phải xem cách nhìn nhận của các ngươi!! Nói chung là muốn qua thì ngươi phải thử bước qua hai chúng ta đã!!"

Thôi Lực quay sang đối với Vân Yên gật đầu, Vân Yên cũng gật đầu đáp trả.

"C·hết tiệt!!! Mọi người, mau hợp sức g·iết hắn!!!"

"Ô!!!"

Cảm nhận được nguy cơ sinh tử, tất cả mọi người đều chủ động lên t·ấn c·ông, mục tiêu đó là Thanh Minh, người đi đầu sẽ là Lãng Uất.

Nhưng khi bọn hắn muốn đến thì trên trời lại bỗng đánh xuống một trận lôi, mục tiêu cũng là Thanh Minh.

Dưới lôi kiếp, càng nhiều người, uy lực của lôi kiếp càng mạnh, đó là điều mà tất cả ai cũng biết vậy nên không ai dám hồ nháo mà tiếp tục tiến đến để công kích Thanh Minh.

"Đây là thiên khiển!!"

"Làm ác quá nhiều, trời cũng không thể dung thứ giáng xuống thiên khiển!!"

"Không cần chúng ta ra tay, hắn chắc chắn sẽ c·hết dưới thiên khiển!!!"

Tất cả ánh mắt đều đang chú ý đến Thanh Minh (Tiểu 114)

Mà ngay khi bọn hắn nghĩ rằng lôi kiếp sẽ đ·ánh c·hết Thanh Minh (Tiểu 114) thì...

「Bát Quái - Chấn Quẻ!!! Lôi Thịnh!!」 Tiểu 114 lại kết ấn!!

Theo đó lôi kiếp như bị một thứ gì đó hấp dẫn lấy, bẻ ngang đi, mục tiêu chuyển hướng thành Thiên Tinh Lạc!!

Lôi kiếp cũng ngay lập tức bị Thiên Tinh Lạc hấp thu, bề ngoài của Thiên Tinh Lạc cũng theo đó có vài phần cháy đen.

"Làm--- Làm sao có thể??? Chẳng lẽ hắn còn có thể điều khiển được lôi sao??" Hành động này khiến cho tất cả mọi người đều phải trầm trồ.

Thiên Tinh Lạc giờ đây rơi càng ngày càng gần đến mặt đất.

Sau Lôi Thịnh, bầu trời lại tiếp tục đánh xuống lôi kiếp, nhưng tất cả những đòn lôi kiếp đều bị Thiên Tinh Lạc hấp thu.

Đây là một điều tốt, nhưng mà nó lại mở ra khoảng trống cho những tu sĩ có ý định t·ấn c·ông Thanh Minh.

Nhận ra được điều đó, Tiểu 114 lại lần nữa thi triển thuật.

「Bát Quái - Tốn Quẻ!! Phong Hộ!!!」

Sau khi niệm xong, xung quanh Tiểu 114 liền xuất hiện một lá chắn gió có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, nó chặn lại tất cả công kích của tất cả tu sĩ đang công kích hắn.

Nhưng thật ra thì hắn có thể dễ dàng để có thể né tránh những đòn công kích này nhưng vì sự xuất hiện của Thanh Mạn đã khiến hắn không khỏi thay đổi ý định thi triển Phong Hộ.

Hắn có thể né nhưng Thanh Mạn liệu có thể??

Nếu bàn về tu vi thì quả thật Thanh Mạn hơn hắn rất nhiều, nhưng nơi đây lại không phải là nơi để nàng có thể dụng võ.

Kẻ địch của hắn quá nhiều và mạnh mẽ, Thanh Mạn chắc chắn sẽ không đón đỡ được gì.

Nói nàng là gánh nặng thì lại hoàn toàn không đúng khi mà nàng không hề biết được tình huống của Thanh Minh, việc nàng có thể đến đây đã nói lên tấm lòng, nhưng mà đây vẫn không phải là nơi nàng có thể hiện được bản lĩnh của mình.

"C·hết tiệt!! Tiểu tử!! Ngươi muốn đồng quy vu tận sao???" Lãng Uất bên ngoài Phong Hộ tức giận nói.

Tiểu 114 không trả lời.

Lãng Uất nhìn vậy thì trong lòng xuất hiện một loại cảm giác không cam tâm.

Gia tộc của hắn, nơi mà hắn dùng tất cả mọi thứ để có thể phát triển nó, hướng nó đến huy hoàng, cứ tưởng là lần này sẽ là cơ hội lên cao ai ngờ rằng hành động của hắn lại đang dẫn đến hệ quả gần hủy diệt.

Hắn thật sự không cam tâm!!!

"AAAA!!!!" Lãng Uất nổi điên, liên tục dùng hết sức của mình để đấm vào Phong Hộ, nhưng tất cả hành động của hắn giờ đã là vô nghĩa.

Lực lượng gia trì cho trận bàn đã không chỉ là mỗi lực lượng vô hạn của Thất Đoạn, mà trong đó còn có là Âm Dương Thiên Nhãn lực lượng, nó sẽ không dễ dàng bị phá vỡ như Địa Bộc Thiên Sinh trước đó.

Nhìn xem Lãng Uất, Tiểu 114 không hề có bất cứ thứ gì dao động, nó chỉ đưa một ngón tay chỉ lên trên trời.

Lãng Uất chú ý đến, hắn cũng ngẩng đầu lên trời để nhìn thì phát hiện Thiên Tinh Lạc đã tới trước mắt, đã không còn cách để có thể chống trả, chạy cũng đã là quá trễ, giờ chỉ có thể chấp nhận số mệnh.

「Thôi Lực!! Yên Nhi!! Đến!!」 Tiểu 114 lần này mới lên tiếng, chỉ việc hắn mở miệng thôi mà máu từ trong miệng đã chảy ra như thác nước.

Nhưng vì đây là Tiểu 114 đang điều khiển cơ thể, nên hắn cũng không thể cảm nhận được bất cứ nổi đau nào, nên mới có thể thoải mái như này.

Hai người Thôi Lực và Vân Yên nghe thấy cũng không hề vướng lại để đấu với Hình Kinh mà nhảy lui về phía bên cạnh Thanh Minh.

Tất nhiên Tiểu 114 sẽ lựa thời cơ thích hợp mở ra Phong Hộ để hai người chui vào.

"Thanh Minh!! Ngươi không sao chứ!! Ngươi-- máu chảy nhiều quá!!" Tình trạng của Thanh Minh (Tiểu 114) đã không có mấy chi là khả quan khi mà da dẻ của hắn đã trở nên trắng bệch, máu tươi khắp nơi.

「Không sao!! Các ngươi giờ hãy nghe lời ta nói!!」

-----------

Sau khi nói chuyện, cho đến khi tất cả mọi người có chút chần chờ mà gật đầu, Tiểu 114 thấy vậy cũng trở nên yên tâm mà tiếp tục hành động.

Thiên Tinh Lạc đã sắp chạm đất.

「Bát Quái - Tốn Quẻ!! Phong Bạo!!」

Tiểu 114 đưa bàn tay xòe ra hướng về phía Thiên Tinh Lạc, sau đó là nắm chặt lại.

Theo đó tại bên trong Thiên Tinh Lạc, Trận Bàn hoạt động một cách mạnh mẽ, một đợt cuồng phong không hiểu từ đâu xuất hiện xoáy mạnh ở bên trong Thiên Tinh Lạc.

Kết quả dẫn đến là Thiên Tinh Lạc bề ngoài dần xuất hiện các vết nứt và nó vẫn đang tiếp tục lan tràn ra xung quanh.

Ngay khi tất cả tu sĩ bên dưới không biết Thanh Minh đang thi triển thứ gì thì Thiên Tinh Lạc trên trời bỗng bể nát.

Không còn là một khối đất có bán kính 20 mét nữa, mà biết thành những khối đất có kích thước nhỏ hơn nhưng mà phạm vi ảnh hưởng lại lớn lớn hơn, còn uy lực thì... Dưới sự chui rèn của lôi kiếp, khối đất đã trở nên cứng cáp hơn bao giờ hết, nên cũng không cần lo lắng đến uy lực.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Kỹ Năng Áp Đảo!!