Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Lợi Ích Làm Đầu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Lợi Ích Làm Đầu


"Vậy sao??" Thanh Mạn bán tín bán nghi, xong thì cũng nói cho Thanh Minh biết một số về yêu hạch.

"Phẩm giai càng cao thì yêu hạch độ tinh thuần càng cao. với những yêu hạch có độ tinh thuần thấp thì bên trong còn chứa lấy bản tính của yêu thú nên khi dùng yêu hạch để tu luyện thì rất dễ bị tổn thương."

"À, ừ, ta có nói như vậy sao?" Thanh Minh liếc liếc nói.

"Thì ra là vậy, cảm ơn." Thanh Minh đối với Thanh Mạn, nói.

"Chỉ vậy thôi?" Phùng Lạc không tin, tiếp tục truy vấn.

Sau khi mọi chuyện hoàn tất hắn đến bên cạnh Mạc Kỳ và Thanh Mạn.

「Phùng Lạc, Ngưng linh khí cảnh tam ngưng.」

"À, ừ, có, nhưng mà lão c·hết rồi, vì tội rình ngắm quả phụ làng bên tắm nên bị người bên đó t·ruy s·át đ·ánh c·hết tại chỗ." Thanh Minh lại nói.

Phùng Lạc nghe xong thì có chút trầm ngâm, không nói gì.

Tò mò là dỡ rồi.

"À, trước khi đi, răng của Diễm Ma Chu là đồ tốt, có thể bán hoặc đổi, ngươi nên thu thập nó." Thanh Mạn đối với Thanh Minh nói.

"À, Phừng trưởng lão, đây là Biến---- À nhầm, đây là Thanh Minh, đệ tử vô tình gặp hắn ở bên trong Tử Đầm, và hắn muốn gia nhập vào tông môn chúng ta." Thanh Mạn lượt bỏ một số chi tiết không cần thiết và nói với Phùng Lạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta trước giờ sống với sư phụ trong núi, bình thường thì không dùng những thứ như yêu hạch nên không biết."

Hắn có thể đọc qua quá nhiều truyện tiên hiệp nên không khó để nhận ra.

"..." "Biến thái!" Nhưng lời nói của Thanh Minh, Thanh Mạn hoàn toàn không tin, vì sao nghe cũng giống như là đang viện cớ, nhưng viện cớ này lại có chút không được tốt cho lắm.

Nàng cũng thoát khỏi trói buộc của tơ nhện và sự việc Thanh Minh một đấm đấm c·hết Diễm Ma Chu thì khiến nàng không khỏi tò mò về tu vi của hắn.

'Có!" Thanh Mạn truy vấn.

Nhưng nếu đã là đồ tốt thì hắn không thể bỏ được.

"Ngươi không biết sao? Dù ngươi đã mạnh như này??" Thanh Mạn thật sự thắc mắc, dù sao thì mạnh thế này mà không biết tới yêu hạch thì quả thật không đúng với người tu luyện.

Thanh Minh đi theo đằng sau, khi đến gần nơi này thì trước mắt hiện lên một nhóm người, có nam có nữa, có già có trẻ.

Thanh Minh biết đây là vẫn chưa đủ nên hắn chỉ có thể thêm một chút kích thích vào bên trong.

"Đúng vậy Phùng trưởng lão, mặc dù quá trình bên trong có chút sơ sót xảy ra nhưng phần nào đó có thể nói là thành công mỹ mãn." Mạc Kỳ trước tiên nói.

Một số yêu thú trên thân có đồ tốt có thể dùng nó để đổi tài nguyên tu luyện hoặc bán.

Thêm nữa, nghe người ta gọi hắn là trưởng lão oách vậy thôi chứ hắn thật sự nghèo.

Hối lộ, đây là hối lộ công khai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phùng Lạc liếc mắt vài lần nhìn răng nanh, sau đó mặt không đỏ, giọng đầm, nói

Đến khi ngẩng đầu lên thì khuôn mặt hắn trở lại bình thường, không có nhiều thay đổi.

Hắn đưa tay vào trong túi, sau đó móc ra một chiếc răng nanh của Diễm Ma Chu, tới gần Phùng Lạc, đưa cho lão, nói.

Trước tiên là dựa theo vết tích bị kéo để trở lại vị trí làm rơi khối khối ngọc, sau đó là dựa theo chỉ dẫn của khôi ngọc để đến nơi tập trung của tông môn hai người.

"Thanh Mạn, ta nhớ là trong nhóm chúng ta không có một người như này." Phùng Lạc nghi ngờ nói.

Mạc Kỳ ngơ ngác nhìn Thanh Mạn, như theo ánh mắt của Phùng Lạc, hắn theo đó cũng nhanh chóng nói: "Đệ tử có thể làm chứng." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nếu như ngươi đã hiếu kính cho ta thì không nhận không được, vậy thì ta chỉ có thể miễn cưỡng mà nhận nó."

Thanh Minh nghe xong thì trong lòng không khỏi thầm mắng hệ thống.

"Chuyện này..." Thanh Minh tròng mắt đảo liên tục, vì là hắn đang cúi đầu nên không ai thấy được.

"Vậy sao? Nếu vậy thì tốt." Phùng Lạc nói, xong ánh mắt không khỏi nhìn về phía sau lưng hai người nhìn thấy Thanh Minh, không chỉ mỗi lão mà những người ở đây đều nhìn lấy hắn.

"Tam ngưng tu vi sao? ..." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi biết yêu hạch để làm gì à??" Thanh Minh quay sang hỏi.

Nên hắn chỉ có thể từ từ đến bên cạnh Diễm Ma Chu, mượn lấy thanh kiếm của Mạc Kỳ rồi moi móc răng.

Phùng Lạc liếc mắt nhìn Thanh Minh, thầm đánh giá.

"Cảm tạ Phùng trưởng lão đã cân nhắc." Thanh Minh chân thanh cúi đầu, nhưng khi cúi xuống thì không khỏi nhếch miệng cười.

Lời nói này là của Thanh Mạn.

"Vì vậy, với những loại yêu hạch như thế này thì cần trải qua quá trình tinh luyện để có thể trở thành một yêu hạch thuần, ta thì không biết tinh luyện nên chỉ có thể đưa nó về tông môn để cho bộ môn luyện đan giúp đỡ tinh luyện, chi phí thì tùy."

"Ngộ tính cái đầu ngươi."

"Yêu hạch có thể giúp ta tu luyện, nếu qua tinh luyện thì càng tốt, như vậy nếu lúc đầu ta dại ấn trao đổi thì chẳng phải là lỗ?"

"Bái kiến Phụng trưởng lão." Thanh Mạn và Mạc Kỳ đáp xuống phía trước lão giả, đồng thời đáp xuống, đồng thời cúi đầu chào.

Thanh Minh nhìn thấy Phùng Lạc nhìn mình, hắn liền chủ động tiến lên trước một bước để chào hỏi.

"Ừm, ngộ tính không tệ." Phùng Lạc khen ngợi.

"Được rồi, nếu như mọi người đã tập trung đầy đủ ở đây thì chúng ta cũng nên lên đường về tông môn." Phùng Lạc nói.

Đơn giản chỉ là lợi ích mà thôi, thứ quan trọng không kém mà mọi người cần biết ở tu chân giới đó là lợi ích đi đầu tất cả mọi thứ.

"Ta từ trong thôn đi ra ngoài, do trên thân không mang theo bản đồ nên đi lạc vào trong chỗ này, ta cũng không biết chỗ này là chỗ nào, tới lúc nhận ra thì đã hoàn toàn lạc."

Thanh Minh nghe đến thế chỉ có thể gãi đầu, tìm cho bản thân một lý do nào đó, qua loa nói:

Dựa theo sự chỉ dẫn, cuối cùng cả ba cũng đã đến nơi tập trung.

"Ừm, làm thế nào mà ngươi lại ở trong Tử Đầm?" Không quá nhiều quanh co hay lòng vòng, Phùng Lạc trực tiếp vào thẳng vấn đề.

"Được rồi, nếu như mọi thứ ở nơi đây đều ổn rồi thì chúng ta cũng nên di chuyển thôi." Mạc Kỳ nói, hắn sợ ở tiếp đây lại có chuyện xấu tương tự như vừa nãy xuất hiện.

Trong đám đệ tử ở đây Phùng Lạc cũng không sợ bọn hắn đi mách lẽo việc hắn đi nhận hối lộ, dù cho là có bị mách đi chăng nữa hắn cũng đơn giản chỉ là bị phát một chút, nhưng người mách hắn mà để hắn phát hiện được thì khó có thể sinh tồn tiếp trong tông môn.

"Yêu hạch, trong quá trình tu luyện của yêu thú sẽ sinh ra yêu hạch, yêu thú càng mạnh, phẩm giai của yêu thú càng cao."

"Còn chuyện muốn vào tông môn thì phải nhìn biểu hiện của ngươi, ta chỉ là một trưởng lão nho nhỏ, không thể đại biểu toàn tông mà thu nhận ngươi."

Thứ hắn lấy chỉ là bốn cái răng nhanh có độc, sau khi xong thì hắn giả bộ nhé nó vào cái túi bên hông nhưng thực ra là khi để vào trong thì hắn đưa vào trong hòm trữ vật.

Thanh Minh thì gãi đầu cười nhưng nội tâm chửi thề.

Già không nhiều nhưng chủ yếu là trẻ, người nào người nấy trên người cũng có v·ết t·hương, nhưng bù lại trên khuôn mặt đều là niềm vui.

"Không có gì, mà khi này ngươi nói ngươi có sư phụ nhỉ?" Thanh Mạn hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta biết mà, cái hệ thống không bao giờ vô duyên vô cớ giúp đỡ đâu, chắc chắn là phải có một cái âm mưu nào đó."

Phục Lạc nhìn về phía hai người, cười nói: "Thanh Mạn và Mạc Kỳ đây mà, có vẻ như các ngươi đã hoàn thành được nhiệm vụ tấn cấp nhỉ."

"Răng sao?" Thanh Minh nhìn xem cái miệng đầy ghê gớm của Diễm Ma Chu thì khuôn mặt chỉ có thể hiện lên: Chê.jpg

Nhìn đến Thanh Minh xong việc, cả ba người lại tiếp tục lên đường.

"Có vẻ như hắn không muốn nói về bản thân." đối với Thanh Minh, nàng càng ngày càng tò mò.

Năm phút sau.

"Không, trên đường đi ta gặp phải yêu thú biết bay, bị nó gắp bay lên trên trời, để tránh thoát ta chỉ có thể đành cởi hết đồ ra và hết tất cả vật dụng ra để có thể rơi xuống phía dưới đất, sau đó là ngất đi, đến khi tỉnh lại thì thấy hai vị này."

Thanh Minh viện một cái cớ nói, chỉ cần nói đến đây là được, còn phần sau sẽ có người biện minh cho hắn.

Bên trong đó có một lão giả, dựa theo hệ thống.

"Bái kiến Phùng trưởng lão."

Phùng Lạc nhanh tay chụp lấy răng nanh, sau đó cất kỹ vào trong túi trữ vật, lần nữa nhìn Thanh Minh nói.

Thanh Mạn giành trước nói: "Đúng vậy trưởng lão, sau khi đệ tử hạ xong Lục Xà thì hắn đúng là từ trên trời rơi xuống, còn nữa trong trạng thái cởi trần chỉ mặc mỗi quần... nhỏ."

Phùng Lạc nhìn qua Mạc Kỳ.

Nghe đến Diễm Ma Chu thì Phùng Lạc bỗng sáng cả mắt, với hắn hiện giờ thì đây quả thật là đồ tốt, ít khi gặp được.

"Thật vậy sao?" Phùng Lạc quay qua hỏi Thanh Mạn và Mạc Kỳ để tìm câu xác nhận.

"hmm... tu vi nhất đoạn mà lại có thể ở trong Tử Đầm, người này có vấn đề." Phùng Lạc đánh giá Thanh Minh dựa trên khí tức.

Chương 12: Lợi Ích Làm Đầu

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Lợi Ích Làm Đầu