Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 148: Nhóm Quần Yêu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Nhóm Quần Yêu


Nếu như để so sánh với việc tin tưởng lão già hay Cố Chính thì hắn chắc chắn sẽ tin Cố Chính nhiều hơn.

Toàn quá trình, An Dật đều đã nhìn thấy, hắn trong lòng thầm nhíu, nhưng bên ngoài lại hỏi: "Ngươi ổn chứ, khôi phục nhanh vậy sao??"

Hắn chỉ gặp qua trận chiến giữa nhóm người với người mà thôi, chưa gặp qua giữa nhóm người và nhóm yêu thú bao giờ.

Yêu thú hoạt động đơn độc là những yêu thú mà tu sĩ hay săn ở ngoài giao thành.

"Vậy sao?? Thế thì tốt quá!! Ta đang chuẩn bị đi săn, ngươi có muốn đi chung không??" An Dật nói ra mục đích thứ hai của mình ngoài việc đến xem Cố Chính.

Nhưng lời nói của lão già, hắn cũng chỉ nửa tin nữa ngờ mà thôi.

Dựa vào đan dược chữa thương của An Dật, hắn đã khôi phục lại hoàn toàn.

"Ta ổn, mặc dù v·ết t·hương trông có vẻ rất nghiêm trọng nhưng phần lớn cũng chỉ là v·ết t·hương ngoài da mà thôi." Cố Chính tươi cười, nói.

Mà ở cách đó không xa, Thanh Minh (Chân Nguyên Thân) đang ngồi xem cả hai hành sự.

Cả hai người bọn hắn vào thế chuẩn bị.

Là yêu thú nhưng không phải một con mà là năm con liên tục, tu vi trung bình là cửu Ngưng.

An Dật dõng dạc nói.

"Lúc này sao??" (đọc tại Qidian-VP.com)

"C·hết tiệt!!"

Những con có cùng hướng với hai người bọn hắn thì tăng tốc độ dí theo, không cho hai người đáp đất rồi chạy trốn, còn những con đi lố thì cũng không hề dừng lại, mà đánh thành một đường cong, vòng ngược lại.

chỉ cần g·iết được một hai thì chắc chắn phía sau càng dễ dàng xử lý.

Nếu bọn hắn muốn, bọn hắn cũng có thể bao vây t·ấn c·ông con người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng liệu Cố Chính có thể chống đỡ được cho đến khi hắn giải quyết hai còn yêu thú này hay không mà thôi...

"Cố Chính!!" An Dật lo lắng thốt lên.

An Dật nghi ngờ, hắn cũng cảm thấy hành động của lão rất kỳ lạ, giống như muốn hắn g·iết c·hết Cố Chính vậy.

Cả hai đều có mục đích của mình cả.

Thế là ngươi sau mới bắt đầu giải thích cho Thanh Minh biết nhóm quần yêu là gì.

Nhưng trước đó thì...

Giống như con người đã làm với bọn hắn.

Nhóm quần yêu này còn có thể lựa người mà chiến đấu, đúng là không hề dễ dàng gì để đối đầu với yêu thú có tư duy chiến thuật.

Thông tin về nhóm quần yêu cũng chỉ có như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khác với con người thì không biết Yêu Thú sẽ xử lý ra sao, tư duy chiến thuật giữa hai bên cũng khác nhau rất nhiều.

Nhưng tiếc rằng mọi chuyện không đơn giản như thế.

Vậy nên cần phải cẩn thận khi đối đầu.

"Thế thì ta theo ngươi!!" Cố Chính thấy thế cũng theo.

Đây cũng là một câu hỏi hợp lý, nhưng...

Mà Yêu Thú đối diện với bọn hắn lại không hề tỏ ra sợ hãi mà tiếp tục lao lên.

"Nhóm quần yêu??" Thanh Minh lần đầu nghe đến từ này, liền có chút tò mò.

Yêu thú cũng có nhiều loại, và năm con yêu thú này bao gồm 2 lợn yêu, 1 linh trưởng và 2 hùng yêu.

Dẫu vậy, hai người bọn hắn cũng không được thoải mái, trên thân cũng bị dính kha khá sát thương, nhiều chỗ bị trầy xước chảy máu.

Hmm....

Nhưng tiếc rằng An Dật không nghe, hắn chỉ để lời nói của lão già ngoài tai, nói qua loa cho có.

Nói nôm na là không cần đến lão già thì hắn vẫn có thể được đến như hiện tại, chả qua cần nhiều thời gian hơn mà thôi.

"Ta nghĩ ngươi nên nhân thời cơ này g·iết hắn luôn đi, để tương lai tránh chút họa vào thân." Lão già lần nữa cho lời khuyên.

Đây là người mà Hồ Ngọc Phụng cho hắn mượn, ngoài trừ ra lệnh cho bọn hắn đi c·hết ra thì còn lại bọn hắn đều nghe theo Thanh Minh.

Nhưng hạt giống nghi ngờ đã được cấy vào bên trong lòng An Dật.

Phía bên An Dật có một chút xíu lợi thế khi tu vi của hắn cao hơn, nhưng Cố Chính lại hoàn toàn lép vế trước Ngưu Yêu, chỉ có thể liên tục tránh né, nhưng cũng chỉ suýt soát tránh được.

Tuy những đòn công kích của bọn hắn chỉ là những đòn t·ấn c·ông của bản năng yêu thú bình thường nhưng chất lượng thì không cần phải nói, một vả không c·hết thì trọng thương.

Hắn không phải không giúp, mà hắn đang chờ đợi, chờ đợi xem, liệu An Dật và Cố Chính có tung ra át chủ bài của mình không, hơn nữa hai người này là khí vận chi tử, sẽ không dễ dáng c·hết như vậy.

"Nhưng ngươi không sợ ra đó chúng ta lại b·ị c·ướp sao??"

Nhưng không để cho Cố Chính tiếp tục né, một con Lợn Yêu và một con linh trưởng khác đã xuất hiện, phối hợp chung với Ngưu Yêu t·ấn c·ông Cố Chính.

Mà đối diện Cố Chính.

"Bọn nó là nhóm quần yêu." Lúc này, một tên có tu vi Thủy Linh Khí Cảnh - Ngũ Phân tiến đến giải thích cho Thanh Minh.

Tất nhiên đối với tốc độ của hai người đều có thể tránh né mà không hề dẫn đến tình trạng b·ị t·hương.

Cũng đừng khinh thường linh trí của bọn hắn, tu vi càng lên cao, lính trí càng được linh khai, đến một lúc nào đó, những thứ như tâm kế bọn hắn cũng đều có thể thừa hưởng giống như con người, đặc biệt khi bọn hắn còn có thể hoá hình.

Với thương thế hiện tại, hai người biết bản thân không thể chạy trốn thế là quyết đỉnh phản công, muốn đánh g·iết những con đang đến gần bọn hắn nhất.

"Gặp đúng nhóm quần yêu!! Sao có thể xui như vậy được??" An Dật lau v·ết m·áu dính trên miệng, uể oải nói.

Cách mà yêu tộc sinh sống sâu bên trong Tây Hoang vẫn chưa có bất cứ thông tin gì.

"Thì ra là vậy!! Chúng sinh bình đẳng sao!! Tính xã hội vẫn rất cao!! Không biết những lần bí cảnh trước thế nào, nhưng thật chờ mong đến lần mở ra này." Thanh Minh thầm nói.

Chuyển động của năm con yếu thú đều có lộ trình, không phải vì sự bất ngờ di chuyển của hai người bọn hắn mà đụng chạm lẫn nhau.

Hai người bọn hắn, một người Nhất Phân, một người Bát Ngưng, nếu bình thường đối đầu với yêu thú cửu ngưng thì có thể vô tư đánh g·iết nhưng đối mặt với bọn hắn bây giờ là nhóm quần yêu.

Thay vào đó là lần lượt đi qua nhau với một thứ tự nhất định. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn chuyện lão nói có là thật hay không thì trước tiên cứ ghim lại cái đã.

Như đã nói trước đó, quần yêu là yêu thú sống theo bầy đàn, có tập quán, tập tính chả khác nào nhân tộc và chịu sự chi phối tối cao của Yêu Vương.

Quần yêu thì hiếm thấy hơn, là những yêu thú hoạt động theo nhóm, có tính liên kết trong chiến đấu, hỗ trợ lần nhau.

"An Dật, ngươi sao vậy??"

Hành động của lão rất kỳ lạ.

--------------

Nhưng bên trong quần yêu cũng có phân chia hoạt động, đó là hoạt động theo nhóm và hoạt động đơn độc.

Cả năm con này lợi thế của bọn hắn đều nằm ở thể xác to lớn và sức mạnh cơ thể, ngược lại thì tốc độ của bọn hắn lại khá chậm.

Thanh Minh lúc này mới vỡ lẽ ra.

"À, không!! Không có gì!! Nói chung là... khi đó chúng ta chỉ tình cờ gặp phải mà thôi, nếu chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà không dám đi ra ngoài nữa thì không đáng làm tu sĩ."

"Ta đã biết!!"

Hắn đang nghĩ tới một chuyện gì đó liên quan.

Hắn một đối hai không phải vấn đề nhưng để giải quyết cả hai thì lại cần chút thời gian.

Tuy không gặp phải đám người khi trước nhưng lần này bọn hắn gặp thứ còn đáng sợ hơn.

An Dật ánh mắt khó tin nhìn xem Cố Chính đang ngồi khôi phục.

Hai người lao lên, mỗi người một đối một.

"Đúng vậy, còn chưa đến một tuần nữa là lúc bí cảnh mở ra, ta muốn kiếm một chút tiền, mua một chút đồ để phòng bị, dù sao thì tài nguyên chúng ta có đều b·ị c·ướp trước đó không lâu rồi!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"C·hết tiệt!! Chênh lệch về tu vi!! Sai lầm!!" Cố Chính khó chiu, thầm nói.

Chỉ là... hai người có thể duy trì tình trạng này trong bao lâu mà thôi...

“Gừ!!!” Năm con yêu thú đồng thanh rống lên, cùng một lúc lao vào phía An Dật hai người.

"Nói-- nói như vậy có nghĩa là hắn c·ướp đoạt khí vận trên người đệ tử sao??" An Dật cổ họng run run, không kiềm chế được thầm hỏi.

Cố Chính cũng cạn lời không biết nói gì.

Hắn là hậu thiên khí vận chi tử, sao có thể vì chút chuyện này mà sợ hãi thì chẳng có chút tiền đồ nào.

Nhưng vì lý do gì??

"Mới lạ đấy, linh trí không cao nhưng lại có thể phối hợp với nhau trong chiến đấu, giờ để xem ai mới là kẻ đi săn, ai mới là con mồi!!" Thanh Minh ngồi xem, khoái chí nói.

Hắn cũng biết hai người hiện tại cò câu như này, không muốn tung ra át chủ bài vì sợ bị đối phương phát hiện.

Lão già nghe vậy liền không nói gì nữa.

Chẳng lẽ xui đến nỗi b·ị b·ắt gặp lần nữa??

Cả hai ngay lập tức v·a c·hạm.

Và bọn hắn có thể dựa vào lúc này để có thể chạy trốn.

"Có vẻ như có người sắp không chịu đựng được nữa rồi!!"

“Lại tới kìa!!” An Dật thốt lên.

Chương 148: Nhóm Quần Yêu

Dù sao thì cả hai quen biết nhau cũng không phải để chưng bày, còn lão già này chỉ đơn giản giúp hắn phát hiện ra bản chất của hắn mà thôi.

Đợi cho đến khi năm con yêu thú đến gần, cả hai người chia nhau ra, mỗi người một hướng để tránh thoát.

--------

"Không sao, chỉ cần chúng ta cẩn thận, đừng để bị người theo dõi là được..." Nói đến đây, An Dật bỗng chốc dừng lại.

Mà Yêu thú bao xung quanh bọn hắn ngoài b·ị t·hương ngoài da ra thì không con nào bị v·ết t·hương chí mạng cả.

"Hắn nói dối, v·ết t·hương của hắn là đến từ bên trong, hắn lại có thể dùng thời gian ngắn như này để khôi phục hoàn toàn chắc chắn là có vấn đề." Không để An Dật suy nghĩ, lão già vừa mới im lặng lại lần nữa lên tiếng.

"Chắc chắn là như vậy." Lão già lời nói chắc như đinh đóng cột, không thể lẫn vào đâu được.

Đó là yêu thú.

Và cũng đừng cho hắn là làm ơn mắc oán.

Nếu chỉ vì hắn là bán bộ khí vận chi tử thì vẫn chưa đủ thuyết phục, hơn nữa chỉ từ miệng của lão già, không hề có chứng cứ xác thật thì hắn vẫn chưa tin lắm.

Một đánh ba, đừng nói Bát Ngưng, Nhất Phân cũng phải chật vật khi đối đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Nhóm Quần Yêu