Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 163: Ám Linh Tộc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Ám Linh Tộc


Bàn Nguyên liếc mắt nhìn về phía đám người phía sau lưng Thanh Minh, hắn bỗng nhiên thấy một người có bóng hình quen thuộc, người từng cứu hắn trước kia.

Trước mắt như một cái lốc xoáy cực kỳ lớn hút lấy hắn.

Mặt đất, cỏ, thân cây đều khô cằn, màu tím, cây không có một chút lá. Nồng độ linh khí trong không khí loãng hơn một nửa so với Vĩnh Hằng Đại Lục.

"Đi thôi! Chọn đại một hướng!"

Trong không khí không biết từ đâu truyền tới mùi ô uế, thối rữa.

Vào bên trong bí cảnh.

"Vậy sao... Đạo hữu, ta thấy ngươi và ta có duyên, ngươi có muốn đồng hành cùng ta vào bên trong bí cảnh không??" Thanh Minh bỗng nhiên đưa ra lời mời chào.

“Đó là Ám Linh Tộc!! Không ngờ nó sẽ xuất hiện ở đây!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà bên phía Thanh Mạn và Vân Yên cũng níu lại áo của Thanh Minh như muốn nói điều tương tự.

Nữ nhân, trời sinh đối với những thứ u ám rất nhạy bén.

"Vẫn không thể tìm thấy!!"

Lý do rất đơn giản mà ai ai cũng hướng tới.

Tứ phía đều là rừng c·hết, nên đi hướng nào cũng tương tự, Tống Minh là người dẫn đầu đi trước.

Thanh Minh đáp lời, hắn kéo Bàn Nguyên dậy, bước tới bên cạnh An Dật, nói.

"Ừ, ta đi với ngươi, ta tên là Bàn Nguyên!!"

Hắn không biết nhưng Thái Vinh lại biết.

Không những vậy, Thanh Minh còn phát giác được một đống thần thức lướt qua người hắn, nhưng cũng may, hắn đã bước vào bên trong cánh cổng bí cảnh.

An Dật lắc đầu xem như câu trả lời.

Xung quanh nó có vài tu sĩ đã ngã xuống, và đám người nó đang nhắm vào thì người thì ai ai cũng b·ị t·hương trầm trọng.

Tống Minh, Tuyết Liên, Lạc Dao thì không sao, nhưng hai người khác lại trưng ra một mặt ghét bỏ.

Thực ra thì cũng chả cần Tống Minh phải đồng ý, chỉ cần hắn đồng ý là được, nhưng mà... đây một trong những thứ mà cẩm nang ghi.

Hình dáng sói, toàn bộ cơ thể của nó có màu tím, cơ thể thối rữa, chỗ còn mỗi xương, chỗ thì lòi ruột, ánh mắt vô hồn, bản tính khát máu xuất hiện.

"Chúng ta chỉ có thể trông cậy vào tụi nhỏ."

Đến cuối cùng thì cao tầng của tông môn đó quyết định cắt giảm đi số đệ tử, loại bỏ những đệ tử có tư chất kém để dồn tài nguyên cho những đệ tử có tư chất cao.

Nhưng ta cũng đâu có thứ gì đâu mà sao hắn lại nhắm tới ta??

“Tụ Hồn Cảnh??? Bí cảnh giới hạn cao nhất là Thuỷ Linh Khí Cảnh tu sĩ lại xuất hiện Yêu Vật?? Đây rốt cuộc là có chuyện gì??” Nhìn xem thông tin giới thiệu, Thanh Minh thầm kinh ngạc.

Từ này cũng từ trong những bộ truyện hắn đọc mà ra.

Rồi khi trước mắt xuất hiện một tia sáng, thì hắn mới hoàn toàn bước ra khỏi đường hầm không gian.

Trước khi hoàn toàn bước vào bên trong, Bàn Nguyên có tiến đến bên cạnh Vân Yên để gửi lời cảm ơn khi đó.

"Chưa! Bí cảnh thật sự đã thay đổi!!" An Dật trả lời.

Màu xanh của bầu trời đã biến mất, thay vào đó, trong không khí có một tầng khí mỏng màu tím bao vây cả bầu trời.

Tu vi yếu kém, số lượng đông đảo, khiến cho việc phân chia tài nguyên trở nên khó khăn.

Tuyết Liên gật đầu.

Bàn Nguyên có vẻ như cũng không vì chuyện đó mà tức giận nên đã nói lên cách giải quyết bất bình của tông môn đó cũng khá tốt.

"Vì để có thể tìm được nhiều tài nguyên hơn và để có thể tu luyện đột phá!!"

Tất cả mọi người không ai nói gì mà cẩn thận nhìn xung quanh.

Sau khi bước vào bí cảnh, hắn cảm giác như đang bước vào một đường hầm không gian vậy.

Cả đám người không dám loạn động, trước tiên đứng một bên quan sát.

Thanh Minh nhíu mày, nhưng rất nhanh cũng giãn ra, lẽo đẽo theo sau, rồi đối với Bàn Nguyên nói: " Đạo hữu, nói một chút về tình hình của ngươi nào!!"

Kiểu như đưa thêm người này chỉ bộ vướng chân..

“Này, các ngươi có cảm nhận được tu vi của con sói kia không??” Tống Minh nghi ngờ, hỏi.

“Tiểu thế giới sao??” Thanh Minh nhìn một vòng rồi tự hỏi.

Cảm giác có một chút sai lầm khi bước vào trong này.

---------

"Được!" Tống Minh chấp thuận.

Vừa đi hai người vừa trò chuyện.

"Tại sao ngươi lại tới Giao Thành??"

Ngay lúc hắn muốn hỏi Thanh Minh cho ra lẽ, thì từ đằng trước, một giọng nói hối thúc xuất hiện.

Hắn giật mình, quay sang nơi phát ra tiếng nói thì phát hiện một thanh niên với khuôn mặt thư sinh, đôi mắt bị mù, người khoác trường bào bát quái đang hỏi hắn.

Ma mới ma cũ gì đi chăng nữa, vào bí cảnh cũng như một.

"Minh Thanh, nhanh lên, chúng ta là nhóm sau cùng rồi đó, không nhanh cơ duyên sẽ bị người khác chiếm đấy!!" Tống Minh thân thiện nhắc nhở.

Dưới chân rậm rạp xương xẩu.

Vì để cảm ơn, hắn quyết định cùng đi với Thanh Minh.

An Dật và Cố Chính thắc mắc.

Khi xác định được không có bất cứ thứ gì kỳ lạ, mới từng bước đi lên.

Thanh Minh như biết Bàn Nguyên đang nghĩ gì, liền khẽ cười, bình tĩnh nói.

Thứ t·ấn c·ông nhóm người trước mắt trông giống yêu thú, nhưng cảm giác lại không giống yêu thú. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta là Minh Thanh, một thầy tướng!"

「Phệ (Hồn) Lang (Ám Linh Tộc) Thủy Linh Khí Cảnh - Bát Phân (Tụ Hồn Cảnh - Nhất Linh)」

Hoặc là, ngay từ đầu, tất cả bí cảnh đều là một tiểu thế giới??

“Một chủng tộc tồn tại từ thời thượng cổ đến ngày nay. Bọn nó tồn tại dưới dạng thức linh hồn, bản tính khát máu, thường sống đơn lẻ và sẽ t·ấn c·ông bất kỳ ai tiến vào lãnh địa của nó kể cả đồng loại. Ở dạng linh hồn, bọn hắn bị giới hạn bởi việc đụng chạm, nên để có thể thỏa mãn bản tính của mình, bọn nó thường chiếm lấy xác của những sinh vật đ·ã c·hết rồi sử dụng chúng nhằm thoả mãn mục đích của mình rồi hấp thụ linh hồn của những kẻ nó g·iết để tăng tiến tu vi. Đồng thời, tại lãnh địa của nó cũng sản sinh ra một số linh quả có lợi cho sự phát triển của tu sĩ sau này.”

“Nơi đây là chỗ nào?? Sao cảm giác có chút không được tự nhiên nhỉ?? Dật huynh đệ, ngươi đã từng tới đây chưa???" Tống Minh tò mò hỏi.

Thanh Minh chỉ đối với đối phương gật đầu, rồi lại tiếp tục đối với Bàn Nguyên, hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tông môn Bàn Nguyên gia nhập khi đó là một tông môn Bát giai, số lượng đệ tử đông đảo, nhưng tu vi lại thấp kém.

"Đạo hữu cảm thấy thế nào??"

Và Bàn Nguyên là một trong những người đó.

Nơi này về mặt cấu tạo cũng như là biểu thị thì nó rất giống với một thế giới, nhưng xét trên nòng độ linh khí thì cấp bậc của nơi này lại thua xa hoàn toàn so với Vĩnh Hằng Đại Lục, vậy nên đại khái có thể dự đoán được nơi đây là một tiểu thế giới

"...." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe được lời từ miệng Thanh Minh, Bàn Nguyên mới thật sự an tâm, nhưng hắn vẫn không hiểu, tại sao người này lại phải giúp hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta dẫn theo hắn, được không??"

Thái Vinh cẩn thận giải thích.

Cái thế giới này tốt như vậy sao??

Hắn chỉ là một nhân vật phụ, không có quyền ra quyết định, chỉ hỏi rồi làm việc.

Hiện tại bọn hắn đang đứng trong một khu rừng c·hết.

Nghe đến đây thì Thanh Minh cũng đồng tình với cách làm của tông môn đó.

Vân Yên cũng từ tốn trả lời.

Bầu trời vẫn xanh, nhưng…

Đồng thời bọn hắn cũng bắt gặp vài nhóm người khác đang bị một thứ gì đó t·ấn c·ông.

Mọi thứ đã xong, cũng là lúc bước vào bên trong cánh cổng.

Do hắn nhớ không lầm thì khi đó, Bàn Nguyên cũng đã lựa chọn một tông môn nào đó để gia nhập mà, tại sao lại đến bây giờ lại lưu lạc đến Giao Thành?

Mục đích của Thanh Minh không nhiều, hắn chỉ muốn biết tình hình của Bàn Nguyên trong khoảng thời gian này mà thôi.

“Là một sinh vật khó nhằn, muốn g·iết c·hết nó thì phải nhắm vào linh hồn của nó, nhưng… ngươi hiện tại vẫn không thể làm được, tu vi của nó có hai loại, tu vi thể xác, còn được hiểu là tu vi của sinh vật mà nó chiếm giữ khi còn sống, cái này cố định, sẽ không thay đổi, còn lại là tu vi của nó.”

Nhìn xa xa chỉ thấy được toàn cây với cây.

Mà Bàn Nguyên nghe xong thì không tránh khỏi nghi ngờ.

Khi nghe xong câu chuyện của Bàn Nguyên, Thanh Minh cuối cùng có thể hiểu được nguyên do.

"Chuyện của ta??" Bàn Nguyên hỏi, hắn có chút không hiểu, trong lúc mọi thứ đang còn mới lạ, tất cả mọi người đều muốn tìm hiểu thì tại sao ngươi này lại muốn nói chuyện khác??

Bàn Nguyên cũng thành thật trả lời.

Bất tri bất giác, cả đám người đã đến một nơi nào đó.

Không còn chỗ để đi, Bàn Nguyên chỉ có thể hướng đến Giao Thành, tự lực gánh sinh.

「Ám Linh Tộc....」

Ngoại môn, cũng không tệ, nhưng mà đệ tử ngoại môn trong tông môn đó cũng khoảng hai trăm, khá nhiều.

Với lời nói của Thanh Minh, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Bàn Nguyên.

Bàn Nguyên thẩm phán đoán tu vi đối phương hơn hắn rất nhiều, nên cũng thành thật trả lời.

"Ám Linh Tộc là gì??"

Với tu vi của Bàn Nguyên thì không cần phải nói, liếc mắt cũng có thể nhìn ra, nhưng tại sao Thanh Minh lại muốn mang theo hắn.

Chương 163: Ám Linh Tộc

Quan cảnh trước mắt một lần nữa thay đổi.

Bỗng nhiên lúc này, bên tai Bàn Nguyên bỗng truyền tới tiếng kêu gọi.

"Bầu không khí nơi đây có chút kỳ lạ, ta cảm thấy có chút không được tự nhiên, u ám." Lạc Dao nói, từ lúc đạt thành hợp tác đến giờ, đây là lần đầu tiên nàng lên tiếng.

“Ám Linh Tộc là gì sư phụ??”

Câu chuyện của Bàn Nguyên không quá thú vị nhưng vừa đi vừa nói lại là một thứ đáng để nghe.

Tuy nói số lượng bù chất lượng, nhưng số lượng nhiều mà chất lượng lại thấp kém cũng như không.

"Thể xác con yêu lang mà nó đang chiếm giữ có tu vi Bát Phân, còn nó có tu vi Tụ Hồn Cảnh - Nhất Linh, chắc nó chỉ mới là con non mà thôi nên tu vi chỉ có vậy. Các ngươi có thể hợp sức lại đ·ánh c·hết thân xác nó, nhưng lại không thể g·iết nó hoàn toàn, đó cũng là lý do tại sao nó có thể tồn tại từ thời thượng cổ đến giờ."

Vì để tránh việc khi bước vào bí cảnh rồi bị quy tắc của bí cảnh tách ra thì cả đám người quyết định bám vào nhau.

"Vậy sao..."

Bàn Nguyên gia nhập tông môn với tư cách là đệ tử ngoại môn.

Có gì đó không đúng ở đây!! Đã vậy trước mắt chỉ là một cá thể mà thôi, nếu như bên trong khu rừng này còn những cá thể khác như này thì sẽ thế nào??

Không thể xác định được phương hướng, nhưng đã có thứ gì đó biến đổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Ám Linh Tộc