Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 186: Vấn Đề
Ngay lúc hắn đang chờ đợi điều gì đó sẽ xảy ra tiếp theo, thì một cái bóng mờ bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Đến khi định hình lại thì có thể xác nhận được rằng đây là một khôi lỗi, không có tu vi, không có khí tức, đơn thuần chỉ là một khôi lỗi hoạt động bằng cách cho linh thạch vào bên trong cơ thể nó.
"Khôi lỗi??" Thanh Minh tự hỏi.
Mà những tu sĩ đang có mặt ở dưới đều nhìn thấy tình huống của Thanh Minh.
"Thử thách: Luyện Nhất Giai Hạ Phẩm Bồi Khí Đan, đan dược bổ sung linh khí khi sử dụng."
Khôi lỗi này như được lập trình sẵn, hắn nói lên thông tin thử thách mà Thanh Minh cần thực hiện.
Nói xong, hắn từ túi trữ vật trên hông mình, lấy ra ba phần dược liệu và một cái đan lô để luyện chế Nhất Giai Hạ Phẩm Bồi Khí Đan để trên đất rồi tiếp tục nói.
"Lần này, ngươi có ba cơ hội, nếu không hoàn thành, sẽ bị loại. Còn nếu thành công, phần thưởng sẽ là tất cả mọi thứ có trong túi trữ vật này. Thời gian không giới hạn. Giờ thì... Bắt Đầu đi."
Khôi lỗi nói xong liền đứng sang một bên, đứng im như tượng chờ đợi Thanh Minh.
Phần thường không công khai, nên không ai biết bên trong túi trữ vật có gì, tuy vậy, tất cả những thứ có bên trong túi trữ vật... đủ để tất cả mọi người thèm khát.
"Vãi~~ Nhất Giai Hạ Phẩm Bồi Khí Đan?? Đùa, loại đan dược đó ta luyện dễ như trở bàn tay."
"Tầng 1 phần thưởng đã như vậy rồi, vậy những tầng cao hơn sẽ thế nào?? Ta không thể chờ đợi được nữa!!"
"..."
Tác động của Thanh Minh như một nguồn động lực lớn dành cho những người bên dưới.
Tuy nhiên...
Càng nhiều người, thì số tầng tháp lại không thể đáp ứng đủ nhu cầu cho những người này.
Tầng thấp thì bị dành hết, tầng cao thì không ai đủ tư cách để có thể đặt chân lên. Thành ra một số lượng lớn người còn đang bị mắc kẹt bên dưới, không thể lên bên trên và tiến hành luyện đan.
Điều này cũng khiến cho nhiều người tỏ ra bất mãn, nhưng lại không thể làm được gì khác ngoài việc làm ồn, chửi rủa người bên trên nhanh chóng đi xuống để người khác đi lên.
Nhưng bọn hắn lại không biết rằng, càng làm như vậy thì càng khiến cho bọn hắn càng thất bại sau này.
Ngươi làm phiền bọn hắn, bọn hắn sẽ làm phiền ngươi, liên tục tiếp diễn trừ khi ai đó hiểu được, nhưng lợi ích trước mắt càng khiến cho bọn hắn khó lòng bình tĩnh được.
Mà đó còn là chuyện ở phía sau.
Thanh Minh lúc này đây còn đang bận bịu suy nghĩ.
"Bồi Khí Đan?? Độ khó còn khó hơn đan dược hồi phục cơ bản mà trước đó ta từng luyện, ba cơ hội, có chút khó, liệu có cách nào lách luật??"
"Chờ đã!! Về lý thuyết thì nơi đây không hề có luật nào khác ngoại trừ hoàn thành thử thách, nếu đã vậy, chỉ cần không tiêu hao hết ba phần dược liệu thì ta có thể ở đây bao lâu cũng được. Nếu đã như vậy thì..."
Thanh Minh nói đến đây, nghiêng đầu nhìn về phía khôi lỗi, xong chậm chạm đi đến trước đan lô và ngồi xuống.
Hắn kéo lại dược liệu, sau đó từ trong người lấy ra trận bàn rồi đặt nó vào bên dưới đan lô. lấy ra Chân Nguyên Thân và khởi động nó xuất hiện.
Vì lần trước đã sử dụng nó để thông tri cho Vân Yên hai nữ nên lần triệu hồi khi này, Chân Nguyên Thân đã mặc đồ và đeo mặt nạ, giống như hắn.
Mà bên dưới tu sĩ nhìn thấy hành động của Thanh Minh càng tỏ ra tò mò.
"Hắn đang làm cái gì vậy?? Trận bàn?? Còn nữa, cái kia là... phân thân?? Luyện đan cần thứ này sao??"
"Phân thân?? Ngưng Linh khí cảnh làm sao có thể ngưng tụ được phân thân?? ta nghĩ đó là khôi lỗi, cứ xem nó như đồng tử trợ giúp luyện đan thì không có vấn đề."
Không giống với những người khác, Thanh Minh không hề có tâm hoả nên chỉ có thể dựa vào trận bàn làm môi giới để luyện đan.
Mặc kệ người đời nói gì, Thanh Minh bắt đầu ra lệnh cho Chân Nguyên Thân hoạt động.
“Lên lửa!!”
Chân Nguyên Thân ngồi xuống đối diện Thanh Minh, tay bấm pháp quyết khởi động trận bàn, truyền lực lượng nguyên bản của mình vào trong.
“Ngũ Hành - Hoả Nguyên!! Ngưng tụ!!”
Trận bàn bắt đầu hoạt động, chữ Hoả bên trên Âm Dương Ngũ Hành Bát Quái Trận sáng lên và bắt đầu thiêu đốt.
Thanh Minh nhìn thấy hoả hầu đã lên, liền bắt đầu luyện hoá dược liệu rồi cho vào bên trong lò.
Với những kinh nghiệm có được khi trước, hắn lần này sẽ chú ý hơn vào việc kiểm soát hỏa hầu và trung hòa dược liệu lại với nhau.
Qua vài phút, quá trình luyện đan cũng đã hoàn thành, nhưng tâm trạng của hắn có chút không vui vì kết quả vẫn cho ra phế đan.
Không từ bỏ, Thanh Minh tiếp tục luyện chế.
Mà người phía bên dưới nhìn thấy hành động của Thanh Minh liền lần nữa tò mò, thứ nhất là vì phương pháp luyện đan của hắn có chút mới lạ, thứ hai là vì việc Thanh Minh lại không hề có Tâm Hỏa mà lại dám đi luyện đan.
"Hắn... không có tâm hỏa mà dám đi luyện đan?? Không biết có phải hắn bị đần hay không nữa??"
"Về mặt lý thuyết, quả thật thì phải có Tâm Hỏa mới có thể luyện đan dược, nguyên do vì các bậc tiền nhân đi trước đã thử rất nhiều phương pháp khác, tuy những loại phương pháp khác có thể luyện đan nhưng sản phẩm lúc nào cũng là phế đan nên những phương pháp đó liền bị loại bỏ khỏi giáo trình."
"Vậy những gì tên kia đang làm là vô dụng sao... Bảo sao tòa tháp lại sắp xếp hắn ở tầng 1."
"..."
Tiếp tục thêm hai lần luyện đan nữa, kết quả cho ra vẫn là phế đan, hắn giờ đây cũng mồ hôi mồ kê đầy đầu. Linh khí bên trong Chân Nguyên Thân cũng muốn cạn kiệt, khó có thể duy trì trận bàn thêm.
Hắn chỉ có thể ra lệnh cho Chân Nguyên Thân tiến hành thổ nạp, hấp thu linh khí.
Về phần hắn, hắn muốn phân tích một chút tình huống.
"Cảm giác như... thiếu thiếu cái gì đó."
Cảm giác này, không phải lần đầu tiên hắn cảm nhận được mà từ những lần luyện đan trước hắn cũng đã cảm nhận được, nhưng mà lại không biết bản thân đang thiếu thứ gì.
Từ cách không chế hỏa hầu, cho đến không chế dược liệu, mọi thứ hắn đều làm đúng như trong cuốn sách Đan Dược Cơ Sở nhận từ hệ thống, nên thật khó hiểu.
"Hỏa hầu... Vấn đề có thể nằm ở Tâm Hỏa... Nhưng Tâm Hỏa và Hỏa bình thường khác nhau chỗ nào??" Thanh Minh tự hỏi.
Hắn chưa gặp Tâm Hỏa bao giờ và cũng chưa có bất cứ thông tin gì về Tâm Hỏa nên không biết được sự khác nhau bên trong.
Dựa theo những gì hắn nghe được từ những người bên dưới, thì Tâm Hỏa từ xưa đã được định là dùng để luyện đan rồi, còn tại sao Tâm Hỏa được mà các loại Hỏa khác không được thì không một ai biết.
Có chút bí bách khi không thể tìm được câu trả lời, Thanh Minh vò đầu bức tóc khó chịu, nếu như mọi chuyện cứ tiếp diễn thế này thì đừng mong có thể hoàn thành nhiệm vụ.
"Này!! Ngươi đã thất bại ba lần rồi, sao còn không xuống??"
Người bên dưới cũng dần thắc mắc tại sao Thanh Minh đến giờ vẫn còn chưa xuống, dù đã dùng xong ba phần dược liệu, hơn hết, tại sao khôi lỗi kia vẫn chưa tiến đến nhắc nhở.
Nhưng Thanh Minh đối với lời hỏi của người này không hề để ý, hắn giờ muốn biết làm cách nào để có thể luyện đan.
Nhận thấy Thanh Minh ngó lơ mình, người phía dưới cũng không hiền từ gì, liền lớn tiếng mắng chửi.
"Tên kia, ngươi còn đang mơ tưởng cái gì?? Với cái loại người không có Tâm Hỏa như ngươi còn níu kéo cái đéo gì?? Xuống để còn cho người khác còn lên!!"
"Tên khốn, ngươi đang làm phiền người khác đấy!!" Một người bên cạnh bị làm ồn liền trở nên khó chịu, trầm giọng cảnh cáo.
"Làm sao?? Chẳng lẽ ta nói không đúng?? Đã không có thực lực thì đừng đi lên làm chi cho phí thời gian và công sức. Ngươi thử nhìn xung quanh đi, có hơn năm mươi người đang đợi tới lượt võ đài trống để có thể chen chân vào, xong thì cút, đó là điều tất nhiên!!" Người kia cũng không thua kém gì cãi lại, đã lại còn rất có lý nữa.
"Thế... ngươi là người có tiếng nói ở đây, hay chính khôi lỗi kia mới là người có tiếng nói?? Hắn thành công hay thất bại, cần phải do khôi lỗi kia định đoạt chứ không phải ngươi, vì vậy hãy câm cái mồm ngươi lại, đừng để ta phải bực!!"
Hai người này, người trước chỉ có tu vi Thất Ngưng mà người sau lại có tu vi Cửu Ngưng, chênh lệch nhau hai tiểu cảnh giới, khi xảy ra xô xác, có lẽ sẽ thiên về một hướng.
Người trước nghe xong thì bắt đầu rén ngang chỉ có thể hầm hực chờ đợi.
Mà ở trên võ đài.
Thanh Minh vẫn đang tiếp tục suy nghĩ.
Thật khó để có thể tham ngộ khi chính bản thân không biết gì về nguồn góc của luyện đan.
Đến đây thì Thanh Minh muốn bỏ cuộc.
Hắn nhẹ nhành đứng dậy và tiếp bước.
Bên dưới đài, người kia nhìn thấy thì tỏ ra khinh thường.
“Làm sớm có phải tốt hơn không?? Cứ để người khác phải chửi!!”
Nhưng hắn vừa nói xong câu thì phải cứng họng lại, vì chính hắn nhìn thấy Thanh Minh không phải đi xuống võ đài mà đi thẳng đến khôi lỗi, điều bất ngờ hơn là Thanh Minh vậy mà cúi đầu với khôi lỗi, miệng còn lãm nhãm điều gì đó nhưng vì khoảng cách quá xa, bọn hắn không thể nghe thấy Thanh Minh đang nói gì.
“Tiền bối!! Ta biết ngài đang trú ngụ bên trong khôi lỗi, ta có điều muốn hỏi, mong sao ngài có thể trả lời!” Thanh Minh cúi đầu, hạ thấp người, cung kính đối với khôi lỗi nói.
Ngược lại, khôi lỗi không hề có bất cứ cử động nào.
Trông thấy khôi lỗi như vậy, Thanh Minh vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế, chờ đợi trả lời.
Giờ đây, người có thể giúp hắn, có lẽ cũng chỉ còn người đang trú ngụ bên trong khôi lỗi mà thôi.
Quả nhiên, không làm hắn thất vọng, khôi lỗi thế mà thông qua linh hồn, sử dụng Mật Pháp Truyền Tin để giao tiếp.
"Tiểu bối, ngươi thế mà lại có thể phát hiện được ta??"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.