Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Cái Hố Lớn Đang Đợi
「Gợi ý cho ký chủ.」
Thanh Mạn nghe Thanh Minh trả lời có chút không hài lòng.
Việc bán đồ thì hệ thống vẫn có uy tín nên hắn không ngại mà bỏ luôn trong miệng.
"Ta đã nghe đến ngươi từ miệng Phùng Mạc, ngươi muốn gia nhập Âm Dương Hợp Tông?" Lăng Phong đi trước, hỏi.
Sau khi ăn xong thì hai nữ trở về lại tông môn, để lại Thanh Minh dọn dẹp.
Tuy vậy.
Người ta xuyên không có hệ thống, ngạo nghễ, không sợ phiền phức, hệ thống gánh, còn hắn xuyên không có hệ thống, hệ thống bóp, lợi ích nhận được thì không có, suy ra hắn không dám không sợ phiền phức.
"Đừng gặp lại, ngươi đến mấy lần nữa là có chuyện không ổn xảy ra đấy." Thanh Minh thầm nói.
Đáng ra là sau khi hỏi câu hỏi đó thì vị này nên giới thiệu tông môn cho hắn để hắn càng chờ mong hơn việc gia nhập nhưng đây lại không.
-----------
"Cảm ơn sư phụ." Thanh Mạn tiến đến ôm lấy tay của Vân Yên, rung lắc dữ dội.
Mỗi lần hắn liếc mắt là hệ thống lại hiện lên thông tin của người khác, đều là người tu luyện, cao nhất hắn từng thấy trong đám người là cửu đoạn.
——————————
Còn Vân Yên thì trầm ngâm, liếc liếc Thanh Minh, nói: "Người quen sao? Ta chưa thấy người quen nào mà lại có thể khiến con bé tiếp cận được như này, bình thường đối với những người khác là con bé chỉ nhìn nhiều một mắt, nói một vài câu là xong, sợ là biểu cảm cũng không có quá nhiều thay đổi, nhưng ngươi người quen đây lại có chút...." (đọc tại Qidian-VP.com)
Người quen và bạn là hai khái niệm nhìn như giống nhưng bản chất của nó là rất khác.
"Là ta." Thanh Minh trả lời.
「Không có, ký chủ tự chịu đi, như này còn không chịu được thì sau này sao chịu được.」
Ngay sau đó hắn cảm giác được các cơ, kinh mạch của hắn trở nên đau nhức, không chỉ cơ và kinh mạch còn có xương cốt đau như bị búa đập, tủy như có thứ gì bị tróc ra.
Và nãy giờ Thanh Minh ngồi trên ghế nhìn xem hai nữ, cũng không chỉ là nhìn xem hai nữ không thôi, mà do ngồi trên ghế vị trí ánh mắt sẽ cao hơn, như vậy từ trên cao hắn có thể thoải mái nhìn xuống ngực hai nữ, mà khi hai nữ nhìn hắn thì từ vị trí của hai nàng là hắn đang nhìn mặt của hai nàng.
"Sư phụ, đây là biến--- à không, là Thanh Minh, sắp tới đây là tham gia chiêu mộ đệ tử ở Thành Trì An." Thanh Mạn nhanh chóng giới thiệu.
Sau khi vào miệng, đan dược mau chóng ta ra và trôi xuống cổ họng.
Tiểu 80 nói có vẻ hợp lý, Thanh Minh không thể nói gì hơn, chỉ có thể cố gắng chịu đựng mà thôi.
「Tôi thể đan: rèn căng, luyện cốt, tẩy tủy, dùng sớm càng tốt, 70 điểm thử nghiệm (giới hạn 50)」
Cảm ơn Ngọc Tâm đã tặng quà, xin cảm ơn
「Ký chủ không hỏi.」 Tiểu 80 xuất hiện và trả lời.
Tuy nàng không chê nhưng Thanh Minh chê, hắn sợ rước lấy phiền phức vào người, s·ợ c·hết vì gái.
Đến nửa buổi sáng thì từ trên núi, một lão giả từ phía trên đi xuống, già nhưng dáng cao, tiên phong đạo cốt, râu trắng dài.
Tiếp đó là một người đi trước, một người đi sau.
Từ đó Thanh Minh cảm thấy Âm Dương Hợp Tông này thật sự có vấn đề, nhưng không còn cách nào, đây là nhiệm vị bắt buộc.
"Ừm, được rồi, ta phải trở về, cả con nữa Mạn Nhi." Vân Yên đứng lên, phủi đi bụi đất trên tà áo, nói, sau đó là dẫn đầu đi trước.
"C--M--N!! Tiểu 80, chích---chích--- cho ta một liều--- gây mê." Thanh Minh nói.
Xong ánh mắt của nàng chú ý đến Thanh Minh, người đang ngồi trên ghế nhìn xem hai nàng trò chuyện nãy giờ.
"E và F, không tệ, cái nào cũng no tay, chả lẽ Âm Dương Hợp Tông toàn là như này? Nếu như này thì vào Âm Dương Hợp Tông cũng không tính là quá lỗ." Thanh Minh thầm nghĩ.
"Ngươi biết Âm Dương Hợp Tông là tông môn thế nào không?" Lăng Phong lần nữa hỏi.
「Tinh! Ký chủ tiêu hao 70 điểm thử nghiệm mua 1 viên Tôi Thế Đan, vật phẩm đã ở trong hòm trữ vật.」
Cho tới tối thì tác dụng của Tôi Thể Đan đã biến mất.
Thanh Minh lần này chú ý hơn giờ giấc, khi trời vừa mới mờ sáng thì hắn đã dậy, tìm cái gì đó ăn cho no rồi dọn đi lều, để lại mỗi cái ghế để chờ đợi.
Lão đi đến trước Thanh Minh, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, nói: "Ngươi là Thanh Minh?"
Nhìn xem Thanh Mạn như này, Vân Yên cũng không đành lòng la mắng nữa, mà chỉ có thể thở dài, nói: "Haizz, được rồi, lỡ ăn mất rồi thì thôi vậy, để lần sau ta đi tìm con khác, nhưng khi về con phải bị phạt."
Vân Yên chỉ có thể mỉm cười.
Hắn không muốn nhận bạn vì để tránh rước lấy phiền phức vào thân, nữ nhân là đầu phiền phức, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp, vòng ngực lớn.
"Thế thì cảm ơn Vân Trưởng Lão."
"Gọi ta là Vân Trưởng Lão."
Thanh Minh không nói gì chỉ đứng lên vẫy tay.
「Đang tu luyện....」
Vân Yên nhìn xem Thanh Minh, ấn tượng đầu tiên của nàng đối với Thanh Minh là trầm tĩnh.
"Thanh Minh nhỉ, ta là Vân Yên, sư phụ của Thanh Mạn, ngươi là bạn của Mạn Nhi nhỉ?" Vân Yên đối với Thanh Minh chào hỏi.
"Đây là...." Vân Yên hỏi.
Thế là cả buổi chiều cho đến tối, khu rừng phía dưới Âm Dương Hợp Tông luôn có âm thanh kỳ quái phát ra.
"Đúng vậy," Thanh Minh lần nữa trả lời.
Chương 18: Cái Hố Lớn Đang Đợi
Như người quen thì chỉ đơn giản là mới quen biết, không biết nhiều về đối phương.
Còn bạn là đã thân nhau và biết đối phương tính cách thế nào, đại loại vậy.
"Ừm." Vân Yên hài lòng nói.
Thành Trì An là một thành trì náo nhiệt, nay là chiêu mộ đệ tử ngày càng trở nên náo nhiệt hơn, rất nhiều người tu luyện đã tập trung ở đây.
Đồng thời cũng là thời gian ăn tối, Thanh Minh lúc đó muốn lần nữa chuẩn bị ăn mì thì Thanh Mạn lần nữa xuất hiện, không chỉ Thanh Mạn mà Vân Yên cũng xuất hiện, không vì một lý do gì, trên tay Thanh Mạn còn mang theo một con lợn.
"Bố--- bố--- con-- hệ thống các ngươi--- không bao--- giờ tốt với ta." Thanh Minh chịu đau khổ, nói.
Điểm thử nghiệm còn: 61.
Đám người tu luyện này có vẻ như đã để hết công sức vào việc tu luyện rồi nên không biết nấu ăn hay sao ấy mà đến cả Vân Yên sống lâu như này vẫn không biết nấu.
"Nhưng mà cũng lỡ ăn rồi." Thanh Mạn đung đưa hai vai, tay xoa xoa lấy nhau, nói.
Thanh Minh bất ngờ trước lời nói của Vân Yên, nhưng như vậy cũng chỉ là bất ngờ, nội tâm của hắn vẫn như cũ nói: "Chắc là do đồ ăn ta ngon."
Thanh Minh vội vàng đi theo sau lưng Lăng Phong.
Thanh Minh ngồi dậy đứng lên xem lấy thân thể hắn có gì thay đổi sau khi dùng Tôi Thể Đan, nhưng tiếc là không có gì thay đổi, kể cả tu vi hắn vẫn chỉ là nhất đoạn.
Thân trai là khổ!!
Sáng ngày hôm sau, cũng là ngày chiêu mộ đệ tử.
Nhưng lời nói của hắn cũng có hàm ý, sau này nhưng không biết đến khi nào mới có thể, có thể là không bao giờ.
Nỗi đau càng ngày càng được nâng lên khiến Thanh Minh không khỏi ngất đi, nhưng nỗi đau lại cứ như thế tiếp tục khiến hắn không thể yên lành ngất đi, chỉ có thể tỉnh lại, rồi lại ngất rồi lại tỉnh.
Một tiếng sau, hai người xuất hiện bên trong Thành Trì An.
Hoặc có lẽ là sư phụ không nỡ phạt nàng, chỉ nói như này là do bên cạnh còn có người mà thôi.
Thanh Minh đóng lại cửa hàng, sau đó từ hòm trữ vật lấy ra Tôi Thể Đan rồi cho vào trong miệng.
Thanh Minh ánh mắt không hề di chuyển mà cứ để như thế nói: "Không, là người quen."
Hai sư trò Thanh Mạn và Vân Yên đi mất, giờ chỉ còn hắn ở đây, thế là hắn dùng khoảng thời gian này cho tới chiều để tu luyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Và con lớn này là lợn rừng.
"Mà nói đến, tay nghề của ngươi cũng không tệ, nó khiến ta nhớ lại sự tốt đẹp của việc ăn." Vân Yên dành lời khen cho Thanh Minh.
"Hả??" Thanh Mạn có vẻ như không hài lòng khi phải về lúc này, nhưng lời của sư phụ không thể cãi, nàng chỉ có thể đứng lên, đối với Thanh Minh nói: "Gặp lại." rồi lại theo sau Vân Yên
"Cảm ơn lời khen của... của...." Thanh Minh không biết thế nào để xưng hô.
Thế là Thanh Minh lại phải lần nữa xuống bếp.
"AA---AA, Tiểu 80, sao--- sao ngươi không--- cảnh-- báo --ta là--- nó sẽ đau như này?"
"Gì đây?? Có vấn đề, thật có vấn đề, bảo sao hệ thống muốn ta gia nhập Âm Dương Hợp Tông, nhưng vấn đề là gì??" Câu hỏi của Lăng Phong quá trọc lóc cũng như là đi ngược với việc trả lời.
「Lăng Phong, Ngưng Linh Khí Cảnh Ngũ Ngưng」 (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tất nhiên rồi, sau này có thể là bạn." Hắn không dám từ chối, dù sao Vân Yên người này cũng cửu ngưng, đánh không lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không biết sao? Vậy đợi đến khi ngươi vào thì sẽ biết, được rồi, nhanh chân đi thôi." Lăng Phong lời nói bên trong tràn đầy thâm ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Mạn nghe xong thì không khỏi cảm thấy vui mừng, có vẻ như bị phạt không phải là thứ gì đáng sợ với nàng.
Thanh Minh nghe xong chỉ có thể lắc đầu.
Nhìn đến gợi ý của hệ thống, Thanh Minh mới nhớ là còn loại đan dược tốt thế này, hắn ấn lấy mua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.