Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Quay Tay
Tình huống diễn ra một cách nhanh chóng, còn nhanh hơn một cái chớp mắt nữa, thì nó đã trở thành như hiện tại.
Đến cả Hạo Thiên người trong cuộc cũng không định hình được chuyện gì vừa xảy ra.
Hạo Thiên mộng, cả võ trường mộng, Thanh Minh cũng mộng.
Chuyện này xảy ra khiến cho cả võ trường đều phải trở nên yên lặng, thứ nhất là bọn hắn không thể tin được, thứ hai là bọn hắn cần không gian yên tĩnh để có thể hồi tưởng lại xem lúc nãy vừa xảu ra chuyện gì.
Nhưng tiếc thay là bọn hắn khi đó chỉ thấy được một phần biến ảo, mờ mịt, cái sau đó liền thành như này.
“Này!! Khi nãy ngươi có nhìn thấy không??”
“Không!! Mọi thứ trước mắt diễn ra quá nhanh.”
“Cả ngươi cũng vậy?? Làm sao có thể?? Tốc độ này trên lý thuyết thì hoàn toàn đã vượt qua Ngưng Linh Khí Cảnh hoặc có thể cao hơn, nhưng bằng cách nào mà một người với tu vi Nhất Đoạn lại có thể thực hiện được??”
“Phí lý, cực kỳ phi lý, người này có chút tà môn.”
Đối với Hạo Thiên lúc này đây, sau khi ý thức được tình huống hiện tại, hắn liền có chút khó hiểu, đồng thời dưới con mắt củ toàn trường, Hạo Thiên giờ này cảm thấy rất là mất mặt, không vì lý do gì, chỉ vì hắn bị kẻ yếu hơn hắn rất nhiều lần đánh gục.
Kẻ mạnh, kỳ tài, đều có tư cách ngạo mạn.
Đó là quy luật, đó là bản chất, cũng như là phúc lợi nhận được.
Và hắn, Hạo Thiên, một trong những kỳ tài, giờ phút này đây b·ị đ·ánh bại bởi đối thủ mà hắn luôn khinh thường, và đây là thứ mà hắn không thể chấp nhận được dù có thế nào đi nữa.
Hạo Thiên ngay lập tức bậc người nhảy đứng lên, sau đó lui ra một khoảng, giữ khoảng các với Thanh Minh, rồi nhìn hắn với ánh mắt bất thiện.
“Ngươi làm bằng cách nào?? Hạo Thiên dò hỏi, hắn muốn biết là Thanh Minh dùng cách nào mà có thể đánh gục được hắn.
Nhưng mà tiếc thay rằng, Thanh Minh lúc này đây cũng là đang mộng bức.
Chính hắn còn không biết hắn vừa làm gì nữa nói chi là giải thích cho Hạo Thiên, hắn chỉ biết là hắn nhắm mắt lại cái mở mắt ra là thành như này.
"Ta vừa làm gì vậy? Tiểu 80 ta vừa mới làm gì??" Hắn không biết, ở đây không ai biết, nên hắn chỉ có thể trông cậy vào Tiểu 80.
Nhưng dù hắn có kêu thế nào đi nữa, Tiểu 80 vẫn không xuất hiện, thay vào đó là tiếng thông báo của hệ thống.
「Tinh!! Tiêu hao 1 điểm thử nghiệm, thành công vung được kiếm gỗ, độ bền của kiếm gỗ còn: 99%」
Trong một khoảnh khắc, Thanh Minh khi đọc xong thông báo thì không khỏi im lặng, hắn cuối cùng cũng biết tại sao nãy giờ gọi là Tiểu 80 không xuất hiện.
Thanh Minh nội tâm liên tục mắng chửi.
"Ta nói Tiểu 80 tại sao lại tốt thế, còn gợi ý các thứ, thì ra là như này, CMN, Hệ Thống, Tiểu 80, các ngươi hố ta thật sâu, điểm của ta cũng bị các ngươi hố gần hết."
Nếu như trừ đi hết những gì mà hắn đã mua khi trước, thì hiện tại hắn chỉ còn lấy 10 điểm.
Nhớ hôm trước làm xong nhiệm vụ các thứ thì có 190 điểm, nhưng hôm nay đây chỉ còn 10 điểm, mà phần lớn điểm tiêu hao đều là do hệ thống hố.
"Chờ đã, kiếm gỗ mạnh vậy sao? Còn có độ bền?? Mỗi lần vung sẽ tiêu hao 1% và 1 điểm thử nghiệm, thì chả phải là hiện tại ta chỉ còn có thể vung 10 lần??" Thanh Minh thử thử suy tính.
Ai mà ngờ được trên đời này lại có loại kiếm gỗ nào như này, nếu như có chả phải là quá tốt?? Nhưng tiếc thay hệ thống giới hạn mua chỉ có một, sau này hắn muốn mua để phòng bị cũng không được.
Lại giật mình thêm cái nữa.
"Nguy cấp." Thanh Minh chưa bao giờ cảm thấy nguy như thế này, mỗi lần dùng thì lại ít đi một lần, và để tránh việc tiêu hao những số điểm còn lại mà không được kết quả gì, điều trước tiên mà hắn cần làm đó là một vung tiếp theo, phải hạ đo ván Hạo Thiên.
Nghiêm túc, lần này nghiên lúc.
Thanh Minh nhìn xem Hạo Thiên với ánh mắt tràn đầy nghiêm túc.
Đối với việc Thanh Minh không trả lời câu hỏi của Hạo Thiên thì Hạo Thiên hắn cũng cho đây là bình thường, ai mà không có tuyệt chiêu cất giấu.
Nhưng khi Hạo Thiên nhìn thấy Thanh Minh ánh mắt đột nhiên thay đổi liền cảm nhận được sắp tới có gì đó không lành.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Hạo Thiên quyết định ra tay trước.
Hạo Thiên lần nữa lao lên, lần này hắn sẽ cẩn thận hơn, chú ý hơn vào những động tác của Thanh Minh để có thể nhìn ra được cách thức t·ấn c·ông vừa rồi của hắn.
Hạo Thiên không có v·ũ k·hí, nên bình thường cách thức t·ấn c·ông của hắn cũng chỉ là man lực, dựa vào nắm đấm làm nên giang sơn.
Lần này khi Hạo Thiên tới trước mắt, khác với lần đầu, lần này Thanh Minh lại chủ động t·ấn c·ông.
Thanh Minh đưa lên kiếm gỗ, làm động tác chém.
Hạo Thiên vực dậy một trăm phần trăm tinh thần để có thể chú ý đến động tác của Thanh Minh, không chỉ hắn, mà tất cả mọi người cũng đều đang nhìn xem.
Nhưng khi kiếm gỗ tới trước mắt thì....
Lại một cái nháy mắt nữa.
Hạo Thiên lần nữa ngã gục bên trên mặt đất, không còn động đậy nữa, Thanh Minh thì đứng bên cạnh, khuôn mặt có phần buông lỏng.
「Tinh!! Tiêu hao 1 điểm thử nghiệm, thành công vung được kiếm gỗ, độ bền của kiếm gỗ còn: 98%」
Cất đi kiếm gỗ vào hòm trữ vật, Thanh Minh vội ngồi xuống bên cạnh Hạo Thiên, đưa tay để trước mũi hắn, nhận thấy Hạo Thiên vẫn còn hơi thở, Thanh Minh không khỏi yên tâm.
"May mà là kiếm gỗ." Thanh Minh thầm may mắn, hắn đây cũng không muốn lỡ tay g·iết một người.
“Như này có đủ gọi là biểu hiện xuất sắc?? Nếu được thì chỉ cần gia nhập m Dương Hợp Tông nữa là xong.” Thanh Minh thầm suy nghĩ, xong rồi hắn đứng lên nhìn xung quanh, hắn có chút lạ là tại sao vẫn chưa thấy Lục Tĩnh xuất hiện để kết thúc.
Lúc này Lục Tĩnh đang bận thương lượng với các trưởng lão khác.
“Các ngươi thấy chứ?? Đây là có chuyện gì??” Một trưởng lão nào đó hỏi.
“Không thấy thì làm sao biết chuyện gì??”
“Tu vi Nhất Đoạn, ba động trên thân hoàn toàn chính xác là của Nhất Đoạn, nhưng Nhất Đoạn này lạ lắm, tinh thần cực mạnh, tố chất thân thể cực cao, giờ đây còn có thể vượt cấp đánh địch??”
“Liệu có phải là do thanh kiếm gỗ kia??”
“Kiếm gỗ?? Ngươi đang nói đùa à?? Kiếm gỗ thì có tác dụng gì?? Ta nghĩ là hắn đây vì không muốn tổn thương Hạo Thiên nên mới quyết định dùng kiếm gỗ.”
Người trưởng lão này nói ra khiến cho phần lớn trưởng lão ở đây cũng đồng tình.
“Nhưng nếu thật sự nói như ngươi, vậy thì lực lượng của hắn thực sự mạnh bao nhiêu?? Luận tốc độ, đến cả chúng ta còn không thể sánh được.”
Như người này nói, tất cả trưởng lão ở đây tu vi ai nấy cũng là Ngưng Linh Khí Cảnh, nhưng không ai có thể nhìn ra được động tác dù chỉ một chút.
“Chẳng lẽ hắn luyện là về tốc độ??” Lần này là Phản Sư lên tiếng.
Nhưng ngay tức khắc bị Minh Cùng phản bác: “Đồ ngu, Nhất Đoạn cũng chỉ là Nhất Đoạn, hắn không thể chỉ dựa vào Nhất Đoạn để đạt được tốc độ như vậy, Nhất Đoạn không đủ mạnh để gánh chịu.”
Lần này tất cả mọi người không ai nói chuyện mà suy nghĩ xem có trường hợp nào có thể giúp con người vượt bỏ giới hạn như Thanh Minh hiện tại.
Đồng thời bọn hắn hạ quyết tâm, chắc chắn phải chiêu mộ được Thanh Minh.
Người này là kỳ tài có một không hai, có thể dùng bốn từ Thiên Tuyển Chi Tử dành cho hắn, nếu có người này, tông môn chắc chắn sẽ lên được đỉnh phong.
Trong số 20 tông môn tham gia, thì ba tông môn ngũ giai tham gia lần chiêu mộ này bỗng cảm thấy may mắn.
Với tông môn ngũ đoạn như bọn hắn thì việc tham gia chiêu mộ như này là không cần thiết, bọn hắn có thể tự mở chiêu mộ bên dưới chân tông môn cũng được, nhưng đây là do tông chủ bắt nên bọn hắn phải đi.
Cứ nghĩ kỳ chiêu mộ này bọn hắn tham gia cho vui, ai ngờ rằng xuất hiện những con chiến mã vượt quá mong đợi, nếu bọn hắn có thể chiêu mộ được Thanh Minh, Hạo Thiên hay Ngọc Nữ về được tông môn thì địa vị của bọn hắn trong tông môn nhờ đó sẽ được nâng cao.
Lời muốn nói đã nói ra hết, tiềm năng thì không cần nói cũng đã biết, bây giờ là làm cách nào để chiêu mộ mà thôi.
Lục Tĩnh nhìn xem đám trưởng lão một mắt, rồi xoay người nhảy xuống phía dưới võ đài, đến bên cạnh Thanh Minh.
Lục Tĩnh nhìn Thanh Minh và Hạo Thiên một mắt, xong âm thanh khuếch đại, đối với toàn võ trường, nói: “Thanh Minh thắng!!”
Sau một khoảng yên lặng, toàn võ trường bỗng trở nên sôi động, tiếng la hét và bàn tán khắp nơi, chủ yếu là lời nói khó tin.
Thanh Minh nghe được đám người bên dưới hò hét chỉ có thể ngại ngùng gãi đầu, vì đây cũng không phải hắn sức mạnh.
“Thanh Minh ngươi có thể cho ta biết là ngươi làm bằng cách nào không??” Lục Tĩnh bên cạnh không chịu được tò mò, hỏi.
Thanh Minh nghe xong thì có chút giật mình, xong hắn mỉm cười, nhỏ giọng trả lời.
“Quay tay.”
“Quay tay??” Lục Tĩnh có chút không tin.
“Đúng vậy, quay tay, tăng sức đề kháng, tăng tốc độ tay.”
“…” Lục Tĩnh có chút im lặng, câu trả lời của Thanh Minh thật không phù hợp, vậy nên hắn cũng không tin.
“Nếu ngươi đã không muốn nói thì thôi, ngươi đi xuống đi, ngươi còn một trận với người chiến thắng cuối cùng bên nhóm kia.” Lục Tĩnh nhắc nhỡ.
“Hả?? Còn nữa??” Thanh Minh bất ngờ, hắn thật không biết là còn một trận nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.