Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Ta Mới Là Người Bị Thiệt
Nói xong, Tiểu 114 cũng biến mất, để Thanh Minh tự xử lý vấn đề.
Thanh Minh suy nghĩ, sau đó, dựa theo gợi ý của Tiểu 114, hắn vận dụng m Dương Giao Tuế để tiếp xúc.
Tiếp xuống thời gian, là chiến trường của ba người, một nam hai nữ, từ trên đất, xuống dưới nước, rồi lại trong nhà, rồi lại trên giường, không chỗ nào trong nhà không là chiến trường của ba người, tiếng rên la thất thanh, tiếng thở dốc vang khắp căn nhà.
Cũng may nhà của bọn hắn cách nhà của người trong thôn làng cũng là một khoảng xa nên không ai nghe thấy.
Còn lý do Thanh Minh có thể trụ lâu như vậy, đơn giản là vì m Dương Giao Tuế, công pháp này giống như là do nam nhân sáng tạo, luôn có một cỗ lực lượng kỳ bí, giúp hắn khôi phục một cách nhanh chóng, còn nữ thì cũng không thua kém gì khi kích phát d·ụ·c vọng.
-----------------
Sáng hôm sau.
Khi ánh sáng ban mai, xuyên qua khe cửa sổ phòng ngủ, chiếu vào thẳng mặt của Thanh Minh.
Thanh Minh cũng bị ánh sáng làm cho thức giấc.
Hắn lim dim con mắt, lờ đờ mở ra, đầu óc vẫn chưa kịp tỉnh táo.
Hắn quay đầu, đưa con mắt sang nhìn qua cửa sổ, trực tiếp thấy được bầu trời xanh và đám mây trắng đang chậm chậm di chuyển.
Mất một lúc để hắn có thể kịp tỉnh táo, đến khi tỉnh táo hoàn toàn, hắn mới ngồi dậy khỏi giường.
Nhưng vừa mới chống tay để lấy chỗ dựa ngồi dậy thì cảm giác được nơi bàn tay có gì đó mềm mềm.
Không chỉ một tay mà đến tận hai tay đều rất mềm.
Thanh Minh mới quay đầu sang để nhìn, đến khi nhìn thì hắn mới sự giật mình, rằng tay của hắn đang để trên ngực của hai nữ.
Hắn sợ hãi rụt tay lại, rồi lần nữa nhìn xem xung quanh.
Bên trái là Vân Yên, bên phải là Thanh Mạn, hai người đó đang hoàn toàn trần như nhộng nằm bên cạnh hắn, Vân Yên thì còn tốt, nàng nằm nghiêng cực kỳ gọn gàng, một tay vòng quanh ngực hắn. Còn Thanh Mạn thì có chút lộn xộn thì đầu của nàng dựa trên bụng hắn, hai tay dang ra, nhưng một tay lại nắm cái đầu dưới của hắn.
Nhìn xem khung cảnh, Thanh Minh lần nữa bị kích thích, đầu dưới lần nữa đưa lên.
“Ưm~~”
“Ư~~”
Hai tiếng kêu nhỏ phát ra, kèm theo đó là động tác cựa quậy của hai nữ.
Thanh Minh giờ đây tim đập liên hồi, hắn biết đây là dấu hiệu sắp tỉnh dậy của hai nữ nhân.
Thanh Minh biết tối qua hắn đã làm gì, mà khi hai người này tỉnh dậy, cũng là thời điểm hắn nhận kết án cuối cùng.
Thanh Minh vội suy nghĩ, rồi lại quyết định nằm xuống lại giường, giả vờ nhắm mắt, giả vờ như còn đang ngủ.
Một vài giây sau, Vân Yên và Thanh Mạn cũng tỉnh dậy, điều đầu tiên khi hai người tỉnh dậy đó là mở mắt nhìn xung quanh kèm theo đó là động tác tay sờ sờ xung quanh.
Mới đầu còn chưa tỉnh ngủ, chưa kịp phản ứng nhưng về sau thì hai người mới phản ứng, giật mình tỉnh giấc luôn.
Nhìn thấy đang nằm bên cạnh mình là một nam nhân t·rần c·huồng, không chỉ mỗi nam nhân đó t·rần c·huồng, mà cả hai nàng cũng đang t·rần c·huồng thì không khỏi sốc nặng, khuôn mặt đỏ hồng, nóng ran cả lên.
Qua thêm vài giây nữa thì mới phản ứng lui lại phía sau một chút, nhưng vừa mới thử đứng lên, thì cẳng chân truyền tới một cảm giác muốn rã rời, theo đó là ở giữa hai chân có một cảm giác đau nhức và hơn hết là có chất dịch gì đó chảy ra.
“Gì đây?? Cái gì đây?? Chuyện gì đã xảy ra?? Ta là ai?? Đây là đâu??”
Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu của hai người.
Nhưng suy cho cùng, hai người đưa ánh mắt về phía nam nhân đang nằm t·rần c·huồng ở giữ, với đầu nhỏ đưa lên, theo bản năng phụ nữ, hai người trực tiếp hét lên, đỏ mặt, hai tay tìm đồ che lấy bộ phận n·hạy c·ảm.
“Aaaaaa!!!!! Ngươi đã làm gì bọn ta???”
Thanh Minh nghe thấy, xong không lập tức tỉnh mà giả vờ như còn đang mơ mơ màng màng rồi mới tỉnh.
Hắn vẫn giả vờ, vờ như không biết chuyện gì, quay đầu nhìn xung quanh với ánh mắt đờ đẫn, rồi theo đó ánh mắt của hắn mới dần trở nên thanh tịnh, nhìn xem bên cạnh hai nữ.
Xong hắn lại tiếp tục giả vờ sốc, mắt trợn tròn, miệng há ra, không nói một lời nào, rồi lại cúi đầu nhìn xem cơ thể mình.
Một giây sau, hắn trực tiếp la lên.
“Aaaaaa!!!! Các ngươi đã làm gì ta??”
Câu hỏi không khác câu hỏi của hai nữ lúc nãy là bao nhiêu.
Hai nữ nghe xong thì lông mày không khỏi giật giật mấy cái.
Cảm giác như chuyện này đã từng xảy ra.
“Ngươi có thể thôi ngay đi không?? Người bị thiệt là bọn ta mới phải!!!” Thanh Mạn trước tiên không chịu nổi, nên uỷ khuất nói.
“Cái gì mà ngươi bị thiệt?? Người bị thiệt là ta mới đúng!! Hôm qua tự nhiên khi không các ngươi xông vào phòng tắm, rồi dùng thực lực cưỡng ép ta!! Ta yếu kém không phản kháng lại được các ngươi nên bị các ngươi bá vương ngạnh thượng cung!! Giờ thanh ra như này, ta mới là người bị thiệt, bao năm giữ mình trong sạch, giờ bị hai người các ngươi ăn sạch!! Các ngươi không nhớ sao??” Thanh Minh cũng giả vờ uỷ khuất, nhanh chóng nói rõ đầu đuôi cho hai nữ nghe.
Ác nhân cáo trạng trước.
Hai nữ nghe xong thì mới thử nhớ lại, nhưng lại không nhớ bất cứ thứ gì về ngày hôm qua, ngoài trừ…
“Ta chỉ nhớ là sau khi tu luyện công pháp mà ngươi đưa, mới đầu thì vẫn ổn, nhưng về sau không hiểu có một cỗ lực lượng nào đó chiếm giữ tâm trí ta….” Vân Yên giải thích.
Thanh Mạn cũng tưởng tượng lại lúc đó, quả thật là đúng y như những gì Vân Yên nói, nhưng nói như vậy vẫn chưa đủ để nàng hết uỷ khuất.
“Các ngươi ăn ta, giờ lại hỏi ta làm sao?? Làm sao giờ, tiếp tục để các ngươi ăn hay gì?? Tới đi!! Ta đã chuẩn bị tinh thần, nhất định có thể thỏa mãn hai ngươi.”
Thanh Minh bất lực nằm xuống, hai tay hai chân dang ra, như không còn gì để mất, kèm theo đó là lời nói buông xuôi.
Nhìn xem cái bản chất vô sỉ mặt dày của Thanh Minh, hai nữ cũng không biết phải nói thế nào.
Nếu như những gì Thanh Minh nói thật sự là đúng thì lỗi quả thật là nằm ở chỗ hai người các nàng, nhưng nếu tính thiệt thòi thì người thiệt thòi nhất lại là các nàng.
Không biết đường nào mà lần.
"Có lẽ là do công pháp có vấn đề, ngươi mau chóng đi lấy công pháp qua đây!!" Vân Yên thầm nghĩ, sau đó lấy chân đạp lấy Thanh Minh.
"Ta không còn gì để mất nữa, các ngươi đừng làm phiền ta, ta cần thời gian để có thể bù đắp tâm hồn bị tổn thương này." Thanh Minh vẫn tiếp tục giả vờ.
"Kêu ngươi đi thì ngươi nhanh mà đi đi!!" Thanh Mạn gắt gỏng, đạp mạnh chân hơn, khiến Thanh Minh không khỏi lệch sang một bên. rớt xuống giường.
Trông có vẻ như giả vờ trên giường như thế là đã đủ, Thanh Minh từ dưới đất đứng dậy, không nói một lời nào, t·rần c·huồng đi ra khỏi phòng.
Một lát sau trở lại, trên tay hắn có cầm lấy cuốn m Dương Giao Tuế, hắn đến trước mặt Vân Yên, ném nó cho nàng rồi thả người nằm lại trên giường.
Vân Yên cũng không nói một lời nào, mà mở ra m Dương Giao Tuế để đọc, Thanh Mạn cũng tiến sát lại bên để quan sát.
Quả thật, mới đầu công pháp không có bất cứ vấn đề gì, nhưng về sau, một số hình ảnh bắt đầu xuất hiện, một số vấn đề liên quan đến công pháp cũng theo đó xuất hiện.
Từ đầu công pháp xuôi theo chiều hướng tu luyện, nhưng về sau thì nó lại xuôi theo chiều hướng song tu.
Hai nữ theo đó cũng thật sự bất ngờ, tại sao công pháp chính quy của m Dương Hợp Tông lại là song tu công pháp?
"Công pháp này... là thật sự của m Dương Hợp Tông??" Vân Yên không dám tin, thử hỏi lại Thanh Minh.
Thanh Minh vô lực trả lời: "Đúng, không từ đó ra thì từ đâu??"
"Công pháp này dành cho nam nhân là chủ yếu, khi mà phần đầu của công pháp thì hướng tới việc tạo nguyên âm bù đắp việc nguyên dương----"
"Thì ra là vậy, thì ra là vậy!!" Đến đây Vân Yên như hiểu ra gì đó
"Chuyện gi vậy Mạn tỷ?" Thanh Mạn đọc nhưng không hiểu gì, chỉ có thể hỏi Vân Yên.
Vân Yên bắt đầu cẩn thận giải thích.
"Bất cứ nữ nhân chưa trải nào thì trong người đều mang một lượng lớn nguyên âm, khi tu luyện m Dương Quyết, công pháp tạo ra nguyên âm, thì lượng nguyên âm này sẽ không bị tiêu hao mà thay vào đó là tích tụ."
"Đối với Mạn muội, thể chất m Mị Thể là một loại thể chất lô đỉnh, nguyên âm nặng hơn bất cứ nữ nhân nào khác, khi tu luyện công pháp này vào thì thay vì tích tụ tì nó lại trở nên quá tải, cần một chỗ để có thể phát tiết ra, chính vì quá tài, mà mỗi tháng muội đều phải chịu đau đớn, chả khác gì người phàm khi tới tháng."
Thanh Mạn giờ mới hiểu lý do tại sao mỗi tháng nàng phải chịu nỗi đau lớn hơn bình thường.
"Thì ra là vậy, nhưng như này vẫn không thể nói lên việc tại sao chúng ta lại mất kiểm soát!!"
Vân Yên nghe xong thì tiếp tục lật tiếp.
"Ở phần giữa công pháp có ghi là, do chỉ tạo mỗi nguyên âm thì không thể đáp ứng đủ nguyên dương bên trong cơ thể, vì vậy, người tạo ra công pháp bắt đầu nhắm đến nguyên âm bên trong cơ thể nữ nhân."
"Khác với việc tạo ra nguyên âm thì nguyên âm trong người nữ nhân lại nằm ở một đẳng cấp khác, có thể nói là thuần túy nhất, chất lượng bù số lượng."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.