Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 92: Thiên Thủ Quan Âm - Là Địch Hay Là Bạn??

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Thiên Thủ Quan Âm - Là Địch Hay Là Bạn??


"Đúng vậy, không sai, là một bé trai, rất mủm mỉm!!" Bà bà lặp lại lời nói.

Đến khi này Thôi Lực mới phản ứng gây gắt, hắn ngẩn đầu lên trời, cười lớn: "Ha Ha Ha, là con trai!! Là con trai!! Thôi gia đã có người nối dõi!!"

Tuy là vui vẻ như này, nhưng chốc lát, Thôi Lực như nhớ đến gì đó, vội hỏi: "Vậy vợ ta giờ thế nào?? Bà bà!! Vợ ta giờ thế nào??"

"Thôi gia chủ yên tâm, phu nhân không sao cả, chỉ là liên tục trong một khoảng thời gian dài sinh đẻ khiến phu nhân có chút mệt mỏi và đang

ngủ th·iếp bên trong!!"

"Vậy sao?? Nếu vậy là tốt, không sao là tốt!! Không biết ta có thể vào bên trong để nhìn xem vợ ta không??"

"Tất nhiên là được, gia chủ có thể tự nhiên thoải mái, dù sao thì đây cũng là nhà người mà!!"

Bà bà đứng sang một bên chừa lại khoảng trống cho Thôi Lực đi vào.

Thôi Lực giờ đây có chút thập thò thập thụt, không được tự nhiên, không có chút nào là phong phạm của một gia chủ nữa.

"Đạo trưởng, vào cùng ta!!" Rén ngang nên phải rủ thêm Thanh Minh vào cho đỡ rén.

Thanh Minh một bên đang thay đổi quần áo bị gọi vào liền có chút khó chịu: "Sao lại kéo theo ta?? Ngươi là cha nó hay ta là cha nó?" Thanh Minh bị ăn một quả đắng, giờ không còn đâu là tâm trạng để giả trang đạo mạo.

"Ngươi không phải thầy tướng sao?? Vô xem rồi đặt cho con trai ta một cái tên thế nào?? Yên tâm, quy củ vẫn sẽ là quy củ, ta không quên!!"

Nghe đến quy củ, Thanh Minh bắt đầu suy nghĩ.

"Mà... dù sao cũng không c·hết nên không cần gắt gỏng, nên đi xem một chút cũng không có chuyện gì!"

"Đi, vào xem một chút, bần đạo sẽ lựa cho cậu bé một cái tên thật hay và xứng tầm!!" Thanh Minh nói, sau đó là dí theo Thôi Lực.

Không có gì, miễn là có tiền thì mọi thứ đều tốt, tốt cho cả đôi bên.

Vào bên trong căn phòng.

Một mùi hương quen thuộc của người phụ nữ sau khi sinh trực tiếp thông lên tới mũi.

Bên trong, vài ba thiếu nữ hỗ trợ sinh đẻ đang tiến hành dọn dẹp nốt phần còn lại sau khi sinh.

Có vẻ như tu sĩ khi sinh cũng không khác người thường khi sinh là mấy.

Lại gần thêm một chút nữa, là có thể thấy được Tư Quyên đang nằm th·iếp đi ở trên giường, nàng giờ đây khuôn mặt trắng bệch, không còn chút máu, bờ môi khô khan, tuy đã th·iếp đi nhưng vẫn có thể nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên mặt.

Mà ở bên cạnh Tư Quyên lúc này là một đứa trẻ mới được sinh, toàn thân được quấn bởi một tấm vãi, làn da nhăn nheo do ở trong bụng quá lâu, hắn đã không còn khóc nữa mà cực kỳ yên tĩnh khi nằm ngủ bên Tư Quyên.

Thôi Lực bước chân nhẹ nhàng, tiến đến bên cạnh Tư Quyên, hắn tự lấy cho mình một cái ghế sau đó là ngồi xuống dưới.

Động tác của hắn rất nhẹ nhàng như không muốn đánh thức hai mẹ con.

Nhìn xem hai mẹ con, Thôi Lực cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, hắn đưa tay vuốt ve mái tóc Tư Quyên rồi lại đưa tay sờ lầy khuôn mặt đứa bé, hắn nói.

“Đạo trưởng, ngươi có thể xem giúp con ta rồi lựa cho nó cái tên không??”

Nói xong, không cần đợi Thanh Minh nói thì Thôi Lực đã từ trong người lấy ra một túi linh thạch đưa cho Thanh Minh.

Thanh Minh nhận được linh thạch, nhìn cũng không cần nhìn, dò xét thì cũng không cần dò xét mà trực tiếp thực hiện.

Hắn vẫn có chút tin vào nhân phẩm củ Thôi Lực.

“Thôi gia chủ muốn đứa bé theo họ ai??” Thanh Minh hỏi.

“Là con trai thì theo họ Thôi, còn nếu là con gái thì theo họ Tư, đó là những gì hai ta đã từng hứa với nhau. Vậy nên đứa bé này họ Thôi.” Thôi Lực trả lời.

“Họ Thôi sao?? Cũng được, để bần đạo giúp ngươi xem xét và cho đứa bé này một cái tên!!”

“Âm Dương Nhãn!!”

Thanh Minh bật lên Âm Dương Nhãn, muốn xem một chút đứa bé này, nhưng không hiểu sao, ngoài sắc khí ra thì hắn chỉ có thể nhìn thấy một sợi tơ đỏ nối liền hắn với ba người Thôi gia.

“Đây là gì???”

Thanh Minh không hiểu, hắn khó hiểu, đây là thứ mà hắn chưa nhìn thấy bao giờ, cũng không giống với đường chỉ tay, nó không có thông tin bên dưới để hắn đọc.

Ngay khi Thanh Minh thắc mắc và không biết làm thế nào thì…

Một cổ áp lực cực lớn không biết bắt nguồn từ đâu xuất hiện đè lên đầu tất cả mọi người sống trong Lạc Dương Thành.

Một vài người trước đó nhìn thấy lôi kiếp đánh xuống Thôi gia và đang trên đường đến Thôi gia cũng bị áp lực đè lên, không thể di chuyển

Theo đó bầu trời lần nữa mây đen kéo tới, gió lốc lần nữa nổi lên.

“Chuyện—— chuyện gì nữa?? Áp lực này là từ đâu tới??”

“Thật mạnh!! Chẳng lẽ có cường giả buông xuống Lạc Dương Thành??”

“Là ai??!!”

Mà ở Thôi gia.

Áp lực đè lên khiến cho động tác của tất cả mợi người bên trong Thôi gia phải dừng lại, đứng im một cục.

“Xảy ra —— chuyện gì??”

「Cảnh báo!! Cảnh báo!! Có cường giả buông xuống!! Có cường giả buông xuống!! Hệ thống hiện tại không thể thăm dò được sức mạnh!!」 cảnh báo của hệ thống vang lên ình ỏi.

“Cường giả??!!”

Nghe đến hai chưz cường giả, Thanh Minh ngay tức khắc hiểu được những gì đang và sắp sửa xảy ra, bản năng lại mách bảo hắn là sắp có chuyện gì đó không lành sắp xảy ra với hắn.

“Áp lực này!! Là cường giả buông xuống Lạc Dương Thành!! Làm sao có thể??!!” Thôi Lực hốt hoảng nói.

Nghe đến lời nói của Thôi Lực, Thanh Minh mới cực khổ quay đầu nhìn xem Thôi Lực.

Với Âm Dương Nhãn vẫn còn đang mở, Thanh Minh liền nhìn thấy sắc khí trên người của Thôi Lực là một mảnh đen tối, dấu hiệu c·ái c·hết đang tới gần.

“Thôi gia— chủ!! Ngươi—- ngươi đã sẵn sàng chưa??!!”

“Sẵn sàng??!! Đạo trưởng đang nói đến—- cái gì??!!”

"THIÊN THỦ QUAN ÂM!!"

Một tiếng nói hùng hồn bỗng vang lên, vang khắp Lạc Dương Thành.

Sau đó là một bàn tay khủng lồ xuất hiện ở trên bầu trời Lạc Dương Thành và từ từ hạ xuống, từ bàn tay đó, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được một cổ lực lượng hủy diệt, chỉ cần nó đập xuống thì c·hết là điều đã được xác định sẵn.

"Đây là... Loại lực lượng khủng kh·iếp gì thế này??!!"

"Chúng sinh bình đằng!!"

Mặc kệ lời ra tiếng vào, bàn tay vẫn tiếp tục hạ xuống, áp lực theo đó cũng một ngày một lớn, khiến cho mọi người không thể thở mà nằm sạp trên đất, mặt đất nứt nẻ, nhà cửa đều có dấu hiện bị sụp.

Nhưng ngay khi tất cả mọi người cứ nghĩ là sẽ c·hết đến nơi thì bàn tay đó bỗng nhiên biến mất, áp lực cũng theo đó biến mất.

"Là cường giả đi qua sao?? Nhưng sao lại---"

Ầm!!!

Thay vào đó là một t·iếng n·ổ lớn vang lên.

"Tiếng nổ?? Ở đâu??"

"Là Thôi gia!! Nơi làm ra dị tượng trước đó!!"

"Nhanh!! Nhanh đến xem!! Xem thử có chuyện gì!!"

Tại Thôi Gia.

Tất cả mọi người bên trong căn phòng từ bà bà cho đến vài ba cô nương đỡ đẻ rồi đến Thôi Lực mặc dù không thể thấy toàn cuộc bàn tay, nhưng mà lực lượng vô hình đến từ bàn tay thì bọn hắn lại có thể cảm nhận.

Nhưng nếu để có thể so sánh thì áp lực nơi đây lại yếu hơn rất nhiều so với những nơi khác, vậy nên Thôi Lực vẫn có một chút cơ sỡ để chống đỡ.

Thôi Lực đang dùng cơ thể của mình để đón đỡ áp lực, không có áp lực đè nén lên đứa bé cũng như người vợ đang th·iếp đi trên giường.

Nhưng sau một lúc, áp lực bỗng nhiên biết mất, thay vào đó là có một thứ gì đó đánh tới, đánh nổ nóc căn phòng nơi mà Thanh Minh đang ở.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, đến cả Thôi Lực còn không thể định hình được, Thanh Minh bị dư chấn đánh ngã nhào trên đất.

Thanh Minh mệt mỏi, cực khổ từ dưới đất đứng lên, hắn ngẩng đầu nhìn xem nóc nhà, thì thấy được một bóng người đang đứng ở trên trời.

Không chỉ Thanh Minh, mà Thôi Lực cũng đưa mắt lên và nhìn thấy bóng người.

Theo đó bóng người từ trên cao từ từ hạ thấp xuống, đến một khoảng nhất định thì hai người Thanh Minh cuối cùng cũng có thể nhìn thấy rõ bóng dáng của hắn.

Là một thanh niên với vẻ ngoài anh tuấn tiêu sái, mái tóc dài phong bạc, ánh mắt kiên định chứa đầy sự cương trực đang nhìn xuống phía dưới mọi người, chỉ mỗi ánh mắt thôi mà Thanh Minh cảm thấy lạnh cả sống lưng

「Lê Khánh Nhân, ????? ???」

"Phi hành?? Là Hợp Thể Cảnh cường giả!!!" Thôi Lực kinh hoàng nói.

"Hợp Thể Cảnh?? Vậy ra Hợp Thể Cảnh mới có thể bay sao?? Đối với ta chắc có lẽ là vẫn còn cần một khoảng thời gian dài nữa mới đạt được!!" Thanh Minh thầm nói.

Từ những cảnh giới mà Hệ Thống giải thích trước đó thì nó còn cách hắn 5 đại cảnh giới nữa mới đạt được, cùng là một thứ để có thể chờ mong trong tương lai.

"Thôi gia chủ, ngươi nên sẵn sàng đi, người này có lẽ là vì Thôi phu nhân mà tới đó!!" Thanh Minh nhắc nhở.

"Vì Tư Quyên??!! Chẳng lẽ--??"

Thôi Lực liền trở nên cảnh giác, bùng nổ tu vi của mình, mặc kệ tu vi của đối phương có cao bao nhiêu đi chăng nữa nhưng nếu đã liên quan đến Tư Quyên hắn sẽ không thể ngó lơ.

Thêm nữa, không biết người đến là bạn hay là thù.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Thiên Thủ Quan Âm - Là Địch Hay Là Bạn??