Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu
Tiểu Phượng Cửu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: 71: Thiếu Muối
"
-" Phải, là người một nhà thì không cần khách sáo ! "
-" À...!trời tối rồi....!"
-" Cháu dâu...!"
-" SƯỜN XÀO CHUA NGỌT ?! Con thích món đó nhất đó ! Khi nào con sang bà nhớ chỉ con cách làm nhé ! "
-" Vậy em muốn sinh con trai hay con gái ? ".
Anh vui vẻ nói.
Cô, lão phu nhân và Bạch phu nhân đều quay đầu nhìn anh với vẻ mặt đang cố nhịn cười.
Cái câu " Chúng ta là người một nhà " mà cô vô tình nói ra đã làm cho Bạch Tiêu cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
-" Mọi người đã ăn chưa ạ ? Hay vào ăn chung luôn với tụi con "
-" Chắc là thế rồi mẹ à nên nó mới thiếu muối như bây giờ " _ Bạch phu nhân ra vẻ thất vọng.
Cô ngẩn người một lúc, không biết nên làm thế nào.
-" Đúng đó, tay nghề của bà nội con siêu lắm đó, nhất là bánh trứng nướng và món sườn xào chua ngọt mà bà làm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn anh đứng đó, nghe thấy câu trả lời của cô thì thầm cười trong lòng, cúi người xuống ghé vào tai cô nói thầm :
Sau đó lão phu nhân và Bạch phu nhân nhanh chóng kéo cô vào phòng ăn.
-" Con dâu à, sau này sinh cháu trai của ta nhớ ăn nhiều đồ mặn chút, đừng như cha nó ! "
Tô Mỹ Lệ cảm thấy bất ngờ vì lúc đầu cô cứ nghĩ rằng là 1 gia tộc lớn như vậy thì chắc hẳn sẽ rất nghiêm khắc, cô đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lí để chuyện xấu nhất xảy ra rồi nhưng không ngờ mọi chuyện lại dễ dàng trôi qua như vậy.
Chương 71: 71: Thiếu Muối
-" Haizz chắc chắn trước khi sinh thằng bé này con không ăn đồ mặn phải không Noãn Noãn " _ lão phu nhân thở dài quay sang hỏi Bạch phu nhân.
-" Thì kệ cháu chứ ! Ai bảo ta ở với cháu 24 năm rồi, chán ngấy rồi.
-" Haizzz thời gian trôi nhanh thật đấy, bà già ta mới nói chuyện với cháu dâu được có mấy phút lại phải đi rồi ! "
Tô Mỹ Lệ cũng thật sự đến bây giờ vẫn chưa thể tin được việc gặp gia đình chồng lại dễ như này.
( Sau khi ăn xong )
-" Được, được " (đọc tại Qidian-VP.com)
"
" _ Bạch Noãn Noãn đến gần lão phu nhân đỡ tay bà rồi tiếp lời.
-" Ừ được đó, vào trong bà cháu mình lại nói chuyện tiếp "
Còn chàng trai thiếu muối bên kia thì không hiểu sao ba người họ lại cười vui như vậy.
Khung cảnh trước mắt thật đẹp ! Mọi người trong nhà nói chuyện, ăn cơm với nhau thật vui vẻ.
-" Vâng sẽ không nhạt như vậy đâu ! " _ cô vừa nói vừa cười nên không nghe hiểu rõ lắm những lời Bạch phu nhân nói.
Cả bữa ăn hôm đó, Bạch Tiêu bị ngó lơ, như kiểu 2 thế giới cách biệt vậy.
-" Dạ được chứ ạ ! Chúng ta là người một nhà mà. (đọc tại Qidian-VP.com)
-" Thật chứ ?! Được, được vậy bao giờ sang nhớ nói cho ta biết, ta sẽ nấu cháu mấy món ngon.
-" Quả nhiên, một khi có con dâu cái là 2 người quên con trai, cháu trai của mình luôn " _ vừa nói anh vừa cúi mặt xuống thở dài nhưng tay thì vẫn gắp đồ ăn vỏ vào bát cô.
Thấy 2 người họ nói như vậy, cô không thể nào nhịn cười thêm được nữa, cười lớn tiếng khiến cho lão phu nhân và Bạch phu nhân cũng phải bật cười theo.
Đương nhiên ai chả biết bây giờ trời tối rồi kia chứ ! Hahaha buồn cười c·h·ế·t mất ! Cô cố gượng lại để không cười thành tiếng.
-" Bà có thể gọi cháu là tiểu Lệ không ? "
Anh cứ ngồi im lặng gắp đồ ăn vào bát cho cô còn việc cô là ăn và ngồi tám chuyện với 2 vị kia.
Nghe cuộc đối thoại vui vẻ giữa 3 người phụ nữ bên cạnh, anh càng cảm thấy lạc lõng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chả biết nói như thế nào.
Lão phu nhân vui vẻ hẳn lên : (đọc tại Qidian-VP.com)
-" Dạ...!"
-" Không sao đâu ạ , khi nào rảnh cháu sẽ qua chơi với bà ! "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.