Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1283: Thiên khải chi đạo (6)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1283: Thiên khải chi đạo (6)


Hắn không thể bởi vì chính mình mà không để ý tới thân thể của cô.

"..." Lão tử hiện tại không rảnh cùng ngươi nói về vấn đề có bệnh hay không có bệnh! Nhưng lão tử khẳng định là không có bệnh!

Mọi người tu chỉnh một hồi, tự mình đứng lên.

Đám người: "..."

"Mau mau kiểm tra!!"

Cục trưởng của bọn họ...

Tinh Hồn nhìn Bạch Thuật vẫn đang còn ngồi dưới đất, đưa tay kéo hắn dậy: "Còn tốt chứ?"

"Em có đói bụng không?" Kỳ Ngự đột nhiên hỏi Minh Thù, từ lúc qua bên này hắn đều không thấy cô ăn cái gì.

Minh Thù: "..."

"Tự mình hủy diệt."

Ai cho ngươi trả lời!

Hắn chỉ trả lời một vấn đề, đã làm sai chỗ nào...

"An toàn."

Thanh âm kia vẫn còn tiếp tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thế giới của chúng tôi có rất nhiều người xâm nhập." Trả lời chính là Bạch Thuật, khuôn mặt đáng yêu của hắn dính đầy bụi bẩn.

Kia là khoang cứu thương.

Tất cả mọi người cơ hồ là mang theo sự hoảng sợ tràn vào phòng điều khiển.

"Khởi động hình thức R."

Minh Thù muốn đưa Kỳ Ngự đi.

Trong TV có hình ảnh những thứ kia là người không ra người quỷ không ra quỷ, có d*ch nh*n làm người khác buồn nôn.

Minh Thù kéo Kỳ Ngự nhanh chóng lách vào phòng điều khiển, của khoag đằng sau đóng chặt, Bạch Thuật cùng Tinh Hồn bị giam ở bên ngoài.

"Tất cả cửa khoang đóng lại..."

Minh Thù rất nhanh liền hiểu được lời của Tinh Hồn có ý gì.

Biển khơi dạt dào, mênh mông bát ngát.

Minh Thù hiếu kì hỏi: "Bọn họ đang làm gì?"

Kỳ Ngự kéo cô lại, chỉ chỉ đám người còn ở trong biển.

"Cái gì là hình thức R?" Minh Thù hỏi.

Minh Thù giẫm lên mặt biển giống như giẫm lên mặt bằng, nước biển lắc lư dưới chân cô.

Quả nhiên...

Bất kể như thế nào, hiện tại bọn họ phải nhanh trở lại căn cứ, sau đó lại nghĩ cách cứu viện cục trưởng.

Kỳ Ngự chủ động buông cô ra: "Tôi không động vào em, em đừng lãng phí sức mạnh."

Tinh Hồn nói: "Cho nên hiện tại chúng ta cần phải mau trở về nghĩ biện pháp cứu viện, thời gian trì hoãn càng lâu, cục trưởng càng nguy hiểm."

"Tôi ngược lại thật không nhìn ra, anh lại là người có lòng như vậy."

Có chút ánh mặt trời chói mắt bao phủ cô.

Minh Thù mở không gian ra, phát hiện thú nhỏ cũng không có ném vào vật gì có thể dùng trên biển, cuối cùng tìm được một sợi dây cùng một khối đồ vật rất nổi trội, trói bọn họ lại một đường túm lên bờ.

Đám người xụi lơ nằm trên bờ biển, ai cũng không có khí lực nói chuyện.

Minh Thù chỉ cảm thấy thần thái của bọn họ không tốt lắm, Tinh Hồn c*̃ng nói đến có chút lạ.

Vấn đề này rõ ràng là hắn nói ra, nhưng Minh Thù cảm thấy hắn lại vô cùng ủy khuất, đương nhiên thân thể của cô vợ nhỏ là quan trọng nhất.

Chờ xử lý tất cả thiết bị xong, Tinh Hồn vẽ lên bản đồ đơn giản: "Khoảng cách hiện tại của chúng ta bây giờ cách căn cứ quá xa, trước tiên cần tìm phương tiện giao thông, gần đây có một toà thành... Hi vọng, vận khí của chúng ta không tệ đi."

Minh Thù nhíu mày: "Dị chủng?",

Một vài người đứng tại chỗ, những người này đại khái là biết không giúp được gì cũng không qua đó để gây thêm phiền phức.

Kỳ Ngự dường như muốn mắng hắn, nhưng lời đến khóe miệng cuối cùng đổi thành hừ lạnh một tiếng.

Sóng biển nâng lên, phi thuyền khổng lồ rơi vào trong biển, nước dưới đáy biển giống như có Hỏa Diễm thiêu đốt.

Bạch Thuật rụt cổ một cái, ôm đầu, không dám lên tiếng.

Kỳ Ngự bị kéo vào một câu cũng không nói, đẩy ra một người tiếp nhận.

"Hệ thống nhiên liệu đóng..."

Tinh Hồn rất cảnh giác quan sát ở bên ngoài, thành phố phế tích không hề có động tĩnh gì nhưng tất cả mọi người đều rất đề phòng, ánh mắt không ngừng đảo qua bốn phía.

Ầm!

Thành phố trước mặt khắp nơi đều là chuột, đổ nát thê lương, cơ hồ không thấy được vết tích của con người.

Người kia kịp phản ứng, vội vàng ném máy truyền tin trong tay đi.

Mấy người từ dưới đáy biển ngóc đầu lên.

Nếu như khoang cứu thương đã bị thượng cổ khống chế, như vậy...

"Các người nơi này đầu óc có phải bị bệnh hay không? Không có việc gì trang bị cho phi thuyền của mình trạng thái tự hủy diệt?"

Bạch Thuật gật gật đầu: "Tôi biết rồi."

Bị cướp lời, Kỳ Ngự có chút bất thiện trừng Bạch Thuật một chút.

Minh Thù: "Thế giới của các người... Ngày tận thế?"

Kỳ Ngự lại nghĩ tới cô hiện tại là linh hồn thể: "Em như vậy có phải là rất phí sức không? Em đừng lãng phí sức mạnh bảo trì thực thể."

Bảo trì thực thể xác thực sẽ tiêu hao sức mạnh, cho nên Minh Thù rất nghe lời không bảo trì thực thể.

Cho nên hiếu kỳ thì hiếu kỳ, c*̃ng không ai dám hỏi tiểu cô nương này đến cùng có lai lịch gì.

Tất cả khoang cứu thương giờ phút này đều nổ.

Minh Thù buồn cười: "Tôi không bảo trì thực thể làm sao anh đụng được tôi?"

Nơi này là đại dương, bốn phía hoàn toàn nhìn không thấy bờ, thể lực của bọn họ không bơi được bao xa.

Mặc dù không thể liên hệ căn cứ, nhưng vẫn có thể định vị một chút vị trí của bọn họ ngay lúc này.

Có người nhìn Minh Thù đứng bên cạnh Kỳ Ngự, vừa rồi trên mặt biển, cô ấy đã bay...

Bạch Thuật sắc mặt tái nhợt: "Tinh Hồn, cục trưởng..."

Ai cũng không lên tiếng.

Đương nhiên đây không phải cái gì đáng để kinh ngạc, bọn họ đã gặp qua không ít vật ly kỳ cổ quái.

-

Nếu liên hệ với căn cứ, thượng cổ trực tiếp sẽ có thể khống chế căn cứ.

Kỳ Ngự nhíu mày, ngữ khí mềm nhũn, vô cùng không biết xấu hổ cầu khẩn: "Cầu xin em."

Người bên cạnh theo không kịp tốc độ của Kỳ Ngự, có chút phí sức, Minh Thù hít sâu một hơi tiến lên hỗ trợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phi thuyền của chúng ta..."

Âm thanh điện tử băng lãnh đột ngột vang lên, tất cả mọi người sững sờ, huyết dịch nhanh chóng đông lại.

Có thể sống sót đã là may mắn lớn nhất, chật vật hay không chật vật, bọn họ đã không để ý tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỳ Ngự nói: "Ừ... Đây chỉ là một loại xâm nhập, còn có rất nhiều. Bất quá bởi vì dị chủng có trí tuệ, sẽ đi săn chúng ta, cho nên được xem như vật rất nguy hiểm."

Nghỉ ngơi một lát, có người hỏi: "Trước tiên liên hệ căn cứ chứ?"

"Người xâm nhập chính là những vật kia." Kỳ Ngự chỉ vào cách đó không xa, trong đám phế tích đột nhiên xuất hiện một bóng đen cao lớn.

"Anh cũng không giống người có lòng tốt như vậy."

"Chờ một chút." Tinh Hồn ngăn người kia lại: "Máy truyền tin đều không sử dụng được, đem tất cả mọi thứ trên người mọi người vứt bỏ."

Thượng cổ căn bản không có ý định để bọn họ chạy đi.

Thiếu nữ mép váy tung bay, nụ cười xán lạn tươi đẹp.

Tinh Hồn chỉ thở một hơi lập tức đứng dậy đi bốn phía đi một vòng.

Còn chưa có xuống tới.

Chương 1283: Thiên khải chi đạo (6)

Hắn nắm tay Minh Thù đi về phía trước.

Cô vợ nhỏ đang hỏi hắn!

-

Kỳ Ngự ngồi bên cạnh Minh Thù bên, mặc dù không đụng được cô nhưng hắn vẫn muốn dựa vào cô.

"Tôi không có nghĩa vụ cứu bọn họ." Thanh âm kia nhẹ nhàng ôn nhu, nhưng lời nói ra ngoại trừ lạnh lùng vẫn là lạnh lùng.

Kỳ Ngự hôn cô một chút.

Kỳ Ngự nhìn lên bầu trời, trời xanh mây trắng, bầu trời trong trẻo, chợt có chim biển bay qua.

Trên phi thuyền nếu như không phải cô phối hợp cùng Cửu Thiếu... có lẽ bọn họ đã nổ tung theo phi thuyền.

"Cửu Thiếu, cục trưởng không ở đây, làm phiền cậu chủ trì đại cục." Tinh Hồn xoay người nói với Kỳ Ngự: "Cậu biết, quyền hạn của chúng tôi không đủ."

Tất cả mọi người bị một màn này làm cho kinh hãi.

Giọng nói Minh Thù giống như trêu ghẹo, lại như nghi hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Thuật cùng Tinh Hồn đứng chung một chỗ, hai người đều trầm mặc, không trao đổi bất kỳ cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tạm được." Minh Thù nói.

Thiếu nữ vươn tay xuống dưới, Kỳ Ngự hơi chật vật đặt tay lên, cô có chút dùng sức, thân thể Kỳ Ngự bay lên, được cô ôm vào trong ngực.

Kỳ Ngự mấp máy môi, ánh mắt trong veo làm Minh Thù nhìn không rõ cảm xúc: "Tốt xấu gì c*̃ng chung sống với nhau lâu như vậy."

Trên thân phảng phất phát ra ánh sáng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1283: Thiên khải chi đạo (6)