Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Bút Ký Zombie (11)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Bút Ký Zombie (11)


Nữ sinh cảm thấy mình nói không sai, nhưng cuối cùng lại là người bị mắngnhất thời cảm thấy vô cùng uất ức.

Nam sinh mái bằng kéo nữ sinh kia.

"Chuyện khi đó, cámơn."

Nhiệm vụ của nhóm Triệu đội trưởng là đến phòng nghiên cứu mang thành quả nghiên cứu quan trọng đi. Nếu phòng nghiên cứu có người, thì luôntiện nghĩ cách cứu viện cho người bên trong.

Minh Thù quay đầu: "Dù sao các người cũng là vì tới tìm tôi.Rời khỏi nơi nàychúng ta sẽ xem như thanh toán xong. Chúng ta tách ra, mỗi người tự đi đường của mình."

Đại học Đằng Giang rất lớn, các họcviện cách nhau rất xa.

Nhưng trong tình huống này,cô ta lại không tìm được người giúp mình lên tiếng chỉ còn biết ngồi xổm xuống,khócnấc lên.

"Tôi rất sợ sự dụdỗ của cô đấy."

Phàn đội trưởng từ chốiphương án thoát ra ngoài của đội trưởng kia.

"Cô chỉ kết bạn với người lợi hại thôi sao?"

"Tôi không thể rời đi, tôi vẫn còn phải ở nơi nàyphiền Triệu đội trưởng đưanhững học sinh này rời đi trước."

[...] (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ai bảo cô đụng đến đồ ăn vặt của tôi?"

Là đồ ăn vặt, thì không cần phải thương lượng gì hết.

Minh Thù chẳng thèm ý kiến gì thêm.Ninh Nhạc và đội trưởng kianửa giờ sau quay về, vừa trở về liền cùng bọn họ thương lượng đối sách.

Trong lòng Phàn đội trưởng hơi kinh ngạc, hắn không nghĩMinh Thù sẽ nói như vậy.

Cô không sợ mạt thế, cũng không oán hận mạt thế, giống như mạt thế hay hòa bình cũng chẳng khác gì nhau.

Động vào đồ ăn vặt của trẫm, g·i·ế·t không tha!

"Nhiệm vụ của các anh cũng là phòng nghiên cứu ngầm sao?"

[Ký chủ, hay làbây giờ cô ném Ninh Nhạc ra ngoài, lấy trước một chútgiá trị thù hận đi.]

"Là Bắc viện, ở đây ắt hẳnlà viện âm nhạc."

Hài Hòa Hiệu có lẽ là cảm thấygiá trị thù hận này rất khó kéo,nên không nhịn được mà đề raý kiến với Minh Thù.

Câm miệng!

Chủ yếu là trên người bọn họcũng chẳng cònbao nhiêu đồ ăn.

Lúc này cảm giác rất đói, nhưng Phàn đội trưởng và mấy người Triệu đội trưởng thương lượng về đường đi, cơ bản không hề có ý cung cấpthức ăn.

Minh Thù liền đeo ba lô ra sau lưngnhìn nữ sinh kia, cười cườinói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trần Duy,là tối qua cô ấy ra ngoài tìm đấy."

Nếu không phải nữ sinh này rất lợi hại, cô ta cũngchẳng nói những lời vô ích như thế với Minh Thù.

"Được rồi, đừng cãi nhaunữa."

Tóm lại, nguyên nhân khiến Minh Thù tới đây là có chút liên quan tới hai người này.

Trong lòng Ninh Nhạc có chút dao động, con ngườinày có vẻ khác xa với những người kia, cô ta không đoán ra được Minh Thù đang nghĩ gì:

Chắc chắn làkhông phải vì Trịnh Diệp cho cô đồ ăn vặt đấy chứ?

Đừngmơ!

"Mấy cô cậu tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, rời khỏi trường học này không phải chuyện dễ dàng gì đâu."

"Cô hình nhưkhông thích tôi?"

"Nếu cô thay đổi chủ ý, lúc nào cũng hoan nghênh cô tham gia vào độicủa tôi."

Dù hôm qua rất tối, nhưng nhiều đồ ăn vặt như vậycô cũng đâu thể giấu đồ ăn đi được chứ?

Phàn đội trưởng và Triệu đội trưởng đồng thanh nói.

Minh Thù giọng điệukiên định.

Nếu như bọn họ không phải đến tìm cô, cô cũng lười chẳng muốn tới đây.

Những người trẻ tuổi nhưcôđều có thể bình tĩnhnhư thế sao?

[Ví dụ như đánh cô ta một trận?]

Tối hôm qua lúc hắn thức dậy, vừa khéo lạithấy cô mang đồ ăn từ bên ngoài đi vào.

Nam sinh mái bằng gật đầu: "Cửa vào ở viện y học Bắc viện, tôi từng theo giáo viên đi qua hai lần."

Minh Thù từ túi su kem ngẩng đầu, giây tiếp theo liền giấu túi su kem ra phía sau, mặt đề phòng:

Ninh Nhạc ngồi một bên quan sát Minh Thù vài lần. Cuối cùng, đứng dậyđi đến chỗ đối diện Minh Thù ngồi xuống.

Làm bạn với ngươi, đồ ăn vặt của trẫm, àkhông đúng, giá trị thù hận của trẫm phải làm sao đây chứ?

...

Minh Thù đã sớmtới chỗbàn ăn, trước mặt bàykhông ít túi đồ ăn vặt. Người không biết còn tưởng cô ngồi ở đóăn suốtđêm.

Hắn im lặngmột lúc, nói: "Tôi còn phải đưa cô về thủ đô." (đọc tại Qidian-VP.com)

Học sinh kia sợ sệt gật đầu. Cậu ta nhìn xung quanh một vòng, hỏi bạn học bên cạnh:

Nữ sinh từ dưới đất bò dậy, mặt tức giận: "Hôm qua, tôi đâu có thấy cô mang nhiều đồ ăn vặt như vậy, cô không phải là muốn chiếm đồ ăn của mọi người thành của riêng đấy chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hình như đây là Bắc viện phải không?"

Nam sinh bên cạnhnhanh chóng an ủi.

Nữ chính giả nàychính là kiểu theo ta thì sống, chốngta thì c·h·ế·t, trẫm rất sợ.

Không lâu sau đó, Phàn đội trưởng mới biết đượccũng có những ngườikinh sợ đến không chịu được, chứ không phải ai cũng có thể bình tĩnhđượcnhư Minh Thù.

"Cái đó..."

Phàn đội trưởng im lặng một lúc, tới gần Minh Thù:

"Hôm qua không có, không có nghĩa là hôm nay không có."

Nữ sinh trực tiếp đi tới trước mặt Minh Thù cầm lấy một túi đồ ăn vặt.

Đến lúc này, Triệu đội trưởng cũng không giấu nữa: "Chúng tôi đã đi qua,chỗ đó bị phá hỏng rồikhông vào được đâutrừ khi dùng bom."

"Tôi chắc chắnchưa từng đắc tội với cô."

Trong bóng tối, Phàn đội trưởng nhìn không rõ lắmbiểu cảmcủa cô gái ở đối diện này, nhưng hắn có thể thấy đượcsự thoải mái trong giọng nói của cô.

Phân bốxong người gác đêm, những người còn lạitự đi tìm chỗ nghỉ ngơi.

"Muốn ăn hả? Tự đi tìm lấy mà ăn!"

"Thật sao?"

"Đây là nhiệm vụ của tôi."

[...]

Đột nhiên có người tới lấy đồ ăn vặt, còn là ngang nhiên trước mặt, Minh Thù liền ném nữ sinh qua vainằm quay đơ trên mặt đất.

Phàn đội trưởng kiên định.

"Chắc tầmmười mấy phút..."

"Tôi vẫn là phải đi xem xem thế nào."

"Tôi không có ý đó."

"Cô..."

Nhưng mà, nhiệm vụ của Phàn đội trưởng chỉ là tìm người.

"Yên tâm, tôi tuyệt đối không thay đổi chủ ý."

Minh Thù từ trên caonhìn nữ sinh kia, khóe miệng cong lênlộ ra ba phần ý cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người bạn học kia cũng quan sát xung quanh, cuối cùng gật đầu xác nhận:

"Không cần khách sáo."

Cuối cùng, bọn họ xác định đi vào phòng thí nghiệm ngầm từ cửa viện y học, thời gian dự địnhlà hừng đông ngày hôm sau.

Ninh Nhạc tiếp tục nói: "Tôi chỉ muốn kết bạn với cô, cô rất lợi hại."

Chương 142: Bút Ký Zombie (11)

Triệu đội trưởngtổn thất quá nhiều, hơn nữa cũngkhông cònđạn dược để sử dụng. Lúc này tách ra hành động,hắn cũng không nắm chắc sẽ thành công.

Nữ sinh sắc mặt trắng bệch đi mấy phần, nhưng lại càng không muốn rơi vào tình cảnh mất mặt như vậy, lớntiếng:

Ngày hôm sau,trời vừa sáng, Phàn đội trưởng và Triệu đội trưởng đã gọi đám học sinh đang ngủthức dậychuẩn bị xuất phát.

"Ừ,thì cứ cho là của cô đi thì sao chứ, chúng ta hiện tại là người một đội, cô không phải là nên lấy ra để mọi người cùng ăn sao?"

Ninh Nhạc: "..."

Minh Thù cười khẽ, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ đầu gối.

Phàn đội trưởng cố chấp, thiên chức của quân nhân là tuân theo mệnh lệnh. Nếu hắn đã nhận nhiệm vụ nàythìchỉ cần còn sống, hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

...

Phàn đội trưởng nghe đến đau cả đầu. Hắn lại không biết phải làm cách nào để giao tiếp với mấy cô gái này, chỉ có thể quát lớn một tiếng:

"Viện y học cách chỗnày có xa không?" Phàn đội trưởng hỏi.

Phương pháp của nó không tốt sao? Với hoàn cảnh hiện nay, nó có đề raý kiến cao cấp hơn cũng không thể thực hiện, ký chủ không thể tiếp thu được chút nào sao?

"Của cô?"

Nữ sinh mắt sưng đỏ ngồi dậy. Tối hôm qua đã c·h·ế·t một người bạnlại còn cãi nhau với Minh Thù một trận, tâm trạng không tốtchưa ăn gì cả.

Một nam sinh tóc mái bằng yếu ớt nhấc tay: "Thật ra,phòng nghiên cứu kia còn có một cửa vào khác."

"Tại sao tôi phải thích cô? Tôi không phải đồng tính."

Kiểu gì cũng nói được.

"Tình hìnhhiện giờkết bạn có vẻ sẽ kháan toàn, cô nghĩ sao?"

Ninh Nhạc nghĩ có thể làm layđộng Minh Thù,nên cố nén sự thiếu kiên nhẫn trong lòngchẳng đôi co với Minh Thù nữa, đứng dậy rời đi.

Minh Thù bỏ hai miếng su kem vào miệng nhai nhai, ngươi còn nghĩ raý kiến nào tồi hơn nữa không vậy?

Ninh Nhạc nhíu chặt mày, lạnh lùng nói:

Minh Thù đem đồ ăn vặt bỏ vào ba lô bên cạnh.

"Không làm phiền Phàn đội trưởng, tự tôi đi được."

"Nếuvậy mọi người cùng nhau hành động, đi bên này. Vốn dĩ đ·ạ·n cũng chẳngcòn nhiều, tách ra dễ xảy ra chuyện."

Thích cô để chia đồ ăn vặt cho cô sao?

Minh Thù: "..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Bút Ký Zombie (11)