Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 316: Hắc Liêu Võng Hồng (36)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 316: Hắc Liêu Võng Hồng (36)


Giang Vọng mất hết sự uy nghiêmgiơ mặt ra.

[Ký chủ có thể bình thường chút không?]

Minh Thù mặt mày rạng rỡ: "Chị ấy nghĩ anh thích đàn ông, nên đi Thái phẫu thuật."

"Ong ong..."

Chương 316: Hắc Liêu Võng Hồng (36)

Lần này mà không được, cô chỉ có thể đề nghị Lâm Vy từ bỏ.

"Ra nước ngoài à? Đi làm gì?"

Minh Thù vươn tay sờ di động: "Đừng quấy."

"Em biết hợp đồng này giá trị bao nhiêu không? Xấp xỉ một trăm triệu."

"Có thể là Bệ Hạ làm rớt."

Minh Thù ấnchuột lách cách.

G·i·ế·t người.

Ký chủ càng ngày càng không bình thường là sao? Nói chuyện yêu đương nói đến đầu óc hỏng luôn rồi?

"Xem mắt cái gì? Xem đến tận nước ngoài? Tô Mãn, em nói thật cho anh, Lâm Vy đi đâu?"

Lam Tử Khanh không biết vì sao không nói cho Lâm Vy hắn thích cô, nhưng thấyLâm Vy thích đến cực khổ, vìtrả lại ân tình Lâm Vy mua đồ ăn cho cô. Minh Thù giúp một lần.

"Hôn anh một cái còn phải trả phí sao?"

Bệ Hạ ngậm cá khô nhỏ đi ngang qua hắn, nhàn rỗi đi thông đồng với quất miêu (**) sát vách mới đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hài Hòa Hiệu cảm thấy nụ cười kia kỳ quái, nó cân nhắc một chút, bên trong hệ thống không quá đủ lười đoán tâm tư ký chủđổi mới tư liệu.

Bên Lam Tử Khanh một trận âm thanh kỳ quái, điện thoại đã bị cúp.

Minh Thù nhìn nhìn giấy bọc hoa quả trên tay, gương mặt bình tĩnh:

"Anhđặt trên bànem lại có thể nhặt trên đất, em thậtlợi hại!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Thỉnh thoảng Minh Thù sẽ đi ra ngoài vạch trần bọn vô lại, chụp hình cho Kiều Vũ. Lúc không có chuyện gì làm liền trêu chọc Giang Vọng nhìn hắn xù lông, cuộc sống gà bay c·h·ó sủaở chung nhiều năm, giống như mấy đứa nhỏ mới vừa yêu đương.

Đương nhiên phải trảphí, hôn lão tử một cái đó là giá trên trời, bán cô cũng không mua nổi.

Giátrị thù hận: 130000

Không thể tức giận.

Nhiệm vụ nhánh: Chưa hoàn thành

Minh Thù liếc Giang Vọng.

Giang tổng tài bị đuổi ra khỏi nhà đi làmlòng tràn đầy phiền muộn, sao tổng tài lại không thể có cuối tuần? Tổng tài không phải người sao? Kỳ thị tổng tài là như thế nào?

"Vậy em đừng mong làm việc, anhc** q**n áo..."

Sao cô không nhặt vũ trụ luôn đi! Coi lão tử là kẻ ngốc mà gạt à! Giang Vọng nhặt giấy bọc trái cây bị rơi:

Lam Tử Khanh nhanh chóng bổ sung một câu.

(*) Thiên xứng: Libra Thiên Bình, ý chỉ cán cân.

Nhưng những nhiệm vụ nhánh khác hoàn thành, giá trị thù hận coi như khả quan.

Ấn tượng lúc ban đầu của Giang An Ngônchính là một thằng nhóc. Dù sau này biến thành một bé gái, hắn cũng cảm thấy giống như mình. Cho nên hắn lầm tưởng bé gái nhà người talà con trairất nhiều năm, ngay khi hắn hoài nghi mình có phải cong hay không, bỗng dưng phát hiện tên nhóc đócăn bản không phải con trai.

"Không giantiếp theo."

Còn không bằng một con mèo!

Dù sao nó chỉ muốn giá trị thù hận.

"Xem mắt."

Giang Vọng đột nhiên ôm lấy Minh Thù từ phía sau.

"Nếu như cô ta an phận ở chung với Đường Tử Hiên, cũng sẽ không rơi vào kết cục này."

Di động trên bàn đột nhiên vang lên, Giang Vọng nhìn cũng không thèm nhìn, vươn tay tắt máy cho Minh Thùôm cô ngồi lên người mình.

Minh Thù chê hắn phiền phức: "Đi ra ngoài."

Không có giá trị thù hận của Giang Vọng, nhiệm vụ nhánh thất bại.

Hôn xong liền chạy?

"Mua đồ ăn vặt cho em!"

Cô gỡ tay Giang Vọng ra, ôm cổ hắn nghe điện thoại:

Cuối cùng Minh Thù khó khăn lắm mới ngừng được cái ý địnhnày của Lâm Vy, để cho Lâm Vy ra nước ngoài nhưng không phảiđi phẫu thuật, màchờ Lam Tử Khanh đi tìm.

Dân mạng kêu cha gọi mẹngay cả con mèo cũng có đối tượng, không cần ngược đãinhư thế.

Đột nhiên Giang Vọng có chút phiền muộn, khi nào thì cô mới quan tâm hắn một chút.

"Trên tay em cầm cái gì?"

"Em..."

"Nhặt trên đất."

"Ong ong..." (đọc tại Qidian-VP.com)

(**) Quất miêu: Bên Trung người ta gọi mèo nhà màu cam là quất miêu.

Giang tổng: "..."

Giang Vọng hôn lên cổ Minh Thù một cái: "Tiếp tục sao?"

Lam Tử Khanh ở bên kia trực tiếp cười lạnh một tiếng:

***: ****

Giang Vọng còn chưa lấy lại tinh thần, Minh Thù đã đứng dậy rời đi.

Cô không hôn lão tử tự mình hôn!!

"Giang tổng, công ty anh phá sản à? Ban ngày ở nhà làm loại chuyện này?"

Tối hôm qua Lâm Vy tìm đến cô khóc bù lu bù loa, Minh Thù còn chưa kịp nói, Lâm Vy liền quyết định đi Thái Lan phẫu thuật.

Đoạn thời gian trước đó, khi Đường Tử Hiên không xảy ra chuyện, kỳ thực đã sắp thuyết phục được Đường gia chuẩn bị mang Hứa Du Nhiên ra nước ngoài.

"Vợ à..."

Kênh giải trí phát tin tức mới nhất, Minh Thù nhìn nam nữ chính trên màn ảnhsửng sốt vài giây.

Coi như là lão tử xuống nông thôn sưởi ấm.

"Hôm nay là cuối tuần."

Bệ Hạ ở bên cạnh phản bác yếu ớt.

"Mất tích? Không có, chị ấy ra nước ngoài."

Lâm Vy nhéo mấy đứa nhócdạy dỗ một trận, sau đó dạy mấy đứa nhỏ cáchtrang điểmvề sau biến thành một người đẹp theo đuổi Giang An Ngôn.

Minh Thù không nhịn được cười cười.

Sau đó,cô đột nhiên xoay người ôm lấy cổ Giang Vọng, thời điểm Giang Vọng kinh ngạc tự hônlên mặt hắn.

Hứa Du Nhiên g·i·ế·t Đường Tử Hiên, g·i·ế·t ở nhà của bọn họ. Thời điểm cảnh sát phá cửa vào, Hứa Du Nhiên còn đang ôm thi thể đã bắt đầu hư thối của Đường Tử Hiên, tinh thần bất thườngkhông cho người mang Đường Tử Hiên đi.

"Tổng tài không có cuối tuần."

"Không."

Hắn khom lưng bẹp một cáitrên môi Minh Thù, cảm thấy chưa hết giậncạy miệng Minh Thù m** l*** d** d**.

"Vợ à, em hôn anhlàm gì?"

"Không hôn."

Minh Thù tùy ý đổi kênh, Giang Vọng lẳng lặng ôm côđột nhiên phát hiện vợ mình rất tốt.

Có ý gì!

...

Minh Thù vẫn mặt không đổi sắc.

Giang Vọng tựa đầu lên vai Minh Thù, mơ hồ có thể nghe âm thanh đầu dây bên kia điện thoại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Thù mỉm cười: "Em livestream."

Một đời hiênngangliền ngã xuống.

Đối xứng? Anh cho mặt anh là thiên xứng (*) à!

Lần cuối cùng Minh Thù thấy Hứa Du Nhiên là trên thời sự.

"Vợ, thấy hợp đồng anhcầm về hôm qua không?"

Ngoại trừ chấp nhất với đồ ăn, tiền quyền cô đều không để ý, đương nhiên... Dường như cũng không thường xuyênđể ý tới hắn.

"Vậy em hôn lại đi, hai bên đối xứng."

"Hôn một chút anhliền đi ra."

Giang Vọng tức giận đến muốn đánh Minh Thù, nhưng cuối cùng cũng chỉ là lột trái cây trước mặtbỏ vào trong tay cô, lúc này mới cầm một trăm triệu dính dấu vết bỏ đi.

Giang Vọng hít sâu, không tính toán với bệnh thần kinh.

Đột nhiên hôn lão tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Họ tên: Minh Thù

Giang Vọng rời đi không bao lâu, Minh Thù thấy hắn rớt di độngnghĩ không có gì làm, đồ ăn vặt cũng sắp ăn hết đưa qua cho hắn thuận tiện mua đồ ăn vặt.

"Đi Thái Lan."

"Theo tin tức mới nhất, hôm qua Trần ảnh đế cầu hôn thành công, sang năm cử hành hôn lễ cùng Hạ tiểu thư..."

"Miao miao."

Cô không hôn đúng không!

"A lô, anh họ, chuyện gì..."

Minh Thù ngồi trong phòng mây trắng, nhìn hình ảnh Giang Vọng cầm ô đen ôm Bệ Hạđứng trước mộ cô.

Minh Thù cho rằng lần này cũng sẽchết thật sớm, không ngờ sống tớihơn mười năm.

Hắn mỗi ngày làm gì, ăn cơm hay khôngcó mệt hay không, lúc nào về nhàcô cũngkhông hỏi đến.

Lúc Giang Vọng đuổi theo Minh Thù chạy vào phòng, Minh Thù ngồi trước máy vi tính làm thiết kế của cô, Giang Vọng hí ha hí hửng chạy tới:

Cô là mục tiêu nhiệm vụ, cô được yêu thích.

Lam Tử Khanh và Lâm Vy cómấy đứa nhỏchạy đầy nhà, đuổi theo Giang An Ngôn nói phải gả cho hắn.

"Miao miao."

Không biết sao xui xẻo gặp cướp, vốn cô có thể cực kỳ uy phong kiểm soátđám trộm cướp, vinh quang lấy được huân chương anh hùng giới người đẹp. Nhưng mà kết quả thực thương tâm - cô bị cướp đâm c·h·ế·t.

***

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 316: Hắc Liêu Võng Hồng (36)