Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 397: Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 397: Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (3)


Thiếu người lái xe?

Thẩm Hàm Nguyệt gật đầu, cho rằng Minh Thù hỏi cô xử lý những chuyển phát nhanh này như thế nào.

"Vậy mọi người không có manh mối gì sao? Làm sao mất tích? Mất tích ở chỗ nào? Cũng không có manh mối sao?"

Chủ yếu là Minh Thù thiếu người lái xe, Tạ Hồi liền xung phong nhận lấy việc này.

"Là cô sao?"

Hắn liên tiếp chặc lưỡi, ra vẻ ghen tỵ với sự giàu có: "Không ngờ dẫn hồn giả lại có nhiều tiền như vậy."

"An Ca vui, vạn quỷ buồn. An Ca cười, vạn quỷ diệt." Tạ Hồi dừng lại một chút, chợt lại gần:

Minh Thù mở cửa xe đi vào, giọng nói êm ái từ bên trong xe truyền ra: "Bởi vì ta thiếu người lái xe."

Minh Thù lại chạy tới hai chỗ, sau đó quay trở về thành phố Đông Hoa.

"A?"

"Nếu ta biết, bây giờ cũng sẽ không ở đây." Minh Thù tiếp tục ăn.

Minh Thù bây giờ đi tới thành phố Đông Hoa sát với thành phố Bình Viễn.

Thẩm Hàm Nguyệt lí nhí: "Nhớ cẩn thận."

"Thẩm tổng, máy bay còn một tiếng..."

Hắn lặng lẽ nắm chặt kiếm gỗ đào.

"Không, ta sẽ đi đưa chuyển phát nhanh." Minh Thù mỉm cười nói.

Những lời này là Thẩm Hàm Nguyệt trả lời.

Một người lớn sống sờ sờ như hắn sao có thể xuống dưới đó được, trừ phi hắn đã c·h·ế·t.

"An Ca đại nhân..." Nữ dẫn hồn giả nuốt một ngụm nước bọt, đánh bạo nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Thù phất tay một cái: "Cho ta nhiều đồ ăn một chút."

Đây là để đề phòng dẫn hồn giả lợi dụng thân phận và sức mạnh của mình, làm ra việc gì đó không thể cứu vãn được.

"Ba ngày."

Khuôn mặt người đó nguội lạnh, trực tiếp biểu hiện sự không thích: "Không cần biết cậu là ai, cậu chỉ cần biết đây là Thẩm gia."

Xe chợt vào đường hầm, thiếu nữ hoàn toàn ẩn vào trong bóng tối, ngay cả hình dáng hắn cũng không cảm giác được.

Minh Thù bây giờ mới nhớ ra, trong khu vực phụ trách, dẫn hồn giả đều là thành đôi. Bây giờ địa phủ dư dả, tuyển nhân viên công vụ đều không cần tính toán so đo chi phí.

"Ở trong xe hình như là một con người, sao ngài lại đi cùng con người... "

"Không có."

Một người mang theo mấy người tiến đến. Nhìn thấy Thẩm Hàm Nguyệt, chân mày khẽ nhíu một cái, nói với giọng khó chịu: "Lại mang một mớ hỗn độn về."

"Mọi người nói xem trước đó đã xảy ra chuyện gì? "

Ngay khi Tạ Hồi vừa nói xong, cửa phòng phát ra một tiếng két.

Câu hỏi tiếp theo của nữ dẫn hồn giả không nói ra được, bởi vì nụ cười trên mặt Minh Thù quá mức xán lạn.

Tạ Hồi: "..."

Minh Thù nghiêng đầu, Tạ Hồi vừa hay bắt gặp lại nụ cười của cô.

Hai dẫn hồn giả vừa là trợ giúp lẫn nhau cũng vừa là giám sát lẫn nhau.

Tạ Hồi: "..."

Xe ra khỏi đường hầm, Tạ Hồi thấy rõ con quỷ bên cạnh đang cầm trái cây gặm đến quên cả trời đất, dáng vẻ hiền lành, hoàn toàn không nhìn ra sự hung tàn như ở tin đồn.

Thẩm Hàm Nguyệt không tự chủ được run lên một cái nhưng cũng chỉ là một chút, cô rất nhanh bình tĩnh trở lại, nhìn ra phía cửa.

Tạ Hồi ghé tới cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài, dường như rất tò mò về cuộc giao tiếp của Âm Dương chuyển phát nhanh.

Nữ dẫn hồn giả nhìn nụ cười trên mặt Minh Thù, tất cả quỷ đều có thần sắc giống nhau khi gặp cô, gặp quỷ rồi!

"Tất cả quỷ ở địa phủ các cô đều như vậy sao? Hoàn toàn không để ý tới những linh hồn vô tội, e rằng bọn họ vì vậy mà không còn cách nào vào luân hồi, bọn họ đâu phải lệ quỷ."

Quỷ không cần... lái xe mà?

"Soạt soạt... "

Thẩm Hàm Nguyệt mi mắt rũ xuống, cuối cùng cất bước đuổi theo: "Anh..."

Tạ Hồi đi dạo trong phòng khách, người này này tuổi rất trẻ, cà lơ phất phơ hoàn toàn không giống thiên sư.

Thẩm Ảnh không nói tiếp, đi lên lầu hai, người hắn đưa về đứng chờ ở cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi nghe nói đến Anh Ca nào cơ?" Khóe miệng Minh Thù nở một nụ cười thản nhiên, tiếng nói nhẹ nhàng như bóng ma trong núi.

Tạ Hồi lặng lẽ lau mồ hôi trong lòng bàn tay.

Giới hạn của dẫn hồn giả nghiêm minh, Thẩm Hàm Nguyệt không thể tùy ý rời đi cho nên cuối cùng Tạ Hồi mặt dày mày dạn đi theo Minh Thù lên xe có dán chữ chuyển phát nhanh Âm Dương.

"Cô..." Cho nên ở trong mắt cô, những linh hồn này đều là công cụ? Tạ Hồi nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh.

Tiếng gặm trái cây vang lên trong bóng đêm.

"Ai là mớ hỗn độn, anh biết tôi là ai không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cô chỉ nghĩ tới việc dẫn dụ kẻ kia xuất hiện, nhưng cô chưa từng nghĩ tới những linh hồn phía sau cô sao?"

Gian phòng rộng rãi sáng sủa, Minh Thù ngồi ở ghế sofa bằng da thật, ăn đồ ăn Thẩm Hàm Nguyệt cho cô.

Thẩm Ảnh quay đầu nhìn cô.

Minh Thù ở đây, cô không dám ngồi, chỉ có thể đứng, cô nói từng chữ: "Chỉ biết là sau khi tiến vào thành phố Đông Hoa thì mất tích." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn nhanh chóng trở xuống, ánh mắt thẳng tắp xuyên thấu qua Minh Thù, nhìn về phía Tạ Hồi. Rõ ràng anh ta không nhìn thấy Minh Thù.

Ánh mắt Thẩm Ảnh nhìn thẳng vào cô giống như đang đợi cô nói tiếp, nhưng Thẩm Hàm Nguyệt im lặng không nói gì nữa.

-

Mỗi quỷ sai của chuyển phát nhanh Âm Dương phụ trách một khu vực, bình thường là hai ngày lưu động chạy hết một vòng. Sau khi chuyển hết tất cả các chuyển phát nhanh thì quay về địa phủ.

"An Ca đại nhân, đây là chuyển phát nhanh mấy ngày gần đây nhất." Nam dẫn hồn giả chỉ vào hòm lớn phía sau mình, mỗi hòm đều dùng băng dính đặc biệt của chuyển phát nhanh Âm Dương dán lại.

"Ôi chao, tôi nhớ là dẫn hồn giả không có người thân nào cả mà?" Tạ Hồi tiến đến bên cạnh Minh Thù, hạ giọng nói chuyện.

Tạ Hồi sửng sốt một chút. Người trước mặt vẫn là một thiếu nữ, sắc mặt cũng giống như những người bình thường khác, lông mày vô cùng sắc sảo giống như những minh tinh trên ti vi, khóe miệng mang theo một nụ cười thản nhiên.

Xe đi tới thành phố Đông Hoa, xung quanh rất yên tĩnh, thỉnh thoảng mới có một chiếc xe hơi từ chiều ngược lại chạy qua.

"Ngươi thật may mắn vì ngươi là người."

"Tôi đều niêm phong cất vào kho rồi, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."

Minh Thù cười vô hại: “Ngươi có thể xuống dưới đó hỏi bọn họ."

Nam dẫn hồn giả nhẹ nhàng mang hai cái hòm lên xe. (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Thù suy nghĩ một chút: "Lần mất tích gần nhất cánh đây mấy ngày?"

"Hừ, anh vừa nói cái gì vậy?" Tạ Hồi không vui, phản bác lại người kia.

Minh Thù cầm trái cây đứng dậy, cắn soạt một cái: "Chuẩn bị xe, đến kế bên lấy chuyển phát nhanh."

Dưới sự thúc giục của người bên cạnh, Thẩm Ảnh rời khỏi cửa chính.

Chương 397: Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (3)

"Nhiệm vụ của ta là điều tra ra chân tướng chuyện này, chứ không phải phụ trách an toàn cho những linh hồn này."

Người đàn ông này tuổi còn rất trẻ, tướng mạo cũng có chút anh tuấn, khí thế bất phàm và có cách ăn mặc của người thành công.

"An Ca?" Tạ Hồi xoay xoay tay lái, hết sức tò mò hỏi:

Bây giờ nghĩ lại thì Thẩm Hàm Nguyệt chính là người bình tĩnh nhất khi gặp cô.

"Không chừng sẽ gặp phải tên b**n th** kia?"

Chuyện này mặc dù xảy ra ở địa giới thành phố Đông Hoa nhưng vẫn có ảnh hưởng với bọn họ.

"Vậy còn lại rất nhiều chuyển phát nhanh đúng không?”

Minh Thù dựa vào cửa xe, gật đầu: "Mang lên xe!"

Dẫn hồn giả đã nhận được tin tức của Thẩm Hàm Nguyệt. Khi Minh Thù đến, có một nam một nữ đã chờ đợi sẵn từ trước.

Thẩm Hàm Nguyện đứng bên cạnh ghế sofa nhìn Thẩm Ảnh đi xuống, ánh mắt của Thẩm Ảnh nhìn thẳng qua.

Thẩm Hàm Nguyệt: "..."

"Là An Ca tôi đã từng nghe qua sao?"

Nữ dẫn hồn giả đứng ở bên cạnh Minh Thù hỏi: "An Ca đại nhân, ngài điều tra được điều gì rồi sao? Chúng tôi có thể giúp một tay không?"

"An Ca đại nhân đi đường cẩn thận, tôi sẽ bảo người ở thành phố Đông Hoa tiếp ứng ngài."

"Thẩm gia..." Tạ Hồi lẩm bẩm hai tiếng, không biết nghĩ đến cái gì, bất ngờ nói sang chuyện khác:

Tạ Hồi cảm thấy không khí trở nên lạnh giá.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 397: Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (3)