Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Đồng Minh Học Sinh Cá Biệt (29)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Đồng Minh Học Sinh Cá Biệt (29)


Minh Thù đánh nhau chỉ vì miếng ăn.

Đánh vô ích, mắng cũng vô ích, chạy không thoát, cô chịu đủ rồi!

Cô ta muốn báo thù.

Nằm úp sấp trên mặt đất một lúc, Kim Vũ Kỳ chật vật đứng lên, lần mò tường đi về phía cửa chính Cảnh Phúc Lâu, cô ta định tìm người giúp mình báo cảnh sát, nhưng vừa đi ra liền nhìn thấy Thượng Quan Phongđang cùng một cô gái, chuẩn bị lên xe. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Aiz..."

Lần thứ hai Kim Vũ Kỳ đụng người, tiếng kinh hô của cô gái và âm thanhlo lắng của chàng trai hòa cùng một chỗ.

Khi Giang học trưởng đâm đơn kiện Kim Vũ Kỳ, tinh thần cô ta bất thườngbị đưa vào bệnh viện tâm thần.

Chương 52: Đồng Minh Học Sinh Cá Biệt (29)

Đây đều là do Kim Vũ Kỳ ban tặng, hắn làm sao dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy.

Kim Vũ Kỳ lái xe tông Thượng Quan Phong.

"Manh Manh, trước tiên em xuống đi đã, có gì chúng ta từ từ nói."

Còn đâm cả Tiền Đa Đa, nhưng mà Tiền Đa Đa không có gì đáng ngại, chỉ bị thương nhẹ. Lúc sau, Kim Vũ Kỳ điên cuồng tông thêm một vài người nữa mới bị bắt.

"Thật sao?"

Tiếng nói của hai người kia, càng lúc càng xa, Kim Vũ Kỳ quay đầu lại nhìn bóng dáng thân mật của hai người, móng tay hung hăng bấu vào lòng bàn tay, máu tươi chảy ra cũng không có cảm giác.

Cô gái ngẩng đầu nhìn về phía Kim Vũ Kỳ, dường như thấy hình ảnhgì khó tin, một lúc lâu cô mới gọi thử:

"Lộc Manh... Tao muốn mày c·h·ế·t không được tử tế."

"Trình Diễn, là do cậu bức c·h·ế·t tôi."

Trình Diễn hít sâu một hơi, vươn tay về phía Minh Thù:

Cô ta gục đầu xuống dùng tóc mái che mặt, nhanh chóng nói một câu: "Nhận nhầm người rồi."

Nhiều năm như vậy, không ai biết vì sao Trình Diễn lại theo đuổi cô không buông, quả thực như tên thần kinh.

Nham hiểm quá!

Dứt lời, thân thể Minh Thù nghiêng ra bên ngoài.

Kim Vũ Kỳ từ dưới đất bò dậy, tựa như người điên rống giận xung quanh.

Mọi người trong trường đều biết hai người này là "oan gia ngõ hẹp".

Thượng Quan Phong hừ lạnh một tiếng, ôm cô gái kia lên xe nghênh ngang rời đi, để lại Kim Vũ Kỳ một mình chật vật ngồi dưới đất, bị người khác chỉ trỏ.

Trình Diễn đánh nhau chỉ vì Minh Thù.

Cuối cùng cũng sống sót đến khi tốt nghiệp, Trình Diễn vẫn không buông tha cho cô, hai người chơi trò người đuổi, ta chạy đã nhiều năm, khoảng thời gian đó,cũng không có thiếu người giới thiệu đối tượng cho Trình Diễn, nhưng Trình Diễn đều cảm thấy chướng mắt, lại chỉ chăm chăm theo đuổi Minh Thù.

Bởi vì liên quan đến Trình Diễn, cuộc sống đại học của cô đều bị đảo lộn, Minh Thù không muốn thấy Trình Diễn, mà Trình Diễn lại lượn tới lượn lui trước mặt Minh Thù.

Cô chỉ muốn cùng đồ ăn vặt của mình bên nhau trọn đời thôi, tại sao có người luôn muốn chia rẽ cô và chúng chứ.

Kim Vũ Kỳ không để ý đến thân thể đau đớn đầy vết thương, xông ra đẩy cô gái kia lên cửa xe, lớn tiếng chất vấn:

"Kim Vũ Kỳ, đừng gây chuyện vớitôi, hiện tại Kim gia cũng không có thời gian bảo vệ cô đâu."

"Cô ấy là ai, thì liên quan gì đến cô."

Hắn chỉ bắt được gió mát cùng ánh mặt trời.

"Đi đứng kiểu gì vậy?"

Minh Thù nắm lan can, thần sắc quái lạ khác thường:

Kim Vũ Kỳ tức giận như muốn nổ tung, bây giờ một cô gái không biết ở đâu chạy đến, cũng dám dùng ánh mắt này nhìn mình.

...

"Phong thiếu, chị ta là ai thế, thật là hung dữ, làm người ta sợ hết hồn."

"Kim Vũ Kỳ, lúc trướccô lợi dụng tôi, sao cô lại làm được những chuyện như thế?"

Lại chỉ chăm chăm theo đuổi cô!

Cô gái õng ẹo vuốt ngực Thượng Quan Phong, đắc ý liếc mắt nhìn Kim Vũ Kỳ.

"Mẹ kiếp, mắt mù à!"

Thượng Quan Phong...

Vội vã bỏ đi.

"Chuyện đó đều là do con khốnLộc Manh sắp đặt, cô ta muốn phá hoạihai chúng ta, anh trách em làm gì, có bản lĩnh thì tìm cô ta tính sổ đi!"

Thượng Quan Phong đưa tay bóp mặt Kim Vũ Kỳ, từ từ kéo sát vào, lúc Kim Vũ Kỳ gật đầu,hắn hất mạnh ra, thân thể Kim Vũ Kỳ lảo đảo, ngã trên mặt đất, giọng nóilạnh lùng đầy giễu cợt của Thượng Quan Phongtừ trên đỉnh đầu vang lên: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vĩnh viễn không quên được, ánh mắt của những người trong trường nhìn hắn.

Hai học sinh cá biệt tụm lại, tỷ lệ gặp vận xui tăng nhanh, trốn học, đánh nhau, rớt môn, không có chuyện gì mà hai người không dám làm.

"Phong thiếu, đừng tứcgiận chúng ta đi chơi đi."

Kim Vũ Kỳ đổ toàn bộ tội lỗi lên đầu Minh Thù.

"Thượng Quan Phong, cô ta là ai? Vì sao anh ở cùng cô ta? Các người đang làm gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Thượng Quan Phong ôm cô gái kia, đứng trên caonhìn xuống:

"Không sao chứ?"

Trong mắt lại chỉ có cô!

Dọc đường Kim Vũ Kỳ đụng vào không ít người, đại đa số mọi người đều chửi rủa.

"Em thích anh một chút khó như vậy sao?" Trình Diễn đau khổ.

Có câu nói như thế nào nhỉ?

Trong cốt truyện mà Tiền Đa Đa là nữ chính kia, cuối cùng Kim Vũ Kỳ cũng bị đuổi khỏi nhà.

Không biết có phải do bộ dạng của Kim Vũ Kỳ quá mức đáng sợ hay không, mà những người vây xem lập tức giải tán.

Cô ta muốn thay đổi kết cục này, nhưng sau cùng lại rơi vào kết cục như cũ, trước đây những người đàn ông thích cô ta lúc này, đều tránh như tránh tà.

"Không sao..."

Kim Vũ Kỳ giận dữ: "Thượng Quan Phong, là ai nói thích em, tình nguyện chăm sóc em cả đời? Chúng ta mới đính hôn chưa bao lâu, anh đã làm cái trò này, anh có biết xấu hổ hay không?"

"Nhận lầm sao?"

"Cô còn coi tôi là Thượng Quan Phong trước kia, dễ lừa như vậy sao?"

Ba tháng sau.

"Thế nhưng..."

Mà Thượng Quan Phong thành người sống đời thực vật, đời này tỷ lệ tỉnh lạirất nhỏ.

"Kim Vũ Kỳ?"

"Chắc là vậy rồi, không phải vừa nãy em nói đói bụng sao? Đi nhanh đi."

Đôi mắtTrình Diễn trừng lớn, nhanh chóng chạy qua nỗ lực nắm lấy cô, góc áo mềm mại phất qua đầu ngón tay hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thượng Quan Phong bảo vệ cô gái phía sau, giễu cợt nhìn về phía Kim Vũ Kỳ cả người nhếch nhác, nâng cằm cô ta lên nói:

Thượng Quan Phong cười nhạt: "Cô coi Thượng Quan Phong tôi thành cái gì hả?"

Kim Vũ Kỳ làm loạn lên với Kim gia, cuối cùng bị đuổi khỏi nhà, giống y như trong cốt truyện.

"Các người nhìn cái gì! Nhìn cái gì, ai cho các người nhìn, cút, đều cút hết cho tôi."

Người thứ nhất Kim Vũ Kỳ muốn báo thù là Minh Thù, đáng tiếc sau khi bị Minh Thù đánh một trận, cô ta báo cảnh sát, nhưng lại bị nhốt vào đồn. Chờ đến khi Minh Thù nghe được tin tức của cô ta, đã là một tháng sau.

"Anh là vị hôn phu của em, anh nói xem có liên quan gì!"

Tốt nghiệp trung học, Minh Thù từ học sinh ưu tú thành học sinh yếu kém, thi đậu một trường đại học thường thường.

Hắn vốn dĩ đâu có thích mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cậu không thích tôi một chút khó như vậy sao?"

Kim Vũ Kỳ quỳ rạp trên mặt đất, nhìn Minh Thùbiến mất trong bóng đêm, lửa hận ngập tràn trong lòng, hừng hực thiêu đốt.

Gần đây, Kim gia dính dáng đến án th*m nh*ng, nổi tiếngcả một vùng, cô ta bây giờ bản thân khó thoát nạn,cho nên Thượng Quan Phong mới dám lớn lối như vậy.

Rất nhiều năm sau, gương mặt Minh Thù vẫn là gương mặt trẻ con đó, còn Trình Diễn đã trưởng thành, thành một người đàn ông chân chính, cả hai người đều toát ra dáng vẻ không màng đến yêu đương.

Trước đây không biết mình ăn phải bùa mê thuốc lú gì, lại nghe lời cô ta đến vậy.

Minh Thù hừ một tiếng: "Cậu không theo đuổi tôi, tha cho tôi không được sao?"

Dựa vào cái gì, mà mình phải chịu đựng tất cả mọi chuyện, mình mới là người được đứng trên đỉnh hàoquang.

Kim Vũ Kỳ thất tha thất thểu rời đi, cái thành thị phồn hoa náo nhiệt này dường như không có chỗ dành cho cô ta, cô ta cảm nhận được sự lạnh lùng trước nay chưa từng có.

Kim Vũ Kỳ bị đánh đến thảm hại, Minh Thù không hề nói một câu, chỉ cười với cô ta thong thả ung dung rời đi, hình như người vừa đánh người lúc nãykhông phải là cô.

"Được rồi, buổi tối còn phải phụ đạo cho em nữa."

"Trình Diễn đã nhiều năm như vậy rồi, cậu buông tha tôi được chưa!"

Kim Vũ Kỳ thấy rõ người trước mặt, trong lòng dâng lên cảm xúc xấu hổ và hoảng sợ, sao lại đụng phải Tiền Đa Đa.

Kim Vũ Kỳ hận đến phát điên.

Cô gái sợ hãi, trốn sau lưng Thượng Quan Phong, giọng nhõng nhẽo tức giận hỏi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Đồng Minh Học Sinh Cá Biệt (29)