Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65: Thần Y Khuynh Thành (12)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Thần Y Khuynh Thành (12)


Đám người kia lúc nãy không chú ý đến mình, bây giờ còn dám đến trước mặt mình.

Hồi Tuyết ngồi xổm bên cạnh Minh Thù, biểu cảm mang theo vài phần miệt thị:

Đánh cho cha mẹ hắn cũng nhận không ra luôn.

Minh Thù vung ống tay áo, cười nói: "Ngươi trâu bò, ngươi lợi hại."

Mọi người nghi ngờnhìn khói xanh lượn lờ bên kia, rốt cuộc nàng muốn làm gì?

Minh Thù tránh khỏi Hồi Tuyết, nhảy qua tường lửa trong tiếng kinh hô của Hồi Tuyết, đánh thẳng vào điểmyếu của đối phương. Giống như lần đầu tiên, tay Minh Thù còn chưa đụng tới hắn, thân hình nam nhântrong nháy mắt biến thành khói xanh, chạy khỏi đầu ngón tay Minh Thù.

[…]

"Yên Nhiên, con rắn đó là thánh thú, chúng ta cũng không có cách nào khác..."

"Ừm."

Khói xanh ở ngọn lửa bên kia chậm rãi ngưng tụ thành hình.

Biểu cảmnam nhântrong nháy mắt cứng ngắc, chỉ cảm thấy nữ nhânphía trên tươi cười quá mức quáidị.

"Yên Nhiên, trước đây cô không phát hiện ra nàng ta... Đầu óc có vấn đề sao?"

Khói xanh kéo ngọn lửa nghiêng về một phía, ngọn lửa châm cỏ khô xung quanh bùng lên cao,cháy thành một vành đai cách ly tự nhiên.

Giọng nói réo rắt của nam nhânxuyên qua ngọn lửa, lọt vào tai Minh Thù, vừa châm chọc lại vừa khinh miệt.

"Tuyệt Hồn cốc đúng là đời này càng tệ hơn đời trước."

"Cô nương, lộ hết rồi kìa."

Trước tiên cất quả trứng trong tay cô đi rồi hẵng nói câu đó.

"Vương gia, phải làm gì bây giờ?"

Ánh mắt Minh Thù nhìn chằm chằm trứng trong tay, không hề quan tâm đến người khác, nàng nhìn ngọn lửa đang bùng lên, cầm trứng đặt lên phía trên ngọn lửa, ngón tay từ từ buông ra.

Trứng màu được hắn nhẹ nhàng nắm trong bàn tay nổi lên xương gân rõ rệt, giống như bàn tay kia chỉ cần thoáng dùng sức trứng màu sẽ nát vụn.

Nhưng Yên Nhiên đã quên mất đây là sơn mạch Ma Phong nơi mà nguy hiểm tứ phía, là cao thủ xuất hiện cũng phải bỏ mạng nơi đây.

Bạch Yên Nhiên được con rắn thả ra, lúc này đã quay trở lại với mọi người, bộ dạng có chút thê thảm, đối mặt với nghi hoặc của mọi người, cô ta hừ lạnh:

Lại có người dám chạy đến cướp đồ ăn trên tay trẫm!Chán sống rồi sao?

"Chúng tôi đâu phải là đối thủ của thánh thú, Yên Nhiên cô đừng tức giận chúng tôi, cô có vận may như vậy, cho dù có xảy ra chuyện gì đều sẽ gặp dữ hóa lành."

"Vương gia, con rắn kia rất khó đối phó, chúng ta đuổi theo có vẻ không ổn."

Minh Thù chỉ vào người đối diện, nụ cười hơi dữ tợn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hỏa hoạn gào thét trong đôi mắtđen như mực của nam nhânkia, hình thành mộtcảnh sắc mênh mông.

Mọi người từ dưới đất bò dậy, nhìn Minh Thù đang nói chuyện, khuôn mặt tươi cười của nàng nhìn kiểu gì cũng chướng mắt. Khi thấy trứng màu trong tay nàng, mọi cảm kích đều tan thành mây khói.

Phượng Thành mang người đuổi theo con rắn, Minh Thù cầm trứng nhảy xuống tảng đá, kêu Hồi Tuyết nhóm lửa nàng muốn nướng quả trứng này.

Trước mặt nàng đột nhiên tối sầm, chỉ cảm thấy có một bóng người đứng trước mặt mình, mùi thơm kỳ lạbay đến chóp mũi nàng, sau đó lập tức cướp trứng trong tay nàng.

"Xem kìa, ta giải quyết phiền phức cho các ngươi, các ngươi không cám ơn ta một câu sao?"

Không khí yêntĩnh quáidị, chỉ có âm thanh thiêu đốt của lửa.

Đồ ăn vặt của trẫm cũng dám cướp!

Nam nhânbình tĩnh nhìn nàng vài giây, đột nhiên mở miệng:

"Tiểu thư!"

Minh Thù đạp một cước lên thân người nằm trên đất, sau đó đạp lên ngực hắn, mỉm cười cúi người chống đầu gối:

Rõ ràng là bọn họ tận mắt nhìn thấy nàng ném trứng xuống!

Phượng Thành liếc nhìn Minh Thù đầy thâm sâu.

Tiêu Như Phong đã bị con rắnmang đi. Nhưng những người này cũng không có ý đi cứu người, Vương gia định làm như thế nào?

"Mấy người các ngươi ở lại, những người còn lại đi theo ta."

"Tiểu thư, hình như cónội chiến."

Hô hấp của Minh Thù như dừng lại.

Lông mày nam nhânkhẽ nhếch, dường như không hiểu đột nhiên Minh Thù khen hắn làm gì.

Giọng nói của Lưu Phong có chút khàn nhưng cũng không khó nghe, số lần Minh Thù nghe hắn nói có thể đếm trên đầu ngón tay, lúc này lại đột nhiên gọi nàng, Minh Thù rất phối hợp nhìn hắn.

"Túy Hoa các Túy Thảo các cái gì, em không thấy hắn cướp đồ ăn của ta sao?"

Sắc mặt nam nhânhơi tái nhợt, nhưng gương mặt đó vẫn như cũđẹp đến say đắm lòng người, khóe miệng conglên một độ cong hoàn hảo, giống như một sinh mệnh thuần khiết không bị nhiễm chút bụi trần.

Khí chất toát ra trên người nam nhân này quá mức mê hoặc, như yêu tinh chuyên khiến người khác hồn xiêu phách lạc, nhưng lại mang theo vài phần thanh thuần không dễ phát hiện, như sinh linh tinh khiết nhất của thời hồng hoang, không nhiễm chút vẩn đục.

Minh Thù rũ mắt, giọng nói mang theo tiếng cười đánh tan sự im lặng:

"Tính tình Bạch Yên Nhiên trước đây ở học viện Đế Quốcđắc tội không ít người, lần này đến sơn mạch Ma Phong cũng không biết khống chế một chút, nếu thực sự gặp phải ai đó thủ đoạn ác độc, khiến cô ta c·h·ế·t lặng lẽ ở chỗ này cũng là điều rất bình thường."

Đã nói trẫm không thể nào là người xấu mà.

Phượng Thành liếc mắt nhìn, hộ vệ kia liền ngậm miệng.

Hai thái cực khác nhau xuất hiện trên cùng một người.

Ngay khi hắn đang quan sát người đối diện, thì sau lưng đột nhiên thấy lạnh, một lực đạo từ phía sau đánh tới hắn, nghiêng người tách ra, tiếng gió thổi gào thétxẹt qua bên tai, cánh tay mang theo độ ấm nắm cánh tay hắn, cảnh sắc xung quanh điên đảo, trên người hắn đột nhiên chấn động mạnh.

Ừ... Hình như...

Mấy người kia nói một hồi, thấy Bạch Yên Nhiên không thèm để ý, mặt vênh lên trời cũng không lên tiếng nữa, mỗi người đứngmột chỗ chìm trong suy tư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có quỷ mới biết con tiện nhân Chức Phách kia có trúng tà hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Kỳ quáichỗ nào?" Còn có người kỳ quáihơn trẫm sao?

"Ngươi..."

Minh Thù muốn xắn tay áo lên, Hồi Tuyết nhanh tay níu Minh Thù lại:

Vẻ mặt đó của Bạch Yên Nhiên, làm người xung quanh có chút xấu hổ, nỗ lực biện minh cho mình: (đọc tại Qidian-VP.com)

Quên đi không quan trọng, cướp trứng về mới quan trọng.

Rõ ràng là nụ cười như gió xuân tháng ba, lại làm hắn cảm thấy tràn ngập sự lạnh lùng và sắc bén như dao, nụ cười ôn hòađó có thể sẽ đâm vào người hắn bất cứ lúc nào.

"Tiểu thư, người bình tĩnh một chút, các chủ Túy Hoa các kỳ quáilắm."

Minh Thù sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phản ứng kịp.

"Hình như là... Các chủ Túy Hoa các."

"Tiểu tử, trứng của ta mà ngươi cũng dám cướp, ai cho ngươi lá gan đó?"

Minh Thù xoay ngón tay bắt được tay của đối phương, song trong nháy mắt khi nàng vừa tiếp xúc với da đối phương, mới vừa rồi còn là bóng người giờ chỉ còn lại một luồng khói xanh, nhanh như tia chớp bay tới bên kia.

Hiện ra một người mặc áo trắngthêu hoa văn màu vàng nhạt, vạt áo rộng mở, mái tóc đen nửa buộc nửa thảtùy ý rơi lả tả sau gáy và trước ngực, xương quai xanh tinh xảo như ẩn như hiện sau làn tóc đen.

"Hồi Tuyết, ở đâu ra cái tên đần này vậy?"

Hồi Tuyết bị Minh Thù làm giật mình tỉnh giấc, cố gắng dời ánh mắt khỏi người nam nhân, giọng nói có chút khó khăn:

"Ta làm sao biết được." (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Thù không dao động.

Một nữ nhânxuất hiện phía trên hắn, mang theo nụ cười dữ tợn.

Thấy mọi người đều a dua nịnh hót, Bạch Yên Nhiên giễu cợt hừ một tiếng. Cô ta vốn dĩ hơi chướng mắt những người này, nếu như không phải còn cần đến họ, cô cũng chẳng thèm bắt chuyện, lần này lại xảy rachuyện này, Bạch Yên Nhiên càng không thể tỏ ra thân thiện với họ.

Quả trứng kia sao lại còn trên tay nữ nhân này? Vừa nãy Lôi Vân Miêu đem đi là cái gì?

Đây không phải học viện Đế Quốc, cũng không phải địa bàn Bạch gia.

Chương 65: Thần Y Khuynh Thành (12)

Hộ vệ nỗ lực khuyên can Phượng Thành.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Thần Y Khuynh Thành (12)