Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Thần Y Khuynh Thành (17)
Hồi Tuyết cau mày nhớ lại: "Theo em được biết chắc là không có, nhưng mà trong cốc có rất nhiều chuyện em cũng không rõ. Mọi người đều biết Túy Hoa các là thanh lâu nhưng nó còn có rất nhiều sản nghiệp, là một thế lực cực kỳ to lớn, không ai dám tùy ý đụng đến."
Tiêu Như Phỉhôn mê bất tỉnh, Tiêu gia mời toàn bộ thầy thuốcnổi danh đại lục về trị bệnh cũng không có ai chữa khỏi được cho Tiêu Như Phỉ.
Túy Hoa các?
"Hắn rất lợi hại sao?"
Bây giờ kẻ có tiền đều chơi như vậy sao?
Dĩ nhiên là như thế rồi, người vất vả phá một cái, người ta nháy mắt là có thể mở một cái khác, còn phát thiệp mời cho tiểu thư không phải là khoe khoang thì là cái gì.
Phải nhịn mới được.
"Tiểu thư, Bạch gia chủ tự mình dẫn người tới có gặp không?"
Âm mưu thâm sâu.
Minh Thù lật đi lật lại cái thiếp mời, nó chỉ là một tấm thiệp mời, Minh Thù có chút nghi ngờ hỏi Hồi Tuyết: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ đợi đó.
Cô ta là được nữ nhân tên Chức Phách kia mang về, Tiêu Như Phỉ và những người đó rốt cuộc đi đâu cô ta thực sự không biết.
"Tất cả là do cái đồ xui xẻo nhà ngươi, khắc c·h·ế·t cha mẹ mìnhcòn muốn khắc c·h·ế·t Như Phỉnhà ta."
Gần đây, mặc dù tiểu thư có hơi là lạthích ăn thích cười không ít, nhưng ít nhất thì cô tiểu thư lý trí có chính kiến đã quay lại.
Hồi Tuyết lắc đầu đồng từnàng chuyển chuyển, suy đoán nói:
Đầu ngón tay Minh Thù lướt qua môi: "Có thể..."
"Họ chưa nói."
Minh Thù chưa nói có gặp hay không, Hồi Tuyết cũng không dám hỏi tiếp, ngoại trừ lúc trước xử lý chuyện của Bạch Yên Nhiên có chút kỳ lạ,tiểu thư ngày thường đều là người rất lý trí nói đạo lý.
Nhưng mà mỗi lần cô ta còn chưa chạy được khỏi Tiêu gia, đều bị người của Tiêu gia bắt lại.
Chương 70: Thần Y Khuynh Thành (17)
Lúc trước khi bọn họ giao đấu, nam nhân kia quả thực ở thế yếu, không giống như thủ đoạn che giấu.
Tin rằng tiểu thư có quyết định gì sẽ nói mình biết.
"Hiện tạiNhư Phỉ đã quay về, thế nhưng nếu con ta xảy ra chuyệngì ta muốn ngươi đền mạng."
"Có phải là Bạch Yên Nhiên xảy ra chuyện gì không?"
Trên thiệp mời Túy Hoa các có ba chữ cực kỳ hútmắt.
Tiêu Như Phong biết bản thân cô ta không được yêu thương, nhưngcũng không nghĩ đến bị ghét bỏ tới mức này.Người của Tiêu gia không hề nói đỡ cho cô ta một chút nào, ngượclại còn kết hợpvới người ngoài ép hỏi tung tích củaTiêu Như Phỉ.
Những lời này là nói với đám người hầu.
Đầu có thể rơi máu có thể đổ, nhưng đồ ăn vặt thì ko thể mất.
Tiêu Như Phong cả người đầy vết thương quỳ rạp trên mặt đất, bấu chặt cỏ khô trên đất, thù hận trong mắt bùng lên mạnh mẽ chưa từng có.
"Cái đồ giếtmẹ g·i·ế·t cha nhà ngươicòn không an phận à, người đâu đánh nó cho ta, đánh mạnh vào. Xem ngươi còn dám chạy không, ngươicho rằng Tiêu gia là nơi nào muốn đi thì đi sao? Lần sau còn để nó chạy ra ngoài nữa, các ngươi cũng đừng mong sống yên ổn."
Hồi Tuyết nhớ tới một việc, lấy trong tay áo ra thiệp mời khắc hoa thiếp vàng đưa tới trước mặt Minh Thù.
Thù này, Tiêu Như Phong nhớ kỹ.
"Tiêu Như Phong ngươi còn dám chạy ta sẽchặt chân ngươi."
Làm gì? Còn muốn cướp đồ ăn vặt của trẫm sao?
Tiêu phu nhânnhìn trên người Tiêu Như Phong tăngthêm nhiềuvết thương, tức giậntrong lòng bớt đi phân nửa, bà hừ lạnh một tiếng mang theo người làmrời khỏi nhà giambẩn thỉu.
Tiêu Như Phong còn chưa nghĩ ra cách để chạy trốn, thì chợt nghe nói Tiêu Như Phỉvà Thất vương gia đã quay về, nhưng mà Tiêu Như Phỉbịthương nặngtính mạng đang bị đe dọa.
Trên người Tiêu Như Phong toàn là vết thương, cô ta ngẩng đầu nhìn Tiêu phu nhân, khóe miệng hiện lên nụ cười nhạt, sâu trong đáy mắt hiện lên ánh nhìn đầy hàm ý.
Những người này đều đứng bên ngoài khách đ**m, nàng nghi ngờ một lát nữa chủ khách đ**m sẽ đi lên đuổi người.
Nam nhân kia sao có thể sử dụng cái tên Thanh Trần này phí phạm của trời.Minh Thù đẩy thiệp mời sang bàn bên cạnh đầu ngón tay hơi buông ra, thiệp mời rớt xuống đất khóe môi Minh Thù cong lên:
"Đúng rồi, tiểu thư đây là thiếp mời củaTúy Hoa các đưa tới."
Náo nhiệt nàng rất thích, thế nhưng lúc trước nam nhân kia giành đồ ăn vặt với vàng, nàng không đi.
Hồi Tuyết ra ngoài nhìn: "Hiện tại toàn bộ Tây Lăng thành đều biết người đang ở trong thành, chắc không bao lâu nữa những người tìm thầy chữa bệnh sẽ chen chúc tới."
Cuối cùng, Tiêu Như Phong bị giam vào nhà giamTiêu gia, người của Tiêu gia tuyên bốnếu như cô ta không nói ra tung tích của Tiêu Như Phỉ, thì đừng mong được ra ngoài.
"Thanh Trần, mọi người gọi hắn là Thanh Trần công tử hoặc Thanh Trần các chủ."
Mẹcủa Tiêu Như Phỉmang theo người hầuđứng ở bên ngoài nhà giam,nhìn Tiêu Như Phong thê thảm nằm bên trong.
Cho mình?
Ngón trỏ nàng rút thiệp mời ra, mặt trên cũng không viết cái gì kỳ quái chỉ là hẹn Minh Thù mười ngày sau tham dự lễ khai trương Túy Hoa các.
Nam nhân kia cướp trứng của nàng có thể là trùng hợp, hắn chỉ cần năng lượng của trứng màu. Nhưng lúc đó giọng nói miệt thị của hắn và sự khiêu khích hôm nay, không phải có thù oán thì chính là ăn no rửng mỡ.
Tiêu phu nhân nhìn ánh mắt của cô ta, tim nảy lên đề phònglui về phía sau một bước. Bà ta lập tức phản ứng:
Hồi Tuyết bị sặc một cái, cẩn thận nói:
Cho nên tiểu thư gặp hay không gặp vậy?
Mới vừa bị nàng hủy một cái, không lâu sau lại mở một cái?
"Người của Bạch gia muốn chữa cho ai?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hồng Môn Yếnăn không ngon, không đi."
Minh Thù nhớ tới dáng vẻ lúc trước của nam nhân kia, liền nổi da gà toàn thân.
Dưới sự nỗ lực tìm kiếm của Học viện đế quốc cùng các đại gia tộc, những người còn lại đều lục đục trở về.
Hồi Tuyết đứng bên cạnh Minh Thù, tuy rằng nàng rất không muốn nhìn thấy người Bạch gia, nhưng nàng không thể làm chủ thay tiểu thư.
Tiêu Như Phong cảm giác mình đường đường là một sát thủ, mang theo tư tưởng tiên tiến hơn đám người kia đến đây, lại bị đám người đó ngược đãi, trong lòng trỗi lên sự không cam lòng mãnh liệt, luôn muốn tìm cơ hội thoát thân.
Danh tiếng của Tuyệt Hồn cốc tuyệt đối không phải chỉ là hư danh, người muốn được người của Tuyệt Hồn cốc chữa bệnh có thể vòng quanh Tây Lăng thành vài vòng.
Cái thế lực Túy Hoa các này trong cốt truyện đề cập qua vài lần, nhưng không phải là chính, lúc sau càng không xuất hiện, đương nhiên Túy Hoa các và vị các chủ kia không phải là nhân vật chính.
"Hắn mời ta đến để bị phá sao."
Nhà giamđược sắp xếp trận pháp, muốn chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồi Tuyết vẫn tiếp tục làm một cô nàng ngu ngơ, không nghi ngờtiểu thư nhà nàng đã sớm bị thay đổi linh hồn.
Như trong dự tínhTiêu gia tìm tới cửa nhà Minh Thù, chỉ là nàng không nghĩ tới Bạch gia cũng tìm tới cửa.
Mẹcủa Tiêu Như Phi hết sức oán giận, đem mọi sự trút lên Tiêu Như Phong. Tiêu Như Phong bị ép uống thuốc áp chế linh lực không có năng lực phản kháng, mỗi lần đều bị hành hạ đến thừa sống thiếu c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tên và hình tượng của hắn hoàn toàn không hợp nhau."
Minh Thù im lặngmột lúc: "Tuyệt Hồn cốc và Túy Hoa các có ân oán gì không?"
Minh Thù ở trong thành vài ngày, nàng cũng không che giấu thân phận, luôn có người nhận ra nàng là người của Tuyệt Hồn cốc.
Tiêu gia, Chức Phách...
"Tên hắn là gì?"
"Người của Tiêu gia đi rồi sao?"
"Em thấy giống như là khoe khoang hơn."
Nghĩ đến tình trạng hiện tại của Tiêu Như Phỉ, bà ta không nhịn được căm hận đối với người trước mắt: (đọc tại Qidian-VP.com)
Người được yêu thíchnhất Bạch gia là Bạch Yên Nhiên, Bạch gia chủ tự mình tới cửa ngoại trừ Bạch Yên Nhiên còn có ai có thể có đãi ngộ như thế?
"Cũng không phải nghe nói thực lực của hắn cũng không mạnh. Chỉ là tu luyện một môn tà thuật, có thể kiểm soát tâm trí, hắn muốn ta làm cái gì thì phải làm cái đó, hoàn toàn không có biện pháp phản kháng, rất đáng sợ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.