Hết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho Em
Mạch Ngôn Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Con thích sếp của con, Đường Vực
Một lúc sau.
GiờLục papa lại muốn mua lại bộtiểu thuyết sắp hết hạn bản quyền của côdựng thành phim sao?
Đường Hinh vâng dạ, rồi mởcửađi ra ngoài. Ra khỏi văn phòng củaĐường Vực, côquyếtđịnhđi tìm trợlýCaođểhỏi chuyện, tính sổvới anh ta chuyện hôm qua! Cônhìn qua chỗngồi của thưký, không thấy trợlýCaođâu.
“Á?” Đường Hinh hoàn toàn không ngờanh lại hỏi vấnđềnày,“Chinchilla, sao vậyạ? Sếp muốn nuôi mèo sao?”
Côhít thởkhông thông,đột nhiên không biết phải nói gì.
TrợlýCao nhìn cô, chầm chậm gậtđầu:“Đúng vậy.”
_“Nhật kýnữ đại gia”_
Đường Vực quay sang, nhìn thẳng vào cô, hỏi:“Thực sựmuốn vậy sao?”
“Thếlàtốt rồi, tốt rồi. Lát con nhắn thông tin chuyến bay cho mẹ,đến hômđómẹvới bốcon sẽ điđón.”
Chờtới khi códự án thích hợp lại nói.
Trừkhi, sếp tổng thực sựthích cô.
Nếu như…
“Thếmà đãmoi rađược thằng nàođâu?”Mẹcôphũphàng chỉra sựthật.
Giống nhưcô đãnói, hợp tác không thành công thìcũng còn tình nghĩa.
Thôi thìcứtiếp tục làm một biên kịch tiểu tốt vậy.
Không thìcôcòn cóthểlàm sao?
Đạo diễn Lục:“Đường Hinh.”
“Không, chỉhỏi qua một chút thôi.” Đường Vực mặt không biểu cảm, bảo cô:“Được rồi, không còn việc gìnữa.”
“Mèo nhàem làgiống gì?”
Đường Hinh trợn tròn mắt,ôm cái gối vào lòng, ngồi xếp bằng trên sô-pha, nói thầm:“Con không thích anh ta.”
Editor: Hannah (đọc tại Qidian-VP.com)
Có điều, côcũngđãgiấuđược hơn hai năm rồi, thếcũngđủlâu rồi.
Đường Vực biếng nhác tựa lên lưng ghế, tiện tay ném bút lên bàn, nhìn côgái nhỏcònđangđứng trước bàn làm việc của anh. Bỗng nhiên anh không biết phải làm gìvới côbây giờ? Phải sắp xếp cho côthếnàođây? Dùthếnào thìanh cũng nợcômộtân tình.
Cólẽanh nghĩcô “vôphương cứu chữa”rồi? Hay cho rằng côkhông thích hợp làm biên kịch? Hayđang nghĩThời Quang cólẽkhông cần một người nhưcô? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cao Hằng gậtđầu.
Đạo diễn Lục?Đạo diễn Lục nào nhỉ?
“Chuyện này…Tôi không biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Hinh:“……”
Côbỗng nhớtới tối qua lúcởtrên xe,Đường Vực nhìn côchăm chú,ánh mắt rất phức tạp, bây giờnghĩlại, cô đột nhiên hiểu ra, cólẽanhđãcảm giácđược cô đang thích anh?
WeChat báo cótin nhắn gửiđến.
“Vậy làanh nhận ra tôi thíchĐường Vực nhưng lại không nhận ra anhấy cóthích tôi hay không?” Đường Hinh cóvẻmuốn truy vấn Cao Hằng cho bằngđược, nếu trợlýCaođãnhận ra, côcốgiấu diếm lại chỉcàng khiến người ta thêm nghi ngờ, chi bằng cứnói chuyện thẳng thắn.
Đường papa không cho côquay phim.
Đường Vực hơi nhếch miệng cười, nói:“Cứtạm vậyđi.”
Nếuđãvậy, không cần giấu nữa.
Đường Hinh tìm thấy anh taởphòng trà. TrợlýCaođangđứngởcửa, tay cầm cốc nước, mỉm cười nhìn cô:“Cô Đường, cóviệc gìsao?”
Côthực sựkinh ngạc,đôi mắt trợn tròn, lắp bắp:“Sếp tổng…hỏi anh?”
Côbĩu môi, nói:“Dùsao với tình trạng của em bây giờ, muốn trởthành biên kịch chủchốt cũng rất khó.”
Đường Vựcừmột tiếng, nhìn côxoay người, bỗng nhiên nhớtới con mèo conởnhà, liền gọi côlại:“Khoanđã.”
Đường Hinh nằm vật ra sô-pha, ngửađầu nhìn trần nhà, hít một hơi thật sâu, cười nói:“Mẹ, mẹcứchờ đi, con nhấtđịnh sẽcóbạn trai cho màxem. Con mẹxinhđẹpđáng yêu nhưvậy, còn cónhàcóxe cótiền gửi tiết kiệm, sao cóthểkhông kiếmđược bạn trai chứ.”
“Vâng.”
Anh ngước lên nhìn cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Hinh ngây người.
Đường Vực vốn cònđang nghiêngđầu suy nghĩxem códự án nào tốt lại thích hợp với cô, bỗng nhiên lại nghe tiếng côdịu dàng vang lên:“Sếpà, hay làthếnàyđi, sếp cứchọn ra mộtđềtài,đểem làm biên kịch cộng tác viên là được.”
Cao Hằng im lặng một lúc, cóvẻkhóxửnhưng rồi vẫn nói thật:“Làsếp tổng hỏi tôi, tôi không thểnói dối.”
Đường Vực hình như đãphát hiện ra tôi thích anhấy rồi. Không giấuđược nữa rồi.
Côvội vàng trảlời:“[icon mặt cười]Đạo diễn Lục, cóviệc gì ạ?”
BàChung hỏi han côchuyện sinh hoạt thường ngày, vídụnhư đi làm bận hay không, cócòn tiền tiêu không, quan trọng nhất chính là:“Conđãcóbạn trai chưa?”
Hơn nữa, thích một người làchuyện chẳng thểche giấu nổi.
“Mẹnói con nghe, con trai của dìLâm không tệ đâu nha,đang làm tiến sĩ, công việc sau này cũngổnđịnh, hôm nào con vềcùng cậu taăn bữa cơm.”
Nói xong côthực sựquay người rờiđi.
Con thích sếp của con,Đường Vực.
Cao Hằng:“… Hả”
Anhđẩy côra xa, lập ra ranh giới, sau này không cóphép côtựdo qua lại giữa tầng trên vàtầng dưới, cũng khôngđược phép tuỳtiện trước mặt anh…
Côkhôngđoánđược phảnứng củaĐường Vực sẽnhưthếnào.
Đường Hinh khom lưng thay giầy, nói:“Con cóvề, vémáy bay cũng mua rồi.”
Hỏi nhưvậy làmuốn tôi trảlời thếnàođây?
“……”
“……”
Đường Hinh vẫn duy trìnụcười, hỏi tiếp:“Vậy anh cócảm thấyĐường Vực thích tôi hay không?”
Đường Hinh vui vẻquayđầu lại, hai tay ngoan ngoãnđểphía trước, lễphép hỏi:“Còn cóviệc gì ạ?”
Chỉlàanh kìm lại, không hỏi thẳng cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Hinhâm thầmđiều chỉnh lại cảm xúc, bình tĩnh hỏi lại:“Sếp hỏi anh nhưthếnào?”
Đường Hinh lặng lẽnhìn anh, không biết anhđang nghĩgì.
Bàn chuyện công việc xong,Đường Hinh cũng không nấn nálại trong phòng làm việc của anh, côchỉvềcánh cửa, nói:“Vậy emđi nhé!”
Đường Hinh:“……”
Đường Hinh cười gian xảo hệt nhưmột con cáo nhỏ, Cao Hằng vừa nhìnđãcólinh cảm không lành, côlại tủm tỉm cười nói:“Anh cócảm thấy tôi thích sếp tổng hay không?”
Đương nhiênĐường Hinh không thểnóiđiều này với bàChung, chỉbiếtậmừ đối phórồi cúpđiện thoại, ngảngười nằmườn trên sô-pha, giơđiện thoại lênđăng bài trên WeChat.
“Vậy con thích ai?”
Áo sơmi của anh vẫn cài khuy sát cổtheo thói quen, tay chống cằm trầm mặc suy nghĩ, ngườiđànông này dùcho cơthểcóthảlỏng tớiđâu thìvẻnghiêm chỉnh, chỉn chu kia cũng không bao giờbiến mất.
Cao Hằng nhìn cô, cốnhớlại tháiđộcủa của sếp tổngđối với cô, anh cũng không dám chắc liệu sếp tổng cóthực sựthích côhay không, nhưngđúng làsếpđối với côcóvài phần nuông chiều bất bình thường. Anh ta nghĩnghĩrồi nói:“Sếp hỏi tôi vìsao côlại mua bữa sáng cho tôi.”
Nhưvậy hai người sẽcókhảnăng tiến tới.
Đường Hinh gậtđầu:“Trước mắt chỉcóthểchấp nhận nhưvậy thôi.”
Cao Hằng:“……”
Đạo diễn Lục:“Bốn năm trước, cô đãbán bản quyền làm phim bộ “Dệt một giấc mộng cho anh”cho Thời Quang, cóphải sắp hết hạn bản quyền rồi không? Giờcôcóhứng thúbàn chuyện chuyển thểbộtiểu thuyết này không?
Vẫn nhưtrướcđây, cónghĩa làanh chấp nhậnđểcôthích anh,đồngýcho côtiếp cận anh.
Cônhìn trợlýCao, cười thật tươi:“TrợlýCao.”
Đường Vực vìsao bỗng nhiên hỏi chuyện này?
Cao Hằngđứng im một chỗ, không biết phải phảnứng ra sao. Không lẽcô ấy muốn anh ta cứthế đi kểlại cho sếp tổng nghe? Phụnữthích sếp tổng nhiều nhưvậy, ai anh ta cũng phải“mách lẻo”sao?
Đường Hinh không còn tâm trí đâu lo chuyện công việc, dùsao thì đềtài của côcũng bịloại rồi, giờrơi vào cảnh“ăn không ngồi rồi”, không biết nên làm gì, vậy thìvềnhàthôi. Vừa vềtới nhà, bàChung – mẹcô đãgọiđiện tới, hỏi cô:“Hinh Hinhà, Tết Thanh Minh con cóvềkhông?”
Trong danh bạcủaĐường Hinhđó đến mấyđạo diễn Lục cơ! Côvội xem qua trang cánhân của ngườiđó, thấyảnh Lục Chi Hành mặcáo gió đứng giữa sa mạc, sau lưng làmộtđống máy quay phim,ảnh chụp anhđang vác một cái camera, dựa lưng vào lều dựng tạm, dáng vẻbất cần.
Đường Hinh cũng không mong anh ta cóthểtrảlời mình, côhừmột tiếng, nói:“Không biết thìthôi, tôiđi xuống trướcđây.”
Đường Hinh thật muốn cạn lời với anh ta, cônhíu mày nói:“TrợlýCao, anh quên mất chuyện tối quaởtrong thang máy anhđâm sau lưng tôi thếnào rồi hả? Anh…Sao anh cóthểlàm thếhả? Tựdưng lôi chuyệnđóra!”
Đường Hinh cũng chẳng trôngđợi Cao Hằng sẽnói vớiĐường Vực chuyện gì, côchỉmuốn thửxem nếuĐường Vực thực sự đãnhận ra hoặcđãbiết chuyện côthích anh, anh sẽlàm gì. Anh sẽgiảvờkhông biết, mọi chuyện vẫn nhưtrướcđây sao?
Đường Hinhđi xuống,đầuóc quay mòng mòng.
Chương 11: Con thích sếp của con, Đường Vực
TrợlýCao hơi ngạc nhiên, cóvẻkhông hiểu, sao tựdưng côlại gọi thẳng tên sếp vậy?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.