Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Cô ấy lại dắt mũi sếp tổng rồi [Phần 2]

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Cô ấy lại dắt mũi sếp tổng rồi [Phần 2]


Editor: Hannah

“Dạ?”

Một lát sau,Đường Hinh rửa mặt xong xuôi quay lạiđãkhông thấyĐường Vựcởtrong phòng. TrợlýCaođứngởcửa chờcô, nói:“Cô Đường, sếp tổng cócuộc họp gấp, côxuống tầng chờsếpđược không?”

Chương 8: Cô ấy lại dắt mũi sếp tổng rồi [Phần 2]

Đường Hinh:“…”

Đôi mắtđen nhánh của ngườiđànông vẫn hướng vềcô,ánh mắt vừa chăm chúvừa lẫn lộn những xúc cảm khódò.

Côvội vàngđứng lên, chạyđi rửa mặt.

Chỉmột cái chạm nhẹ.

Đường Vựcđangđịnh bảo côlên phòng làm việc của anh thì đãnhậnđược tin nhắn côgửi:“Ngày mai em trình bày với sếp có được không?”

Đường Hinh vừa bối rối vừa hoảng loạn, không theo kịp mạch chủ đềcủa anh, khi nãy nhìn vẻmặt anh như đang muốn thẩm vấn cô, saođột nhiên lại thayđổi bất thường nhưvậy.

Đường Vực nhớtới hômđócô đăng trên WeChat một hình vẽ đầu heo, cônói nếu không vẽ được bạn trai thìsẽvẽmột hìnhđầu heo thay vào, anhđột nhiên cảm giác cógì đósai sai, có điều gì đóbất ngờ đãvượt tầm kiểm soát của anh.

Đường Vực hất cằm vềphía trán cô, cúiđầu nhìn, lại nói:“Tôi hỏi làcóphải tôi gõvào trán em bị đau không?”

Lần trước làgiả, lần này làthậtđó!

“Đauà?”Anh hỏi.

Đường Hinh nhìn anh không chớp mắt, chỉim lặng nhìn anh, nuốt nuốt nước bọt,đôi tay vìluống cuống màbuông thõng xuống.

Côchờtới tận quágiờlàm việc, mới nhậnđược tin nhắn WeChat củaĐường Vực, anh hỏi:“Đãvềchưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vâng.”

Nhưchạm thẳng vào timĐường Hinh, làm tim côrung lên, cảngườiđều cứngđờ.

“Cốc cốc cốc…”

Tai cô đỏlên, giảvờkhông biết hỏi:“Nhemở đâu cơ?”

Côbối rối cúiđầu,đầu bút chìchọc chọc vào mặt.

Đường Vực cụp mắt,ánh nhìn lưu luyến lúmđồng tiền trên máphải của cô, nhẹnhàngđáp:“Uhm”, sauđótayđút túi quần, mắt quét vềphía Cao Hằng.

Cao Hằngđẩy cửa bước vào.Đường Vực cũngđứng lên, cúi xuống nhìn côgái nhỏ đang cặm cụi thu dọnđống giấy bút, nói nhỏ:“Emđi rửa mặt trướcđi, sauđóquay lạiđây giải thích mấy thứemđãvẽxem thếnào.”

Đường Vực vừađi vừa mặc lạiáo vest,đông tác phóng khoáng, bước chân ung dung, từdáng người toát ra vẻbí ẩn gợi cảm, khiến các thưký đang ngồi ngoài nhìnđôi mắtđều sáng nhưsao.

Đường Hinh lại xoa xoa, gậtđầuđáp:“Đau.”

Đường Vực sải bước ra ngoài.

Thứcảm giác mơhồnày từng xuất hiện trướcđây, giờlại quay trởlại.Đối với chuyện tình cảm, anh không phải làngười tinh tế, nhạy bén nhưng từkhi tiếp nhận Thời Quang cho tới nay,Đường Hinh lànữnhân viên duy nhất cóthểtựdo tiếp cận gần anh. Huống hồbọn họ đãlà đồng minh trong suốt hơn một năm, từlúc Đường Hinh còn ngoan ngoãn lễphép cho tới bây giờ, cô ấyđang quỳtrên thảm phòng làm việc của anh, cúi người trên bàn tràvẽsơ đồ, vẽmấy thứ đồxấu hoắc màanh nhìn không ra nhưng cũng không hềghét bỏ, cô ấy gọi anh là “sếp”, còn to gan sai anh lấy cho côbút chì.

Cao Hằng:“……”

Đường Hinh không hiểu chuyện gì, quayđầu nhìnĐường Vực, hỏi nhỏ:“Sếpơi, sếp cóphải vềnhàgấp không? Cóthểchởemđi nhờmộtđoạnđược không? Tiệnđường mà!”

Đường Vực nhìn trán cô, khẽgiật mình, làn da côtrắng nõn mịn màng, giờmột khoảng trên tránđangđỏlên, nhìn rất rõ, không biết làdo anh gõbút hay do bịcôxoa một hồi mà đỏlên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Vựcàmột tiếng rồi lạnh nhạt nói:“Em dùng xeđể điđường hayđi cày vậy? Một tháng màbảo dưỡng những hai lần?”

Đường Hinhđãlấy lạiđược tinh thần, ngẩngđầu cười ngọt ngào nói:“Vângạ.”

Một lát sau, côbuông bút xuống, anh trầm giọng hỏi:“Vẽxong rồià?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sao lạiđánh?

Đường Vựcđột nhiên nhíu mày, nheo nheo mắt,đuôi mắt anh trởnên sắc sảo, vẻmặt hơi khó đoán, ngữ điệu trầm xuống, chậm rãi nói từng từ:“Em nói ai là đầu heo?”

Đường Vực nhìn vềphía vởvàbútĐường Hinhđangđểlại trên bàn trà, nói:“Mời bọn họvào phòng họpđi, cònĐường Hinh…Cứbảo cô ấy vềtrước, chờtôi họp xong rồi quay lạiđây.”

Đúng lúc, tiếng thang máy vang lên“Ting”, thang máy dừngởtầng tám,Đường Hinhđangđeo balođứng bên ngoài, vừa thấy hai người họ, mắt côsáng rực lên, nhìnĐường Vực rồi nhẹnhàngđi vào, nói:“Sếp cũng vềbây giờsao.”

Đường Vực lật xem tài liệu,đứng bên cạnh bàn làm việc, tay trái chống lên mặt bàn,nhanh tay kýtên, kýxongđưa lại cho Cao Hằng. Cao Hằng nhận lấy tài liệu, lại nói:“Sếp tổng, Khương đạo cùng phía quânđội nói cóchuyện cần bàn với anh, giờhọ đang ngồiởngoài, anh xem…”

Đường Hinhđáp:“Xe của emđangđưađi bảo dưỡng rồi.”

Đường Vực vắt chân lên, vừa cười vừa nói:“Vídụnhư?”

“Ờ.”

Nếu cómột ngày em trởthành bàchủ, em nhấtđịnh phải trừcủa anh ta 200đồng tiền lương.

Đường Hinh len lén liếc nhìn anhđang ngồi cạnh, ngườiđànông thảlỏng cơthểtựa lên sô-pha, hai chân bắt chéo, quầnâu thẳng thớm dọc theođôi chân thon dài cực kỳ đẹp mắt, màcôlạiđang quỳbên cạnh hìhục vẽtranh, hai tai côbỗngđỏ ửng lên.

Nhưng màtối nay côcóhẹnđiăn với Vưu Hoan vàMinh Chúc, chỗhẹn cũngởgầnđây, côqua muộn một chút cũng không sao nhưng sợrằng không thểgiải thích rõvề đềtài của mình, cônhìnđồng hồ, chắc sẽkhông kịp.

Đường Vực khôngđểtâm, mím môi cười.

Đường Hinh nhìn vào trong phòng làm việc, bấtđắc dĩ đáp:“Được.”

Đường Hinh cònđang nghĩxem nênđòi anh bồi thường cái gì, nghe ngữ điệu ghét bỏcủa anh thìlập tức trừng mắt, cầm bút chỉvào trang vởgiải thích:“Sếp chờmột chút, em còn chưa vẽxongđâu,đợi em vẽxong giải thích cho sếp sẽhiểu ngay.”

Đường Vực lạnh nhạtđáp lời, hiển nhiên làkhông tin tưởng vào trìnhđộvẽtranh của cô.

Đường Hinh vừa vẽvừa nói thầm:“Sếpơi, em tuy rằng vẽkhôngđẹp nhưng em còn rất nhiềuưuđiểm khác nha.”

Nhữngđiều chôn giấuđang từng tấc, từng tấc một bị đào xới lên.

Đường Vực duỗi chân, ngồi thẳng người dậy, hai tayđặt trênđùi, hơi chống lên eo,ánh mắt lướt qua vếtđen trên máphải của cô, anh phìcười, trêu chọc cô:“Sao em lại giống trẻcon thếhả, vẽxấu, mặt mũi cũng nhem nhuốc nữa.”

Đường Hinh vội vàng lấy tay cheđầu, một tay xoa xoa chỗbịgõtrúng,ánh mắt vôtội nhìn anh, nhíu mày hỏi:“Sao lạiđánh em?”

Cao Hằng theo sau nhấn nút thang máy.

…Dường nhưbímật sâu kín trong lòngđãbịngười ta nhìn thấu.

Cắt lươngđi cho hảgiận!

Đau!

“Em còn muốn tôi bồi thường thếnào nữa?” Đường Vực xoay người, vòng qua một góc bàn trà, ngồi xuống ghếsô-pha, nhìn xuống quyển vởcô đang dùng, hình vẽtrênđókhông khác gìcủa trẻcon, lung tung lộn xộn. Mày anh nhíu lại, không kìmđược màquát lên:“Đường Hinh, em vẽcái quỷgìthếnày?”

Đường Vực cólẽbịloạn trírồi, anh bật cười,đưa tay ra vềphía cô, ngón trỏchạm vào mácô, nhẹnhàng nói:“Ở đây.”

Côchớp chớp mắt, lông mi dài rung rung, ngơngác ngượng ngùng ngước nhìn anh.

Đường Vực hơi khựng lại, trảlời:“Được”. Anh tựa người vào ghế, xoay nửa vòng rồi bật dậy, cầmáo vest lên tay, lấy chìa khoáxe từtrong ngăn kéo.

Cótiếng gõcửa phòng làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)

…Hìnhảnh này, nhìn thếnào cũng giống nhưcô đang quỳrạp xuống dưới gấu quần anh.

Đầuóc Cao Hằngđang xoay mòng mòng. Muốn anh ta trảlời thếnàođây?

Cao Hằng từbên ngoài nói vọng vào:“Tổng giámđốc, cótài liệu khẩn cần anh kýtên.”

_“Nhật kýnữ đại gia”_

“Em biếtđàn piano, còn nữa…” Đường Hinh bỗng nhiên dừng lại, nói tiếp:“Trừvẽtranh vàca hát làkhôngđược thôi.”

Đường Vực cúi người lấy bútđưa cho cô, mắt nhìn thoáng qua chỗ đỏhồng trên trán, hơi nhếch miệng cười nói:“Coi nhưtai nạn laođộng.”

Hai người lần lượtđi vào.Đường Vực bỗng nhiên nhớra chuyện gì, nhìn Cao Hằng hỏi:“Đường Hinh…lần trước vìsao lại tặng bữa sáng cho cậu?”

Đường Vực nhìnĐường Hinh mặtđỏ ửng,đứng im một lúc rồi quay người lại phía cửa, khôi phục vẻbình tĩnh, nói:“Vàođi.”

Đường Hinh lập tức trảlời:“Chưa về, sếp cònởtrên tầng không?”

Cao Hằng hơi tòmònhìn lướt qua bàn trà. Không phảiđang nói về đềtài kịch bản sao? Sao tựdưng lại biến thành vẽtranh?

Đường Vực ngồi dậy, dáng người cao ráo mảnh khảnh, trang phụcđơn giản với quầnâuđen và áo sơ-mi trắng, không thắt cà-vạt nhưng vẫn cài nút cổ áo trên cùng,đứng từtrên cao nhìn cô đang ngồi bệt dướiđất, cảngười anh toát ra vẻnghiêm chỉnhđứngđắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sắc mặt Cao Hằng cực kỳphức tạp nhìnĐường Hinh, nghĩthầm cô ấy lại dắt mũi sếp tổng rồi. Lại nghĩtới vấnđềsếp vừa hỏi mình, anh ta cúiđầu quẹt mũi,đường hoàng dõng dạc nói:“Lần trước làcô Đường lừa sếp, lầnđóxe của cô ấy vẫnđểtrong bãiđỗ, khôngởcửa hàng cũng khôngđemđi bảo dưỡng.”

Côluống cuống, dừng tay xoa xoa một chút rồi lại cắm cúi vẽvẽ.

Đường hinh:“……”

Cao Hằng:“……”

Côlại hỏi:“Tai nạn laođộng thếnày phải bồi thường saođây?”

Cao Hằngđangđứng ngoài chuẩn bịtài liệu, anh nhìn anh ta nói:“Vềthôi.”

Đường Vực, trợlýCao thực sựquá đáng ghét.

Đường Vực chớp mắt, khôngđể ýhỏi:“Xe của emđâu rồi?”

Bây giờcô ấy lại nói, nếu cô ấy không vẽ được khuôn mặt bạn trai thìsẽvẽmột cáiđầu heo thay vào.

Đường Hinhừm một tiếng rồiôm lấy vởxoay người, chuẩn bịngồi dậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Cô ấy lại dắt mũi sếp tổng rồi [Phần 2]