Hồ Nữ
Dịch Ngũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 117: Cáo mượn oai hùm
"Muốn đánh nhau phảikhông?" Tuyết Hoa kêu lên, "Tướng công ta là kiếm khách đệ nhất thiên hạ, chỉ bằng hai con tômnhỏcác người, cũng đòi động thủ với ta?"
Tuyết Hoa biếthắnđanglàm gì,khôngquấy rầy, chỉ lặng yên uống trà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Góc lầu hai đối diện, hai gã nam tử uống rượunóichuyện phiếm, chủ đềkhôngphảihắncần, khác lầumột, hơn mười người uống rượu, tiểu nhị chào hỏi khách nhân, bê đồ ăn, bên ngoài quán rượu, ngườiđidường qua lại.
Tuyết Hoa tháo mũ sa, le lưỡinói: "Nhàn rỗi mà, giáo huấn gã kiamộttí tăng thêm hứng thú."
Hai ngườiđiđến cầu thang, lúc này cómộtgã vung tay lên "Vụt, vụt" hai cái ám tiễn tinh xảo lập tức bắn về phía Hạ Lăng Vân.
Hạ Lăng Vân dùng thần thức cảm ứng, lấy tửu lâu làm trung tâm khuếch tán xung quanh.
Ống tay áo Hạ Lăng Vân phấtnhẹmộtcái, lạnh lùngnói: "Đứng lênđi,côkhôngcần đa lễ. Ta và nội tử du sơn ngoạn thủy,khôngthích có nhiều người ở bên cạnh."hắnđãnhìn quen kiểu "khôngcó gì báo đáp" này rồi.
Hạ Lăng Vân cũngkhôngăn hết, buông đũa xuống, lấymộtít bạc vụn, sau đónói, "Tuyết Hoa, Mã đại gia người ta đến tìm chúng ta tính sổ rồi."
"Ha ha, có lẽ, hai chúng ta là tỷ muội mà." Tuyết Hoa nhõng nhẽo cườinói, cầm chén trà, trước ngửi mùi, thấy tạm được mới uống hai hớpnhỏ.
Tuyết Hoa nhõng nhẽo trừng mắt cười liếchắnmộtcái, rồi tự mình dùng cơm.
Nàng vừanói, ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Lông mày Hạ Lăng Vân cau lại.
Tác giả có lời muốnnói:thậtra Tuyết Hoa rất là hung bạo ing~~~
"Viu...viu" Ám tiễn xé gió thẳng thắp đâm vào lồng ngực kẻ đánh lén kia.
Nàng nhìn xuyên qua màn lụa trắng nhìn hai gã gia đinh mặc thanh y nằm bẹptrênđất r*n r*, cười lạnhnói, "Nếu các ngươi dám làm phiền hiếu nữ này, ta và tướng công tuyệt đốikhôngbuông tha cho các ngươi." Nàng bên vực kẻ yếu đấy, chỉ cần đe dọamộtchút có thể khiếncônướng đó tạm thời an toàn, cớ saokhônglàm?
Hạ Lăng Vân buông tha cho con linh miêu tiếp tục cảm ứng xung quanh, thu thập tin tức mình cần.
Tuyết Hoa vô cùng hài lòng, gắpmộtmiếng thịt kho tàu đặt vào bát củahắn, dặn: "Tuy chàng thích ăn chay, nhưng cũng nên ăn thịt tăng cường dinh dưỡng."
Được rồi, mặc kệhắnthôi, nhỡhắnăn nhiều thể lực tốt, có lẽ nàng phải chịu khổ, nàng vẫn là tăng cường dinh dưỡng cho mình.
Đối với danh hiệu kiếm khách đệ nhất thiên hạ mà tiểu thê tử phong cho, tuy Hạ Lăng Vân có chút buồn cười, nhưng dáng vẻ lạnh lùng thong dong, gương mặtanhtuấn phong thái hiên ngang, đủ để người xem tin tưởng lời của nàng.
"Nếukhôngthìsao?" Tuyết Hoa cườinói, "Hai trăm lượng bạc, Mã đại gia nhà ngươithậtsựchặt đẹp. Phi,mộtvăn tiền cũngkhôngcho!" Lờinóicủa nàng mạnh mẽ nhưng thanhâmmềm mại dễ nghe, hết lần này tới lần khác khiến người nghe toàn thân xương cốt mềm nhũn.
Xa xa, góc đông bắc có linh lực nhonhỏchấn động,hắnchú ý, pháthiệnlinh lực chấn động từmộtcon linh miêu. Con linh miêu đó nằmtrênđầu gối của lão thái thái giống như có cảm giác, đột nhiên hoảng hốt, nhìn xung quanh. Chủ nhân của nó vội vàng trấn an.
Cao thủ, tuyệt đối là cao thủ!
"Tiểu nữ tử xin dập đầu cảm tạ hai vị ân nhân. Tiểu nữ tửkhôngcó gì báo đáp, xin cho phép tiểu nữ tử hậu hạ người và phu nhân." Hiếu nữ kích độngnói, dập đầu với Hạ Lăng Vân.
"Các ngươi, các ngươi... các ngươi chờ!"mộtgã gia đinh khác cố gắng bò lên, thất tha thất thểuđira khỏi đám người.
"Công tử, phu nhân, như vậy nếu có kiếp sau tiểu nữ xin kết cỏ ngậm vành báo đại ân đại đức của hai người." Hiếu nữ thấy Hạ Lăng Vân cự tuyệt, liền dập đầu với bóng lưng hai phu thêmộtlần nữa.
Lúc bị ngã xuống đất, bọn họkhôngdám tin nhìn Hạ Lăng Vân. Nam tử thoạt nhìn 25-26m tuổi làn da như bạch ngọc văn nhã, mày kiếm, mũi thẳng, khí chất như văn sĩ,khôngngờ chỉ phất tay màđãđánh bay bốn người bọn họ. Người ta là kiếm khách, kiếm vẫn còn trong vỏ đấy. Nếu rút kiếm vậythìbọn họđã....
"Ngươi dám đánh lén? Còn đánh lén sau lưng người khác?" Tuyết Hoa tức giận, vung tay đẩy ám tiễn.
Khóe miệng khẽ cong mỉm cườinóivới Tuyết Hoa: "nóinhiều vậy nàng có khátkhông? Chúng ta tới tửu lâu uống trà." Tuyết Hoa nhiệt tâm giúp người,hắnkhôngcảm thấy nàng gây phiền toái.
"Khách nhân, đồ ăn người cần đến rồi." Tiểu nhị bưng khay lớn tiếng kêu.hắngặp rất nhiều loại khách từ bắc tới nam, khách có thói quen kì lạ nàyhắncũng gặp rồi.
Tuyết Hoa nghe hiểu ýhắn, lập tức gắt giọng, "khôngcho chàng ăn!" Tiên Quân thanh tịnh lạnh lùng cũng biết trêu hoa ghẹo nguyệt đùa giỡn nữ nhân.
"Các ngươi là kẻ nàotrêngiang hồ? Chẳng lẽkhôngnghe danh Mã đại gia?" Gã nam tử trung niên cầm đầu quát lên, má trái có vết sẹo dài, nhìn có vẻ dữ tợn.
"mộtkẻanhvợ, thân thích đánh tới tám cây sào cònkhôngđến cũng dám hoành hành ngang ngược?" Tuyết Hoa cười lạnhnói, Thái Hậu chuyên quyềnđãlà gì, Võ Tắc Thiên cũng chả đuổi nhi tử chính mình làm nữ hoàng? Nàng ghét là vị Mã đại gia kia ỷ thế h**p người, bắt nạtcônương yếu ớt.
Hạ Lăng Vân nhắm mắt lại, buông thần thức cảm ứng xung quanh. Lúchắnvà Tuyết Hoa gặp nhau, thần thức có thể cảm ứng được tất cảsựvật trong chu vi mười dặm,hiệntại,hắnổn định tâm thần phóng thần thức ra ngoài, có thể cảm ứng được toàn bộsựvật trong vòng năm mươi dặm. Hôm nayhắnkhôngcần cảm ứng xa như vậy,hắnchỉ cần kiểm tra cái tòa thành này, xem bọn họ bàn luận cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Lăng Vân đứng dậy, mở cửa nhận khay tiểu nhị đưa tới, lấy thức ăn của mình.
Người vây xem nhao nhao tản ra, có người hảo tâm kêu lên: "Công tử, phu nhân, hai người nhanhđiđi, Mã đại gia người đông thế mạnh, còn có thể điều động quan binh, hai ngườikhôngđánh lạihắnđâu."
Đóng cửa lại, Hạ Lăng Vân ngồi lại bàn, bảo Tuyết Hoa mau ăn, những đồ này làhắnđặc biệt gọi cho nàng.
"Tuyết Hoa, hình như nàng muốn chiếu cỗ Mã đại gia kia."hắncườinóirót trà đưa đến trước mặt nàng.
Hạ Lăng Vân tức giận lập tức kéo Tuyết Hoa ra sau, lạnh lùngnói: "Cút ra ngoài!"hắnvung tay lên,mộtlực lượng vô hình lập tức đánh tới bốn gã nam tử.
"Tuyết Hoa..." Hạ Lăng Vân thấy thế, khẽ thở dài,nói: "Chúng ta xuống dưới." Tuyết Hoa thiện lương nhưng nếu bị chọc tứcsẽbộc phát bản năng hung tàn của dã thú.
Hạ Lăng Vân mỉm cười chêu chọc, "Tuyết Hoa, nàng chê ta yếu?" Với thể lực của mình trước mắthắnkhá hài lòng.
khônglâu sau,hắnphát giác tiểu nhị bưng khay đến lầu hai, tới nhã gian củahắnvà Tuyết Hoa, lập tức thu hồi thần thức.
Đại lục Ngũ Nguyên có tu sĩ, mà tu sĩ lánh đời cũng có kiếm sĩ, cho nên từ trước tới naykhôngcó kiếm khách nàotrênđại lục Ngũ Nguyên tự xưng là thiên hạ đệ nhất, nhìn phu thê hai người còn trẻ, chắc thấy phu quân vung vài đường kiếm nên tiểu nương tử khoác lácnóitướng công mình là kiếm khách đệ nhất thiên hạ,thậtsựkhôngbiết trời cao đất rộng!
"Được." Tuyết Hoa pháthiệnhai tay mìnhđangchống nạnh giống hình ấm trà, như người phụ nữ chanh chua, vội vàng thả tay xuống, sửa sang xiêm y,nhẹbướcđivề phía tửu lâu.
"Tuyết Hoa, chúng ta xuống xemmộtchút." Hạ Lăng Vânnói, bỏ qua bốn gãđanglồm cồm bò dậy, thong dong lịchsự.
Trung niên nam tử má trái có vết sẹo lập tức cười vẻ mặt dữ tợn quát lớn: "Mã đại gianói, chỉ cần ngươi đưa hai trăm lượng bạc đền bù tổn thương cho gia đinh, đại nhânsẽbỏ qua, tha cho các ngươi, nếukhông..."
Hạ Lăng Vân lập tức gắp miếng thịt lên cắnmộtcái,khôngcho nàng gắp trở về.
Hạ Lăng Vân muốnmộtgian nhã phòng, chọn mấy món Tuyết Hoa thích ăn, sau đó phân phó tiểu nhị sau khi mang thức ăn lên chỉ cần gõ cửa ở bên ngoài là đượckhôngcần vào.
"Điều ngươinóitakhôngbiết, takhônglăn lộn giang hồ. Mã đại gia, ta cũngkhôngbiết." Hạ Lăng Vân bình tĩnhnói, "Ân sư ta tạ thế nhiều năm. Nội tử thích bênh vực kẻ yếu, nhìn thấy hành vi của hai gã gia đinh nhà Mã đại gia chướng mắt nên xuất thủ."
Hạ Lăng Vân chắp tay mỉm cười với người vừa nhắc nhở,nói: "Cám ơn lão nhân gia nhắc nhở, tađãbiết." Ánh mắthắntrầm tĩnh, mỉm cười thong dong, dễ dàng trấn tĩnh lòng người.
Hai người ngọt ngào dùng cơm trưa,thậtlâu, nghe được tiếng quát tháo từ dưới lầu.
Quả nhiên là trẻ tuổi mới xuất đạo.
mộtcon linh miêukhôngcó thành tựu, bốn năm mươi năm tu vi,khôngcó người chỉ điểm,sẽmau giàđi, hoặc biến thành thức ăn cho tinh linhyêuquái.
Hạ Lăng Vân mỉm cười dung túng, nhìn hiếu nữđangngẩn người nhìnnói: "cônương,côhãy tìm người mua sắm quan tài an táng phụ thân. Chuyện nơi đâycôkhôngcần lo lắng."
"A!" Bốn gã nam tửkhôngkịp phản ứng, thân thểđãbị đánh bay ra khỏi nhã gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khẳng định Lệ Nhi cũng nghĩ giống nàng nên mớiđigây chuyện thị phi." Hạ Lăng Vân tỉnh ngộnói. Nếu Lệ Nhi cũng nghĩ rồi gây chuyện, Lâm Vân Phàmkhôngthể quản thúc nổi nàng ấy.
"Vâng, khách nhân." Tiểu nhị tiếp khay khom ngườinói.hắnthoáng thấy bóng dáng nữ tử trong phòng, đoán chừng khách nhân kiêng kị điều này mới muốnmộtnhã gian riêng tư, nênkhôngdám nhìn nhiều.
trênbãi đất trống, hiếu nữđãnăn nỉ người hỗ trợ mua quan tài,đangrửa mặt chải đầu cho phụ thânđãqua đời.
Nàng vừa đội mũ xong, cửa nhã gian bị đá văng kêu lên răng rắc lập tức bốn gã võ sĩ lực lưỡng tiến vào.
"Hừ." Tuyết Hoa chống nạnh, dịu dàngnói: "Bàcôđứng đợi, xem Mã đại gia nhà ngươi có thể làm gì ta?" Làm bàcôlà cất nhawcsc hohắnrồi, đồ đằng đồ tôn nàngnhỏnhất cũng hơn hai trăm tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A!"hắnkêu thảm lênmộttiếng, thân thể run rẩy, miệng phun máu tươi nhanh chóng tắt thở.
Tuyết Hoa biếtrõýhắn. Lúchắnra ngoài cửa nàng cũng quay lưng lạikhôngđể tiểu nhị thấy mặt mình.
"Vị tiểu nương tử này, nếu nhưcônương nguyện ý ở cùng Mã đại gia, Mã đại giasẽbỏ qua hai trăm lượng bạc kia." Gã nam tử mặc trang phục đỏ sậm nhìn Tuyết Hoa, đôi mắt tinh quang rạng rỡ. Xem tư thái, khẳng định tiểu nương tử này là mĩ nhân!
mộtgã gia đinh mặc thanh y tay phải đỡ thắt lưng đứng ngoài cửa nhìn vào kêu lên: "Chính là hai người bọn họ, dám đối nghịch với Mã đại gia nhà chúng ta, còn đe dọa khoogn cho đại gia động vào nữ nhi của gã hát rong kia." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Các ngươi là đệ tử môn phái nào? Sư phụ các ngươikhôngnóicho các ngươi biếttrênđời nàykhôngcó ai là kiếm khách đệ nhất thiên hạ sao?"mộtnam tử mặc trang phục đỏ sậm cười nhạonói.
Chương 117: Cáo mượn oai hùm
Tuyết Hoa cũng nghe thấy tiếng quát tháo dưới lầu, chậm rãi buông bát đũa xuống lấy khăn ra lau miệng, sau đó đội mũ sa lên. Hạ Lăng Vânkhôngthích người khác nhìn mặt nàng, nàng phải tận lựckhôngđể người khác nhìn thấy.
"Được." Tuyết Hoađisauhắn, giống như thiếu phụ bình thường.
Đặt đồ ăn lên bàn, Hạ Lăng Vân đưa khay lại cho tiểu nhị, phân phó, "Còn canh và món nữa, ngươi nhanh mang tới."
"Mã đại gia nhà ta chính làanhvợ của biểu đệ cháu họ nhà mẹ đẻ đương kim thái hậu, các ngươi có can đảm mạo phạm?"mộtgã gia đinh toàn thân xương cốt như muốn đứt gãy r*n r*nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.