Hồ Nữ
Dịch Ngũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 149: Diệt Giao Long (Thượng)
Chưởng quầy nghe vậy, vui mừng, khom ngườinói: "Tiên nhân từ bi, tiên nhân từ bi." Trong kinh thành có rất nhiều tu sĩ, bọn họ cũng thường xuyên cứu tế dân chúng, nhưnghiệntại nhiều còn hơn ít, tu sĩ lo cho bản thân mình cũng còn khó khăn.
Rất nhanh, trong phủ quốc sư có động tĩnh,mộtnam tử dung mạo bình thường nhưng khí chất thanh nhã cùng mấy tên tu sĩ bước nhanh tới chỗ nàng.
Hạ Lăng Vânđisau nàng lấymộttúi da màu xám cỡ lòng bàn tay,nói: "Đây là túi càn khôn, bến trong có nguyên liệu nấu ăn." Cònnóitránh chú ý, Tuyết Hoa vào kinh thànhkhônglâuđãgây chú ý rồi, nhưng cũngkhôngthể trách nàng.
Tuyết Hoađãđeo pháp khí dịch dung, gương mặt lúc này hơn trònnói: "Lệ Nhi, muộikhôngthấy những đứanhỏnày đáng thương sao?"
"Lúc chúng ta vào thành nghenóiquốc sư thượng tấu với Hoàng đế, định tế điển, cầu phúc cho dân chúng." Hạ Lăng Vânnói.hắnthoáng cảm ứng chung quanh, xác định chỗ nàykhôngcó tu sĩ hoặc tinh linhyêuquái phóng thần thức theo dõi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa ra hậu viện, đặt túi càn khôn vào trong bếp.trênđường Tuyết Hoa cũng bắtkhôngít gà rừng và thỏ, lấy ra toàn bộnói: "Còn lại cho các ngươi."
"Tận lực ép nó lênkhôngtrungđi." Lệ Quân Hoanói. Chiến đấutrênkhôngtrung có lẽkhôngảnh hưởng quá nhiều tới người dân và kiến trúc.
Chưởng quầy hết lòng cảm tạ hét phòng bếp động thủ. Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa uống nước sôi chờ đợi. Lá trà, giờ là vật xa xỉ phẩm rồi, cửa hàngkhôngcung cấp nổi.
Trong lòng Tuyết Hoa mềm nhũnnói: "Được, các ngươi theo ta."nóixong, nàngkhôngchờ Hạ Lăng Vân đồng ý, liền mang theo mười bamuowfi bốn đứanhỏtới quán ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Mẫu Đơn tiên tử sờ sờ trâm gài tóc phượng hoàng của mìnhnói: "Tađãbiết." Đây là pháp khí đỉnh cấp Tuyết Hoa cho nàng, có thể bảo vệ bản thân.
Tuyết Hoa lập tứcnói: "Nguyên liệu ta có."đitrênđường nàng săn thú cómộtđống nguyên liệu nấu ăn, sau đó xử lí qua thu vào vòng tay Như Ý.
Lúc cách phủ quốc sư khoảng ba dặm, Hạ Lăng Vânnói: "Tiên Tử, làm phiền người."hắnvà Tuyết Hoa, Lục Mẫu Đơn đồng hành. Lệ Quân Hoa, Thanh Đồngmộttổ, Tần Đạo Nguyên, Lâm Vân Phàm và Lệ Nhimộttổ, Hồng Lâm Tiên Quân và Hoành Địch Tiên Quânmộttổ.
Mọi người gật đầu. Về phần phòng thủ để tỷ muội hai người phụ trách.
"Trực tiếp xông tới, giếthắntrở taykhôngkịp, dù liên lụy người vô tội cũng phải chặn kín đường tẩu thoát của nó." Tuyết Hoanói. Người kinh thành rất nhiều, lúc phóng thích pháp thuật khó tránh khỏi ảnh hưởng người vô tội.
"Tuyết Hoa, Lăng Vân, sao lại nhiều hài tử lem luốc như vậy?"mộtngười trong đó hỏi.
Chương 149: Diệt Giao Long (Thượng)
Trong lúc bọn họnóichuyện, lại có ba nammộtnữ chậm rãiđitới ngồi xuống bên cạnh.
Dùng xong bữa trưa, Hạ Lăng Vân lấy toàn bộ lương thực ra, để chưởng quỹ thayhắnlàm việc thiện phát cho dân chúng. Còn chưởng quầy có khấu trừ giấuđi, chỉ cầnkhôngquá phận,hắnkhôngrảnh xen vào, cứ mở con mắt nhắm con mắt là được.
"Chỉ cần xách địnhhắnở kinh thành là được." Hồng Lâm Tiên Quân thấp giọngnói. Sau khi vào thànhhắnphóng thần thức cảm ứng xác định kinh thành rất nhiều tu sĩ, trừ bọn họ, còn có hai vị giai "Tiên" khác. Bát phẩm tiên quân, phóng thần thức ra ngoài người kháckhôngthể phát giác. Chỉ là tu vi của Giao Longtrênhắn, nênhắnkhôngdám khinh thường.
Tu sĩ cấp thấp cũng có thểđivào rừng săn bắt nuôi sống bản thân, dân chúng đối mặt với loạn thế, chỉ có thể dựa vào cứu tế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bốn gã tu sĩ canh cổng đưa mắt nhìn sang. Bọn họkhôngcảm ứng được tu vi của thiếu phụ này, chỉ cảm giác được linh lực chấn động cùng hương hoa thanh nhã. Vị nữ tiên này rất lạ, bọn họ chưa từng gặp, cũng chưa nghenóiqua.
Lệ Nhi lúc này có gương mặt tương tự nàngnói: "Ta cũng cảm thấy chúng đáng thương, nhưng mà takhôngcó năng lực." Nàng chỉ có thư tịch linh đan vũ khí, linh thạch, mà người bình thườngthìkhôngcần những thứ này. Nếukhông, nàng ra ngoài bắt ít thỏ rừng gà rừng về?
Dã thú am hiểu nhất là ghi nhớ mùi. Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa, Thanh Đồng, Lệ Quân Hoađãgiao đấu chính diện với Giao Long, cho nênkhôngthể tiến quá gần phủ quốc sư, mấy năm nay thanh danh Hồng Lâm và Hoành Địch truyền xa, mọi người sợ nó cũng quan sát diện mạo hai người họ, cho nên bọn họkhôngtiện xuấthiện. Lâm Vân Phàm và Lệ Nhi ở kinh thànhđãbị quốc sư ngồi xa giá nhìn, cũngkhôngdám lộ liễu.
Hạ Lăng Vân liền cầm ba túi càn khôn, ven đường lặng lẽ tới hội quán tu sĩ đưa tặng hai cái, cònmộtcái mang tới kinh thành, nhìn tình huống như vậy lập tức cứu trợ.
Chỉ còn Lục Mẫu Đơn tiên tử, nàng ở trong Thiên Linh Môn, chưa bao giờ gặp Giao Long, cũng như giao thủ, quanh thân lại phát ra khí tức mộc thanh nhã, Giao Long Kiệt vội khôi phục nguyên khí chắc chắnkhôngbuông tha nàng.
Tuyết Hoa nhìn thấy đám người mệt mỏi ngồi trước cánh cửa lớn thở dàinói: "thậtthê thảm. Nếu tiếp tục như vậy,thìthậtsựkhó qua được." Đại lục Ngũ Nguyên có nhiều chỗ, thiếu tu sĩ và binh sĩ, thậm chí chí có nơikhôngcó, thôn dân bình thường đành tự phát cầm đao, cuốc, đinh ba tuần tra xung quanh bảo vệ hoa màu. Đối mặt vớiyêuquái đả thương người bọn họkhôngdám chạy trốn, mà lựa chọn hi sinh dùng chiến thuật biển người giếtyêuquái.
Phủ quốc sư ở phía Tây phụ cận hoàng thành, bởi quốc sư thân phận tôn quý, lại có mối liên hệ với giới tu tiên, nên tu sĩ ra vào chỗ này rất nhiều, còn có Ngự Lâm quân giúp thủ hộ ngoại viện.
mộtchuyến mười người phân thành nhóm tiến vào kinh thành. Mùa đông, cây cối xơ xác, năm nay mùa đông nước Kim Phượng đại hàn, gió mưakhôngthuận, phía nam nạn châu chấu, thu hoạch kém mọi năm. Người bình thường cũng phải xiết chặt dây lưng quần,mộtngày chỉ uốngmộtchén cháo loãng, hoặc nước trong với cái bánh bao, chỉ quan lớn với nhà giàu còn bảo trì ngày ba bữa, nhưng cũngkhôngdám lãng phí đồ ăn.
Lục Mâu Đơnmộtthân cung trang màu xanh lá chậm rãiđitới, nhìn bảng hiệu ghi tên phủ quốc sư màu vàng, có vẻ do dự, bắt đầu hồi hộp.
Gã tu sĩ trung niênkhôngnhịn đượcnói: "Phu nhân xin đợi, để tađibẩm báo quốc sư." Tuyhắnkhôngnghĩ ra lí do nữ tu sĩ đoan trang nàykhôngdám vào cònnóilà mạo hiểm, nhưng rất nguyện ý chuyển lời giúp nàng.
Ngụy quốc sư quả nhiên giống tu sĩ nhân loại giai "Tiên", rất thích dùng thần thức kiểm tra người khác.
Đến thăm là khách, tu sĩ phẩm giai cao lại càng phải nhiệt tình chiêu đãi.mộtgã tu sĩ thoạt nhìn người cầm đầu tiến lên cung kính hỏi: "Phu nhân, xin hỏi người có chuyện gì sao? Nơi này là phủ quốc sư, chiêu đãi khách nhân vãng lai nam bắc."
Bọn họmộtđoàn người rời khỏi, phân tán tiến về phủ quốc sư.
Mọi người đến đông đủ, bắt đầu dùng cơm trưa. Đám trẻ con đứng đó biết bọn họ đều là Tiên Nhân, giống như ve mùa đông, yên tĩnh ăn cơm mà Tiên Nhân ban cho, trong lòng khát vọng Tiên Nhân nhân từ vẫn ở kinh thành, như vậy mỗi ngày bọn chúngsẽđược ăn no.
"Vì saokhôngtiện?" Vị tu sĩ trung niên kia lộ vẻ kinh ngạc hỏi.
"sẽnhanh tốt hơn." Hạ Lăng Vân an ủi nàng.hắnlàm pháp khí dịch dung cũng thuận tay, lần này ở Thiên Linh Môn làmmộthơi mấy cái phân cho Lâm Vân Phàm và Thanh Đồng. Bởi vìhắnvà Tuyết Hoa từng chạm mặt quốc sư và Giao Long, cho nênhắncũng đeomộttrâm gài tóc, buộc mái tóc dài vốn buông thả l*n đ*nh đầu, dùng trâm gài tóc cố định.
Bọnnhỏnày cả đám lấm lem hết rồi!
Hạ Lăng Vânnói: "Làm cho phu thê chúng ta và lũ trẻ này bữa cơm, nguyên liệu trong túi càn khôn này cứ để ở chỗ các ngươi, ngươi hỗ trợ bố thí cho dân chúng bị đói khát." Lúchắnxuất hành, chưởng môn Hàn Tuđãlấy ra ba túi càn khôn,nóibao năm qua Thiên Linh Môn cũng tích trữ lương thực, lúc Khiếu Nguyệt và Thanh Bình ra ngoài cũng mang theomộtít, giờ còn lại như vậy,hắnđểmộtcái cho đệ tử Thiên Linh Môn, còn lạithìđưa Hạ Lăng Vân cứu tế dân chúng.
hắnchỉđivào chốc lát, Lục Mẫu Đơn phát giác cómộtluồng thần thức đảo quanh người mình. Nàng cố gắng che dấu khí tức, chỉ để bản thân tiếp cận tu vi mộc tinh giai "Tiên".
Đẹp quá!
Tuyết Hoa lăngkhônglấy ramộtthỏi bạcnói: "Ta mời khách."
Trước cửa có mười mấy đứanhỏ, lại thêm những đưaánhỏkhác nghe thấy cũng rụt rè tiến đến. Những người lớn đứng bên ngoài, Tiên Nhânkhôngnóinên bọn họ chỉ đứng nhìn, chỉ gọi hài từ mìnhđivào ăn chực.
"Chỉ cần cố qua giai đoạn này, tất cảsẽtốt hơn." Lệ Quân Hoanói. Nàng được Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa an ủi biết chuyện Giao Long thoát ra là sớm muộn, nhưng trong lòng cũng tràn ngập áy náy.
"Ta và Lệ Nhi phụ trách tróihắn, hi vọng có thể giảm được mức độ công kích của nó." Tuyết Hoanói.
trênchợ từ năm ngoáiđãcó rất nhiều người bán nhi bán nữ, nhưng đầu năm nay, người có tiềnkhôngthiếu kẻ hầu, còn bắt đầu đuổi những hạ nhân kí khế ước theo năm ra ngoài. Thấy Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa quần áo chỉnh tề sắc mặt hồng nhuậnđitới, mấy đứa trẻnhỏtrênđường vây quanh lại, cầu xin: "Công tử, phu nhân, chúng tathậtđói, thương chúng ta với, cho chúng ta chút gì để ăn."
Tuyết Hoa thấp giọngnói: "Cẩn thận, chú ý an toàn."
"Tiên nhân?" Tiểu nhị thấy Tuyết Hoa giống như biến hóa ra thỏi bạc lớn, vộinói: "Tiên nhân xin thứ tội, chỉ là nguyên liệu của tiểu đ**m giờkhôngđủ, nhất thờikhôngchiêu đãi nổi nhiều hài tử như vậy." giờ giá hàng lên cao, tiểu đ**m củahắncũng chỉ mienx cưởng mở, mỗi ngày bán hai ba bàn ăn phục vụ.
Trong lòng Lục Mẫu Đơn cười khẽ, gương mặt khẽ đổi, để bản thân chìm trongkhôngkhí u buồn.
Lục Mẫu Đơn do dựthậtlâunói: "Ta cómộtmuội muội bị mất tích, ta tìm nàngthậtlâu, nghenóiquốc sư có nhiều bằng hữu, muốn nhờ người hỗ trợ. Nhưng mà, takhôngtiệnđivào."
Lục Mẫu Đơn khẽ cắn cánh môi hồng, cẩn thậnnói: "Nếu Quốc sư ở trong phủ...hắncó lẽsẽđoán ra được sao takhôngdámđivào. Ta nghenóiquốc sư khoan dung nhân từ, cho nên mạo hiểm tới đây, tu sĩ, ngươi có thể giúp ta chuyển lờikhông?" Nàngnóixong, đôi mắt ngập nước ngóng nhìn tu sĩ kia.
Mười lăm phsut sau, bốn năm ngườimộttrướcmộtsauđitới, ngồi cạnh Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiểu nương tử, chuyện nàykhôngđược, ngườikhôngthể...mang theo lũ ăn mày này vào." Tiểu nhị vội ngăn lại. Tuynóicửa tiệm mở cửa kinh doanh, nhưng nguyên liệu giờ khan hiếm, khách nhân bình thường tốn hai mươi văn tiền là có thể ăn no, giờ 100 văn chỉ miễn cưỡng lót dạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiếu phụ lục y thanh nhã là Lục Mẫu Đơn tiên tử, nam tử trang phục đỏ là Đạo Nguyên Tiên Quân, trung niên nam tử trường bào màu nam là Hồng Lâm Tiên Quân, xiêm y màu nâu là Hoành Địch Tiên Quân linh căn kim thổ, ngoại trừ Lục Mẫu Đơn ở trong hồ Nữ Thần, ba người khác đều lo lắng mình bị quốc sư thấy mặt đều đeo pháp khí dihcj dung, đồng thời tận lực che đấu khí tức của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.