Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hồ Nữ

Dịch Ngũ

Chương 156: Phiên ngoại 5: Lâm Vân Phàm tức giận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Phiên ngoại 5: Lâm Vân Phàm tức giận


"cônương, ta nhìn thấycônương rất quen, có phải là tiểu biểu muội của di nương nhà ta bị tên người què b·ắ·t· ·c·ó·c?cônương có thể về nhà cùng ta đượckhông, ta dẵncônươngđigặp phụ mẫu thân sinh."mộtgã nam tử chừng hai mươi tuổiđiranói, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

"Takhôngphảiđãnóivới nàng nơi đó là chỗkhôngsạchsẽ, nam nữ đềukhôngsạchsẽsao?" Lâm Vân Phàm nén giậnnói, "Ta lo lắng cho nàng, nên thoáng cảm ứng nàng, pháthiệntrong phòngkhôngcó khí tức của nàng, vội vàngđikiểm tra, sau đó pháthiệnquả nhiên nàngkhôngở trong phòng, nên ngự kiếmđitìm nàng."

"Tiên Nhân, là Tiên Nhân!" Mọi người trước cửa Di Hồng Viện lập tức hét ầm lên. Khó trách thiếu nữ xinh đẹp như vậy lạikhôngrành thếsự,thìra là nữ Tiên Nhân tu luyện nhiều năm trong núi sâu.

"Ta tò mò. Làm sao ngươi biết takhôngở trong phòng, lại nhanh chóng tìm được ta?" Lệ Nhi cười mỉm hỏi, xoa xoa cánh tay bịhắnnắm đau. Hình nhưhắntức giận, ha ha, rốt cuộchắncũng vì nàng mà tức giận.

Người cùng phái dễ thoát ra khỏi mị lực, tú bà Di Hồng Viện là người đầu tiên tỉnh táo lại, mặt mũi tươi cười chạy tới,nóivới Lệ Nhi: "cônương là người nơi nào, sao lại tới chỗ này?" Nữ tử đàng hoàng buổi tốikhôngra khỏi cửa đấy, lại càngkhôngnóiđến việc tới Di Hồng Viện nơi mà nữ nhân căm hận nhất.

Lâm Vân Phàm vội thuêmộtgian phòng thanh nhã để nàng vào trước, cònhắnra ngoài báo với chưởng quầy lựa hơn chục món ăn đợi trước cửa phòng, chờ tiểu nhị mang đồ tới, đích thânhắnmang vào.

Bay cực nhanh về tới khách đ**m, Lâm Vân Phàm thô lỗ đẩy mạnh Lệ Nhi vào phòng, trở tay đóng cửa nghiêm nghị hỏi: "Lệ Nhi, sao nàng phải tới địa phương như vậy?" Bản tính hồ ly lại nổi lên?

Trong lòng tú bà thầm tính toán, vừa muốnnóichuyện,mộtnam tử mặc áo màu xanh da trời vội bước ranói: "cônương, đâykhôngphải là chỗcônương nên tới. Có phảicônương lạc đường? Tại hạ là Nhạc Lâm, con trai tri huyện, muốn mờicônương tạm tới nhà tại hạ nghỉ ngơi."

Người nhìn ra thiếu nữ này làcônương thuần khiết đâu chỉ mình tú bà? Để tú bà dụ dỗ người vào Di Hồng Viện, thà bọnhắnkim ốc tàng kiều. Nhìn thấy thiếu nữ dung mạo tuyệt trần, rất nhiều người tươi cười dẻo miệng dụ dỗ lừa gạt Lệ Nhi.

Lâm Vân Phàmmộtđầu hắc tuyết, Lệ Nhi quá ngây thơ, đánh đồng nhân loại với động vật.

Chương 156: Phiên ngoại 5: Lâm Vân Phàm tức giận

Lâm Vân Phàm lập tức mang nàng tớimộtkhách đ**m khá hợp mắt, chọn hai phòng.

Lệ Nhinói, ta đói bụng, ta muốn ăn.

"Lệ Nhi!"trênbầu trời đột nhiên truyền đến thanhâmgấp gáp của nam tử, lập tức phá vỡsựsi mê của mọi người. Bọn họ chỉ thấymộtnam tử áo đỏ từtrêntrời giáng xuống, đứng cạnh thiếu nữ tuyệt trần.

Nàng đẹp tới mức, Di Hồng Viện này,không, toàn bộ nữ nhân huyện Hoa Phòng này cộng lại cũngkhôngđẹp bằngmộtphần của nàng!

Lệ Nhi chờ đợihắngần mười năm đau khổ tức giận, nổi giận đùng đùngnói: Ngươikhôngmuốn ta, thiên hạ còn rất nhiều người muốn, nếu ngươi xem thường ta, tasẽlà nữ nhân cao quý nhất thiên hạ!

Nhìn cánh cửa bịhắnđóng lại, Lệ Nhi khẽ le lưỡi, vẻ mặt vui vẻ. Câu sau là nàng cố ýnói, chính là muốn xem phản ứng củahắn. Ha ha, trong Thái Hư Huyễn Cảnhhắncó thể kháng cự lại vẻ đẹp và hấp dẫn của linh thạch, thông qua khảo nghiệm tâm tính của phụ thân, làm so đơn giản bị nàng câu dẫn như vậy?

mộtgã nam tử thư sinh khoảng ba mươi tuổi tiến lên hai bướcnói: "cônương, nơi nàykhôngthích hợp vớicônương, nếucônươngkhôngchê có thểnóicho kẻ hèn này biết nhàcônương ở đâu? Kẻ hèn này nguyện đưa tiễncônương về nhà."

Nghĩ tới đây,mộtđám khách làng chơi ở Di Hồng Viện nhao nhao chạy về nhà, hi vọng Tiên Nhânkhôngbiết bọn họ là ai nhà ở chỗ nào.

Ban đêm, mỗi ngườimộtphòng ngủ, Lệ Nhi lén bay ra khỏi khách đ**m, dựa theo đườngđiban ngày mà chạy tới chỗ "Nam nữkhôngsạchsẽkia."

hắnhít sâumộthơi khó khănnói: "Lệ Nhi, người và động vật khác nhau, người phải tuân thủ lễ, nghĩa, liêm, sỉ, hiếu, đễ, trung, tín,khôngthể giao phối với dị thú bên ngoài hôn thú. Mà những...nam nữ trong thanh lâu kia đềukhôngcó liêm sỉ, bẩn thỉu."hắnkhôngphải phụ thân nàng, sao phải chỉ dạy nàng những...thứ này?

Nàng nghi ngờ, "Lâm Vân Phàm, ngươi vừanóinam nhân nữ nhânkhôngph*t t*nh cũng có thể giao phối? ta nhớ thờigian mỗi tinh linhyêuquái đ*ng d*c đều khác nhau. Nhân loại ph*t t*nh lúc nào? Nàng chưa từng thấy cha ph*t t*nh, đoán chừng cha là cửu phẩm Tiên Tôn có thể khống chế thân thể, sau khi mẫu thân nàng qua đờithìkhôngcòn ph*t t*nh nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vân Phàm mặt ủ mày chau suy nghĩ, cuối cùng cắn răng giải thích: "Lệ Nhi, đó chính là giao phối. Nam nhân có t iền thích giao phối với nhiều nữ nhân xinh đẹp khác nhau. Chỗ nàng hiếu kì đó là thanh lâu, nơi diễn ra những loại chuyện này."

Lệ Nhi, nàng ăn Thanh Thần Đan phụ thân nàng chuẩn bị trướcđã. Việc này, chờ nàng qua thời gian ph*t t*nh rồinóisau.

Bản tính tò mò của nàng, Lâm Vân Phàm thấm sâu trong người, hiểu rấtrõ, đành phảinói: "Nơi đó là chỗ nam nhân dùng tiền mua thân thể nữ nhân."

Lâm Vân Phàm lộ vẻ rầu rĩ, "Lệ Nhi, nơi đóthậtsựkhôngthích hợp với nàng,nóira chỉ ô nhiễm tai nàng. Nàngkhôngbiếtthìtốt hơn. Nếu phụ thân nàng biết nàng tò mò về nơi đó, nhất địnhsẽtức giận."

Nụ cười nàng sáng lạn mê người như hoa đào ngày xuân, hai con mắt ngập nước, đuôi mắt dài lộ vẻyêumị.

Lệ Nhi uy h**p: "nóiđến cùng ngươikhôngchịunóicho ta biết bên trong có gì, ngươikhôngnóicho ta, tasẽngày càng tò mò, rồi càng muốn tìm hiểu." Sau đó lại tiếp tục tìm cơ hộiđi!

Lập tức Lâm Vân Phàm khí huyết sôi trào, thiếu chút nữa phụ ngụm máu.hắncố gắng ổn định tâm tình,nói: "khôngthể! Trời khuya rồi, nếu nàngđãhiểu nơi đó là chỗ nào, về sau đừng bao giờ tò mò về nó nữa."nóixong,hắnbước nhanh ra khỏi phòng đóng cửa lại, rồi về phòng mình nghỉ ngơi.

Lệ Nhi rất ngạc nhiên, từtrênnóc nhà nhảy xuống, rồiđira. Nàng mặc xiêm y màu trắng thanh lịch, mái tóc đen dài như thác nước được gài sau gáy bằng trâm đơn giản.

Ở đó đèn đuốc sáng trưng, những phụ nhân trung niên trang điểm đeo trâm gàikhôngngừng mời chào nam khách: Quan nhân/Đại gia xxđãtới, Thúy Thúy/Yên Hồng/ Lục Châu nhà ta mỗi ngày đều nhớ người, trông mòn con mắt á. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây là chỗ nào? Ta thấy rất náo nhiệt, nên lén tới nhìnmộtcái." Lệ Nhi mỉm cườinói, giọngnóiuyển chuyển, đôi mắt lấp lánh sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hừ, trong lòng ngươi nghĩ gì ai chả biết? Người ngay thẳngkhôngnóimập mờ, tiểu biểu muội là vị hôn thê của ta." Gã con trai thương nhân ám chỉ,hắncó thể vìcônương này nguyện ý cưới hỏi đàng hoàng.

"A, cha tađãsớm dạy ta, cho dù ta có huyết thống thiên hồ cao quý, nhưng phải tuân thủ lễ nghĩa liêm sỉ hiếu đễ trung tín của con người. Chỉ là cha ta chưa từngnóicho ta muốn giao phối còn có thể dùng tiền để đổi."

Từ đó, chỉ cần Lệ Nhi có câu hỏi, Lâm Vân Phàm luôn tận lực giải thích, tuyệt đốikhôngqua loa, làm thỏa mãn lòng hiếu kì của nàng.hắnnhư là thầy, là cha, là thị vệ của nàng, còn về việc khát vọng tìnhyêucủa Lệ Nhithìtuyệt đốikhôngbước quamộtbước lôi trì.

Mọi người cả nam lẫn nữ vây quanh nàng đều thất thần.

khôngxong, liệu Tiên Nhân có pháthiệnbọn họ có ý đồ xấu với nữ Tiên Nhân trở về tìm bọn họ tính sổ? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phi, nhà ngươi chỉ là tiểu thương hạ lưu, có chút tiền thối, làm sao nuôi dưỡng đượcmộtcônương thanh khiết như vậy? Lý Khả con trai tri huyện lớn tiếng cười nhạo. Về phần thư sinh kia,khôngcó năng lực cạnh tranh cùng bọn họ, chỉ có thể trông cậy vào việc mở lời trước để lừa gạt tâm hồn thiếu nữ.

"Dùng tiền mua thân thể?" Lệ Nhi càng thêm tò mò rồi, "Nam nhân dùng tiên muamộtnữ nhân làm người hầu sao? Trước kia phụ thân ta cónói, người phú quý ở thế tụcsẽdùng tiền mua người hầu, nhưng nam nữ đều mua."

Lệ Nhinói, ta muốn ở khách đ**m.

"Nơi này là..." Tú bà chú ý cẩn thận dò xét cách ăn mặc của Lệ Nhi, pháthiệnxiêm y của nàng chất liệu thượng thừa nhưng làm rất đơn giản,trênngười nàng ngoại trừmộttrâm gài bạch ngọc, tay trái cómộtvòng tay vàng tinh xảo rathìkhôngcòn đồ trang sức nào khác, nàng nhìn các nam nữ xung quanh, gương mặt lộ vẻ hiếu kìkhôngcósựxem thường.

"Lệ Nhi theo ta trở về." Lâm Vân Phàm mặc y phục đỏmộtphát bắt được cánh tay Lệ Nhi, kéo nàng nhảy lêntrên, sau đó đứngtrênthân kiếm lơ lửng trongkhôngtrung rồi bay mất.

Mọi người lui tới pháthiệnra nàng,mộtđám bỗng biến thành gà gỗ. Dung mạo nàng tuyệt mĩ như tiên nữ, đôi mắt hồ ly hẹp dài sóng mắt long lanh, đôi má hồng phấn, dáng ngườinhỏnhắnyêumị.

Lệ Nhi nóng bỏng nhìn Lâm Vân Phàmnói: "Ta dùng tất cả linh đan, linh thạch mà ta có mua ngươi đượckhông? Chờ lúc ta ph*t t*nh, ngươi cùng ta giao phối. Ta là người rất có liêm sỉ,sẽkhônggiao phối cùng nam nhân khác."

Xác thực là nơi sống phóng túng, nhưng tuyệt đốikhôngphải là nơi tốt!

Rất vui vẻ vì Lâm Vân Phàm quan tâm mình, Lệ Nhinói, "Cũng vì ngươinóivậy ta mới thấy hứng thú. Ta biết ngươisẽkhôngdẫn ta vào xem, mới vụng trộmđinhìn, sau đó lén trở về.hiệntại ta chưađivàođãbị ngươi bắt được rồi, như vậy ngươinóicho ta biết, trong đó có gì đặc biệt, vì saokhôngsạchsẽ? Ta ngửi mùi, có mùi hương phấn, có mùi rượu và thức ăn, bên trong có tiếng đàn tiếng ca cuộc sống phóng túng, nơi đó hẳn là nơi sống khá tốt." Chỗ vui vẻ như vậy, saohắnkhôngcho nàng vào chơi?

Lệ Nhi nghe bọnhắnnói,khôngkhỏi cười rộ lên. Những... tên này còn định lừa gạt nàng, thấy dung mạo nàng, còn dụ dỗ b·ắ·t· ·c·ó·c nàng.

Ban đêmmộtsố nơi trong thị trấn chìm trong bóng tối, Lâm Vân Phàm đoán chừng Lệ Nhisẽkhôngđinhững chỗ đó, chỉ tìm những nơi đèn đuốc sáng trưng, rồihắnrất nhanh pháthiệnthiếu nữ xinh đẹp như bông hoa sen đứng giữa nơi đen tối hỗn loạn. Thấy nàngđangđứng trước cửa thanh lâu mà ban ngày bọn họđiqua, lập tứchắnlo lắngkhôngquản bại lộ thân phận nhảy xuống, nắm tay nàng nhảy lên kiếm bay về khách đ**m.

Xem ra, đây làmộtthiếu nữ ngây thơkhôngrành thếsự.

Lâm Vân Phàmnóivới Lệ Nhi. Tuyhắnbiếtrõtình cảm nàng dành chohắn, cũng dần dần tiếp nhận, nhưngkhôngmuốn lúc nàng bị bản năng thân thể chi phối mà g*** h**n với nàng.hắnmuốn dẫn nàng về đảo Hỏa Vân, chính thức lấy nàng, sau đó tiến hành hợp thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà ta còn gọi: Thúy Thúy/Yên Hồng/Lục Châu... các ngươi ở chỗ nào, cònkhôngmau ra tiếp khách.

Nhiều năm về sau, khát vọng Lâm Vân Phàm của Lệ Nhi càng mãnh liệt, vàomộtmùa xuân nào đó lúc thích hợp cho nam nữ xảy ra d·ụ·c niệm. lệ Nhikhôngkiêng kị bắt đầu chủ động dán sát vào thân thểhắn, động thủ động cước. Lâm Vân Phàm bắt đầu ý thức được, thời điểm ph*t t*nh của thiên hồđãđến rồi.

"thìra là giao phối." Lệ Nhinhẹnhàngnói: "Đây là chuyện rất bình thường, động vật trưởng thành đến giai đoạn ph*t t*nh,khôngcần dùng tiền cũng có thể giao phối. Chính làmộtít côn trùng đặc thù, trước khi giống đực giao phốithìphải dùng đồ ăn hấp dẫn giống cái. Nhưng mà..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Phiên ngoại 5: Lâm Vân Phàm tức giận