Hóa Long Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Chiến lợi phẩm
Đừng nhìn Mộc Hy một kích lôi đình liền giải quyết xong một con Hải Dực Thú mà tưởng hắn rất lợi hại. Đây là bởi vì Mộc Hy trốn bên cạnh chuẩn bị đã lâu lại chọn đúng thời cơ mà đánh lén, nếu công bằng liều mạng thì hắn chưa chắc đã đánh thắng được con Hải Dực Thú vừa c·hết kia.
Tiếng nổ rì rầm nối đuôi không dứt, biển lửa lan tràn.
Răng…rắc..!
Cơ thể thả lỏng, cái xác khổng lồ của Hải Dực Thú rơi bịch xuống sàn thuyền, giao tranh dừng chưa được mấy giây lại tiếp tục.
Nhìn thấy đồng loại c·hết thảm, hai con Hải Dực Thú còn lại liền lâm vào điên dại. Chúng đỏ bừng hai mắt, không quan tâm hết thảy mà t·ấn c·ông Mộc Hy.
Mộc Hy bày ra bộ dáng không để chuyện này trong lòng, mắt lớn xoay tròn, hắn châm chước nói: “ Không có gì! Chỉ là hai t·hi t·hể Hải Dực Thú này mọi người định giải quyết thế nào.”
Mộc Hy rất lâu rồi mới lại nhìn đến linh thạch, hắn hấp hới mở miệng nuốt sạch 70 viên linh thạch vào bụng. Nói đi cũng phải nói lại, phương thức cất đồ này cũng thật khó coi, người khác thì đều là khẽ vẫy tay đồ vật liền thu nhỏ rồi bay vào túi trữ vật đeo bên hông, bản thân thì hết nuốt vào lại phun ra, phải mau chóng mua túi trữ vật mới được.
Lần đầu gặp mặt, huynh muội gì ở đây? Trong đầu nghĩ như vậy, Mộc Hy từ tốn: “ Cô nương khách sao! Hải tộc đáng ghét, bất kể là ai đều có nghĩa vụ ra tay đánh g·iết. Chỉ là trận chiến vừa nãy động tĩnh không nhỏ, nói không chừng sẽ thu hút tới kẻ không thiện, chúng ta vẫn là mau chóng rời khỏi chỗ này thì hơn.”
Nếu Mộc Hy không xuất thủ trợ giúp thì tuyệt không thể đ·ánh c·hết hai con Hải Dực Thú này nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn thật không bỏ ra bao nhiêu sức lực. Đại Thử cùng Ly Yên lại bởi vì g·iết hai con hải thú này mà thân mang thương không nhẹ, Ly Yên còn bỏ ra một tấm Mộc Tác Phù quý giá. Muốn phân chia chiến lợi phẩm sao cho ba người đều vui thật không dễ dàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 11: Chiến lợi phẩm
“ Đúng vậy! Đúng vậy!” Đại Thử bên cạnh cũng chen vào, bộ dáng có chút ngu ngốc.
Thi thể Hải Dực Thú vô cùng đáng giá, thịt có thể ăn, da, vây có thể làm pháp khí, giá trị một t·hi t·hể hoàn chỉnh tuyệt không dưới trăm linh thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phường thị là nơi tu tiên giả mua bán trao đổi, Mộc Hy muốn nhanh chóng tăng tiến tu vi tất nhiên phải tới chỗ này. Chỉ là người đông thì nhiều chuyện, sau một phen lựa chọn hắn quyết định đi tới Ngao Hà phường thị, chọn nơi đây bởi nhẽ nơi đây chủ yếu chỉ có tán tu cấp thấp qua lại, địa điểm cũng hẻo lánh, rất an toàn.
“ Đã không còn chuyện gì! Tại hạ xin được cáo từ.” Không quen không biết, lợi lộc cũng đã lấy xong, Mộc Hy lên tiếng.
Chỉ là tia sáng còn chưa kịp chặn lại cây đinh ba thì đã bị một thân hình đỏ rực chặn lại. Mộc Hy trợn trừng mắt, đuôi lớn như roi quất mạnh vào tia sáng xanh nhạt.
Suy đi tính lại, bản thân tựa hồ cũng không chịu thiệt thòi gì, Ly Yên cùng Đại Thử đều lên tiếng đồng ý. Tiếp đó bọn hắn mỗi người đưa cho Mộc Hy 35 viên linh thạch rồi thu lấy một t·hi t·hể Hải Dực Thú. Chiến lợi thậm cứ thế là chia xong, ai nấy đều vui vẻ.
“ Cáo từ! Bọn ta đều là người của Tam Minh Thương Hội, đạo hữu rảnh rỗi nhớ ghé chơi, ta chắc chắn sẽ đem rượu quý ra tiếp.” Đại Thử chấp lại hai chân trước, sang sảng nói.
“ Gấp gáp như vậy làm gì!” Dám ló mặt ra đánh lén, tất nhiên Mộc Hy đối với tình huống này đã có chuẩn bị. Chỉ thấy hắn cong lại thân hình, cơ thể liền nhanh chóng lùi ra sau, chưa hết, miệng lớn há to, Mộc Hy một mạch phun ra mười mấy q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực.
“ Tiểu nữ gọi Ly Yên, vị này gọi là Đại Thử. Nãy giờ hai người bọn ta bận rộn áp chế thương thế cho nên vẫn chưa thể cảm tạ đạo hữu một cách đàng hoàng, xin thứ lỗi!” Ly Yên đứng dậy thi lễ một cái, cười.
Mũi thuyền, một rắn, một chuột, một người đang ngồi nói chuyện.
Con thuyền bị hư hỏng khôn nhẹ nhưng đều là chút bộ phận không quan trong, con quái vật hình cá chép kéo thuyền tuy hoảng sợ một phen nhưng cũng không b·ị t·hương tích gì. Dưới sự gấp rút lao động của đám thuyền viên, buồm lớn kéo căng, con thuyền nhanh chóng rẽ sóng rời đi.
Tuy nhiên Mộc Hy dựa theo trí nhớ đi tới Ngao Hà phường thị lại chỉ thấy một tòa đảo hoang, lúc này hắn mới biết phường thị đã chuyển đi nơi khác, tu tiên giới chuyển biến không ngừng, chuyện này cũng không có gì lạ, chỉ trách Mộc Hy đen đủi.
Đại thử nhìn thấy cảnh này liền giẫm mạnh chân sau, cơ thể khổng lồ chớp mắt xuyên qua biển lửa, nhân cơ hội cắn c·hặt đ·ầu một con Hải Dực Thú. Yêu xà vừa tới rõ ràng không phải kẻ thù, Đại Thử nhìn thấy Hải Dực Thú lộ sơ hở liền không chút do dự lao lên.
“ Chắc chắn! Chắc chắn! Còn có một chuyện làm phiền các vị, không biết Ngao Hà phường thị bây giờ ở chỗ nào.” Chưa vội rời đi, Mộc Hy hỏi.
" Ngao Hà Phường Thị? Đạo hữu không biết cũng phải, năm ngoái phường thị này vừa chuyển tới Bái Giao Đảo.” Ly Yên không cần suy nghĩ, trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Yêu xà không ai khác chính là Mộc Hy, hắn trốn ở dưới biển quan sát đã lâu, lúc này thấy thời cơ thích hợp liền động thủ đánh lén.
“ Xà đạo hữu nói chí phải! Hai người các ngươi trước hồi phục cùng chữa thương, ta đi phân phó thuyền viên điều khiển thuyền rời khỏi.” Đại Thử một bên cũng đang có suy nghĩ này, cấp tốc nói vội liền đi vào khoang thuyền.
Bây giờ chỉ còn một con Hải Dực Thú có thể tự do di chuyển, nhìn thấy đồng bạn đang gặp nguy, nó gầm lên một tiếng rồi phun ra một chùm tia sáng xanh nhạt. Tia sáng rời khỏi miệng hải thú liền xoay tròn phóng thẳng tới cây đinh ba. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh thạch là tiền tệ thông dụng của tu tiên giới, nó có hình dạng là một viên đá quý vuông vức, mang màu sắc đa dạng.
Máu tươi tung toé một mặt, Đại Thử như ác quỷ hiện thân, mở miệng cắn lấy một miếng thịt lớn trên đầu con Hải Dực Thú vừa c·hết rồi nuốt chửng. Đừng nhìn bình thường hắn ăn nói nho nhã lễ độ mà quên, hắn là một con yêu thú, mà đã là yêu thú thì đều khát máu vô cùng.
Xung quanh lại cũng không có phường thị thứ hai thích hợp, Mộc Hy đành phải lộ mặt dò hỏi rốt cuộc Ngao Hà Phường thị đã chuyển đi đâu.
Yêu xà vừa xuất hiện liền nhanh như chớp cuốn lấy một con Hải Dực Thú, tiếp đó toàn thân nó phát lực.
Ầm lên một tiếng, ánh xanh chói loà. Cây đinh ba không bị ngăn cản, chuẩn xác đâm vào hốc mắt con Hải Dực Thú đang bị Đại Thử cắn chặt. Cơ thể khổng lồ ngọ nguậy mấy cái liền thôi, lại thêm một con Hải Dực Thú bỏ mạng đương trường.
Rõ ràng có thể nghe thấy âm thanh xương gãy ghê tai, con Hải Dực Thú xấu số bị yêu xà siết tới siêu vẹo.
Ly Yên cũng là hạng trăm chinh bách chiến, nhìn thấy cơ hội sờ sờ trước mắt nào có thể bỏ qua. Chỉ thấy nàng điên cuồng huy động hai tay, cây đinh phồng lên một chút rồi như lưu tinh đâm tới con Hải Dực Thú đang bị Đại Thử cắn chặt.
“ Đa tạ!” Để lại một câu, Mộc Hy nhảy xuống biển bơi đi. Hắn phen này ra tay trợ giúp hai người Ly Yên có hai mục đích. Thứ nhất tất nhiên là t·hi t·hể Hải Dực Thú, thứ 2 chính là muốn dò hỏi xem Ngao Hà phường thị ở chỗ nào.
Sáu mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Ly Yên lên tiếng trước, chắp tay thi lễ một cái, nàng mới điềm đạm đáng yêu cười: “ Đa tạ xà huynh ra tay ứng cứu! Hai người chúng ta quả thật nợ huynh một ân huệ lớn.” Chỉ là tiếng nói có chút đứt quãng thiếu lực, có thể thấy rõ nàng ta b·ị t·hương không nhẹ.
Tất nhiên hắn khác thường như vậy, uống trà cũng chẳng thể bình thường nổi. Cũng không thấy hắn có hành động gì, ly trà tự động bay lên khỏi bàn rồi nghiêng nghiêng đổ trà vào miệng hắn, chiếc ly đựng trà cũng không bình thường mà lớn như chiếc rương, nói chung cảnh tượng này có chút quái dị.
Mộc Hy đưa mắt nhìn chuột yêu cùng thiếu nữ, hai kẻ này đều đã b·ị t·hương không nhẹ, rõ ràng không hề có ý đuổi theo. Mộc Hy tự nhận nếu một mình hắn cố chấp đuổi theo thật có chút nguy hiểm, là một người quý trọng tính mạng hơn tất cả, hắn vẫn là quyết định trơ mắt đứng nhìn con Hải Dực thú kia cong đuôi chạy mất.
Con rắn toàn thân đỏ rực như thanh sắt nung đỏ, chiếu xung quanh tới sáng như ban ngày, chầm chầm uống một ly trà, hắn mới lên tiếng: “ Tại hạ gọi Mộc Hy, rất vui được gặp hai vị đạo hữu.”
Một con thuyền nép mình trong bóng tối, chậm rãi bơi đi.
Hai Con Hải Thú vốn đã tiêu hao không ít thể lực, cầu lửa nổ tung tuy không làm chúng b·ị t·hương thế nặng gì nhưng cũng đủ làm hai con vật đầu choáng mắt hoa, máu thịt trôi trào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một con yêu thú lợi hại cứ thế bị siết tới c·hết, con thuyền nhất thời lâm vào im lặng.
Chút nắng cuối ngày lặn mất sau đường chân trời, biển cả mênh mông lại khoác lên một bộ mặt khác. Không còn chói loà lấp lánh, mặt biển lặng yên phản chiếu từng ngôi sao xa, mỗi lần gió đêm mát lạnh thổi qua đều làm biển sao chòng chành thành từng mảng lớn.
Ầm…ầm….
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, yêu xà lại chọn thời cơ quá xảo trá, người cùng yêu trên thuyền đều không kịp làm ra bất cứ một hành động nào.
Con truyền bỗng chốc yên ổn lại.
Mộc Hy tất nhiên không có ý kiến gì, cuộn mình ngồi xuống hồi phục lại pháp lực vừa tiêu hao. Bên cạnh Ly Yên cũng là như vậy, chỉ là nàng nhìn như không có gì nhưng thực chất đang thời thời khắc khắc đề phòng Mộc Hy, dù sao hai người cũng là vừa gặp lần đầu.
Thấy đối phương không lên tiếng, Mộc Hy nói: “ Ta cũng không phải hạng không biết điều, mọi người vì g·iết hai con Hải Dực Thú này mà bỏ ra giá lớn như vậy tất nhiên phải cầm phần lớn. Thế này đi! Thi thể hai con Hải Dực Thú này đem bán ít nhất cũng được 200 hạ phẩm linh thạch, các ngươi đưa cho ta 70 hạ phẩm linh thạch thì 2 t·hi t·hể này liền là của 2 người. Thế nào?”
Ba con Hải Dực Thú, một con c·hết, một con bị Đại Thử cắn chặt, lập tức phe hải thú lâm vào bất lợi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.