Hóa Long Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Bất lợi
“ Các ngươi không sao chứ?” Không ngờ còn chưa kịp ra tay đã bị Tam Mao Điểu đánh tới không ngóc đầu lên được, Mộc Hy âm trầm truyền âm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đã đánh là phải đánh cho kẻ thù không ngóc đầu lên đực, Tam Mao Điểu cũng không quản 2 kẻ khác, nuốt lấy yêu đan rồi tung người lao tới Ngô Minh.
Ba lần bảy lượt bị bọn khốn khiếp này tấn công, Tam Mao Điểu đã thực sự tức giận, hý lên như sấm sét cuồng minh, nó há mỏ phun ra một viên cầu lấp lánh ánh bạc.
Bích Tử vừa nhìn thấy cảnh này liền vô thức rụt cả cổ: “ Không tốt, là hải đan!”
“ Ta tới giúp đây!” Dù đang ở tình thế nước sôi lửa bóng nhưng Bích Tử vẫn không bỏ được thói lắm lời, vừa oang oang hét to vừa tung mình lao tới.
Vốn định công kích mấy chiêu rồi chạy nhưng Tam Mao Điểu bỗng chốc phát hiện ra bọn xâm nhận chỉ có 3 kẻ, hai yêu một người, hơn nữa cảnh giới đều thua xa nó. Không do dự bao nhiêu, Tam Mao Điểu hơi nhếch mỏ, vung cánh đánh tới.
Từng chiếc lá xanh mướt điên cuồng xoay tròn, xuyên qua không biết bao nhiêu tôm cá phù du, cơn bão lá phô thiên cái địa đánh tới Tam Mao Điểu.
Hiển nhiên nhân loại không thể đánh lại yêu thú khi cận chiến được, Ngô Minh liều mạng lao nhanh, muốn rời ra con hải thú xấu xí. Chỉ tiếc Tam Mao Điểu tu vi cao hơn một tầng, nơi đây lại là sân nhà của nó cho nên Ngô Mình dù có cố gắng thế nào cũng không thoát, chỉ có thể khổ sở luồn lách khỏi những cú vồ của con hải thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Hy thực sự có cảm giác Tam Mao Điểu vừa cười nhạo bọn hắn không biết tự lượng sức, chỉ là hắn cũng không quản con chim xấu xí này có cười hay không, tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển mâm bạc cùng trận kỳ.
Ầm…Ầm….. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dám tới đây g·i·ế·t Tam Mao Điểu, Ngô Minh hiển nhiên chẳng phải hạng tầm thường, chút giao tranh vừa qua tuy làm hắn mang chút thương thế nhưng còn lâu mới có thể đánh gục được hắn.
Tuy nhìn có chút thê thảm nhưng thực chất Mộc Hy cùng Bích Tử đều chẳng bị thương thế gì, bọn hắn cũng chỉ bị dư âm đòn tấn công ảnh hưởng mà thôi. Đáng lo chính là Ngô Minh, tên xui xẻo này vậy mà một thân một mình lãnh trọn đòn đánh như trời dáng của con hải thú.
Biển xanh rít gào từng cơn, Tam Mao Điểu thoáng dừng lại đôi chút liền tiếp tục lao tới, hai chân mở toang, xem khí thế này hẳn nó muốn một trảo bứt đứt đầu Ngô Minh.
Nhìn Tam Mao Điểu hung ác đánh tới, Bích Tử làm sao có thể chịu thua, há miệng kêu lên một tiếng ếch ộp rõ to, hắn há miệng phun ra một cơn bão lá.
Từ nhỏ lớn lên trong địa bàn nhân tộc, Tam Mao Điểu từ lâu đã rèn luyện được tính cảnh giác cao độ, dù lúc nãy đang tập trung tu hành nhưng nó vẫn cảm nhận được có kẻ lén lén lút lút đi vào hang ổ. Cơ hồ là bản năng, Tam Mao Điểu một mạch tấn công như mưa xa bão táp khiến kế hoạch của bọn Mộc Hy đổ sông đổ bể.
“ Ngũ Hành Điên Đảo trận đã sẵn sàng kích phát, hai vị mau cầm chân nó trong chốc lát!” Miệng rắn mở to, tiếng nói cắt xuyên nước biển, hiện rõ mồn một khắp chiến trường.
Thanh âm lanh lảnh truyền rất xa trong nước, hai chân gắn đầu vuốt nhọn của Tam Mao Điểu vô cùng dễ dàng móc ra một khối san hô to lớn.
Trừng mắt nhìn hải đan cùng quả cầu sét ung dung va chạm, Mộc Hy tạm dừng lại động tác, kích hoạt một tấm kim cương phù. Lập tức kim quang lấp lánh, một màn sáng hình vỏ trứng hiện ra bao lấy thân rắn thon dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con ngươi chua xót, lờ mờ giữa những tia sáng mạnh, Mộc Hy có thể nhìn thấy Ngô Minh đang nằm trên một rạn san hô xanh nhạt. Cách đó không quá xa, Tam Mao Điểu hung ác vẫy cánh.
Giống như yên lặng trước bão, không gian bỗng chốc có chút yên ắng, Tam Mao Điểu không vọt lên tấn công tiếp mà yên lặng tính toán.
“ Chuyện này…..!” Thần thông Diệp Phong Quyển vốn thường ngày đánh đâu thắng đó, chém địch bốn phương vậy mà lại không có hiệu quả, Bích Tử trố mắt nhìn.
Không cần nhắc nhở thì Ngô Minh cũng thừa biết viên cầu lấp lánh trước mắt là gì, cơ bắp toàn thân co cứng lại, hắn há miệng phun ra một quả cầu sét trắng loá cả mắt.
Cả người bị tia sét chiếu tới trắng nhợt, Tam Mao Điểu cố sức xoay người, miệng một mạch phun ra 3,4 tia sáng trắng toát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng nổ vang trời lại vang khắp đáy biển lạnh lẽo, nước xoáy từng cơn.
Bích Tử xanh mặt, bốn chi vùng vẫy, vọt tới tương trợ. Bên cạnh, Mộc Hy ngược lại không gấp không vội, chăm chú điều khiển mâm bạc cùng ba cây trận kỳ.
Răng rắc!
Chương 26: Bất lợi
Cứ như vậy hai yêu một người hỗn chiến thành một đoàn, tuy không có đao quang kiếm ảnh sặc sỡ nhưng lại hung hiểm cùng cực, dù là kẻ nào đi nữa thì chỉ cần một giây lơ là cũng sẽ mất mạng.
Linh quang lấp lánh khắp nơi, khí thế bàng bạc tỏa ra bốn phía làm sinh vật khắp nơi thi nhau trốn chui trốn lủi.
Máu nóng ầm ầm chảy trong thanh quản, Tam Mao Điểu vung vẩy cánh lớn, viên hải đan trước mắt liền hóa thành một vệt sao băng lao thẳng tới Ngô Minh, uy thế như muốn dời non lấp biển.
Cùng lúc, Ngô Minh cũng đánh ra quả cầu sấm sét, tiếng rì rầm liên miên bất tận như mưa rào rơi trên tán lá xanh.
Từng đốm hoa lửa tung toé dù đang ở dưới nước, từng chiếc lá xanh đều như một con dao nhỏ, ùa tới chém khắp cơ thể xấu xí của con hải thú.
Một phen đọ sức vừa rồi, Ngô Minh rõ ràng chịu thiệt thòi không nhỏ, miệng vương máu đỏ, mặt mũi trắng bệch, pháp lực trong cơ thể hỗn loạn không thôi, phản ứng theo đó cũng chậm mất một nhịp, chớp mắt mấy cái thì cơ thể xấu xí của Tam Mao Điểu đã hiện ngay trước mắt.
Ngô Minh sau khi lách người tránh khỏi cú chộp của con hải thú liền một mạch lùi ra xa cả trăm m, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình nhỏ, không quản con Tam Mao Điểu gầm rú trước mặt, hắn dốc sạch đan dược trong bình vào miệng.
Chỉ là không ngờ lớp vảy bạc trên người Tam Mao Điểu vậy mà cứng rắn đến không ngờ, những chiếc lá thường ngày cắt sắt như cắt bùn vậy mà không tài nào đâm xuyên nổi. Tam Mao Điểu lấy hai cánh che đi phần đầu, hiên ngang hứng trọn cơn bão lá mà không chút thương tổn.
Mọi chuyện nói thì lâu nhưng diễn ra thì nhanh, từ lúc Tam Mao Điểu lộ diện tới bây giờ còn chưa đủ 1 phút.
Tia sét không chống lại được đòn đánh bất ngờ của Tam Mao Điểu, run rẩy trong chốc lát liền bị đánh bay. Đâm sầm vào ngọn núi san hô, tia sét lấp lóe mấy cái liền tắt ngúm, để lộ ra Ngô Minh đang phừng phực chiến ý.
Từ đầu đến cuối chỉ trơ trơ đứng ngoài quan sát, Mộc Hy cuối cùng cũng chuẩn bị xong, mân bạc cùng ba cây trận kỳ trước mặt ông ông rung động, lờ mờ có thể thấy mây đỏ ẩn hiện xung quanh.
Nước biển mặn chát quay cuồng không dứt, bên tai inh ỏi thứ âm thanh khó chịu, Mộc Hy khó khăn ổn định lại thân hình quá cỡ của mình, dõi mắt nhìn xuyên qua màn sáng trắng xóa.
Lại một tràng những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, khói bụi mịt mờ, bọt nước ngang dọc. Những tia sét dài ngoằng như rắn tuỳ ý bay khắp, đánh nát không biết bao nhiêu thực vật, g·i·ế·t c·h·ế·t không biết bao nhiêu cá tôm.
Bích Tử tung người bơi ra khỏi đống rêu dập nát, đen mặt: “ Con mẹ nó! Sao không ai nói cho ta biết nhất giai đỉnh phong Tam Mao Điểu lợi hại như vậy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.