Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11
"Trước mặt người thì lời lẽ dễ nghe, trước mặt quỷ thì nịnh bợ lấy lòng. Có tiền thì anh là đại gia, dịu dàng, nhỏ nhẹ, còn tính chuyện cưới hỏi. Hết tiền thì anh chỉ là rác rưởi, chẳng xứng đáng để nói chuyện với tôi." Cô nàng streamer đã nói thế.
Hai chữ "chị dâu" khiến mặt tôi nóng bừng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chắc là muốn tạo ấn tượng tốt để có cơ hội theo đuổi cô ấy, vì làm streamer cũng kiếm được không ít tiền.
Hướng D·ụ·c hiếm khi sững lại, rồi anh khẽ thở dài: "Thôi được, lần này tha cho em."
Chỉ biết, với hành vi này, lý lịch của anh ta chắc chắn sẽ bị ghi lại và với đặc thù công việc hiện tại, việc bị chấm dứt hợp đồng lao động chỉ là chuyện sớm muộn.
.]
"Mấy cái móc đó cũng không đắt, bảo họ qua chỗ tôi lấy đi." Tôi vừa nói vừa ăn khoai tây chiên.
Thật sự quá hả dạ.
Anh ta mang cả tấm lòng vàng của mình dâng cho nữ streamer, nhưng người ta chẳng buồn nhìn lấy một cái.
Chương 11
Khi tôi cùng Hướng D·ụ·c đến phòng thí nghiệm, chúng tôi còn thấy một băng rôn dài tám mét được treo lên, với dòng chữ: "Chào mừng Hà Tùng Vân học tỷ đến hướng dẫn công tác tại phòng thí nghiệm vi sinh."
Sau khi chia tay, anh ta vẫn sống xa hoa, chi tiêu mạnh tay để "chạy bảng xếp hạng" cho cô bạn học B – người hiện là một nữ streamer.
Thực ra nếu anh ta chỉ tặng tiền cho streamer thì cùng lắm chỉ là bị mất tiền. Nhưng anh ta lại tự cho rằng mình là bạn học của cô ấy, rồi từ mạng online tiến đến gặp mặt trực tiếp, lại còn động tay động chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy ngày nay Từ Kiều Kiều đi du lịch, người liên lạc với tôi là một bạn nữ khác trong nhóm của họ.
Sau vụ lùm xùm trên nhóm lớp và mạng xã hội, Triệu Sinh cuối cùng cũng biết ngại. Anh ta đã trả tiền, còn đăng một tấm ảnh lên mạng với lời nhắn: [Hãy cảnh giác với kiểu con gái quê mùa, tiết kiệm lẻ mà tiêu hoang cả cục.]
Nghe nói Kiều Kiều còn trực tiếp buộc nó lên tay nắm cửa của phòng thí nghiệm.
Từ Kiều Kiều lập tức che miệng, níu lấy tay tôi, nũng nịu: "Chị dâu~ chị xem sư huynh lại bắt nạt em kìa."
Tôi chỉ ước gì chưa từng quen biết Triệu Sinh, loại người như thế thật sự quá mất mặt.
Tóm lại, Triệu Sinh mấy năm nay không để dành được đồng nào, toàn sống nhờ tôi chu cấp. Việc trả tiền thì phải ba lần bảy lượt thúc giục, không còn mặt mũi nào nữa, đành đi vay để trả.
Tức nước vỡ bờ, anh ta tìm nữ streamer đòi lại tiền. Nhưng việc "tặng quà" vốn dĩ là tự nguyện, chẳng ai để ý đến yêu cầu của anh ta.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
https://monkeyd.com.vn/hoa-ra-toi-la-bac-thay-nuoi-vi-khuan/chuong-11.html
Tôi hoảng hồn, lập tức yêu cầu họ tháo băng rôn xuống.
"Bọn họ không dám, họ sợ sư huynh nhỏ nhen."
Cứ tưởng chuyện đến đây là kết thúc, ai ngờ lại có thêm diễn biến mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Học tỷ, học tỷ, cứu nguy gấp!"
Không biết từ lúc nào, Hướng D·ụ·c đã đứng ở cửa: "Từ Kiều Kiều, vi khuẩn của em định c.h.ế.t hết phải không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Kết cục là, tiền tiết kiệm của Triệu Sinh tiêu gần hết, còn nợ một khoản kha khá. Đổi lại, thậm chí ngón tay của cô nàng cũng chưa từng chạm đến.
Phương Tuyết bất ngờ nhắn tin cho tôi: [Hahaha, trời xanh có mắt, Triệu Sinh lần này gặp chuyện lớn rồi.]
Nhưng, chuyện này có liên quan gì đến tôi đâu?
Giờ thì anh ta đang bị tạm giữ. Xem là bị phạt hành chính, tội gây rối hay gì thì còn chờ vào "diễn xuất" của anh ta.
Nghe đâu cơn giận bốc lên đầu, Triệu Sinh quyết định trực tiếp đến tìm cô ấy để tính sổ, dẫn đến xô xát.
Như vậy thì phiền phức lớn rồi.
"Hà học tỷ, chỉ có chị mới có thể "trấn áp" được nhóm chúng em thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
[Sao vậy?] Tôi vừa nhắn vừa tiếp tục ăn khoai tây chiên.
Dạo này tôi bận, đã hai tuần không đến nhóm của họ.
"Hai cái móc treo chị cho bọn họ đã được bên nghiên cứu nấm ăn tôn làm vật thờ. Nghe đâu cả nhóm trồng cỏ nuôi cá bên cạnh cũng muốn thử."
Thời gian trước, Từ Kiều Kiều ngày nào cũng thay tôi lên diễn đàn nhắc nhở Triệu Sinh trả tiền – để cảm ơn, tôi đã tặng cô ấy một chiếc móc treo nhỏ làm quà.
Tôi chỉ cười mà không đáp, đăng giấy chứng nhận quyên góp lên diễn đàn, kèm theo ảnh chụp màn hình bài đăng của anh ta (đã làm mờ): [Tiền có thể kiếm lại, nhưng phẩm chất thì không. Tiền, tôi thà quyên góp còn hơn để người xấu xài.]
"May mà sư huynh ra tay nhanh, nghe nói bên Học viện Nông nghiệp có nhiều người định tỏ tình với chị rồi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.