Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Thế Giới Thứ Nhất - Nam Chính Hotboy Thay Người Yêu Như Thay Áo (20)
Thầy Vương đương nhiên sẽ không tiết lộ tên Lục Trầm Ngư hay Lâm Thư Kỳ, nên chỉ đáp hờ hững:
Ông ta hiểu rất rõ: Dù có báo cảnh sát thì kết quả cũng chỉ như lời hiệu trưởng Lưu nói trước đó, cùng lắm chỉ được bồi thường chi phí y tế.
Cố Ngôn ngẩng đầu nhìn mẹ mình, môi run rẩy hỏi:
Ống truyền đang cắm trên mu bàn tay cũng bị hắn giật phăng ra, m.á.u lập tức chảy xuống tay, nhỏ tong tong lên ga trải giường trắng tinh.
Danh tiếng của hắn đã bị bôi đen hoàn toàn.
Trong tiết tự học buổi chiều, vài nữ sinh lớp 10 đang tụm năm tụm ba bàn tán chuyện mới.
Lúc này, Cố Ngôn vừa tỉnh dậy, sắc mặt khó chịu, nổi cáu với mẹ mình:
Trường trung học số Một là trường cấp ba tốt nhất thành phố Thanh Thành, ông Cố đương nhiên không muốn con mình bị đuổi.
"Yên tâm đi."
"Thật mà! Dù trường chưa ra thông báo chính thức, nhưng mình nghe chị lớp 11A18 nói, bàn học của Cố Ngôn bị dọn dẹp hết, đồ đạc cũng bị người ta mang đi luôn rồi."
Cho nên, nhất định là do con bé đó không biết xấu hổ mà dụ dỗ Cố Ngôn, giờ còn hại con bà ra nông nỗi này.
Chiều ngày hôm sau, tên của Cố Ngôn bất ngờ xuất hiện trên top tìm kiếm của Weibo.
Chương 20: Thế Giới Thứ Nhất - Nam Chính Hotboy Thay Người Yêu Như Thay Áo (20)
"Phẫu thuật gì cơ?"
Bà Cố gật đầu, ông Cố yên tâm rời đi.
Giọng hắn đột ngột cao lên, vẻ mặt vặn vẹo đầy dữ tợn.
Nhưng khi biết người bị quấy rối lại chính là Lục Trầm Ngư, tất cả liền thu lại lời nói trước đó, chuyển sang đồng ý với cách xử lý của nhà trường.
Bà Cố thì từ đầu đến cuối vẫn luôn lo lắng cho con, cũng không để ý xem chồng mình vừa gọi cho ai, nói những gì.
Hai tay hắn siết chặt, đôi mắt đỏ hoe vì căm phẫn khi nghĩ đến phần th*n d*** không có cảm giác kể từ lúc tỉnh lại.
Cô gái này vốn không giống như mấy bạn khác, chưa từng có cảm tình với Cố Ngôn. Trái lại, cô luôn chán ghét kiểu người thay bạn gái như thay áo, trăng hoa lăng nhăng như hắn. Giờ thấy hắn gặp quả báo, cô không ngần ngại nói hết những gì mình nghĩ.
"Ấy, thầy Vương, xin dừng bước! Có gì từ từ nói!" Ông Cố thấy thầy Vương cứng rắn như vậy liền vội vàng xuống nước.
Sau đó, bọn họ lập tức tức giận tột độ.
Ông Cố quả thật cũng làm đúng như đã nói với bà Cố hôm trước, đến trường gây chuyện. Nhưng hiệu trưởng Lưu - người đã được cha mẹ của Lục Trầm Ngư cảnh cáo trước, hoàn toàn không để tâm đến sự bất mãn của họ.
Cô gái kia cười đầy đắc ý:
"Alo, tổng biên tập Trần đúng không? Vâng, tôi là..."
Ánh mắt ông ta trở nên lạnh lùng, đứng lặng hồi lâu, rồi khẽ khom người hứa với con trai đang bất tỉnh:
Thế nhưng, ngay khi thầy Vương chuẩn bị bước ra khỏi cửa phòng bệnh thì ông Cố vốn nãy giờ còn ngẩn người, cuối cùng cũng hoàn hồn lại.
"Bộ ông nghĩ tôi thiếu chút tiền đó chắc? Ông nói cho tôi biết hai con bé đó là ai? Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi phải bắt chúng trả giá!"
"A a a!"
Cơn giận trong lòng ông Cố không có chỗ trút, ông ta liền giơ chân đá ngã cái tủ chữa cháy ngay trước cửa văn phòng.
Thấy mềm mỏng không ăn thua, ông Cố lại giận dữ: "Tôi đã đầu tư ba trăm vạn vào trường các người đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là một tiểu phẫu thôi. Mời hai vị phụ huynh ra ngoài nói chuyện với tôi một chút."
Một từ khóa mang tên "Hai nữ sinh trường trung học số Một Thanh Thành dùng bạo lực khiến nam sinh bị thương nghiêm trọng ở vùng kín" bất ngờ leo lên vị trí đầu bảng tìm kiếm nóng trên Weibo.
Còn nhóm nữ sinh đang bàn tán nãy giờ thì đột nhiên im bặt.
"Chồng à, giờ phải làm sao đây?" Bà Cố nhìn con trai nằm bất tỉnh trên giường, không cầm được nước mắt.
"Sao vậy?" Nữ sinh hỏi nhỏ, rồi nhìn theo hướng tay chỉ.
Sau khi cho người chuyển trả lại số tiền mà nhà họ Cố từng đầu tư, ông liền kính cẩn mời ông Cố ra khỏi văn phòng hiệu trưởng.
Sau tiếng hét cuối cùng, bà Cố cảm thấy cơ thể trong lòng mình chợt mềm nhũn. Bà vội cúi đầu nhìn thì thấy Cố Ngôn không chịu nổi cú sốc tinh thần, lại một lần nữa ngất đi.
"Mẹ, con bị phế rồi... có phải không?"
Nhưng với Cố Ngôn mà nói, những lời ấy chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận nỗi sợ trong lòng hắn là sự thật.
[Tôi cũng chẳng muốn nói nhiều, chỉ mong hai con nhỏ độc ác kia bị tống vào tù cho biết mùi đời. (icon cười mỉa)]
"Đúng vậy!" Những người còn lại đồng loạt tán thành.
"Ê, cậu nghe gì chưa? Cố Ngôn bị trường đuổi học rồi đó!"
Cùng là đàn ông, thầy Vương hiểu rõ chấn thương lần này của Cố Ngôn có thể gây ra cú sốc lớn đến mức nào với gia đình hắn. Thấy vẻ mặt ông Cố như không dám tin vào suy đoán trong lòng mình, thầy cũng mềm lòng, dịu giọng nói:
Hai vợ chồng liếc nhìn nhau, đều thầm thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra đối phương vẫn chưa nói cho con trai biết sự thật kia.
Ông ta quay người bước tới, nắm lấy cánh tay của thầy Vương, gằn giọng chất vấn: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ông Cố à, trường chúng tôi là nơi để học tập, tuyệt đối không cho phép xảy ra những chuyện như vậy. Con trai ông trước nay trong trường cũng không ít lần vi phạm, cho nên hiện tại chúng tôi không thể nhận em ấy tiếp tục học nữa. Mong ông sớm làm thủ tục chuyển trường cho em ấy."
"Bạn Lục Trầm Ngư không sao chứ? Không ngờ Cố Ngôn lại là loại người như vậy. Trước đây đúng là mù mắt mới thích anh ta."
Ba bà Cố Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Cố Ngôn đã hoảng hốt hỏi:
"Hừ, thông tin của mấy cậu cũ lắm rồi. Chị Lâm với Lục Trầm Ngư thân nhau lắm ấy. Biết mình chỉ tay cho mấy cậu nhìn cô ấy là tại sao không?"
Ông Cố không còn cách nào khác, đành quay lại bệnh viện nơi Cố Ngôn đang nằm.
Một số cư dân mạng vì tò mò mà nhấn vào xem, liền thấy chủ tài khoản đã dùng lời văn hết sức chi tiết miêu tả cảnh một nam sinh "vô tội" bị hai nữ sinh cùng trường bắt nạt, tấn công vào vùng kín khiến thương tích nghiêm trọng đến mức phải phẫu thuật.
Ông ấy gật gù ra vẻ hiểu chuyện, rồi nói:
Với điều kiện như vậy, nó đâu cần phải đi quấy rối ai?
Dù sao thì đa phần học sinh cấp ba đều chưa đủ tuổi thành niên, trừ một số ít vào học muộn.
"Nghe bảo anh ta bị bắt quả tang đang quấy rối một nữ sinh lớp mình. Rồi bị cô ấy phản kháng, đá trúng... chỗ đó, phải đưa đi viện ngay trong đêm luôn. Sáng hôm sau thì lớp A18 không còn chỗ cho anh ta nữa."
"Ba... còn có Lâm Thư Kỳ nữa! Chính hai đứa nó đã hại con ra nông nỗi này! Ba nhất định phải khiến hai đứa nó trả giá! Nhất định!"
"Có phải không?"
Bà Cố tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói với chồng:
Tuy miệng thì luôn cãi rằng con trai mình không thể làm chuyện bỉ ổi như quấy rối bạn học nữ, nhưng ông Cố từng xử lý không ít "phiền toái" do mấy cô gái theo đuổi con trai mình gây ra. Ông ta biết rất rõ tính cách của con trai ra sao.
Thái độ của phụ huynh nhà họ Cố đã như vậy, thầy Vương cũng không cần phải giữ thể diện gì nữa, thẳng thắn truyền đạt lại quyết định của hiệu trưởng.
"Hiệu trưởng Lưu, sao các người có thể làm vậy chứ? Con trai tôi giờ còn đang nằm trên giường bệnh, mà các người lại bao che cho kẻ đã làm hại nó. Lương tâm các người bị c·h·ó gặm rồi à?"
Thầy cau mày: "Ông Cố, tôi mong ông hiểu rõ một chuyện. Là con trai ông quấy rối bạn nữ nên mới bị người ta phản kháng mà đá trúng chỗ hiểm. Chuyện này tôi đã nói rất rõ trong điện thoại rồi."
Bà Cố hoảng hốt vì dáng vẻ điên cuồng của con, vội nhào tới ôm lấy hắn, nghẹn ngào dỗ dành:
Điện thoại reo vài giây thì có người bắt máy, ông ta liền cố nặn ra nụ cười xã giao:
"Cô ấy thật xinh đẹp..."
Thầy liếc nhìn Cố Ngôn vẫn đang bất tỉnh trên giường bệnh, rồi quay sang nhìn ông Cố, môi mím lại trước khi mở lời: "Ông Cố, chuyện này... tôi mong ông có thể bình tĩnh một chút."
"Ông Cố, các em vẫn còn là trẻ vị thành niên, huống hồ chuyện này xét đến cùng là do Cố Ngôn khơi mào trước. Dù ông có báo cảnh sát, thì kết quả xử lý cuối cùng cũng chẳng khác gì quyết định hiện tại của nhà trường đâu."
"Sao đấy? Cậu chọc mình làm gì?" cô khó hiểu hỏi.
Ông Cố tức tối: "Không thể nào! Con trai tôi không thể làm ra chuyện như thế. Chắc chắn là cô gái đó vu oan cho nó, là cô ta quyến rũ nó... Cố Ngôn bị cô gái đó đá đúng không? Thầy nói cho tôi biết nó là ai, tôi có thể không truy cứu trách nhiệm nhà trường."
Nhưng Cố Ngôn không dễ bị qua mặt như vậy.
"Rốt cuộc con trai tôi đã gặp chuyện gì ở trường? Các người làm giáo viên kiểu gì vậy? Có biết nó là con trai một của nhà họ Cố không? Nếu thân thể con tôi có vấn đề gì, tôi nhất định bắt các người phải trả giá!"
Ông ta không thể tin nổi, liếc nhìn thầy Vương rồi lại nhìn con trai mình đang nằm trên giường bệnh cách đó không xa.
Sau gần nửa tiếng đồng hồ nói chuyện, ông Cố mới hài lòng cúp máy.
Cố Ngôn ngẩng đầu nhìn ông Cố, trong mắt ngập tràn đau đớn:
"Con trai tôi sao rồi?" Ba của Cố Ngôn là người rất có uy quyền.
Sau đó, cô quay lại, tiếp tục trò chuyện với nam sinh bên cạnh.
"Vì cô gái bị Cố Ngôn quấy rối trong tin đồn chính là Lục Trầm Ngư đó!"
Vừa nói, ông ta vừa rút điện thoại ra, gọi cho một ai đó.
"Bà đừng vội. Trước tiên cứ chăm sóc con cho tốt đã, mai tôi đến trường tìm chủ nhiệm Trương. Chuyện này ông ấy nhất định phải cho tôi một lời giải thích."
"Mẹ chỉ muốn biết con bé đó là ai thôi. Lần này con làm vậy là sai, nhưng con bé đó cũng làm con bị thương mà? Vậy coi như huề nhau rồi đi. Trường dựa vào đâu mà đuổi học con chứ? Ngôn à, nói cho mẹ biết cô ta là ai đi. Mẹ và ba con sẽ tìm bố mẹ cô ta tính sổ. Xem thử họ dạy dỗ con cái kiểu gì!"
"Hả? Cố Ngôn á? Sao có thể? Sao anh ấy lại bị đuổi học?"
Nhưng vừa dứt lời, bạn ngồi cạnh cô bỗng huých nhẹ vào tay cô.
"Là cô ấy sao?" Nan đầu họ kinh ngạc, rồi lại vỡ lẽ: "Nếu vậy thì cũng hợp lý đấy chứ..."
"Không đâu con, con sẽ không sao đâu! Làm xong phẫu thuật, bác sĩ nhất định sẽ chữa khỏi cho con, nhất định sẽ ổn thôi!"
Nhưng rất nhanh sau đó, thầy lấy lại bình tĩnh, đồng thời cũng không vui vì bị đối xử thiếu tôn trọng như vậy, sắc mặt trầm xuống.
Chỉ là lúc này nghe ông ta nói vậy, bà liền ngoan ngoãn gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lúc sau, mới có người cảm thán:
"Chồng à, con khốn đó hại con trai chúng ta, nhất định phải bắt nó trả giá!"
Ông ta vội đuổi theo, định chặn thầy lại nhưng thầy Vương đã sải bước đi thẳng, không buồn quay đầu, hoàn toàn không muốn tiếp tục đối thoại.
Sắc mặt ông Cố tối sầm, giận dữ nói:
Khi vừa nghe tin Cố Ngôn bị đuổi học, hầu như ai cũng cảm thấy khó tin, đều nghĩ hắn bị người khác vu oan.
Ngay khi bước vào, ông ta liền nghe thấy tiếng hét đầy căm thù của con trai:
"Trời ơi! Quấy rối? Cố Ngôn mà làm ra chuyện đó á? Có nhầm lẫn gì không vậy?"
"Xin mời hai vị phụ huynh ra ngoài, chúng ta cần bàn bạc về ca phẫu thuật của con trai hai người."
[Bạo lực học đường là không thể chấp nhận được. Việc này thật sự quá kinh khủng, nhà trường nhất định phải cho công chúng một lời giải thích rõ ràng.]
Thầy Vương thản nhiên: "Vậy thì ông có thể đi nói chuyện với hiệu trưởng. Tôi tin rằng ông ấy sẽ hoàn lại số tiền đó cho ông."
Hiện tại cậu ta vẫn chưa biết chuyện cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì.
Bà Cố chưa từng thấy con trai mình trông như vậy, lập tức hoảng loạn, vội vàng nói:
"Thì ra là Lục Trầm Ngư... Cô gái từng bị đồn có quan hệ với Cố Ngôn. Mình còn nghe nói chính vì cô ấy mà Cố Ngôn chia tay với đàn chị Lâm Thư Kỳ nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thầy cũng không phải rảnh rỗi gì mà nửa đêm phải đưa học sinh đi viện rồi giờ lại bị phụ huynh làm khó dễ thế này.
Những cuộc trò chuyện tương tự cũng diễn ra ở khắp các ngóc ngách trong trường.
Trong lòng thầy Vương thoáng chút khó chịu, nhưng nghĩ đến tình trạng của Cố Ngôn, cơn giận ấy cũng tự nhiên tan biến.
"Con đừng làm mẹ sợ... Mẹ xin con đấy... Mẹ đảm bảo con sẽ ổn thôi... nhất định sẽ ổn thôi mà..."
Nhưng một người từ trước đến nay chưa từng chịu thiệt như ông Cố làm sao có thể cam lòng?
Ngón tay khẽ run lên, ông ta lắp bắp hỏi: "Thầy... thầy có ý gì vậy?"
"Không thể nào! Không thể nào!"
"Còn về tình trạng sức khỏe của Cố Ngôn, dù em ấy là người chủ động quấy rối bạn nữ trước, nhưng vì tinh thần nhân đạo, trường cũng đã chủ động liên hệ và trao đổi với phụ huynh của hai bạn nữ liên quan. Họ đã đồng ý sẽ hỗ trợ toàn bộ chi phí điều trị sau này cho em ấy, ông không cần lo lắng."
Vừa nói, thầy Vương vừa đứng dậy rời khỏi phòng bệnh.
Cô gái vừa nhắc chuyện ban đầu liền hạ giọng, vẻ bí mật, ghé sát lại nói:
Cố Ngôn đột nhiên hét lên một tiếng thê lương, rồi như phát điên, lật tung chăn đang đắp trên người, định nhìn xuống phần th*n d*** của mình.
"Nhỏ tiếng thôi, nhìn đằng kia kìa." Bạn cô lập tức bịt miệng cô lại, rồi chỉ tay vào một hướng.
"Nhưng sao lại nghiêm trọng đến mức bị đuổi học? Không phải trước đây còn có tin đồn họ đang hẹn hò sao?"
Vậy nên, ông ta thừa hiểu: Báo cảnh sát thì cũng chẳng thay đổi được gì, cùng lắm chỉ đổi lại chút tiền thuốc men.
"Lục Trầm Ngư...!"
Nói xong, thầy không muốn dây dưa thêm, quay người rời khỏi bệnh viện.
Cố Ngôn lắc đầu điên loạn, không chịu tin vào sự thật phũ phàng trước mắt.
Ông Cố nghe xong sững người, giọng lập tức dịu xuống: "Sao lại có thể như vậy? Chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ thôi mà, sao lại đuổi học con tôi? Nó còn đang bị thương như thế kia, các người làm vậy là quá đáng rồi."
Nói xong, chủ nhiệm Trương thẳng thừng bước vòng qua ông Cố, rời khỏi văn phòng.
Một cô gái vẫn luôn thầm thích Cố Ngôn lập tức lên tiếng bênh vực. Cô khó mà tin được người mình ngưỡng mộ lại làm chuyện như thế.
Ông Cố mặt mày sa sầm, im lặng đi theo bác sĩ ra khỏi phòng bệnh.
Ông ta quay sang nói với vợ:
Phát hiện ra chỉ là vài bạn nữ đang nhìn, cô hơi khựng lại một chút, rồi lễ phép gật đầu chào.
Thấy ông Cố vẫn cố chấp, chủ nhiệm Trương cũng chẳng buồn giả bộ khách khí nữa. Ông cau mày, lạnh lùng nói:
Nếu như thiện cảm giữa người với người có thể đo bằng con số, thì Cố Ngôn có lẽ sẽ nhận ra: Chỉ sau vài ngày rời khỏi trường, thiện cảm mà học sinh trong trường dành cho hắn đã từ 80-90 đã tụt xuống còn 10-20.
Vừa bước vào cửa, ông ta đã hằm hằm khí thế, chất vấn thầy Vương.
"Yên tâm, cậu ấy không sao cả. May mà lúc đó có người nghe thấy tiếng động rồi chạy tới kịp, mới cứu được cậu ấy."
Số tiền ông ta tài trợ trường trước đây cũng là đưa cho thầy Trương, ông Cố không tin trường trung học số Một thật sự từ bỏ ba trăm vạn của ông ta dễ dàng như vậy.
"MÌnh nói cho mấy cậu nghe, nhưng cấm lan truyền lung tung đấy nhé!"
Ông Cố trừng mắt nhìn theo bóng lưng của thầy Trương, định nói thêm gì đó, nhưng đúng lúc ấy, bảo vệ trường đã tới nơi, thái độ lễ phép nhưng cứng rắn, mời ông ta rời khỏi khuôn viên trường.
"Mẹ, mẹ đừng làm phiền con nữa. Để con yên tĩnh một chút có được không?"
Bà Cố rơi nước mắt:
"Không sao đâu con, chỉ là một ca tiểu phẫu thôi mà."
"Chuyện này có nhân chứng. Có rất nhiều học sinh đã tận mắt chứng kiến sự việc. Nếu ông có nghi ngờ gì, nhà trường sẵn sàng tạo điều kiện để ông hỏi trực tiếp các em. Ngoài ra, do chuyện này gây ảnh hưởng nghiêm trọng, nhà trường đã quyết định sẽ xử lý bằng cách đuổi học Cố Ngôn. Mong ông sớm sắp xếp thời gian đến làm thủ tục chuyển trường cho em ấy."
Nhưng Cố Ngôn đâu còn là trẻ con, không dễ bị dỗ dành. Cả người hắn bắt đầu run rẩy không kiềm chế được.
Là người từng trải, sau cú sốc ban đầu khi nghe con mình gặp nạn, ông Cố rất nhanh đã khống chế được cảm xúc, quay sang nhắm thẳng vào điều ông ta quan tâm nhất.
Thầy Vương cười lạnh: "Chuyện như vậy mà trong mắt ông vẫn là 'chuyện nhỏ'? Vậy thế nào mới là chuyện lớn?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến việc con mình thành ra thế này đều là do cô gái mà thầy Vương nhắc đến, bà Cố càng thêm căm hận.
Nhưng đúng lúc đó, bác sĩ phụ trách điều trị cho Cố Ngôn lại từ ngoài cửa bước vào.
Chỉ thấy một nam một nữ mặc đồng phục lớp 10 đang đi ngang qua con đường gần đó.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt tức giận chất vấn của ông Cố lập tức cứng lại.
"Gì mà hẹn với hò!" Cô gái kể chuyện ban nãy lập tức bĩu môi khinh thường, "Lục Trầm Ngư căn bản chẳng hề để ý gì đến Cố Ngôn, là anh ta đeo bám cậu ấy thôi! Mình nghe bạn học cũ kể lại, hai người chỉ tình cờ gặp nhau một lần ở sân trường, thế là Cố Ngôn bám dính lấy cậu ấy. Rõ ràng người ta đã nói không thích rồi, anh ta vẫn không chịu buông, thậm chí còn nhân lúc tan học trời tối kéo Lục Trầm Ngư ra phía sau ký túc xá, định giở trò... Thật quá đáng!"
"Vậy thì tốt." Cô gái trước đây từng rất có cảm tình với Cố Ngôn khẽ thở phào, sau đó phẫn nộ mắng: "Lần này trường xử lý đúng đấy, loại người như anh ta đáng bị đuổi học!"
Hiệu trưởng Lưu mỉm cười nói:
Mấy cô gái đứng cạnh cô đều bịt miệng sửng sốt:
"Tôi còn có việc, xin phép không tiếp ông nữa. Mời ông cứ tự nhiên."
Đúng lúc này, ông Cố vừa mới nói chuyện với bác sĩ xong, nghe thấy động tĩnh liền vội chạy trở vào phòng bệnh.
Thậm chí ngay cả những cô gái từng phát cuồng vì hắn, giờ cũng tránh như tránh tà.
"Yên tâm, ba nhất định sẽ bắt tụi nó phải trả giá."
Xinh đến mức khiến cả con gái cũng phải muốn hét lên vì choáng ngợp.
[Tuổi còn nhỏ mà đã độc ác như vậy. Nhà trường dạy dỗ ra kiểu gì vậy? @Trường trung học số Một Thanh Thành]
"Tôi biết gia đình ông có điều kiện, nên tôi khuyên thật lòng. Đừng lãng phí thời gian nữa, hãy mời vài chuyên gia đến kiểm tra cho em Cố Ngôn. Biết đâu chấn thương lần này vẫn còn có thể chữa được."
"Mẹ con nói đúng. Trường không giải quyết được thì ba sẽ đi tìm phụ huynh con bé đó. Ba không tin họ không sợ con gái mình mang tiếng xấu. Dù sao con là con trai, có chịu thiệt gì đâu mà lo."
Có vài nam cư dân mạng, sau khi đọc đến đoạn nam sinh vì bị thương mà hôn mê suốt một đêm mới tỉnh lại, thì không nhịn được mà cảm thấy... chỗ đó của mình cũng lạnh buốt theo.
Ông Cố chau mày nói:
Tiếng kim loại rơi xuống đất vang lên chói tai. Hiệu trưởng Lưu chỉ mỉm cười liếc nhìn ông ta, rồi lập tức gọi bảo vệ trường đến.
Nếu thật sự chỗ đó của con trai bà có vấn đề... sau này nó biết phải sống thế nào đây?
"Thấy chưa, các cậu cũng thấy cô ấy đẹp đúng không? Cô ấy là Lục Trầm Ngư, lớp 10A1, còn là học sinh giỏi nữa đó!"
Gương mặt ông Cố lúc này trở nên dữ tợn, khiến thầy Vương cũng bị giật mình trong giây lát.
Mà những gì ông Cố sắp đặt, chẳng bao lâu sau đã được thể hiện rõ ràng trước mắt mọi người.
Bác sĩ khựng lại một chút, liếc nhìn Cố Ngôn, rồi quay đầu nhìn về phía ba mẹ hắn, lúc này đã đầy vẻ hoảng hốt vì lời ông ấy vừa nói.
Vừa vào phòng, ông ta liền đi thẳng vào vấn đề:
[Bị thương ở chỗ đó, trời ơi, đau đến mức nào chứ. Tội nghiệp cậu bé. Con gái bây giờ tàn nhẫn quá..]
Ông Cố vừa bước vào, nghe thấy câu đó thì lập tức tiếp lời:
"Anh nghe nói ở tỉnh L có một chuyên gia rất giỏi trong lĩnh vực này. Anh sẽ đi liên hệ ngay. Em cứ ở lại chăm sóc con. À, khi nào nó tỉnh, nhớ nhắc nó xem Weibo. Lần này, anh nhất định sẽ khiến hai con đ* kia thân bại danh liệt!"
"Thế tại sao lại bị đuổi? Đang yên đang lành mà..." Một cô bé tiếc nuối hỏi.
"Hả? Tại sao?" Các cô gái khó hiểu. Mới nãy họ còn đang nói chuyện Cố Ngôn mà?
Có lẽ cảm nhận được có người đang nhìn mình, cô gái kia bất chợt quay đầu lại.
Bà ta cũng không tin con trai mình sẽ làm ra chuyện như vậy. Từ nhỏ, Cố Ngôn đã rất được lòng con gái. Lên cấp ba, bà ta cũng biết con mình quen không ít bạn gái trong trường.
Trong khi đó, bà Cố ở lại trong phòng, nhẹ giọng an ủi con trai:
Ông Cố nhìn con trai trong bộ dạng thảm hại như vậy, lại nhớ tới những lời bác sĩ vừa nói ngoài hành lang, rằng vết thương ở th*n d*** của Cố Ngôn gần như không thể chữa lành, thậm chí còn ảnh hưởng đến khả năng "vận động mạnh" sau này. Trong lòng ông ta lập tức dâng trào căm hận với hai cái tên Lục Trầm Ngư và Lâm Thư Kỳ.
Vẻ mặt sửng sốt trên mặt ông ta biến mất, thay vào đó là cơn giận dữ tột độ.
Giờ ba bà Cố Ngôn đã đến, nhiệm vụ của thầy xem như đã hoàn thành, có thể trở về trường được rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.