Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Thế Giới Thứ Ba - Nam Chính Vứt Bỏ Vợ Cả, Ép Cưới Vợ Lẻ Của Cha (5)
Ánh mắt ông lại nhìn sang Linh Đang:
Chỉ vài phút trước thôi, ông ta còn mỉm cười với cô mà nói: "Đúng là phải nhanh chóng đi khám."
Cô... cô đã quên đóng cửa sổ tối qua sao?
Nhưng mọi chuyện không như họ tưởng, khi tìm đến nhị quản gia, họ lại đụng ngay vào kẻ không nên đụng - Đại phu nhân của Lạc Lương Tài, người từng ngoại tình với ông ta và còn sinh ra một đứa con trai lớn hơn cả Thẩm Khê.
"Ồ, tôi cứ tưởng ai, hóa ra là Thập Tam phu nhân nhà chúng ta. Bệnh rồi à? Tôi thấy không giống lắm. Nhìn cái mặt hồng hào kia mà xem... Xinh xắn quá chừng! Lão gia nhà tôi thích nhất mấy cô trẻ trung, xinh đẹp như vậy đấy."
Trầm Ngư trên lưng cô lúc đó cũng khẽ phát ra vài tiếng kêu khó chịu.
Lúc này, Đại phu nhân cũng được hầu gái đỡ đi ra khỏi sân. Bà ta đứng ở cửa, nhìn Linh Đang lau nước mắt, từ từ đứng dậy.
"Không có tiền. Đi đi, đừng lảng vảng ở đây nữa!" Nhị quản gia hét vào mặt Linh Đang đang sững sờ.
Cô bé không hiểu tại sao Đại phu nhân lại nói vậy. Rõ ràng phu nhân đang bệnh nặng, ai cũng thấy được mà?
"Quản gia..." Linh Đang không thể tin được nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
Lúc này, Linh Đang mới nhận ra:Vì quá hoảng loạn mà cô bé quên chưa mặc quần áo cho Trầm Ngư!
Nhưng bà ta không dám đắc tội với Ngô Bình nên đành nén giận.
Tất cả mọi người quay lại nhìn, chỉ thấy đại quản gia Ngô Bình đang chắp tay sau lưng, chậm rãi bước đến.
Lúc này, Thẩm Khê cũng từ bên ngoài chạy vội vào. Nghe giọng hoảng hốt của Linh Đang, y còn tưởng đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng nên không suy nghĩ gì mà lao thẳng vào phòng.
Đúng lúc Linh Đang tuyệt vọng nhất, một giọng đàn ông hơi khàn vang lên từ xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Khê nhíu mày, đưa tay sờ lên trán Trầm Ngư, rồi lập tức nói:
"Các người đang làm gì vậy?"
Lúc này, cô mới nhớ lại trong truyện gốc có nhắc đến chuyện này. Nhân vật chính do sự bất cẩn của hầu gái nhỏ bên cạnh nên bị nhiễm phong hàn, cơ thể càng thêm suy yếu. Mãi đến khi Lạc Thiên Kiêu trở về nhà và để mắt đến nguyên chủ, thì tình trạng của cô mới dần cải thiện. Cuối cùng được điều dưỡng tốt lên, sinh cho Lạc Thiên Kiêu hai đứa con trai.
Ngô Bình thản nhiên gật đầu với Đại phu nhân:
Ánh mắt cô bé hoảng loạn lướt khắp căn phòng, khi thấy cánh cửa sổ gần giường vẫn đang mở toang, cả người Linh Đang mềm nhũn như muốn ngã xuống.
Linh Đang tự trách mình vô cùng, run rẩy vội vàng mặc lại quần áo cho Trầm Ngư.
"Vậy thì đi tìm quản gia, cho dù phu nhân có không được sủng ái, thì cũng là Thập Tam phu nhân trong nhà, họ chắc chắn phải chịu trách nhiệm." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi có chuyện làm ăn cần bàn với lão gia."
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, khi thấy cánh tay trắng trẻo lộ ra ngoài chăn của cô gái đang nằm trong lòng Linh Đang, y liền đỏ mặt quay người nhảy ngay ra khỏi phòng.
Lúc hai người tranh cãi trước mặt lão gia, ông ta lại thiên vị con ả kia.
Trước khi Thẩm Khê đến, khoản tiền mỗi tháng của Trầm Ngư đã ít đến mức chỉ đủ để hai người ăn đỡ đói. Còn muốn tiết kiệm ư? Hoàn toàn không thể.
Anh Đại Tráng... chắc là chưa thấy gì đâu nhỉ...
Nghe thấy hai chữ "xấu xí", Linh Đang theo phản xạ cúi đầu, đưa tay che mặt.
Y chỉ có thể hỏi gấp:
Chẳng qua chỉ là con nhãi nhà quê, lại có khuôn mặt yêu nghiệt như hồ ly tinh vậy.
"Phải gọi đại phu đến ngay."
Linh Đang vừa gọi Thẩm Khê, vừa vội vàng đỡ Trầm Ngư từ trên giường dậy ôm vào lòng.
Chỉ đến khi nghe Linh Đang gọi lần nữa, Thẩm Khê mới quay vào phòng Trầm Ngư.
Linh Đang cũng rất lanh trí, vội kể về bệnh tình của Trầm Ngư.
"Phu nhân... hu hu hu..." Linh Đang khóc đến nỗi không nói nên lời.
Vừa thấy ông, ánh mắt Đại phu nhân lóe lên, lập tức cất giọng:
Thẩm Khê không ngờ hai người họ lại túng thiếu đến vậy. Tuy y có tiền, nhưng để không lộ thân phận, trước khi vào nhà đã lén giấu toàn bộ ở bên ngoài. Giờ trong người cũng không có đủ để mời đại phu.
Sao lại nóng như vậy chứ?
Nhìn gương mặt xinh đẹp của cô gái, trong lòng bà ta dâng lên một cảm giác ganh ghét tột cùng.
Con đi.ếm đó còn dám tranh giành mảnh gấm Thục duy nhất với bà ta, ỷ được lão gia nuông chiều mà làm càn.
Tại sao chứ? Người luôn ở bên cạnh lão gia là bà cơ mà. Gia sản họ Lạc này là do bà và ông ta cùng gây dựng.
Linh Đang đặt chậu nước đang bê trên tay lên giá, nghi hoặc bước đến, nhẹ nhàng đẩy cánh tay đang để ngoài chăn của Trầm Ngư.
May mà bên cạnh còn có Thẩm Khê lớn hơn cô vài tuổi bên cạnh.
"Phu nhân..." Linh Đang lí nhí gọi.
Đại phu nhân nhướng mày nhìn vết bớt trên mặt Linh Đang. Bà ta không nói thêm gì, nhưng cô hầu gái đi bên cạnh, lớn tuổi hơn Linh Đang một chút, lập tức hiểu ý.
Chương 43: Thế Giới Thứ Ba - Nam Chính Vứt Bỏ Vợ Cả, Ép Cưới Vợ Lẻ Của Cha (5)
"Linh Đang, quay về đi." Cuối cùng Trầm Ngư cũng tỉnh táo lại.
Theo lý, mỗi tháng Trầm Ngư đều được nhà cấp một khoản tiền sinh hoạt.
Môi cô hơi tái nhợt, có lẽ do khó chịu vì sốt cao. Ngay cả khi nhắm mắt, trong hơi thở cũng không ngừng phát ra những tiếng r.ên rỉ yếu ớt.
Nhị quản gia đã định đưa tiền, nhưng rồi lại nghe thấy giọng nói đặc trưng của Đại phu nhân vang lên phía sau. Ông ta dừng tay và quay người lại giải thích với bà ta.
Vào một ngày mưa, Linh Đang sơ ý quên đóng cửa sổ, mà Trầm Ngư cũng không chú ý, cứ thế ngủ suốt đêm trong gió lạnh. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô phát hiện mình bị cảm lạnh.
Trong phủ họ Lạc, nhị quản gia lo liệu việc trong nhà, còn đại quản gia Ngô Bình là người được lão gia tin tưởng nhất, thường xuyên ra ngoài lo việc làm ăn.
Mặc dù chuyện này chẳng liên quan gì đến Trầm Ngư, nhưng Đại phu nhân không làm gì được Tứ phu nhân, hôm nay Trầm Ngư tự đưa đến cửa, bà ta cũng chẳng ngại trút giận lên một người vô tội.
Lần này, vừa bị sốt đã khiến Linh Đang cuống lên không biết nên làm gì.
Loại đàn bà không biết giữ mình, bị lão gia đánh gãy chân là đáng đời.
"Nhưng... nhưng chúng ta không có tiền..."
"Đồ xấu xí, ngươi cũng xứng gọi Đại phu nhân à? Ai cho phép mày đến đây? Dám làm bẩn mắt Đại phu nhân. Cút! Cút về cái chỗ rách nát của mày đi!"
Linh Đang vùng vẫy mấy lần, nhưng vì còn cõng Trầm Ngư trên lưng, không dám giãy mạnh nên đành để mặc người ta đẩy ra ngoài.
Ông ta thở dài, liếc nhìn cô gái xinh đẹp đang mê man với ánh mắt đầy thương cảm. Do dự một lúc, ông ta thu tay lại, không còn định đưa tiền nữa.
Ngược lại, con đi.ếm Tứ phu nhân lại được lão gia thường xuyên lui tới.
Khi Thẩm Khê bắt đầu từng bước nuốt chửng nhà họ Lạc giống như trong kịch bản gốc, Trầm Ngư cũng bắt đầu triển khai kế hoạch của riêng mình. Chỉ là cô còn chưa kịp làm được gì, thì một tai nạn nhỏ từng được nhắc đến trong truyện gốc lại khiến cô chịu không ít khổ sở.
Cái cảm giác nóng rực ở cánh tay mảnh khảnh kia khiến cô bé hoảng hốt.
Ông phớt lờ lời giải thích của Đại phu nhân, khiến mặt bà ta tối sầm lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ồ? Có chuyện gì thế này? Ai đang khóc vậy?"
Linh Đang vừa khóc vừa nói:
Nhưng lời nói thốt ra lại chẳng dịu dàng chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô cố gắng mở mắt, thì thầm vào tai Linh Đang.
Ý thức cô mơ hồ, mi mắt nặng trĩu không thể mở ra, chỉ có thể bất lực nằm trên giường.
Đại phu nhân nghe thấy, nụ cười trên mặt hơi tắt
Linh Đang lo đến rơm rớm nước mắt. Linh Đang vẫn còn nhỏ, lại chưa từng trải chuyện gì lớn. Còn nguyên chủ từ trước đến nay, ngoài việc chân bị gãy, chưa từng mắc bệnh nặng nào khiến cô bé phải lo lắng cả.
"Trời ạ, các người ồn ào gì vậy, giữa ban ngày ban mặt mà la lối như cái chợ, tụ tập cả đám ở đây làm gì thế? Làm tôi đau hết cả đầu rồi!"
Đại phu nhân mới ngoài bốn mươi tuổi, lại rất biết chăm sóc bản thân. Bà bước tới trong chiếc sườn xám màu xanh lam, gương mặt nở nụ cười nhạt khiến bà trông có vẻ dịu dàng, gần gũi.
Nhưng đáng ghét là, không biết lão gia thật sự bị mê hoặc hay đau lòng vì lần bỏ trốn trước đó, mà suốt một năm nay, ông ta chẳng còn bước vào phòng bà nữa.
"Anh Đại Tráng! Anh Đại Tráng! Mau vào đây, phu nhân bị sốt rồi! Giờ chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Nhị quản gia tinh ý, nhìn thấy thái độ của Đại phu nhân thì hiểu bà ta đang cố tình kiếm chuyện.
Nghe vậy, Linh Đang cũng đè nén sự hoảng loạn trong lòng. Để tiết kiệm thời gian, Linh Đang dứt khoát cõng Trầm Ngư trên lưng, tính toán nếu xin được tiền thì sẽ đưa luôn cô đến y quán, khỏi cần mất thời gian đi gọi đại phu đến.
Suýt nữa thì mê hoặc được lão gia, cũng may là con hồ ly này không thông minh cho lắm. Đã gả vào đây rồi mà còn dám lén lút trốn đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc đó, Linh Đang đang chạy theo nhị quản gia, năn nỉ ông cho vay ít tiền để đưa Trầm Ngư đi khám bệnh.
"Mau đi đi. Người đâu, đuổi bọn họ ra ngoài!" Có Đại phu nhân ở đây, nhị quản gia chẳng muốn dính líu gì tới Linh Đang nữa.
Sáng hôm ấy, Linh Đang như thường lệ đến gọi Trầm Ngư dậy. Nhưng người vốn luôn thức dậy ngay khi được gọi, hôm nay lại không có chút động tĩnh nào.
"Cảm lạnh à?"
Hai hầu gái trong sân nghe thế liền chạy tới, nắm tay Linh Đang lôi đi.
Một giọng phụ nữ the thé vang lên từ phía sau đám người.
Y ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cô gái vốn luôn đầy sức sống nay đang nhắm nghiền mắt, khuôn mặt đỏ bừng vì bệnh, mơ màng nằm trong lòng Linh Đang.
"Không có gì to tát. Chỉ là dạy dỗ một đứa hầu gái không nghe lời. Sao hôm nay đại quản gia lại có rảnh mà về phủ vậy?"
Sau một hồi bối rối, cuối cùng cô bé cũng giúp Trầm Ngư chỉnh lại y phục đàng hoàng.
Nhưng khoản tiền ấy chỉ được phát đúng hạn vài tháng đầu. Sau này, có lẽ vì thấy lão gia không còn quan tâm đến cô nữa, đám người kia cũng chẳng buồn đưa tiền tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.