Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4


-Các người đi đi.Hôm nay tụi tôi tự đi,không muốn các người theo hầu đâu.-Vy Anh nói với 5 người vệ sĩ.

-Thế nào?-Nó hỏi (đọc tại Qidian-VP.com)

Yêu thêm 1 người có chắc là mình sẽ good lên hay chỉ thêm đau đầu?

-Chà chà.Toàn ‘chuyện tình’ đáng khen nhỷ.-My vừa nói dứt câu đã nhận ngay 2 cái nguýt dài từ nó và Vy Anh tới sởn da gà.Thế rồi 3 đứa nó lại tiếp tục kể về những chuyện trên trời dưới đất…

Phạm Khánh My:16t,bạn thân của Hạnh San,Vy Anh,mới đi du học bên Mỹ về,là 1 cô tiểu thư nhà họ Phạm dịu dàng,yểu điệu,khuôn mặt và dáng người nhỏ nhắn,rất xinh đẹp,ai ai cũng ngưỡng mộ về vẻ đẹp của nhỏ.

Ánh nắng phả những tia gay gắt lên lòng đường,2 cô gái với khuôn mặt đáng yêu,ăn mặc sành điệu lái con mui trần trắng thật nổi bật giữa dòng người đông đúc.Sau 1 hồi,chiếc xe dừng lại giữa 1 parkson rộng lớn.Vy Anh cùng nó bước xuống khiến mọi con mắt phải trầm trồ khen ngợi.Nó đưa chiếc chìa khóa xe cho người bảo vệ để đánh xe vào khu gửi rồi cùng Vy Anh bước vào trong.2 đứa nó nắm tay nhau cười nói,và chọn ình những bộ đồ phù hợp.Nó chọn cho 1 mình một bộ váy màu tím rồi dơ ra cho Vy Anh xem:

Đành 1 mình thôi forever fover….

-Á à…Cho mày c·h·ế·t nè.Dám chê bản cô nương ta ư…-Vy Anh đuổi nó quanh phòng rồi bò lên giường cù lét nó.Hai con bạn nô nhau rồi cả 2 cùng lăn ra giường thở hồng hộc:

-Sao? New York thế nào?-Vy Anh hỏi.

-Help me…!Tao mới về mà chúng mày định ôm tao c·h·ế·t ngạt luôn đấy à.Buông tao ra đi nào….!-My vừa cười vừa nói.

-Á! San San mới có 1 năm không gặp mà ngày càng đanh đá đó.Hic.Đây là quà mừng tao mới về đấy hả con bạn đểu.-My xụ mặt tỏ vẻ đáng thương đưa tay chỉ vào chỗ má tỏ tấy bị nó bẹo. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Ơi!Dì đây.Hai đứa đi hả?Để dì gọi bác Vũ nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)

*Chap4*

-Ok!-My đáp.

Một bài ca về tình yêu ôi chán ngán

Nó bước ra trong chiếc váy bó sát màu đỏ thẫm,trông nó rất nổi bật.Vy Anh thỳ diện lên người 1 bộ đầm cũng bó sát màu xanh dương,còn Khánh My thỳ vô cùng xinh đẹp trong bộ váy đen sang trọng.Sau đó,3 đứa thanh toán xong thì lệ khệ vứt đống đồ vào xe(nhiều đồ quá không xách nổi chớ sao).Khánh My cho tài xế lui về và gọi điện cho ba má báo là đi chơi với 2 con bạn,nó vẫn lái xe,Vy Anh nhường nó ngồi trên để tha hồ ngắm đường phố thủ đô sau 1 năm trời xa cách.Nó và Vy Anh tíu tít dò hỏi con bạn thân:

-Cũng không đến nỗi.Nhưng mà tao cũng bị xếp ngồi cạnh 1 tên điên.Tên là Duy Phong,nhìn cái bản mặt tên ấy cà chớn thấy ghét à.Lúc nào cũng toe toét cười.Haizzz-Vy Anh thở dài than vãn.

-Thôi.Thôi được rồi.Thế còn Vy Anh thỳ sao mày?-My cười.-Chắc không đến nỗi ‘vui’ như San San đó chứ?

2’ sau,1 con mui trần trắng đã đậu sẵn trước cửa ngôi biệt thự.Nó và Vy Anh bước ra:

-Mày bay từ Mỹ về say xe hả con My.Sao lại phát ngôn ra cái câu ngu thế.Hả???-Nó hét lên trong long thầm nghĩ: ‘Bực thật,hết dì Hoa lại đến con My,sao cứ dự đoán mình với tên thần kinh ấy với nhau chứ.Điên thật!’

-Thôi được rồi.2 đứa nhớ đi cẩn thận nhé,đừng có mà phá phách nghịch ngợm đấy,không ba má 2 con biết cấm túc 2 con luôn đấy.Biết chưa?

-Dạ thưa 2 tiểu thư.-Nói rồi đám người kia lui đi.Nó với Vy Anh nháy mắt nhau cười rồi cả 2 cùng bước lên xe,nó là người lái.

Vậy thì đành thôi forever forever

-Ừ.Xuống nhà thôi.-Vy Anh đồng tình.

** Nhân vật mới**:

Thế rồi Vy Anh thì đưa ra bộ váy đen bó sát cho nó xem,nó gật đầu,Vy Anh lại vứt cho cô nàng phục vụ.Rồi nó lại đưa ra bộ váy màu xanh,Vy Anh lại gật,cứ thế,Vy Anh đưa ra chiếc áo cup ngực màu sữa,quần sooc màu đỏ,chiếc váy lửng màu vàng,…nó gật đầu,còn nó thỳ đưa ra cho Vy Anh xem bộ đầm dài màu trắng trẻ trung,bộ váy ngắn màu hồng,chiếc váy cam năng động,…Vy Anh cũng gật gù như sư phụ tụng kinh.2 cô nhân viên phục vụ phải chạy tới chạy lui theo chúng nó tới chóng cả mặt…Mãi sau đó,2 đứa nó mới đi vào thử đồ…5’ sau,nó bước ra với bộ váy tím tôn lên dáng người mảnh khảnh và thon thả,Vy Anh thỳ thử chiếc áo cup ngực màu sữa đi kèm với chiếc quần sooc lửng phá cách,trông nhỏ rất tinh nghịch trong bộ đồ này.Hai đứa nó nhìn nhau ưng ý!

-Rất tuyệt.-My nhăn nhở đáp lời

-Được thôi.Trường mình toàn boy quý tộc đó.Mai xin học đê.-Nó nói.

-Dạ thưa dì.-2 đứa đồng thanh.

-Đồ heo,dậy đê….2 giờ rùi đó…Chuẩn bị đi rồi 2 rưỡi tao qua.-Vy Anh đầu dây bên kia nói.

-Ủa!Con điên nào vào phòng mình thế nhỷ.Vô duyên zữ,cửa phòng không thèm gõ,lao vào như thiêu thân.-Nó gia trò nhạc nhiên.

Lang thang 1 mình cũng chẳng làm sao

Còn tôi vẫn nơi đây,đưa bàn tay ôm trọn vào lòng

-Rất tuyệt vời.-Một cô nàng dáng người thon thả,làn da trắng ngần,khuôn mặt xinh đẹp đang nở nụ cười tươi tắn,cô diện trên mình một bộ đầm da báo s*x*,mái tóc màu nâu dài được uốn lọn thả trước ngực.

-Hý hý…Hay đó…Khéo lại thành 1 cặp cũng nên.-My nhìn nó cười gian.

Xuống đến nhà,nó gọi dì Hoa:

-Ồ!Sao thế?

-Có rất nhiều boy làm quen,nhưng không thích.-My nhún vai trả lời.

-Chuyện.Thế còn chúng mày thỳ sao?Thấy San San bảo hum nay nhận lớp có gì ‘vui’ lắm mà.-My hỏi nó (đọc tại Qidian-VP.com)

-Oáp….Đã 2h rồi sao.Ừ sang đi nhé.Tao đi chuẩn bị.Hyhy-Nó ngáp 1 hơi dài,nói rồi tắt máy.

Nó bước vào nhà tắm vệ sinh răng miệng,mặt mũi thay quần áo 1 lúc rồi bước ra.Nó diện 1 bộ váy trơn màu vàng,bó sát người,tôn lên làn da trắng.Rồi cầm lấy chiếc lược hình gấu Pooh chải mái tóc mượt mà màu hạt dẻ dài đến ngang lưng.Vừa lúc đó,Vy Anh mở toang cửa phòng nó ra và chạy lại chỗ nó.Hôm nay,Vy Anh diện trên người một bộ đầm màu đỏ rất xinh đẹp cùng với mái tóc màu tím đỏ được búi gọn l*n đ*nh đầu,trông nhỏ thật tinh nghịch và đáng yêu:

-Im….ngayyyyyy.-Nó lại được 1 trận nữa gầm lên.

-Hề hề.Thế sao bít tao ở đây mày?-Nó hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Dì ơi!Dì đâu rồi???

-Đâu có.Bạn tao đâu có hồn nhiên như con điên vậy đâu.-Nó móc xỉa Vy Anh rồi lăn ra cười.

-Đến rồi nè.-Vy Anh toét miệng

-Biết đâu bất ngờ….hehe.-Mặt my càng gian hơn.

-Trời ơi…Sao về không bảo bọn tao ra đón.-Vy Anh mừng rỡ.

-Còn không mau đi??? –Vy Anh trợn ngược mắt.

-Có kiếm được anh nào không?-Nó toét miệng hỏi.

Cơ mà chỉ tôi với riêng tôi đêm nằm nghe

-Xin luôn rồi.-My trả lời.

-Nhưng…Thưa 2 tiểu thư…-1 người trong đám về sĩ lên tiếng.

-Chuyện là thế này….-Nó kể trình tự lại câu chuyện từ đầu đến đuôi và không quên chửi rủa hắn.

-Được đấy.Thử đi.-Vy Anh nói rồi tiếp tục chọn đồ ình.

-Xời.Thương bạn tôi quá.Để tao và Vy Anh đền bù ày nhé.-Nó lém lỉnh cười.

-Ý hay.-Vy Anh đáp.

-Ôi!Mệt quá.Thôi đi đi.Muộn rồi đấy mày.-Nó nói

-Kể đi…Xem có gì mà khiến bạn tao đau khổ thế?-My nói

Một nụ cười luôn hé,thế giới vẫn quay

Tại 1 căn phòng rộng,hắn hắt xì hơi liên tục,Duy Phong,Thiên Minh và Minh Khánh nhìn thằng bạn cứ tý tý lại ‘ hắt xì,hắt xì’ mà cười lăn lộn.Hắn nghĩ thầm: ‘Ai nói xấu mình vậy nhỷ?Sao mà hắt xì nhiều thế này’(Khổ thân anh Thiên Long bị chị Hạnh San chửi nè các bạn.hyhy).Quay lại với nó,My và Vy Anh:

15’ sau,Vy Anh,nó chọn đồ cho Khánh My,rồi 3 cô nàng quyết định sẽ cùng nhau mặc đầm,sau đó mỗi đứa 1 phòng thay đồ.

-Thôi dì.Để bác Vũ nghỉ ngơi.Hum nay chúng con đi ăn uống mua quần aó rồi còn đi linh tinh nữa nên con sẽ tự lái xe.Dì bảo người chuẩn bị cho con đi.-Nó nhanh nhảu nói rồi quay qua Vy Anh nháy mắt.

Khánh My!!!!-Hai đứa nó nghe xong thỳ chạy tới ôm chầm lấy con bạn lâu lắm đã không gặp,mặt mày mừng rỡ,nụ cười thật tươi tắn.

-Nhanh gớm đúng bạn tao có khác.-Vy Anh toe toét.

-Chúng mày biết tao luôn khiến mọi người bất ngờ mà.Hyhy-My nháy mắt con bạn thân.

Chương 4: Chương 4

-Đi ra đi vào bất tiện lắm.Tao với mày chọn 1 thể đi rồi vào thử cho tiện.-Nó nhìn Vy Anh cười rồi đưa cho nhân viên phục vụ cầm hộ.

-Mày thấy số tao có bất hạnh không?-Nó nhăn mặt kêu

Bản nhạc Forever Alone được nó cài đặt làm nhạc nền vang lên cả căn phòng,nó bừng tỉnh sau giấc ngủ ngon lành,đưa tay với lấy chiếc điện thoại:

-Không thích boy Mỹ.Định về Việt Nam rồi tính,mình vẫn thích có bạn trai là người Việt hơn.Hý hý.

-Hừ!Con bạn thân chí cốt thắm thiết của mày đó-Vy Anh nói.

-Nè 2 tình yêu…Sắm đồ nhanh đi còn đi ăn mừng nào.-Vy Anh chỉ chỉ vào cái đồng hồ to tướng trong parkson.

-Vui cái con khỉ c·h·ế·t nhăn răng.-Nó ỉu xìu.

-Sao bảo 1 tuần nữa mới về.Con nhỏ này,dám lừa bọn tao nha.-Nó nói rồi lấy tay véo má Khánh My.

Một khoảng trời nhỏ bé,giữa những khát khao

Bao nhiêu lâu nây tôi đã quen rồi quen rồi quen 1 mình như thế

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4