Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hoành Hành Ngang Ngược

Giang Sơn Thương Lan

Chương 15: Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (6)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (6)


Hà Dĩ Châu: “...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng tính toán việc làm thế nào mới có thể cùng An Thúy chia tay, Hà Dĩ Châu lấy hai phần cơm, lên lầu, An Thúy vẫn là thập phần bá đạo, một người chiếm cứ một trương ghế sôpha dài, mà đám người của An Nhiên cũng như cũ, trừ bỏ An Nhiên một người ngồi chuyên chúc trên ghế sôpha đơn, những người còn lại ủy ủy khuất khuất kéo bàn ghế nhựa bên cạnh tới ngồi, nói chuyện cũng không dám quá lớn tiếng. Tóm lại thoạt nhìn vẫn là tựa như tiểu đáng thương bị ác bá ức h**p.

Lam Thư Họa có chút ghen ghét mà nói: “Xem ra tâm tình chị họ không chịu cái gì ảnh hưởng đi, mệt em còn lo lắng chị đều bởi vì việc đứa con trai riêng kia mà tính tình đại biến, sau khi đứa con trai riêng kia trở về chị sẽ càng tức giận, xem ra là em suy nghĩ nhiều quá.”

Cần thiết phải chia tay, tuyệt đối phải chia tay. Bất quá nữ nhân này từ khi tiến vào thời kỳ phản nghịch cả người tựa hồ giống như điên rồi, cần thiết phải thận trọng nhắc nhở cô, cao tam là giai đoạn quan trọng, hắn nhưng không nghĩ chỉ bởi vì gặp biến cố mà cô bỏ qua cơ hội vào trường Đại học danh giá, phải tìm một cơ hội thích hợp để nhắc cô ấy.

"Nga."

“Được được được. Bất quá đại tiểu thư, em nếu có thể quyết định mỗi ngày nhà ăn phải làm đồ ăn gì, vì cái gì không thể để nhân viên công tác làm riêng một phần cho em.”

" Mua một chai nước chanh cho tôi. "

“Ân, nếu làm như vậy, tôi muốn người bạn trai là cậu để làm gì?”

Khoé miệng An Thúy hơi hơi gợi lên một chút độ cung, nhìn thiếu niên nhiệt tình mà mời mình cùng hắn uống trà sữa

Thiếu niên lớn lên xinh đẹp, lại cố ý hướng người làm nũng, uy lực có thể nói thật lớn, chính là ai cũng có lòng yêu cái đẹp, An Thúy thấy hắn như vậy đáng yêu, chẳng sợ biết là giả vờ đi nữa, cũng vui vẻ mà cho hắn sắc mặt tốt.

Lam Thịnh Triết phục hồi tinh thần, theo bản năng liền bắt máy, bắt máy xong mới nhớ tới dáng vẻ hiện tại của chính mình, nhưng mà đã không còn kịp rồi, Thư Bảo Lị đã kêu lên.

Nô • Hà Dĩ Châu • lệ đành phải chịu đựng hỏa khí, đưa nước chanh cho An Thúy.

Tiết thứ tư của buổi sáng kết thúc, hắn đi nhà ăn chậm một bước đã bị An Thúy bất mãn mà thúc giục.

Hà Dĩ Châu tức khắc thu hồi lực chú ý, đè nặng hỏa khí đi tới máy b*n n**c tự động.

Những người hữu nhìn thấy bộ dáng khúm núm nịnh bợ này của hắn, đều lộ ra châm chọc cùng khinh thường không chút nào che dấu, nhưng mà hắn làm như nhìn không thấy, chỉ là thời điểm An Thúy nhìn qua hắn, lại lộ ra một tia ẩn nhẫn khuất nhục cảm thấy thẹn, không để cho An Thúy nhận thấy được hắn quá mưu mô, đối với hắn sinh ra cảnh giác. Hắn ẩn nhẫn, cuộc sống còn dài, phong thủy luân chuyển, hắn sẽ nhớ kỹ mỗi một người khinh nhục hắn cười nhạo người của hắn, trong tương lai, chờ cánh chim của hắn đủ rộng và vững chắc, tất cả đều sẽ "tận tâm" mà dâng trả.

Hà Dĩ Châu nuốt xuống khẩu khí tức không được, hơi hơi nghiến răng nghiến lợi

“Cô ta còn để anh đi chăm sóc ngựa của cô ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính cái gọi là phong thủy luân chuyển, trong số bọn họ có rất nhiều người có gia thế tuy rằng so ra kém Lam gia, nhưng cũng không phải cái tiểu miêu tiểu cẩu, An Thúy cường thế tiến vào phá hủy sự hài hòa giữa bọn họ, vậy đổi một chỗ khác, tại sao một hai phải ở chỗ này chịu tội, nguyên nhân duy nhất chính là người nào đó không rời đi a.

Không được, tuyệt đối phải chia tay, dựa vào cái gì hắn phải làm trâu làm ngựa cho cô, nhiều thiếu nữ thích hắn như vậy, một đám nếu cùng cô so sánh, vừa mềm mại lại ngọt ngào, càng đừng nói để hắn hầu hạ các cổ, trái lại các cổ sẽ đối với hắn hiến lên ân cần còn lo lắng hắn không hài lòng đó.

“Ừ, ngựa của cô ấy để anh chăm sóc bị độc c·h·ế·t, thực tức giận.”

Thư Bảo Lị một bộ dáng như bênh vực kẻ yếu là hắn, làm trong mắt Lam Thịnh Triết càng thêm nhu hòa một ít

“Đàn chị, chị có muốn uống thử một chút trà sữa hay không?” An Nhiên đột nhiên lên tiếng hỏi An Thúy, thanh âm kêu đàn chị hơi cao, có vẻ lười nhác lại bướng bỉnh, đáng yêu.

Xét đến cùng, trừ bỏ chính mình bị bắt không trâu bắt c·h·ó đi cày, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì

“A Triết! Thật quá đáng, bọn họ cư nhiên đánh anh sao?”

Hắn vừa nghĩ như vậy, di động gửi tới một cái tin nhắn, mở ra vừa thấy.

524 nhắc nhở cô: "Dựa theo phỏng đoán, cốt truyện của giai đoạn này, tôi cảm thấy nam chính bị nhục nhã như thế, không chừng là đang cùng nữ xứng thương lượng như thế nào thu thập cô."

Sáng sớm, hắn liền ở trước cửa phòng An Thúy chờ, chờ An Thúy ra tới, liền duỗi tay tiếp nhận cặp sách trên tay cô, đi theo phía sau cô, đi xuống lầu.

Mà đối diện, các bạn nhỏ của An Nhiên, cầm bát cơm, cứng họng, vẻ mặt gặp quỷ, không tiếng động mà nhìn An Nhiên cùng An Thúy.

Ánh mắt Hà Dĩ Châu có chút cổ quái mà nhìn An Nhiên đang s·ú·c ở trên sô pha uống trà sữa, thiếu niên luôn uống một ly trà sữa giữa trưa, bởi vì diện mạo trắng nõn xinh đẹp, ngồi ở trên vị trí đó một bộ dáng không nói một lời mà uống trà sữa, tổng làm người cảm thấy ngoan ngoãn, nhưng trên thực tế, vị này là người lớn lên ở quân đại viện, cũng không phải là cái bé ngoan gì, cũng không có tính tình tốt đâu.

Lầu hai, bên cạnh khu trung tâm, có một cái máy b*n n**c tự động. Hà Dĩ Châu phải đến đứng xếp hàng mà nua nước.

“Nước chanh.” An Thúy thấy cơm tới, tiếp tục sai sử Hà Dĩ Châu.

Trong lúc thời điểm hắn tìm kiếm biện pháp, Lam Thịnh Triết nhập học.

Lam Thịnh Triết nhìn An Thúy đóng chặt cửa phòng, thở hổn hển vài cái, ngực dần dần bình ổn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Là ai? Lam Thịnh Mỹ sao?”

“Bất quá việc đi học, hẳn là đã giải quyết.”

Lam Thư Họa tức khắc câm miệng.

An Thúy xem hắn cũng là họ An, cũng coi như cho hắn mặt mũi

“Còn thất thần làm gì, nhanh đi xếp hàng.”

Nữ chính tốt không đi làm, một hai phải cùng ác độc nữ xứng đoạt vị trí của ác độc nữ xứng, đây là cái chủ bá kỳ ba gì?

Hà Dĩ Châu: “...”

524: "Phục phục. "

“Em còn là một bảo bảo nha, mong chị chú ý lời nói của mình, không cần thương tổn tiểu tâm linh mỏng manh của em, chị có thể nói em là bảo bảo, nhưng không thể nói em là đứa trẻ con. Cho nên em mời chị uống trà sữa, chị muốn hay không?”

Chương 15: Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (6)

Gân xanh trên thái dương của Hà Dĩ Châu giật giật, nước chanh đúng không, tốt. Sau đó liền đi mua.

“Cậu là đứa trẻ con sao?”

Đúng vậy, cô muốn người bạn trai này là tôi để chuyên môn cho cô sai sử đúng không?

Thư Bảo Lị càng thêm phẫn nộ

Thiếu nữ một tư thế ngạo mạo cùng bộ dáng đương nhiên, ôm ngực nhíu mi sai bảo hắn, rõ ràng ở chỗ này nói còn không bằng chính mình chạy nhanh đến nhà ăn xếp hàng, lại một hai phải là hắn đi làm, cơ hồ có thể đem hình tượng của nữ xứng kiêu căng ngạo mạn làm người chán ghét trong tiểu thuyết tròng lên trên người cô.

Đầu video bên kia,Thư Bảo Lị tức giận mà nhìn vết roi trên cổ và mặt của Lam Thịnh Triết.

P/s: nữ phụ sắp lên sàn.......

Cùng An Thúy ăn xong bữa sáng, lại xách theo cặp sách đi theo phía sau cô, lên xe.

Hà Dĩ Châu: “Hôm nay nhà ăn không có sườn heo chua ngọt.”

An Thúy vui sướng mà trả lời: " Chúng ta đây có thể xem thử, ai so với ai càng ác độc hơn. "

“Cô ta đây là nhục nhã anh, cư nhiên để anh đi làm việc của một hạ nhân, liền tính anh là con trai riêng thì thế nào? Người làm sai là anh sao? Cô ta dựa vào cái gì làm như vậy? Chẳng lẽ vì cô ta là con ruột liền nghĩ mình là người trên cao sao? Pháp luật đều nói con ruột cùng con riêng đều có được quyền lợi giống nhau, cô ta căn bản không có tư cách đối với anh như vậy. " ( Editor: đúng a chỉ cần là con ruột đều là người trên cao đó:))

"Kia chính là một ác độc nữ xứng còn tính là người có chút đầu óc, cô có thể hay không cho cô ta một chút mặt mũi."

Lam Thịnh Triết trầm mặc hai giây.

Di động vang lên, không phải điện thoại, là video call. Đến từ Thư Bảo Lị.

An Nhiên nói: “Giữa trưa ngày mai em liền mang một ly đi cho chị.”

Nghẹn khuất, phẫn nộ, sau đó đi xếp hàng lấy cơm cho đại tiểu thư. Mà đại tiểu thư đã thong thả ung dung đi lên lầu hai, chờ thiếu niên bạn trai kiêm luôn nô lệ hầu hạ.

“Cơm đều không chặn được miệng em sao, nói ra lời làm người thích khó lắm sao?” An Thúy hơi hơi nhấc lên lông mi, ánh mắt lạnh lạnh mà nhìn về phía Lam Thư Họa.

An Thúy đang thoải mái nằm ở trên giường êm ái mà hưởng thụ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn trở lại phòng, chỉ chốc lát sau đã có người hầu đưa thuốc mỡ tới, hắn cầm thuốc mỡ ngồi trên ghế phát ngốc, vẫn luôn không nhúc nhích. Rất đau, toàn thân đều đau, mỗi một vết thương ở phía dưới chỗ quần áo bị đánh rách đều nóng rát, hắn nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện lên cặp mắt phẫn nộ cùng lãnh khốc kia của An Thúy, còn có những cái roi không chút lưu tình mà đánh lên người hắn kia, làm mỗi dây thần kinh của hắn đều giống nhau mà run rẩy.

Mỗi ngày gần đây tâm tình của Hà Dĩ Châu đều thực phức tạp, làm cho tâm tình của hắn phức tạp như thế này, không thể nghi ngờ, là nữ nhân An Thúy kia. Từ sau khi bị An Thúy "không trâu bắt c·h·ó đi cày" bắt đầu yêu đương, hắn xác thật thoát khỏi những người theo đuổi đầy phiền phức kia, hiện tại toàn bộ Nhất Trung, ai dám đưa thư tình cho bạn trai của nữ bá vương An Thúy đâu. Hiệu quả này cùng chuyện hắn bịa đặt lời nói dối, nói người mình thích là Lam Thịnh Mỹ ngay từ đầu là trăm sông đổ về một biển, chính là tâm tình của hắn như thế nào lại phức tạp như vậy?

Thiếu niên hơi hơi chu miệng, có chút bất mãn mà nói

An Thúy trả lời sao cũng được.

“Tôi không cùng cậu nói sao? Tôi đã cùng trường học nói qua, về sau mỗi bữa cơm đều có sườn heo chua ngọt.”

Fro: Đại tiểu thư làm người ghét

Mà hiện tại, hắn chỉ là một con kiến, tùy ý bị giày vò, cần thiết nén giận. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Quá ngọt.”

“Hà Dĩ Châu, cậu đang làm gì, đã tan học, như thế nào còn chưa đi đến nhà ăn xếp hàng, như vậy lỡ như sườn heo chua ngọt của tôi hết thì sao.”

Không chỉ Lam Thư Họa, người trong nhà ai cũng đều sợ cô, có thể thấy được cô ở nhà cũng là một bá vương. Hà Dĩ Châu nghĩ vậy, càng thêm kiên định, hắn phải tìm cái biện pháp không lưu phiền toái lại có thể sạch sẽ lưu loát mà cùng An Thúy chấm dứt mối quan hệ này.

“Được. Nếu không ngon giống như cậu nói, tôi cũng sẽ không bởi vì cậu lớn lên xinh đẹp liền buông tha. Hà Dĩ Châu, cậu khều khều cái gì?”

“Cái này cũng không phải thật ngọt, hơn nữa trân châu thực dẻo, ăn rất vui vẻ.”

Trên khuôn mặt đáng yêu của Thư Bảo Lị lộ ra một tia ác độc.

“ Ngay cả việc anh muốn đi học đều phải lấy lòng Lam Thịnh Mỹ mới được, người Lam gia thật quá đáng, A Triết, em sẽ giúp anh, em đã thuyết phục mẹ em, nhiều nhất là hai ngày, em có thể chuyển tới Nhất Trung đi học, đến lúc đó chúng ta có thể làm Lam Thịnh Mỹ đẹp mặt.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (6)