Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Gặp qua hầm dưới Gringotts Long và tiệm đũa phép Ollivander
Cả nhà Alden lúc này theo chân lão Griphook đi đến một trong những cánh cửa bên cạnh cái quầy trong hành lang, họ đi đến một lối đi nhỏ hẹp với hai bên được làm bằng đá và chỉ được soi sáng bởi vài ngọn đuốc nhỏ.
Con đường dốc thẳng xuống dưới và hơi trơn do bị ẩm ướt lâu ngày dẫn đến cái hang động to tướng như ổ kiến lửa phóng đại.
Còn trên khắp các con đường lúc này thì lại được thay bằng một cái đường ray lớn trên đó còn có một chiếc xe cút kít nhỏ chỉ vừa đủ cho hai người ngồi.
Lão Griphook lúc này liền giơ tay của mình lên và chỉ về phía của chiếc xe cút kít ngay lập tức từ trong tay ngón tay của lão lúc này bay ra một cái tia sáng bay thẳng về phía chiếc xe kéo mà vòng lên một vòng.
Chiếc xe kéo lúc này liền giống như như một chiếc bánh phồng tôm được bỏ vào chảo dầu, nó lấy tốc độnhanh chóng mở rộng đi ra với 6 chỗ ngồi đủ chỗ cho tất cả mọi người ở đây.
Tất cả mọi ngươi nhanh chóng di chuyển lên xe và rồi chiếc xe cũng bắt đầu di chuyển về phía trước, rồi lại vòng đi qua đi loại các khúc quanh co rất nhiều lần, có lần thì lên có lần thì xuống.
Alden lúc này ngồi ở một bên liền đảo mắt ra nhìn xung quanh khắp nơi là các hoang động khổng lồ khác nhau.
Đính trên các hẻm đá đó là các cánh cửa bằng đồng đen lớn với các kí tự chạm khắc lỗ chỗ trên đó.
Đồng thời ngay khi chiếc xe đi qua một cái khúc cua dẫn tới một cái sàn lớn, Alden liền thấy ngay đằng sau các bức tường có một cái đuôi lớn to tổ chảng dài tầm chừng 5 mét hơn lòi ra ngoài.
Alden ngay lập tức bị chú ý qua quay lại nhìn thế nhưng chiếc xe đi với tốc độ quá nhanh, vì vậy nên hắn cũng chỉ có thể thấy sượt qua một chút thân thể của con vật đó mà thôi.
Theo như cốt truyện mà Alden được biết thì có thể đây là một con rồng được yêu tinh dùng để canh cửa cho bọn họ.
dù vậy bản thân đã biết thế nhưng Alden lúc này vẫn không nhịn được sự tò mò về con vật vừa rồi vì vậy nên hắn liền lên tiếng nói:
“Ukm…..con không biết nói thế nào để mọi người tin, thú thật là nó khá điên rồ…...thế nhưng sự thật là vừa nãy con thấy đuôi của một con gì đó to lắm, nó nằm ngay ở khúc cua đằng kia kìa”
Alden lúc này liền quay ra chỉ tay về sau lưng của mình.
Nghe thấy câu hỏi của Alden thì mọi người trên xe ngoại trừ lão Griphook lúc này liền bật cười, trong đó người cười lớn nhất chính là hắn ông nội Tobias, hắn lúc này cơ thể cứ như là sắp bật ngửa ra khỏi xe cút kít vậy
“Ha….ha…..Alden nhìn ngươi cái này biểu hiện kìa, ngươi nghĩ đây là đâu vậy Muggle văn phòng sao, đây là ngân hàng của giới phù thủy, tất nhiên là nó phải có bảo vệ rồi, mấy con mà con thấy vừa rồi là Long đấy !!!!”
“Long sao, thật ạ, chuyện này thật không thể tin được, con tưởng rằng chỉ có mỗi con chim tuyết của ông nội là sinh vật kỳ lạ thôi chứ, không ngờ được rằng ở dưới ngân hàng này lại nuôi một bầy long như vầy” Alden lúc này đều địa trong lòng cảm thán một cái sau đó lại quay ra tiếp tục hỏi: “Vậy mấy con đó là long đã trưởng thành rồi sao ạ, con cũng muốn nuôi một con quá !!!”
Mọi người trong nhà ngay khi nghe thấy câu này thì định giải thích gì đó cho Alden, thế nhưng ngay lập tức lão Griphook từ nãy đến giờ vẫn chỉ im lặng bỗng nhiên liền lên tiếng cười khà khà một tiếng sau đó nói:
“Ha….ha….Tiểu tử này ngươi nghĩ nuôi long dễ lắm sao, bọn nó đều là sinh vật có ma pháp nên chúng nó có trí tuệ rất cao, việc đó cũng đi đồng với lòng kiêu hãnh của chúng cũng là cùng một cái cấp bậc, vì thế nên muốn thuần hóa long nói thì dễ…..nhưng làm thì rất khó” Lão Griphook vừa nói vuốt lại lão cái cổ áo sau đó liền tiếp tục tằng hấng Alden. “Hơn nữa nhóc con, Bộ Phép Thuật đã ra lệnh cấm chỉ toàn bộ hành động nuôi nhốt các loại Ma Pháp Sinh Vật cấp XXXXX như long rồi, vì thế nếu như có người nào dám phá luật và nuôi chúng thì ta chắc chắn với ngươi rằng hắn sẽ có ngay một tấm vé đi qua ngay, vậy cho nên quên chuyện nuôi rồng đi….với lại ngươi có một chút lầm lẫn thì phải, con mà ngươi vừa thấy là con chưa trưởng thành đấy”
Lão Griphook lúc này nói xong thì liền quay sang một bên không tiếp tục để ý đến Alden một bên với khuôn mặt có chút mơ hồ và tái nhợt.
Alden đây là đang suy nghĩ về vấn đề mà lão Griphook vừa nói đối chiếu với những gì mà hắn con trong Harry Potter phim quả thật là có chút cách biệt.
Vì theo như trí nhớ của hắn thì một con rồng Đuôi Gai Hungary con rồng dữ nhất trong các loài cũng chỉ dài nhất khoảng chừng 15 mét là lớn nhất và đã trưởng thành hết cỡ rồi, trong khi đó con rồng mà hắn vừa thấy lúc nãy cũng dài tầm đó nhưng là một con chưa trưởng thành.
Vậy chẳng lẽ nào thế giới Harry Potter này có Long so với hắn ở cái thế giới trước kia coi phim là khác nhau hay sao ?
Alden lúc này có rất nhiều thắc mắc trong lòng, hắn dự định sẽ mở miệng hỏi hệ thống thử xem xem có thể cung cấp được một chút thông tin nào cho hắn hay không.
Thế nhưng sau khi hắn nghĩ lại việc mình đang đi chung với mọi người thì lại kiềm lại trong lòng mình nghi vấn.
Thôi vậy để về nhà rồi nói sau !!!
Chiếc xe từ nãy giờ chở họ vẫn lao băng băng qua nhiều cái hầm khác nhau lúc này tốc độ bỗng nhiên chậm lại và dừng trước một cái hầm lớn.
Cái hầm này có một cánh cửa đồng màu đen được chạm khắc nguyên hình của một con dơi lớn phía trước.
Đồng thời ngay giữa ngực của con dơi này lại đính lên một dòng chữ vô cùng ràng .
Alden lúc này nhanh mắt liếc qua nhìn lấy cánh cửa lớn trong lòng không nhịn được rũa thầm một tiếng.
Con mẹ nó, biên bức ký hiệu, quả thật là rất hợp với gia đình nhà họ Snape a.
“Này Tobias, chìa khóa đâu, ngươi đừng nói với ta là ngươi quên rồi nhé !!!”
Tất cả mọi người lúc này liền theo trật tự mà xuống xe, lão Griphook lúc này đi đến phía trước cánh cửa sau đó quay về hướng Tobias và hỏi.
Tobias lúc này nghe thấy vậy thì liền đứng hình trong vài giây, sau đó hắn liền quay về phía Eileen ngượng ngùng gãi đầu giọng ấp úng nói.
“Ta nói….lão bà…..ngươi nghe thấy rồi đấy cần có chìa khóa mới vào được, chìa khóa…..nó….nó là ngươi giữ mà phải không ?”
Mọi người trong nhà cho đến cả lão Griphook lúc này cũng không nhịn được mà cười lên tiếng.
Không có cách nào a, nhìn thấy bộ dạng hùng hổ của Tobias lúc đầu so với kiểu dạng xoa xoa hai tay trông vô cùng tiện lúc này quả thật là cách biệt một trời một vực a.
Eileen lúc này cũng cười cười hắn rồi cũng từ trong túi áo của mình móc ra một cái chìa khóa nhỏ cũng mang ký hiệu hình con dơi và trao tay qua cho Griphook.
Lão Griphook lúc này bắt lấy chìa khóa trong tay, sau đó hắn liền kéo lên một cái lỗ hổng nhỏ trên cánh cửa đồng rồi tra chìa khóa vào mà vặn một cái.
Lạch cạch……....lạch cạch……....kẹt…………………………...
Cánh cửa lúc này liền kêu kêu vài tiếng mở khóa sau đó thì liền từ từ mở dần ra để lộ bên trong là một đụm vàng, hàng đống bạc và cả một núi tiền đồng, Alden lúc này nhìn thấy đống tiền đó thì liền đứng yên một bên với khuôn mặt bình tĩnh.
Thế nhưng thật tế trong lòng hắn đang có một cái chibi hình tượng tự ôm lấy mình và nhảy lung tung khắp nơi.
“Ưm…...không tệ đâu tiểu tử, định lực rất cao đấy” Lão Griphook lúc này nhìn thấy vẻ mặt của Alden lúc này thì liền ngạc nhiên sau đó không khỏi lên tiếng khen ngợi hắn.
Alden lúc này cũng không quá đi là để tâm đến lời nói của lão Griphook cho lắm mà chỉ đợi cho Tobias lấy đây một túi to gồm 100 Galleon sau đó thì liền nhờ lão Griphook đóng cửa hầm lại và thế là họ liền lên xe quay trở lại chỗ cũ.
Sau khi Tobias chào tạm biệt lão Griphook thì cả nhà lúc này liền trở lại đường lớn bên ngoài nơi mà bây giờ đã chật kín bởi người đi lại.
Tobias lúc này liền chà chà lấy hai tay của mình, sau đó mở miệng gấp gáp nói:
“Cha…..cha…...đông quá đi mất, kiểu này chắc chúng ta phải chia nhau ra mà đi mua sắm thôi, nào Alden con mau lại đây cùng với ta và bà nội, chúng ta sẽ đưa con đi mua đũa phép và đồng phục, còn cha mẹ con sẽ đi mua dụng cụ học tập như vạc, với cả sách ma pháp, à đúng còn có bút lông chim nữa”
“Vậy cũng được tụi con sẽ đi mua đồ đi học cho Alden rồi sẽ trở về sau chúng ta hẹn ở quán nhé….à Alden nhớ phải nghe lời ông bà nội đừng có chạy lung tung đấy”
Filcon và Aurelia lúc này liền gật đầu đồng ý, rồi dặn dò Alden một câu sau đó liền hướng về một hướng mà đi tới.
Còn Alden sau khi nói chuyện với Aurelia và Filcon xong thì liền bị Tobias và Eileen dẫn về một chỗ cách đó không xa đó là một cái tiệm cũ nát với kính bên ngoài đã bị bụi che lấp đi và được dán lên trước cửa hàng một dòng chữ màu vàng đã bị bung đi lỗ chỗ.
Alden vừa nhìn thấy tên cửa tiệm này thì liền nhận ra ngay, vì cái này cửa tiệm căn bản chính là một huyền thoại, nó chính là một cái vô cùng thần kì nhưng cũng nguy hiểm địa phương.
Thử nghĩ mà xem tất cả những kẻ mạnh hầu như đều nhận được đũa từ nơi này, nào là Dumbledore cho tới Voldemort hay là chúng ta Tarzan Newt Scamander.
Thế là Alden cùng với Tobias và Eileen lúc này liền mở cửa đi vào bên trong, chiếc cửa vừa được mở ra đánh động chiếc chuông trên đó kêu lên một tiếng reng lớn, đánh động một bóng người đang loay hoay ở bên trong sau hàng đống hàng tá các ngăn chứa những chiếc hộp lạ kỳ.
“Có khách đấy à…..đến đây…..đến đây…...các ngươi thông cảm lớn tuổi rồi…...ồ đây không phải gia đình nhà Snape đây sao, lâu quá rồi không gặp các ngươi đây, thế nào hai cây đũa phép của các ngươi bị hư hại gì hay sao ?”
Từ bên trong lúc này liền đi ra một ông cụ với dáng người có chút khom khom, cụ có một mái tóc trắng phơ cùng với một bộ râu quai nón, cụ già mang trên mình một bộ quần áo màu trắng với áo khoác ngoài màu nâu đã ngả màu vì thời gian dài sử dụng.
cụ già này không ai khác chính là ông chủ của tiệm bán Đũa Phép này Ollivander, người đã trao tay quyền lực cho những nhân vật lớn trong giới phù thủy.
“Ha….ha….Ollivander ta mừng vì ngươi cũng còn khỏe, rất cảm ơn vì dụng ý của ngươi, thế nhưng hôm nay bọn ta không đến để sửa đũa mà đến là vì muốn mua cho bọn ta cháu nội một cây đũa đây, nào Alden mau ra đây chào hỏi Ollivander gia gia !!!”
“Ngươi tốt Ollivander gia gia, ta tên là Alden, rất hân hạnh được gặp ngươi”
Alden lễ phép cúi chào và đưa tay về phía Ollievander cười và nói, thú thật là hắn có phần hơi phấn khích vì được gặp nhân vật như vậy.
“Chào ngươi Alden, ta cũng rất vui vì được gặp ngươi…..” Ollivander lúc này liền cười hiền hậu bắt tay lại với hắn, sau đó thì liền ngước mặt lên thở dài một cái cảm thán nói: “Hơi…..thời gian trôi qua nhanh quá…..ngươi có biết không Alden, ta nhớ từng cây đũa mà ta đã bán ra, mới ngày nào đây, cha mẹ của ngươi cũng chỉ bằng tuổi ngươi đã đi đến tiệm của ta và có trên tay cây đũa phép của riêng họ….quả thật là làm cho người ta hoài niệm, nào đến đây để ta lựa cho ngươi một cây đũa phép”
Nghe thấy lời của cụ Ollivander thì Alden liền tiến lên đứng trước cái quầy cũ nát của cụ.
Sau đó cụ liền hỏi Alden thuận tay nào.
Vậy là được Alden ngay lập tức tất lời là tay phải thì tiếp đó cụ Ollivander liền từ trong túi áo móc ra một cây đũa phép và vung nó về phía một cái băng đo gần đó.
Ma phép bắn ra từ trong đầu đũa của cụ và đánh trúng cái thước đo đó, tiếp theo đó thì chiếc thước này liền tự động lơ lửng lên và bay về phía Alden.
Chiếc thước lúc này giống như một nhà tạo mẫu thời trang chuyên nghiệp vậy, nó đo từ vai cho đến ngón tay rồi lại đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn và cuối cùng là từ tay đến đầu gối.
Sau khi đo xong thì từ cuộn thước đó liền phun ra một tờ giấy nhỏ trên đó ghi rõ ràng các thông tin khác nhau vừa đo được của Alden.
Cụ Ollivander nhìn vào tờ giấy và gật đầu lẫm bẩm cái gì đó vài lần rồi cụ liền vung cây đũa phép trên tay của mình.
Ngay lập tức từ trong các quầy chứa đằng sau cụ liền có một chiếc hộp bay ra và đáp ngay trên bàn tay của cụ Ollivander.
Cụ cẩn thận từ trong chiếc hộp lấy ra một câu đũa màu đen nhợt nhạc với mấy cái họa tiết rễ vây bao trùm xung quanh, cụ nhìn về phía Alden vừa đưa cây đũa cho hắn vừa nói:
“Ngươi có biết không rằng từng cây đũa phép đều là một tác phẫm riêng biệt chúng không có bao giờ giống nhau hoàn toàn cả, vì vậy nên ngươi hãy nhớ rằng đũa chọn phù thủy chứ không phải phù thủy chọn đũa, có hiểu không, nào mau cầm thử rồi vung đại một cái cho ta xem, đây là cây đũa làm từ gỗ mun với tâm là Lông Đuôi của Kỳ Lân dài 3 tấc Anh ”
“Ukm…..ta chỉ cần vung thôi sao…..”
Alden lúc này liền nhìn về phía cụ Ollivander hỏi địa một cái, nhìn thấy cụ gật đầu đáp lại thì liền nhanh chóng nắm lấy cái đũa trên tay mình mà vung lên một lần.
Đùng……...Đùng………….Đùng………………….
Ngay sau khi Alden vừa vung đũa thì ngay lập tức toàn bộ ngăn chứa trong tiệm của cụ Ollivander liền như bị một lực lượng nào đó kéo băng ra ngoài để rớt hết toàn bộ giấy tờ bên trong ra.
“Không…..không…..chắc chắn là không phải cây này…….”
Cụ Ollivander lại tiếp tục một lần nữa vung lên cây đũa dọn dẹp hết thảy về ban đầu và lấy ra một cây đũa khác.
Lần này cụ lấy ra một cây màu màu nâu đậm mỏng hơn so với cây trước, nó được làm từ gỗ sưa với tâm là một sợi Tim Rồng và dài 3 tấc mốt.
Cụ đưa nó cho Alden và như lần trước Alden liền vung mạnh một cái.
Chíu……...choảng……..keng…...keng…….keng………..
Khác với lần trước lần này chiếc đũa không phá ngăn tủ, mà thay vào đó nó đánh ra mấy chục đạo ánh sáng bay thẳng vào các cửa kính trong cửa tiệm, đánh nổ chúng thành từng mảnh nhỏ rơi cụ xảo xuống đất.
Ollivander lúc này lại thêm một lần nữa đem ra một cây đũa kia cất đi và lấy ra cây khác.
Cứ thế Alden liền thử đi thử lại mấy chục lần hơn, đống hộp trước quầy của cụ Ollivander.
Lúc này cứ theo thời gian mà tăng lên đến lúc nó cao tới mức nhìn nó giống một ngọn núi nhỏ đang lung lay sắp đổ vậy.
Cụ Ollivander lúc này nhìn lấy chồng đũa cao chót vót, rồi lại quay sang nhìn Alden với khuôn mặt kinh ngạc, sau đó hắn liền cười cười và nói:
“Merlin râu mép ơi, ta chưa bao giờ gặp được người nào kén chọn đũa phép như ngươi Alden, thật sự là mệt c·hết cái thân già này rồi…...hơi…...ta nghĩ sau này ngươi kén vợ đều là như vậy gắt gao sao ?”
Alden lúc này nhìn lấy cụ Ollivander nói thế mặt liền xuất hiện một chút hắc tuyến hắn rất muốn phản bác lại một câu còn tuỳ vào nàng có đẹp hay không nữa.
Thế nhưng nhìn thấy cảnh Ollivander lúc này vì hắn mà mệt nhọc chọn đũa phép thì trong lòng của Alden liền cảm thấy một chút có lỗi vì vậy nên hắn lựa chọn im lặng.
Hơn nữa Alden rõ ràng là không muốn cùng với Ollivander gây sự vào lúc này, ít nhất là trước khi hắn lựa được cây đũa phép của riêng mình.
Bỗng nhiên ngay lúc này từ trong cơ thể của Alden liền truyền ra một nguồn năng lượng di chuyển lên trên hắn hai con mắt.
Alden lúc này liền biết rằng bản thân hắn năng lực lại một lần nữa được kích hoạt thì liền quay sang nhìn về phía Ollivander.
Qua năng lực của đồi mắt của Alden như được nâng cấp vậy hắn nhìn thì từng dòng từng dòng năng lượng mạnh mẽ đang chảy vào trong cơ thể của Ollivander.
Đồng thời từ đằng sau cụ Ollivander lúc này liền xuất hiện hàng loạt các thân ảnh của các cây đũa khác nhau được chống thẳng đứng trên một mặt hồ nước tĩnh lặng màu vàng kim sáng óng ánh.
Toàn bộ hồ nước màu vàng ấy cứ như một chiếc gương lớn như bao trùm lên toàn bộ tầm mắt của Alden làm cho hắn không khỏi trong nội tâm tuôn ra một chút kính nể, tán thưởng.
Thật đẹp a, quả thật là vô cùng đẹp !!!
Thế nhưng rốt cuộc thứ khí tràng trên người cụ Ollivander cùng với lão Tom lại là cái gì ?
Alden lúc này cũng không khỏi cảm thấy thắc mắc, thế nhưng tất nhiên là hắn cũng không thể có được đáp án chính xác vào lúc này được.
Tất cả những gì mà Alden có thể khẳng định chỉ là thứ khí tràng sau lưng cụ Ollivander và lão Tom mà hắn nhìn thấy được không hề tầm thường mà thôi.
Ngay lúc này khi mà cụ Ollivander vẫn còn đang đứng trong chiếc quầy củ cụ vò đầu bứt tai vì không biết chọn đũa phép nào cho phù hợp với Alden nữa.
Còn ông bà nội là Tobias và Eileen lúc này cũng không ngồi yên mà cũng đứng ở một bên và phụ giúp Ollivander dọn dẹp lại mấy chiếc đũa và bỏ chúng trở lại vào chiếc hộp của mình.